Mục lục
[Dịch] Võng Du Chi Phong Lưu Kị Sĩ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lão Tửu quả thật không thể hiểu được.

Lão Tửu tuyệt đối không thể dễ dàng đồng ý cho hai bảo bối của lão lại ở cùng chỗ với một kẻ bình thường được.

Hai bảo bối của lão, có gia thế và huyết thống cao quý, đâu thể ở cùng với một kẻ bình thường, một tên tiểu tử không có tiền đồ, đây là chuyện không thể nào. Đó sẽ là một sự sỉ nhục cho cả gia tộc, trở thành chuyện cười cho người khác, tuyệt dối là không thể có chuyện này.

Vừa lúc, Băng Vũ và Hỏa Vũ mặc dù có chút để ý Kỵ Sĩ Thạch Đầu Thành, nhưng là dù sao ba người ngày hôm qua cũng mới quen biết, thời gian chưa lâu, hơn nữa ba người còn có một chút mâu thuẫn, lão tửu lại "thuận tay" châm ngòi cho mâu thuẫn khiến cả hai đứa cháu tăng thêm ác cảm với Thạch Đầu Thành, không hề có một chút hảo cảm nào cả thì càng tốt.

Nhìn Băng Vũ và Hỏa Vũ bây giờ tức giận, lại liên tục mắng Kỵ Sĩ Thạch Đầu Thành, lão tửu trong lòng ngầm nở nụ cười..

"Hắt xì!!!!"đang nghỉ ngơi lập tức ta hắt xì một cái, chắc chắn là có người mắng chửi ta đây, là ai đang mắng chửi ta? Sao lại mắng ta chứ.

Cũng may là ta không thấy biểu hiện bây giờ của Lão Tửu,lại càng không nghĩ tới lão không giúp ta xin lỗi Băng Vũ và Hỏa Vũ hai nàng thì thôi. Lão lại còn châm thêm dầu vào,ta thật sự không thể ngờ được lão lại hèn hạ như vậy.

Đương nhiên, nhờ ta không có thấy hành vi hèn hạ của Lão Tửu, nếu không, mặc kệ bẩy ba hai mươi mốt gì đó,mặc kệ Lão Tửu là ai?đang làm gì? ta đều phải giáo huấn lão một trận mới được, tỉ như cho cái [Tửu Đấu Giá Hành] phá sản cũng là một ý không tồi.

" Tiểu Vũ, cái [Nam Mộc Ưng Trượng] này chính gia gia phải mua bằng rất nhiều kim tệ cho con đó, không được vứt như vậy chứ." "Lão tửu nhặt lại [Nam Mộc Ưng Trượng] đưa cho Hỏa Vũ, lão muốn đem chuyện này làm thật hoàn mỹ, không thể để Kỵ Sĩ Thạch Đầu Thành phát hiện Hỏa Vũ không cầm [Nam Mộc Ưng Trượng] lại sinh ra nghi vấn khiến hắn không thể giải thích được.

" Hắn là một tên đại bại hoại, con không cần bất cứ thứ gì của hắn.".

Hỏa Vũ tiếp nhận [Nam Mộc Ưng Trượng] lão tửu đưa cho liền hung hăng phát tiết oán hận trong lòng.

" Tiểu Vũ, không nên tức giận, chỉ cần không để ý tới Kỵ Sĩ Thạch Đầu Thành là được rồi, còn [Nam Mộc Ưng Trượng] thì gia gia mua làm lễ vật tặng con, con không thể không nhận nó được."

"Gia gia, con không cần nó đâu."

"Tiểu Vũ, đây là lễ vật của gia gia, con không muốn gia gia cho con gì sao?"

" Gia gia."

Hỏa Vũ chối từ không được, không thể làm gì khác hơn là miễn cưỡng nhận lấy [Nam Mộc Ưng Trượng] nhưng khi nhìn [Nam Mộc Ưng Trượng], trong lòng có cảm giác ủy khuất không nói lên được thành lời

" Xú Kỵ Sĩ, xú Thạch Đầu, đại bại hoại......"

Hỏa Vũ trong lòng lại càng tức giận hung hăng siết chặt cây [Nam Mộc Ưng Trượng] trên tay, như muốn coi [Nam Mộc Ưng Trượng] là Kỵ Sĩ Thạch Đầu Thành, bị nàng bóp chặt trong tay.

" Ha ha......" Lão Tửu nhìn lại hai đứa cháu gái bảo bối của mình, Băng Vũ trên mặt mặc dù như trước lạnh như băng, nhưng mà càng tăng thêm một phần lạnh lùng, hiển nhiên là đối Kỵ Sĩ Thạch Đầu tràn ngập thất vọng, Hỏa Vũ ở cạnh đó với Kỵ Sĩ Thạch Đầu Thành lại càng tức giận, sợ rằng Kỵ Sĩ Thạch Đầu Thành đã trở thành một kẻ vô cùng xấu xa trong mắt nàng, trong lòng Lão Tửu hiện rất vui vẻ.

Chắc rằng, Băng Vũ và Hỏa Vũ sẽ không đi tìm Kỵ Sĩ Thạch Đầu Thành nữa, ba người nên không có quan hệ gì mới là tốt nhất.

"Xú Thạch Đầu, ngươi chờ coi, ta sẽ nhờ người khác hảo hảo giáo huấn ngươi một trận, cứ chờ đó cho ta"

Hai người Băng Vũ và Hỏa Vũ lòng có linh cảm giống nhau, đồng thời có ý nghĩ này, các nàng muốn đi tìm Kỵ Sĩ Thạch Đầu Thành gây phiền toái, nhất định muốn cho Kỵ Sĩ Thạch Đầu Thành phải nếm mùi đau khổ.

Nhưng Lão Tửu cũng không biết điều này, kết quả này đi ngược hoàn toàn với suy nghĩ của lão.

"Thạch Đầu, ngươi tới rồi sao?"

7h30 ta đăng nhập vào lại, trước mắt lập tức trông thấy Lão Tửu đang đứng đợi.

"Ân, đấu giá hội chuẩn bị như thế nào rồi?"

"Tốt lắm, đúng 8h thì bắt đầu, chúng ta nhanh lên một chút tới trước thôi."

Hiển nhiên Lão Tửu đã chờ ta rất lâu, vừa thấy ta liền lập tức thúc giục.

"Tốt, ngươi đi trước, ta sẽ đi sau."

Ta tất nhiên không muốn cùng Lão Tửu cùng tới, chắc chắn sẽ bị người khác phát hiện, lúc đó khẳng định có thể đoán ra thân phận của ta.

Lão Tửu cho ta [Đấu Giá Hội Môn Phiếu]( vé vào ý mà), bắt đầu từ ban ngày, trước phiên đấu giá này đã bị bán hết rồi.

Ta đi cửa sau tới đấu giá hội, dọc theo đường đi, thiên long thành đã tấp nập người chơi khác đang hi hi ha ha về buổi đấu giá hôm nay.

Phải biết lần đấu giá hội lần này của Lão Tửu đấu giá hành đích xác là sự kiện sôi động nhất của [Vương Giả]. Nó hấp dẫn tất cả ánh mắt của mọi người chơi. Tất cả người chơi [Vương Giả] đều lấy nó làm chủ đề chính, có thể bỏ tiền ra mua [Đấu Giá Hội Môn Phiếu], mà có thể mua được một phiếu vào cũng là một vinh dự của người chơi rồi.

"Đấu giá hội sắp diễn ra, ở đây có tấm [Đấu Giá Hội Môn Phiếu] cuối cùng đây"

"ta muốn"

"ta muốn"

"ta sẽ trả giá cao"

"ta sẽ trả giá cao hơn hắn"

Một kẻ vừa mới nói ra khỏi miệng đã bị một đám người chơi khác vây quanh, trong nháy mắt hơn mười hai cánh tay đã hướng về hắn. Tại một góc nhỏ ồn ào với nhiều thanh âm hỗn tạp, một [Đấu Giá Hội Môn Phiếu] cuối cùng từ 30 kim tệ đã bị đẩy lên thành 5 vạn kim tệ mà vẫn có thể bán được.

"Tiểu tử, ngươi dám không bán cho ta. Ngươi chờ đó, lão tử nhớ kỹ ngươi rồi đó, chỉ cần ngươi dám ra khỏi thiên long thành, ngươi đừng nghĩ tới chuyện lăn lộn được."

Một tên "đầu trâu" mang một cái đại phủ chỉ vào mặt phiếu phiến tử mắng to (thằng bán vé ý mà ),chỉ vì đã hết vé bán cho hắn.

"Ca ca, liệu có...hay không phiếu vậy? Ta buổi tối có thể cùng ngươi…..."

Một muội muội dâm đãng cho phiêu phiến tử một ánh mắt câu hồn, cũng chỉ vì muốn mua môn phiếu(vé vào).

"Tiểu tử, còn có môn phiếu không? Ta mua mười vạn kim tệ."

Một tên con cái nhà giàu hối hận không kịp, mới nghe được phiếu phiến tử nói hết phiếu thì đã chậm rồi.

"Đinh đông, Thạch Đầu Thành, ngươi bây giờ muốn vào nhập đấu giá hội hiện trường, vì bảo vệ người chơi không muốn lộ diện, tiến vào đấu giá hội hội người chơi có thể mang [Đấu Giá Diện Tráo], che dấu diện mạo và tính danh. Thạch Đầu Thành, ngươi có che dấu diện mạo và tính danh không?."

Ta đi tới cửa đấu giá hội, đưa ra môn phiếu Lão Tửu đưa cho, hệ thống phát ra đề kỳ cho ta, vì có trường hợp hai người cùng cạnh tranh một kiện trang bị, khẳng định sẽ có phát sinh mâu thuẫn, hai người sau này sẽ trở thành cừu gia, hệ thống như vậy cũng vì tránh cho một ít không mâu thuẫn không cần thiết

"Che dấu."

Một trận quang mang chớp động nổi lên, trong nháy mắt ta bị đưa đến chỗ ngồi được quy định trên phiếu, vừa lúc thị Lão Tửu đã tới bên cạnh.

"Thạch Đầu"

Lão Tửu vừa thấy một thân ảnh xuất hiện bên cạnh lão, mặc dù Kỵ Sĩ này che dấu khuôn mặt, nhưng mà có thể tới bên cạnh lão, ngoại trừ hắn và hai người đứa cháu gái, cũng chỉ còn Kỵ Sĩ Thạch Đầu Thành mà thôi.

"Là ta, có vấn đề gì không?"

"Hết thảy bình thường, còn có 10 phút đấu giá hội chính thức bắt đầu."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK