• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vân Hoàng rơi vào trạng thái đốn ngộ, tu luyện thức hồn không ngừng nghỉ, đầy rẫy những hạt tinh quang bao quanh hắn, chậm rãi được hấp thu vào Vân Hoàng thần hồn.

Cứ liên tục không biết mệt mỏi suốt ba ngày ba đêm. Dù ý thức mơ hồ, nhưng Vân Hoàng phát hiện, hắn hấp thu không chỉ là tinh quanh vào ban đêm mà cả ánh ánh sáng ban ngày cũng có thể được. Bất quá, tinh quang ban đêm vẫn tốt hơn nhiều.

Ba ngày liên tục tu luyện, Vân Hoàng mới từ từ thoát ra khỏi trạng thái đốn ngộ. Hắn lúc này đang cực kì đói bụng, liền lấy tạm một chút thịt của thiết bì thú đã săn được đem nướng lên ăn.

Ba ngày đối với những tu sĩ khác không quá quá lớn ý nghĩa, nhưng với Vân Hoàng thì tựa như thoát hoan thoái cốt vậy, một số vấn đề khó hiểu liền tỏ rõ như sao trời, lĩnh ngộ về tất cả các phương diện đều gia tăng một bậc.

Vân Hoàng biết ngộ tĩnh của hắn không phải quá tốt, tất cả là nhờ bộ công pháp thần hồn kia.

Bộ luyện thể chi pháp của hắn ở trên Vĩnh lạc đại lục thuộc vào hàng đỉnh cấp, nhưng dường như bộ thần hồn chi pháp vô danh này còn kinh khủng hơn nhiều.

Mà đây mới chỉ là tầng đầu tiên của nó, “Hư”. Nếu tiến đến tầng hai, tầng ba sẽ còn kinh diễm đến thế nào?

Lắc đầu, Vân Hoàng quyết định dừng lại, cứ ăn trước đi đã rồi tính. Hắn ngặm được một lúc thì dùng lại, ngao ngán

Vân Hoàng cảm giác thịt Thiết bì thú rất khó nuốt, nhất quyết không ăn nữa. Hắn lại đưa mắt nhìn về phía xác chết của Mãnh sư, hai mắt lộ ra vẻ thèm thuồng.

Tu thể ngoại trừ dùng dược liệu và khổ tu để luyện thành thì còn có thể ăn thịt của yêu thú cấp cao để tăng cường nhục thân, Vân Hoàng lúc này cũng là một thể tu, sao có thể không đông tâm.

“Hồn lực của ta đã đạt đến Tứ mạch đỉnh phong, cộng thêm nhục thân Tam mạch, chắc xẻ thịt một đầu nhất cấp trung giai yêu thú là không có vấn đề gì chứ?”

Ngẫm lại, hắn liền cảm thấy rất có khả năng thành công, ngay lập tức lất một thanh đao từ đống đồ hắn mang đi, quán tụ hồn lực cùng cương nguyên.

Xoẹt

Thân thể của Mãnh sư đã không còn yêu lực hộ thể nữa, rất nhanh bị Vân Hoàng cắt ra.

Hắn đem toàn bộ bộ da lột đi, cắt ra từng mảng thịt lớn, cả răng nanh và xương cốt cũng bị Vân Hoàng thu lại, răng nanh có thể dùng để chế tạo pháp bảo, còn xương cốt ẩn chứa tinh túy có thể trợ giúp cho việc luyện thể.

Thể tu muốn hấp thu tinh túy trong xương cốt của ma thú thì cần đem cương nguyên của mình, mài mòn xương cốt, sau đó mới có thể hấp thu tinh túy. Nhưng phần xương cốt đã bị hấp thu không thể luyện chế thành pháp bảo được nữa.

Vân Hoàng không ngay lập tức hấp thu nó mà hắn đem bọc lại, cất vào trong túi.

Hấp thu xương cốt tinh hoa là một quá trình dài, không thể qua loa được.

Vân Hoàng tiến lên một gốc cây đại thụ lớn, hắn dùng sức một quyền đấm vào thân cây. Đại thụ rung lên một hồi, một vết lõm sâu chừng hai một hai tấc xuất hiện ở chính giữa thân cây.

Nói về kinh nghiệm thực chiến thì Vân Hoàng hắn có thừa, nhưng mà thân thể này thì không, thừa dịp lúc này đang rảnh rỗi thì hắn luyện quyền luôn.

Luyện quyền so với tu luyện mất cái kia thì không tốn quá nhiều thời gian, sau đó Vân Hoàng tiếp tục săn lùng Thiết bì thú. Bá chủ của vùng rừng nhỏ này là Mãnh sư đã bị đá đè chết, Vân Hoàng có thể thoải mái.

Nguyên bản nhiệm vụ hắn dự định chỉ một hai ngày là xong, ai ngờ lại có nhiều biến cố xảy ra như vậy. Tuy có vài lần suýt mất mạng, bất quá đồ vật phi thường phong phú.

“Bị Mãnh sư đuổi giết, rơi vào cái quái ác ảo cảnh, nhặt được bạch sắc tinh thạch, đốn ngộ thức hồn chi pháp, nhân sinh mấy ngày nay của ta cũng đủ để viết ra vạn chữ a”

Về Phong Ngân tông, Vân Hoàng đem toàn bộ đồ thu được giấu kĩ trong gian phòng, cũng may là khu tạp dịch lúc này không có ai.

Những đồ vật bây giờ hắn sở hữu có thể khiến cho cả nội môn đệ tử đỏ mắt, tốt nhất là phải tận lực che giấu, nếu không sẽ đưa tới họa sát thân.

Đột nhiên, hắn nhớ ra một kiện sự tình.

“Hôm nay là ngày lĩnh tài nguyên!”

Thảo nào hôm nay khu tạp dịch vắng bóng người.

Vân Hoàng đem toàn bộ Thiết bì thú yêu đan đến Nhiệm vụ đại điện để đổi điểm cống hiến.

Vị sư huynh trông giữ Nhiệm vụ đại điện nhìn thấy một bao vải lớn chứa Yêu đan Thiết bì thú, suýt ngã ngửa.

Gần chín mươi mai yêu đan Thiết bì thú! Mà trong đó số lượng Thiết bì thú nhất cấp đê giai đỉnh phong cũng phải có tới mấy đầu.

Y thực lực đã đạt đến Tứ mạch, đương nhiên biết để hạ một con Thiết bì thú cùng giai là có bao nhiêu khó khăn. Y ngày trước cũng ăn không ít thiệt thòi đó.

“Sư huynh, phiền huynh có thể nhanh hơn một chút được không?”

Vân Hoàng lên tiếng thúc dục, vị sư huynh này đã thất thần mấy phút rồi, hắn không thể không nhắc nhở.

Y cũng nhận ra mình đã lơ đãng, gượng cười.

Sau khi kết toán, Vân Hoàng nhận được toàn bộ là một ngàn ba trăm điểm cống hiến, hắn đem năm trăm điểm cống hiến đổi thành Xích nha thảo và Trì nguyên thảo có phẩm chất cao. Huyết nhân sâm hắn có một gốc lớn, đủ dùng dài dài, còn lại số điểm cống hiến còn lại Vân Hoàng đem đổi thành linh thạch hết.

Vân Hoàng nhìn tám mươi viên hạ phẩm linh thạch trong túi mà thấy mát lòng mát dạ, tám mươi viên hạ phẩm linh thạch a, một số ngoại môn đệ tử còn không có nổi tám mươi viên.

Ngoại trừ mười viên hạ phẩm linh thạch lúc đầu, mỗi tháng một tạp dịch đệ tử cũng chỉ có ba viên hạ phẩm linh thạch để tu luyện. Vân Hoàng bây giờ đã nhiều linh thạch nhất nhì tạp dịch khu rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK