Mục lục
[Dịch] Võng Du Chi Phong Lưu Kị Sĩ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đến 8h tối, ta và Lăng Ngọc Nhã mới ttản bộ đi về dưới ánh trăng, quả nhiên, Kỳ Tiểu Giai đang lo lắng đứng đợi chúng ta ở trước cổng. Vừa thấy Lăng Ngọc Nhã, Kỳ Tiểu Giai nhanh chóng chạy đến gần, nàng cảm thấy rất ủy khuất, nàng dù sao cũng là bảo tiêu của Lăng Ngọc Nhã, vậy mà lại để Lăng Ngọc Nhã đi riêng với "người xấu".

Nhìn thấy vẻ ủy khuất của Kỳ Tiểu Giai, ta và Lăng Ngọc Nhã chỉ biết cúi đầu nghe nàng giáo huấn, trong lòng ta lúc này quả thật có cảm giác rất lạ, không biết Kỳ Tiểu Giai là bảo tiêu hay là tiểu thư của Lăng Ngọc Nhã đây.

Bất quá, thật sự là ngoài ý muốn của ta, Kỳ Tiểu Giai mặc dù mắng chúng ta, nhưng mà cũng không phải chỉ nhằm vào riêng ta, nàng cũng không đả kích ta giống như mọi khi. Nàng chỉ trách chúng ta bỏ đi mà không nói trước với nàng một tiếng mà thôi.

"Lâm Phong, hy vọng ngươi không làm cho Lăng Ngọc Nhã thương tâm một lần nữa, nếu không ta tuyệt đối sẽ không tha cho ngươi đâu."

Cuối cùng, lúc ta sắp rời đi, Kỳ Tiểu Giai nói với ta một câu không đầu không đuôi rất kỳ quái, mặc dù Kỳ Tiểu Giai đã nói rất nhiều lần là ta làm Lăng Ngọc Nhã thương tâm, hơn nữa Ngọc Nhã hình như cũng từng nói như vậy, nhưng mà ta thật sự không biết ta đã làm Lăng Ngọc Nhã thương tâm lúc nào, điều này vẫn khiến ta nghi vấn không thôi.

"Còn nữa, Lâm Phong, nếu lần sau còn đi ra ngoài với Ngọc Nhã, nhớ kỹ nhất định phải để điện thoại của nàng luôn mở. Ngươi cũng biết đấy, hôm nay không liên lạc được với Ngọc Nhã làm ta rất lo lắng."

Chuyện gì xảy ra thế này, vốn Tiểu Giai vẫn luôn ngăn cản Ngọc Nhã đi với ta, sao hôm nay tự nhiên lại ám chỉ ta có thể nhiều lần hẹn Ngọc Nhã ra ngoài nữa vậy. Hay là ta nằm mơ, nếu không thì tại sao lại có biến hóa lớn như vậy chứ.

"Uh, ta biết rồi."

Ta nhanh chóng xác định, mệnh lệnh của Tiểu Giai ta nhất định sẽ tuân thủ, khó trách Tiểu Giai tối này tốt với ta như vậy, thật sự là thụ sủng nhược kinh mà, thật sự hy vọng là quan hệ của ta và Tiểu Giai sẽ ngày càng tốt hơn.

"Tiểu Giai, không nên tức giận, ta lần sau nhất định sẽ không tự mình hành động, nếu lần sau ta ra ngoài với Lâm Phong, chắc chắn ta sẽ mang theo ngươi."

Sau khi ta ra về, Ngọc Nhã trở về phòng cùng với Tiểu Giai, nhìn thấy Tiểu Giai đang tức giận, Ngọc Nhã nhanh chóng năn nỉ Tiểu Giai nếu không khi đi ngủ nhất định Tiểu Giai sẽ càu nhàu không ngớt bên tai nàng.

"Tiểu thư, người có biết ta lo lắng lắm không, nếu chẳng may có chuyện gì xảy ra thì sao?"

"Tiểu Giai, yên tâm đi, ta và Lâm Phong ở cùng nhau sẽ không có việc gì đâu."

Lăng Ngọc Nhã nói đến đây, nháy nháy mắt, sau đó cười gian nói: "Tiểu Giai, chỉ cần sau này ngươi không bất hòa với Lâm Phong nữa, ta nhất định sẽ mang theo ngươi."

"Tiểu thư, ta không muốn đi cùng tên …hoa hoa công tử kia, ta làm sao lại muốn ra ngoài cùng hắn chứ, ta chỉ lo lắng an toàn của ngươi thôi."

Trái tim Kỳ Tiểu Giai "Phanh phanh" nhảy lên, chẳng lẻ tiểu thư phát hiện cái gì sao? Nàng lập tức tìm cách đánh lạc hướng của Ngọc Nhã.

"Tiểu Giai, không cần che dấu nữa, ngoài Lâm Phong làm gì có nam nhân nào khiến ngươi để ý chứ, chúng ta vốn là hảo tỷ muội, ta sao lại không biết chứ."

"Ngươi thích Lâm Phong."

Lăng Ngọc Nhã mỉm cười nhìn Kỳ Tiểu Giai đang đỏ bừng mặt nói, thật không nghĩ tới vốn người luôn cứng rắn như Kỳ Tiểu Giai cũng có vẻ mặt thẹn thúng như vậy. Bốn chữ cuối cùng của Lăng Ngọc Nhã quả thật khiến lòng của Kỳ Tiểu Giai rất bối rối.

"Tiểu thư, hắn? Lâm Phong, ta làm sao lại thích hoa hoa công tử đó chứ, ta mới không thích hắn đó." Kỳ Tiểu Giai vô cùng bối rối, lần đầu tiên bị người khác phát hiện bí mật trong lòng mình, nàng nhanh chóng hồ ngôn loạn ngữ né tránh.

"Tiểu Giai, ngươi là tỳ nữ của ta, sau này sẽ theo ta cùng lấy chồng, ngươi không thích Lâm Phong, vậy thì làm sao bây giờ. Chẳng lẻ ta phải đổi một tỳ nữ khác, một tỳ nữ thật sự thích Lâm Phong để cùng ta đi lấy chồng sao."

Lăng Ngọc Nhã tiếp tục trêu chọc Kỳ Tiểu Giai, Ngọc Nhã thật sự không ngờ vẻ mặt thẹn thùng của Tiểu Giai lại đáng yêu như vậy, liền giả vờ lầm bầm nói.

"Tiểu thư, ngươi...... Ta....."

Kỳ Tiểu Giai cuối cùng đã bị Lăng Ngọc Nhã hoàn toàn đánh bại.

"Tiểu Giai, hôm nay Lâm Phong nói với ta, hắn cũng chơi [Vương Giả], sau này chúng ta có thể gặp mặt hắn trong trò chơi nha."

"Hắn cũng chơi [Vương Giả] sao, trong trò chơi hắn gọi là gì?"

"Bí mật, nếu muốn biết, cầu ta đi."

Lăng Ngọc Nhã nhẹ nhàng "hừ" một tiếng, nàng lúc trước bị Tiểu Giai quản thật chặt, ngay cả gọi điện thoại cho Lâm Phong cũng không dễ chút nào, bây giờ nàng phải tranh thủ ra điều kiện mới được.

Ta về đến nhà, Lý Đồng và tiểu muội đang xem TV, cũng không có tiến vào trò chơi.

"Lão ca đã về rồi."

"Oa, lão ca, anh trang phục hôm nay thật chỉnh tề, có phải là ra ngoài hẹn hò không?"

Ta không biết nói gì, hoàn toàn bị tiểu muội đánh bại rồi. Ngay trước mặt Lý Đồng mà nàng lại hỏi vấn đề này, đây không phải là ảnh hưởng đến "giấc ngủ" tối nay của ta sao.

"Tiểu quỷ, nói cái gì hả, không được nói lung tung."

Ta cố gắng làm ra vẻ mặt tức giận nói.

"Đúng vậy, phong, hôm nay anh thật đẹp trai, có phải là dính vận đào hoa không?"

Lý Đồng cũng cười cười nhìn ta hỏi.

Xong đời rồi, Tiểu ma nữ Lâm Ngọc Hân này thật lợi hại, bây giờ không ngờ biến bảo bối Lý Đồng của ta thành đại ma nữ rồi.

"Ha ha....."

"Lão ca thật thơm!"

Tiểu muội vô tình cười "ha ha" nói.

"Phong, ăn cơm chiều chưa, em quên chưa chuẩn bị cho anh rồi." "Uh, anh ăn rồi."

Quả là lão bà tốt, tiểu muội quá kiêu ngạo rồi, ta thật muốn đánh vào mông nàng, cho nàng biết tội dám trêu chọc ta à.

"Các em sao không vào trò chơi vậy, anh đợi ở Thiên Long Thành đến khổ đây."

"Tiểu muội, anh vừa chuẩn bị một món đồ rất hay để thưởng cho em đấy."

Đáng tiếc chuyện trừng phạt tiểu muội ta chỉ có thể nghĩ ở trong lòng, vì thế nhanh chóng chuyển chủ đề của cuộc nói chuyện.

"Hệ thống đang cập nhật, không được vào. Em và Lý Đồng tỷ cũng có thể đến Thiên Long Thành được rồi, những mà đúng lúc lại cập nhật(update), thật bực mà."

Tiểu muội ủy khuất cực kỳ nói.

"Cập nhật sao, lúc nào vậy."

Buổi sáng khi ta đi ra ngoài vẫn bình thường mà, tại sao tự nhiên lại cập nhật vậy.

"Ban quản lý nói rằng mở thêm hệ thống thành hôn, hệ thống tự động thăng cấp(như là ủy thác ấy nhỉ), [Vương Giả] lần này thấy bảo đổi mới rất nhiều, hệ thống càng lúc càng tiếp cận với hiện thực, còn mở ra rất nhiều chức năng mới, hơn nữa tập đoàn Phi Long còn thừa dịp này đưa ra " [Sinh Thái Thương] " nữa." "[Sinh Thái Thương] là cái gì vậy?"

"Sinh Thái Thương chia làm ba cấp bậc, bạch ngân, hoàng kim và toản thạch. [Bạch Ngân Sinh Thái Thương] có thể cho người chơi một ngày không cần rời mạng, duy trì thể lực của người chơi, giá cả là 10 vạn NDT, [Hoàng Kim Sinh Thái Thương] có thể cho người chơi ba ngày không rời mạng, giá là 50 vạn NDT, cấp bậc [Toản Thạch Sinh Thái Thương] có thể cho người chơi năm ngày không rời mạng, giá là 100 vạn NDT, hơn nữa cấp bậc càng cao thì [Sinh Thái Thương] cảm giác càng chân thật."

"A, kỹ thuật đột phá lợi hại vậy sao."

"Đúng vậy, Sinh Thái Thương này là do nghiên cứu về vũ trụ của cục nghiên cứu quốc gia đang nghiên cứu, bây giờ được tập đoàn Phi Long nghiên cứu thành công, sáu đó thừa dịp này áp dụng luôn vào [Vương Giả]."

"Tốt, chúng ta mua ba cái đi, mỗi người chúng ta cũng thử hượng thụ một lần làm người giàu có xem sao."

Ta sau khi đấu giá "[Kiến Bang Lệnh]" số tiền cũng đã đạt tới hơn 1300 vạn NDT, mặc dù chút tiền này đối với những người giàu có cũng không tính là gì, nhưng mà đối với ta mà nói, hơn 1300 vạn NDT này tuyệt đối là một món tiền lớn.

Ta cũng không biết, thu nhập của tập đoàn Phượng Ngọc(1 trong 100 tập đoàn lớn nhất nước) một năm cũng chỉ thu được 30 vạn, so với số tiền ta đấu giá [Kiến Bang Lệnh] trong [Vương Giả] thì số tiền mà tập đoàn Phượng Ngọc cực khổ kiếm được quá ít, hơn nữa sự phát triển của ta sau này trong [Vương Giả] quả thật là không thể tính toán hết được(vô hạn lượng).(Cái đoạn này giải thích có chút gì đó không đúng thì phải, nhưng trong bản convert ghi vậy nên mình làm thôi, thông cảm nha)

"Lão ca, anh muốn mua cái gì?"

Tiểu muội Lâm Ngọc Hân đột nhiên nghe thấy ta như "sư tử há mồm" nói, còn tưởng rằng chính mình nghe nhầm, mở to mắt nhìn ta hỏi. Lý Đồng ở bên cạnh mặt cũng không dám tin nhìn ta.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK