Cha, cha tìm ra anh hai rồi sao ?
Thằng nhóc 12 tuổi có hình xăm nhảy lên nói . Nó tuy nhỏ nhưng cũng biết tìm anh trai mình chính là cái cọc tâm sự cuối cùng của mẹ nó trước lúc lâm chung . Nếu như nó tìm ra được anh nó thì chắc hẳn mẹ nó dưới suối vàng sẽ vui mừng lắm .
_ Cha, là thật ?
Tên nhóc 14 tuổi kia thì có vẻ già trước tuổi, mặt không đổi sắc hỏi .
_ Đúng, SaiGon thành Việt Quốc . Các con hãy tìm kiếm và giúp nó .
Xích hộ pháp trầm ngâm một lát rồi nói …
_ Vâng, thưa cha .
Hai tên nhóc gật đầu một cái rồi lui ra ngoài, trước khi bọn chúng bước ra ngoài thì Xích hộ pháp nói thêm một câu .
_ Nhớ che dấu bí mật, đừng để ai biết các con đi tìm anh …
_ Vâng, thưa cha, chúng con hiểu .
Hai tên nhóc lui ra ngoài sau đó đóng cửa lại . Cho dù bọn hắn còn nhỏ nhưng sống trong môi trường này lâu ngày nên cũng hiểu rất rõ những việc này .
Cảm nhận hai đứa con đã đi mất thì Xích hộ pháp mới lấy sợi dây chuyền trên cổ ra, mở mặt dây chuyền ra . Chỉ thấy trong đó là hình của một cô gái, có mái tóc màu xanh nước biển, và nụ cười toả nắng .
Xích hộ pháp dùng bàn tay thô ráp run run vuốt ve tấm ảnh, giọt nước mắt từ trong con ngươi màu đỏ chảy trên khuôn mặt đanh lại vì lạnh lùng của ông ta . Ông ta không lau mà cứ để nước mắt chảy, lẩm bẩm : “ Em yêu, em thấy không ? Anh đã tìm ra con trai rồi ……… ”
………………………….
_ Lâm Quân, cậu dừng tay lại cho tôi .
Trương Văn Long hét lên một tiếng rung trời .
Lão lúc nãy đã cùng các thầy cô ra sức tới đây, nhưng không hiểu từ lúc nào mà cả cái sân trường DongDa được che phủ bởi một tầng lĩnh vực của Võ Thánh, phải tốn khá nhiều công sức thì lão và các thầy cô mới phá được mà vào .
Nhưng vừa nhìn cái tràng cảnh thảm thương trước mắt thì lão điên tiết hét lên, chỉ nhằm vào cái tên đầu sỏ của cả vụ này .
Tính toán thì từ lúc cuộc xả súng đẫm nước mắt do trùm khủng bố Lâm Quân chỉ huy đã diễn ra được gần 30 phút đồng hồ . Chừng đó tưởng như rất ít nhưng theo những nạn nhân kể lại thì cái 30 phút này gần như dài hơn cả 1 thế kỷ . Họ phải chống đỡ đau đớn mãnh liệt từ những thứ vũ khí mới toanh do tên Lâm Quân móc ra .
Lúc ban đầu thì chỉ có một mình Lâm Quân và bốn người Cẩu Thánh xả súng vào người đám Đại Tỷ . Nhưng vì Thiên Long Bang người quá nhiều mà đứng xem hoài cũng chán nên Lâm Quân cũng phát súng phát boom cho họ làm quen luôn .
Đa số những người của Thiên Long Bang đều được phát súng AK – 47, một khẩu súng thuộc hàng rẻ nhất trong kho súng của Tiểu Thần Đèn và cũng rất dễ dàng sử dụng . Riêng đám Hắc Long Quân thì Lâm Quân muốn huấn luyện bọn họ thành sát thủ, One Shot – One Kill, cho nên là hắn phát cho họ toàn súng ngắm, đơn cử như AWM, Dragunov ………
Còn đám ma thú sức lực mạnh thì Lâm Quân phát cho họ khẩu nào to to như 51 hoặc là Galting Gun, nói chung là những khẩu súng nặng nề nhưng nhiều đạn .
Thêm nữa là Lâm Quân còn phát cho họ vài chục quả boom giắt lưng, để mà hết đạn thì quăng ra chơi, xem như là pháo bông đêm giao thừa .
Lúc ban đầu thì tất cả mọi người đều lần đầu cầm súng cho nên là xuất hiện những hiện tượng quân ta bắn quân mình, hoặc là cầm lựu đạn rút chốt nhưng không ném, gây ra rất nhiều thiệt hại to lớn . Đơn cử như có một vài chiến sĩ rách vài lỗ trên áo giáp . Hay như có vài tên vì đạn bắn quá gần nên trầy một ít da thịt .
Nói chung cuộc chiến boom đạn đã diễn ra được 30 phút đồng hồ, gần như sánh ngang một cuộc bắn lớn ở Địa Cầu . Nhưng chẳng qua là người ở thế giới này mạnh lắm, với cả các khẩu súng chưa cải tiến nên đạn bắn boom rơi chỉ gây đau đớn chứ không có một ai phải lên bảng đếm số cả . Nếu xui lắm thì chắc có vài tên gãy ngón tay, gãy răng thôi .
Cho đến khi đám người Trương Văn Long tới thì cuộc chiến cũng đã đến hồi phải kết thúc . Trên mặt đất lúc này và cả cái sân khấu trên trời nữa, chỗ nào trông có vẻ rất nhếch nhác và nằm đầy học sinh của trường DongDa .
Phe bại trận thì đều đau đến nhe răng nhếch miệng, bộ đồ trên người đều được thay bằng trang phục Cái Bang, ai nấy đều có một ít vết thương trên người . Nằm trên đất mà thở hồng hộc như trâu, có một số bạn bị Lâm Quân chăm sóc thì nằm cười như điên . Cả nam cả nữ đều đã mất đi cái vẻ xinh đẹp thường thấy, thay vào đó là bộ dạng như những con chuột chết .
Phe thắng trận thì đối lập hoàn toàn, chỉ thấy họ tập trung cười cười nói nói, bàn luận hăng say về những vũ khí mới được dùng thử . Riêng đám Lâm Quân thì mở tiệc tại chỗ . Ngồi ăn uống no say xem như không có chuyện gì .
………………………….
Lâm Quân cảm giác trong lòng thật sướng khoái sau khi trả thù xong, mồm hắn ngậm điếu thuốc còn tay thì cầm ly café đen . Mỗi khi rít một hơi thì lại uống một ngụm trông thật thảnh thơi và thoải mái .
Ngay khi giọng nói Trương Văn Long vang lên từ đằng xa thì Lâm Quân cảm giác thực khó hiểu .
Dừng lại ? Ta làm cái gì mà bảo ta dừng lại ?
Lâm Quân khó hiểu đứng lên, phất phất tay nói :
_ Hiệu phó đại nhân, tiểu nhân đang uống café và hút thuốc, lão bảo dừng là dừng như nào ?
Trương Văn Long và các thầy cô đang đi tới nghe thế thì sém té dập cả mặt . Cái “ dừng lại “, chính là dừng ngay cái việc ăn uống của cậu lại, đi cứu chữa cho các bạn kia kìa, cậu đánh người ta xong rồi để người ta nằm trên đất như con cờ hó . Cậu không có lương tâm à .
Trương Văn Long nghe thế giận muốn điên người, nhưng thằng này trước khi Lê Dũng đi đã bảo lão chăm sóc, nếu không lão đã đập thằng này một trận rồi .
_ Em đánh xong thì kiếm y tế chữa cho họ đi chứ, để người ta nằm thế được à ? Cậu có tin tôi cắt luôn cái giải nhất văn nghệ của các cậu không ?
Lâm Quân nghe thế thì vội vàng nhớ tới cái vụ dọn dẹp vệ sinh trong trường, nhưng hắn chưa kịp nói cái quái gì thì Cẩu Thánh, Vô Văn Dương, đã đứng chắn trước mặt hắn, toả ra áp lực của Võ Thánh, lạnh lùng nhìn toàn bộ thầy cô và hỏi :
_ Lão dám đe doạ bang chủ chúng ta sao ? Biết chữ chết viết như nào không ?
_ Ách……..
Trương Văn Long dù sao thực lực cũng yếu hơn, lão chỉ có cảm giác nói không ra lời . Một áp lực cực lớn đập thẳng vào mặt lão ép lão sém chút nữa chịu không nổi . Cho tới bây giờ thì Trương Văn Long mới nghĩ ra cái lĩnh vực lúc nãy là của ai, với cả tại sao trước khi Lê Dũng đi đã bảo “ đừng bao giờ đụng vào Lâm Quân “ . Thì ra thằng nhóc choai choai này có hai thuộc hạ mạnh vê lờ .
_ Thôi đi lão ca, để đệ nói chuyện .
Lâm Quân thấy thế vội chạy ra nói, hình như lão ca Cẩu Thánh của hắn hơi có chút quá khích .
_ Bộp .
Trương Văn Long khi áp lực rút đi thì té đập mông vào mặt đất, khuôn mặt tái mét vì sợ hãi .
_ Hiệu phó đại nhân, xin lỗi ngài, thuộc hạ của em hơi quá khích một chút .
Lâm Quân vội vàng chạy tới đỡ hiệu phó lên, nhưng Trương Văn Long vẫn còn bực tức nên vùng ra quát :
_ Cho xin đi, không cần cậu lo .
Trương Văn Long lúc này đã tức giận thực sự, lão đường đường là hiệu phó mà bị thuộc hạ của một thằng học sinh làm cho mất mặt .
Lâm Quân thấy thế thì cũng hiểu là chuyện không ổn rồi, Trương Văn Long thì tức hắn, còn những thầy cô đứng sau lưng lão ánh mắt nhìn hắn cũng không còn thiện cảm như trước nữa, ngay cả nhạc phụ đại nhân nhận vơ Phong Chỉnh khi nhìn hắn còn có một chút khinh thường .
Haiz, cmn chứ, lão ca hại ta rồi .
Lâm Quân nghĩ thế rồi ngay lập tức sửa lại sai lầm, sau khi truyền âm bảo thuộc hạ giả vờ đi dọn dẹp chiến trường thì ngồi xuống, nói nhỏ vào tai thấy hiệu phó : “ em biết thầy đang thiếu bí kíp mộc hệ, chỗ em có 3 cuốn siêu cấp đây, em xin nhận lỗi với thầy và mong thầy đừng để bụng “ .
Thấy mắt Trương Văn Long đột nhiên sáng lên thì Lâm Quân diễn tiếp thêm màn nữa, hắn giả vờ đỡ thầy hiệu phó rồi nói to :
_ Thầy ơi, em biết sai rồi, là do em không chỉ bảo thuộc hạ cho kĩ, thầy đừng giận em . Lúc nãy cũng chính em vì tức giận quá nên cũng đã đánh các bạn ấy . Nhưng em bảo đảm với thầy là các bạn ấy chỉ bị đau thôi chứ không bị chảy một giọt máu nào . Riêng em thì em xin nhận lỗi với một lời xin lỗi chân thành nhất . Còn, về việc dọn dẹp vệ sinh thì em xin hứa sẽ dọn trong 3 năm để bù đắp lỗi lầm ngày hôm nay .
_ Mong các thầy cô đừng trách em nữa, cho em được làm lại cuộc đời . Ngày hôm nay em cảm giác có lỗi với công ơn của mọi người lắm . Để đền bù thiệt hại em xin kính dâng cho trường học 10 bản bí kíp siêu cấp, mong rằng các thầy cô học nó sau đó sẽ dạy lại cho các bạn học sinh .
Lâm Quân nhờ tài chém gió viết bản kiểm điểm ở kiếp trước và một số đồ vật quý giá thì cũng làm Trương Văn Long và các thầy cô dễ chịu hơn một chút . Chưa nói tới chuyện hắn đứng ra chịu trách nhiệm dọn dẹp 3 năm nên các thầy cô đều đã thay đổi ý kiến về tên học sinh này .
Có trách nhiệm, biết nhận lỗi, là người giàu, và đặc biệt hiểu chuyện .
Vì thế chuyện sau đó thì diễn ra rất vui vẻ và hào hứng, các bang chúng Thiên Long Bang chung tay đi cứu chữa người bị thương còn Lâm Quân và các thầy cô thì ngồi vào bàn nhậu ăn những món mới lạ do Lâm Quân mang ra . Nói chung happy ending, một kết thúc rất vui mừng .
Chỉ là không ai hay biết đám nạn nhân của vụ khủng bố hôm nay bị tra tấn và đe doạ những gì .
………………………
_ Cẩu Thánh, sao ngươi lúc nãy kích động thế ?
Sau khi rời khỏi trường DongDa và dẫn theo 100 tên tiếp tục lên đường thì Vô Văn Dương mới quay ra hỏi Cẩu Thánh .
_ Ngươi ngu thế, ngươi không thấy hắn chén chú chén anh với bọn kia mà bỏ qua chúng ta sao ? Ta nói mà, thằng nhóc này rất dễ quên …….
_ À, ra thế . Sặc, vậy may mắn quá . May là thằng nhóc đó không nhớ thương chúng ta .
_ Hắc hắc, thì thế .
Cẩu Thánh cười phụ hoạ rồi quay ra nói với đám Thiên Long Quân :
_ Các nhóc con, tiếp tục lên đường . Tung Quốc phồn hoa đang chờ chúng ta . Phải cho chúng biết, người Việt Quốc không dễ bắt nạt