• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

”Vân công tử, ta muốn mạnh hơn... mạnh hơn để bảo vệ những gì ta yêu thân nhân của ta!”

Vân Nguyệt Nha cuộc sống từ nhỏ tuy có nghèo khó, nhưng bá bá vẫn luôn che chở, bảo hộ cho nàng. Nàng đối với phụ mẫu thì không có khái niệm gì, nhưng bá bá đối với nàng chính là gia đình.

Vậy mà bá bá trong tay lực người đáng sợ kia, vì bảo vệ nàng mà bị thương nặng, lúc đó nàng đã nghĩ “tại sao ông trời lại bất công như vậy, bá bá là người tốt mà”

Vân Nguyệt Nha nàng không biết cái gì gọi là Vân gia cả, tại sao họ lại muốn giết nàng, muốn hại người chăm sóc nàng?

Nhưng trong thời khắc tuyệt vọng đó, một bóng dáng đã xuất hiện, thắp lên cho nàng một ngọn lửa hi vọng.

Hắn một thân xuất quỷ nhập thần, mỗi người đuổi giết nàng và bá bá đều mạnh đến mức khiến nàng tuyệt vọng, nhưng trong tay hắn lại giống như gà con đồng dạng.

Nhìn thấy thân ảnh đó, tâm trí Vân Nguyệt Nha chỉ cong vang vọng một điều.

”Ta cũng muốn có sức mạnh như vậy!”

Nhìn bóng đang nhỏ bé đang liên định đứng trước mặt mình. Vân Hoàng cũng có hơi ngạc nhiên.

Sự kiện vừa qua đối với Vân Nguyệt Nha quả thật tạo thành trùng kích, nhưng lại khiến tâm trí của cô bé trưởng thành hơn, kiên cường hơn.

Nếu như con bé không vượt qua nổi cú sốc này, cả đời có lẽ không thể tu luyện được. Nhưng có vẻ tiểu nữ hài này không làm cho hắn thất vọng được rồi.

”Được, nhưng tu luyện một đường, chính là gian khổ, ngươi nghĩ ngươi chịu được?”

Vân Nguyệt Nha trả lời không hề do dự.

”Bái kiến sư tôn!”

Vân Hoàng trong mắt loé lên ý cười, phần tâm trí này, quả thực là tốt a.

”Vân Nguyệt Nha, ngươi không được hối hận nha.”

”Sư tôn, ta không còn là Vân Nguyệt Nha nữa, xin người hãy gọi ta là Nguyệt Nha.”

...

Nguyệt Nha ngồi bên trong một thùng nước lớn. Nước ngập đến tận cổ của nàng, da nàng đỏ ửng, tựa như bị nung cháy.

Vân Hoàng phát hiện ra Nguyệt Nha so với người khác bất đồng, mái tóc của nàng so với tuyết còn trắng hơn, nhưng lại không giống tóc của những bà lão. Vân Hoàng đã thử kiểm tra xem có liên quan gì đến thể chất không nhưng không có phát hiện ra dị thường.

Nhìn tiểu nha đầu khuôn mặt quẫn bách trong nồi tôi thể dịch, Vân Hoàng cảm giác giống như phụ thân và con gái vậy, đặc biệt vui mắt.

”Thôi ngươi ra đi, hôm này thế là đủ.”

Nguyệt Nha quấn chăn khắp người, chỉ để lộ khuôn mặt nhưng Vân Hoàng.

”Sư tôn, con cảm giác có lẽ sắp đủ rồi a!”

Vân Hoàng không nhịn được béo hai cái màn thầu trên má Nguyệt Nha, thật là tốt sướng tay a. Nguyệt Nha khuôn mặt ửng đỏ, phồng má giận dỗi.

”Sư tôn, người mà cứ làm như thế này thì hai má của ta sẽ sưng vì cho coi!”

Vân Hoàng cười ha hả.

...

Trong vòng hai mươi ngày hành trình đến Nguyên Hạo Quốc Vương đô, Vân Hoàng đối với Nguyệt Nha bồi dưỡng trọng điểm.

Nguyệt Nha thể chất còn quá mức yếu ớt, vì vậy hắn chiếu theo tôi thể dịch luyện chế luyện thể dược dịch, kết hợp cùng một chút cấp thấp yêu cốt tinh hoa. Mà nha đầu này tâm trí cũng kiên định, chỉ trong mười ngày đã hoàn thành yêu cầu.

Vân Hoàng cũng không định cho Nguyệt Nha đi theo con đường luyện thể, thể chất của nàng đối với tu thể mà nói thì quá khó khăn, hắn cho nàng phục dụng tôi thể dịch cũng là bởi vì đả thông kinh mạch cùng bài trừ tạp chất thôi.

Hắn cho Vân Nguyệt Nha tu luyện chính là Lục Linh Hành Quyết, công pháp tu luyện của Lam Anh tán nhân.

Linh thạch của ra Vân Hoàng có tới hơn một vạn linh thạch hạ phẩm, linh thạch trung phẩm cũng có gần mười viên, lấy ra vài trăm viên cho Nguyệt Nha tu luyện cũng chỉ là chín trâu mất một cọng lông.

Theo Lục Linh Hành Quyết tâm pháp vận chuyển, từng đợt tinh thuần linh khí đi vào bên trong Nguyệt Nha thể nội, bị nàng áp súc vào bên trong đan điền. Sư phụ đã dặn nàng, trong giai đoạn đầu tu luyện phải đánh xuống căn cơ thật vững chắc, sau này mới có thể càng tiến xa hơn.

Nàng nhất nhất làm theo lời Vân Hoàng, áp súc được bao nhiêu áp súc bất nhiêu. Nếu Vân Hoàng mà ở đây thì nhất định hắn sẽ chấn kinh, vì đã gần ba chục viên linh thạch như Nguyệt Như cũng chậm chạp không có đột phá Nhất mạch, ngược lại khí tức càng thêm thâm hậu hơn.

Vân Hoàng khi trở về thì kinh ngạc không dứt. Ba mươi viên linh thạch vẫn không có đột phá, dù hắn đã đả thông kinh mạch trên người nàng cũng không thể tác dụng tới mức này, nhất định là có lí do khác.

Hắn xác định Nguyệt Như thiên phú tuy tốt, nhưng không có tới mức nghịch thiên.

”Nha nhi, con trước kia có gặp qua kì ngộ gì không?”

Nguyệt Như học theo điệu bộ của Vân Hoàng xoa xoa đầu suy nghĩ, sau đó nói ra.

”Sư tôn, con hồi còn năm tuổi có ăn qua một cái rất lại trái cây bên trong một hang động mắt con hay đến chơi. Sau khi ăn xong thì thấy toàn thân đau đớn đến mức ngất đi. Phải đến ba ngày liền mới thuyên giảm.”

Sau đó Nguyệt Nha tả lại hình dạng của trái cây đó cho Vân Hoàng xem, hắn sau khi nghe lại toàn bộ, đối chiếu theo suy đoán của hắn.

”Khó trách.”

Vân Hoàng minh ngộ.

”Thứ mà con ăn chính là một trái Chuyển Long Hình Thần Quả. Đối với huyết mạch, linh hồn và thân thể là một lột xác vô cùng lớn. Tu luyện càng về sau sẽ là Long phượng trường loài người.”

Chuyển Long Hình Thần Quả là một gốc không có xác định rõ phẩm giai linh dược, về độ hiếm có thì so với thất cấp linh dược còn hơn. Là thứ mà yêu thú điên cuồng muốn có được, nghe nói ở Đông vực Vĩnh lạc đại lục từng có một đầu mãng xà nhất cấp yêu thú vô tình nuốt được một gốc Chuyển Long Hình Thần Quả, nhiều năm về sau thức tỉnh huyết mạch, trở thành một đầu thất cấp yêu thú tương đương với Mệnh kiếp cảnh cường giả.

”Nha nhi, vùng đất nơi con sống có gì đó khác lạ không?”

”Bá bá kể lại rằng, mấy trăm năm về trước nơi đó là một nơi rất trù phú, là một trong những vùng đất trọng yếu nhất của Nguyên Hạo Quốc, so với Vương đô không kém bao nhiêu, nhưng dột nhiên sau một đêm trở nên Hoàng tàn, cứ thế đến tận bây giờ.”

Vân Hoàng khẳng định cùng đất trở nên cằn cỗi, nghèo nàn cũng là bởi vì đem đi nuôi gốc Chuyển Long Hình Thần Quả rồi. Mà gốc này vừa thành thục thời điểm, chưa kịp hấp dẫn yêu thú đến đã bị tiểu đồ đệ nhà hắn một ngụm nuốt trọn.

Vân Hoàng cũng hết nói về cái thứ gọi là vận mệnh này. Nguyệt Như đi chơi ăn được một gốc Chuyển Long Hình Thần Quả đã đành, hắn tuỳ tiện cứu người cũng có một cái đồ đệ có cơ hội tấn thăng Mệnh kiếp cảnh, thiên lý ở đâu a.

Đoán chừng toàn bộ giới yêu thú Vĩnh lạc đại lục đều khóc ròng.

”Nha nhi, truyện này tuyệt đối phải giữ bí mật, ngoài ta và con ra không ai được biết.”

”Vâng, sư tôn!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK