Dưới mệnh lệnh của Lâm Phong, mấy người tiến về phía BOSS một cách chậm hơn, nhưng cũng không rời đi, mà chậm rãi giết sạch đám Bạch Khuyển thử, có ý cho đám năm mươi ngoạn gia mới đến biết là họ đang muốn đánh BOSS.
Không biết ý đối phương thế nào, có muốn cướp BOSS hay không nên bọn mấy người Lâm Phong bắt buộc phải cảnh giác.
Đối phương có những năm mươi người, số lượng đông hơn rất nhiều, nếu như đang đánh BOSS mà bị họ đánh lén thì mấy người Lâm Phong sẽ bị rất khó đối phó.
Bởi vậy trước tiên không nên tiến sau vào trong đàn Bạch Khuyển thử.
Lâm Phong chỉ có thể hy vọng mấy người kia có chút phong độ, nếu không thì hắn đành phải bộc lộ thực lực, làm một hồi náo động lớn.
Phải biết rằng hắn rất thích giết người, chưa chắc đã có thể tự khống chế đam mê này được.
Đáng tiếc là những ngoạn gia không có như hắn mong muốn, họ không những muốn cướp BOSS mà hành vi cũng cực kỳ hèn hạ.
- Rác rưởi!
- Chúng ta đánh, giết chết hết bọn chúng!
- Ngày hôm nay là của chúng ta, giết!
Năm mươi ngoạn gia kia vừa mới tới ngọn đồi nhỏ liền vây lấy những ngoạn gia trên đồi rồi không nói một tiếng nào, cứ thế giết sạch. Những ngoạn gia đang đứng trên đồi bực tức mắng chửi rồi triển khai phản kích.
Tiếc là hơn hai mươi ngoạn gia đang đứng xem lại phân tán, không có tổ chức giống những người mới tới nên không thể phát huy hiệu quả lớn nhất. Hơn nữa những ngoạn gia này không nghĩ tới bọn người mới tới lại bá đạo như vậy, ngay cả những người đứng xem cũng giết hại, thành ra không kịp trở tay mà phản kích.
Đối mặt với năm mươi ngoạn gia ồ ạt tấn công, nháy mắt đã có năm, sáu ngoạn gia bị giết.
Ta kháo!
Quá ác độc!
Chẳng những muốn cướp BOSS, hơn nữa còn thanh trừ mọi đối thủ, ngay cả những ngoạn gia đứng xem cũng không tha.
Nhìn đám người hành động một cách độc ác và bừa bãi như vậy, mọi người đều tức giận và bất bình, đều có ý định đánh trả.
- Thạch ca, bây giờ phải làm thế nào? Có liên thủ cùng với các ngoạn gia đứng xem không?
Mục tiêu của những người mới tới này là BOSS chuột màu trắng, sau khi giết sạch những ngoạn gia xung quanh chắc chắn sẽ vây giết mấy người Lâm Phong, việc này không có gì phải bàn cãi.
Liên thủ với những ngoạn gia đứng xem xung quanh mới là thượng sách, chủ động đi ra đánh lại mới hợp lý. Bọn Tửu Quỷ đều là những người chơi game lâu năm, đều rất khôn ngoan.
- Các ngoạn gia hiện đang rất tán loạn, không thể phát huy hiệu quả được. Đừng vội!
Tình hình này, các ngoạn gia khác đang loạn, chắc chắn không thể tổ chức thành đội hình được, cách tốt nhất là phải dựa vào sức lực của chính họ mà thôi.
Lâm Phong vẻ mặt đầy tự tin, nói với các huynh đệ. Đồng thời cũng quan sát xung quanh một cách cẩn thận, tìm thời cơ tốt để ra tay.
Tuy rằng bọn họ chỉ có tám người, nhưng mà lever của bọn Tửu Quỷ cũng không thấp, đồng thời có các hiệu ứng Buff trâu bò của Lâm Phong thì thực lực đã hơn hẳn người chơi lever ba mươi. Hơn nữa bản thân nhân vật Thạch Đầu Thành cũng quá trâu bò, đối phó với năm mươi tên rác rưởi chắc chắn không có vấn đề gì.
Hơn nữa Lâm Phong còn có chủ ý khác.
- Ta ngất!
Bỗng nhiên Lâm Phong nhìn thấy một khuân mặt quen thuộc trong đám người kia, cười rộ lên.
- Thạch ca, ngất cái gì? Có gì mà cười vui vẻ vậy?
Vô Địch Tiểu cường tò mò hỏi.
- Có người quen!
Lâm Phong cười gian.
- Người quen của Thạch ca đúng là không ít!
Bọn Tửu Quỷ dĩ nhiên là hiểu được biểu hiện và ý tứ của Lâm Phong. Hôm qua ở Hắc Thạch tháp tầng ba đã gặp " Người quen", hôm nay lại gặp một đám khác. Bọn họ tò mò nhìn đám ngoạn gia mới tới trước mặt.
- Các huynh đệ, chuẩn bị sẵn đao kiếm, không cần khách khí với bọn chúng!
Lâm Phong cười hắc hắc, hắn không ngờ tới lại gặp bọn người kia ở đây, đúng là duyên phận có khác, ông trời đối xử cũng không tệ lắm!
Hắn muốn hét lớn lên: Ta thích giết người!
Năm mươi người chơi mới tới, không những nhân số đông hơn, đồng thời lại có tổ chức.
Phía trước là kỵ sĩ và chiến sĩ, phía sau là cung tiễn thủ và ma pháp sư. Bởi vậy mà đối phó với những người chơi đứng xem không hề có tổ chức rất dễ dàng, một lát đã giết hơn phân nửa số người đứng xem ở ngoài.
Mà trong đám người này, Lâm Phong phát hiện ra bốn gương mặt quen thuộc, đúng là những người lần trước bị hắn PK. Bốn người này đúng là bốn huynh đệ thuộc cùng dong binh đoàn Khắc Lang: chiến sĩ - sát lang, kỵ sĩ - thạch lang, cung tiễn thủ - phong lang, ma pháp sư – tinh lang.
Sau khi đọc tin tức trên diễn đàn Lâm Phong mới biết bốn người kia là cùng dong binh đoàn, nhưng mà bốn người này danh tiếng thực sự là quá xấu. Việc bốn người này bị PK không có mấy người đồng tình với họ.
Hắn không đi tìm bốn người thì thôi, bốn người này lại tìm đến hắn gây chuyện, đúng là tuổi già than sống quá lâu, muốn chết mà. Thế này thì không thể trách tên Lâm Phong thủ đoạn độc ác được.
Hắn chú ý tới hỗn chiến trước mắt, chỉ cần có thời cơ sẽ xông lên.
- Tiểu Thạch, hành động!
Thời cơ cuối cùng cũng đến, giống như tên đã trên day, không thể không bắn đi.
Lâm Phong ra lệnh một tiếng, hộ điện kỵ sĩ Tiểu Thạch liền đi về phía BOSS chuột màu trắng, đồng thời liên tục sử dụng skill " Khiêu Khích".
- Chi!
Do bị " Khiêu Khích", con chuột màu trắng kêu lên một tếng chi rồi tiến vào trạng thái chiến đấu, ngay lập tức nó dẫn theo thủ hạ là Bạch Khuyển thử tiến về phía hộ điện kỵ sĩ Tiểu Thạch, đồng thời ma pháp công kích cự ly xa đã chuẩn bị bay tới người Tiểu Thạch.
Sảng khoái!
Làm tốt lắm!
Nhìn thấy con chuột màu trắng nổi giận, Lâm Phong cảm khái không thôi, Tiểu Thạch đúng là không làm hắn thất vọng!
Tiếp tục!
Sau khi Tiểu Thạch thu hút sự chú ý của con chuột màu trắng và đám Bạch Khuyển thử thành công, Lâm Phong liền ra lệnh cho nó quay đầu lại, tiến về phía hai đội người ngựa đang đánh nhau.
Tình huống lúc này, các thành viên của Khắc Lang gần như toàn bộ đã xông lên trên đồi, không chỉ giết hơn một nửa số người chơi đứng xem, hơn nữa còn tiến lên theo phía những chơi lui lại mà tiến về phía mấy người Lâm Phong.
Hơn nữa, điểm mấu chốt là thành viên Khắc Lang đối phó với những ngoạn gia đứng xem toán loạn hết sức thoải mái, nháy mắt đã giết hơn một nửa, một nửa số người chơi còn lại rất ít, bọn người Khắc Lang khó tránh khỏi hấp tấp, tiến về phía trước, vì vậy mà đội hình không còn chặt chẽ như trước nữa.
Giờ phút này ra tay đúng là thích hợp nhất!
Nhưng mà mượn đao giết người mới là cao tay!
Đầu tiên là nghiên cứu năng lực của đám Bạch Khuyển thử cấp ba mươi năm, và con chuột BOSS màu trắng xem thế nào đã. Mấy người Lâm Phong chỉ cần chậm rãi dò xét là được.
- Hắc hắc …
Nếu mục tiêu của bọn họ là con chuột BOSS màu trắng thì tên Lâm Phong đã hào phóng tặng cho bọn họ rồi.
Chỉ có điều là bọn người kia có khả năng nhận lấy hay không mà thôi.
- Thạch ca, được đấy, đủ độc ác!
Vô Địch Tiểu Cường giơ ngón cái lên.
Kế hoạch của hắn vô cùng đơn giản, đó là dùng Tiểu Thạch dẫn quái về phía các thành viên Khắc Lang.
Nhưng mà!
Đối mặt với đàn Bạch Khuyển thử cấp ba mươi năm và con BOSS màu trắng này, ngoại trừ tên kỵ sĩ biến thái Thạch Đầu Thành ra chỉ sợ không ai có thể làm được. Hơn nữa vừa phải đối mặt với công kích của thành viên Khắc Lang, vừa phải dẫn quái tới bên người họ, khó càng thêm khó.
Nhưng chỉ cần Tiểu Thạch trụ vững được, thì kế hoạch đơn giản này lại trở thành kế sách long trời lở đất.
- A!
Nhìn một đám hơn năm mươi con Bạch Khuyển thử tiến về phía mình, trong lòng thành viên Khắc Lang đều run sợ, kinh hãi kêu to lên.
Quá bất ngờ! Đối thủ trước mặt không những có thể phản kích lại họ, hơn nữa còn phản kích một cách độc đáo, điều này hoàn toàn nằm ngoài dự kiến của các thành viên Khắc Lang.
Các thành viên Khắc Lang đều bối rối!
Nhưng mà Khắc Lang dù sao cũng là Khắc Lang, có thể tung hoành ngang ngược, độc ác liều lĩnh trong game Vương Giả này, tất nhiên là có lý do của nó.
Trong các thành viên Khắc Lang, có một gương mặt âm trầm, là một chiến sĩ khoảng hai mươi năm tuổi, khi nhìn thấy Tiểu Thạch dụ đàn quái đến cách họ chưa đầy mười thước, lúc này điều chỉnh đội hình đã không còn kịp, cũng không còn thời gian để tránh đàn quái này nữa, hắn không hề sợ hãi mà nhanh chóng ra mệnh lệnh.
- Ngừng tiến lên!
- Kỵ sĩ dùng khiên phòng thủ, chiến sĩ bảo vệ bên cạnh.
- Cung tiễn thủ, ma pháp sư tập trung công kích con chuột BOSS màu trắng, không cần để ý những người khác và quái nhỏ. Hai giây điều chỉnh đội hình, từng bước lui về sau.
Chiến sĩ này lớn tiếng phát ra mệnh lệnh một cách rõ ràng mạch lạc.
Lợi hại!
Đánh rắn đánh giập đầu, giết địch đầu tiên bắt tên cầm quyền.
Chiến sĩ này có khả năng là lãnh đạo của Khắc Lang, mệnh lệnh phát ra rất chuẩn xác.
Con BOSS chuột màu trắng, khẳng định là có năng lực rất mạnh, lực sát thương của nó phải gấp mấy lần quái bình thường, nhất định không được để cho nó tiến hành công kích, kỵ sĩ và chiến sĩ của bọn họ nhanh chóng tiến lên đối đầu với nó.
Chỉ cần giết BOSS xong, là kỵ sĩ và chiến sĩ của Khắc Lang có thể chống cự với quái con được, bọn họ sẽ nhanh chóng dành được thắng lợi.
Tất nhiên là bọn họ có hơn ba mươi cung tiễn thủ và ma pháp sư, cho dù mỗi người đánh BOSS chỉ nảy dame hai trăm, nếu thay nhau công kích thì cũng có thể giết chết BOSS với hơn năm nghìn máu.
Vì vậy nhân lúc BOSS còn cách xa khoảng mười thước, thì bọn họ chắc chắn có thể giết nó trước khi nó tiến lại gần.
Không thể không khâm phục bọn người này!
Rất lợi hại!
Nhưng mà điều khiến cho mấy người Lâm Phong kinh hãi là vừa rồi nhân mã của Khắc Lang đang kích động, thế mà chỉ cần chiến sĩ kia phát ra mệnh lệnh thì lập tức trấn tĩnh lại, nhanh chóng hành động, ổn định đội hình theo lệnh của chiến sĩ đó.
Quả là một người chơi có tu chất lãnh đạo!
-250, -220, MISS, -270, -230, MISS, -280,….
Trong nháy mắt, hộ điện kỵ sĩ Tiểu Thạch của Thạch Đầu Thành đang dẫn theo con chuột màu trắng đã tiến vào phạm vi công kích của thành viên Khắc Lang, dame do cung tiễn thủ và ma pháp sư cứ thế thay nhau nảy lên trên đầu BOSS.
Những người chơi tốt nhất!
Những người chơi của Khắc Lang chưa đến cấp ba mươi, vậy mà dame lên BOSS cấp bốn mươi có thể tới 250 có hơn, chắc chắn phải là tinh anh, những người chơi có dame cao.
Nguy hiểm!
Quá sơ suất, nếu mà thành viên của Khắc Lang có thể giết chết BOSS, thì tình hình chắc chắn sẽ thay đổi. Hiện tại hy vọng duy nhất là thành viên Khắc Lang không giết được BOSS, bị nó tấn công tạo thành một lỗ hổng trong đội hình.
Khi những người chơi của Khắc Lang công kích BOSS, Lâm Phong đã ra lệnh cho Tiểu Thạch ngừng dùng skill Khiêu Khích với BOSS.
BOSS bị thành viên Khắc Lang công kích, đã bỏ qua Tiểu Thạch chưa còn đến nửa máu, chú ý đến các thành viên của Khắc Lang, chuẩn bị phát ra ma pháp thủy hệ phạm vi rộng.
Cố lên nào!
Trong lòng mấy người Lâm Phong đang khuyến khích BOSS, hy vọng nó phát ra sức tấn công mạnh mẽ của mình, bỗng nhiên có tình huống bất ngờ xảy ra, làm họ sợ ngây người.
- Ta ngất!
Nhìn biến hóa trước mắt, Lâm Phong tức khí mắng một tiếng, Khắc Lang quả thật rất mạnh, vượt ngoài sự tưởng tượng của Lâm Phong.
Hôm nay có đối thủ rồi!
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK