Mục lục
[Dịch] Võng Du Chi Phong Lưu Kị Sĩ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trải qua khoảng thời gian song tu này, được dương tinh chí dương cực nóng của ta làm dịu, thông qua song tu âm dương giao hòa, thể chất của ta Lý Đồng sớm đã xảy ra biến đổi, cũng không phải là tiểu cô nương không chịu nổi một kích như trước kia nữa.

Trong sự tiến quân mãnh liệt dâng lên hạ xuống của ta, thiếu phụ Lý Đồng càng lúc càng phát ra âm thanh dâm đãng, nàng luôn muốn làm theo ý tứ của ta, các loại động tác biến hóa, tận tình lấy lòng ta, muốn đem đến cho ta khoái cảm sung sướng nhất, làm cho ta có thể cảm nhận được sự dâng hiến tuyệt vời của nàng, làm cho chúng ta không ngừng tiến hành tình dục giao hoan 1 cách kỳ diệu.

"Lão công, ưm ưm…nhanh…nhanh…ư...ư...ư… Đồng nhi… lại …không được…ôi…ôi…!"

Rốt cục, mỹ nhân trong lòng lần lượt tiến lên cao trào, bị khoái cảm mạnh mẽ trùng kích khiến cho túy nhãn mê ly (mắt say lờ đờ), cũng vô lực thừa nhận công kích quá cường tráng của ta.

"Bảo bối, ta cũng đến đây."

Mà ta lúc này, khoái cảm của ta cũng không ngừng dâng lên, trong âm thanh rên rỉ nỉ non mê người, trong ngọc thể bạo mãn tuyệt vời của mỹ nhân, ta liền theo mỹ nhân tiến nhập cao trào, rốt cục bạo phát 'bắn' ra.

"Phong..."

Được dương tinh chí cương chí dương tưới vào, Lý Đồng thoải mái nhắm hai mắt lại, cảm nhận sự cường đại cùng bá đạo của ta, hạnh phúc thiếu chút nữa mê muội ngất đi, dương tinh của ta không ngừng 'vọt' vào trong cơ thể của nàng, đem khoái cảm kịch liệt không ngừng ăn mòn nàng.

"Phong, ta yêu ngươi."

Kịch liệt mây mưa rốt cục dần dần ngừng lại, mỹ nhân trong lòng mỏi mệt nằm bên trong ngực ta, lần này cũng vô lực thừa nhận công kích lần nữa của ta, chỉ có thể vô lực nỉ non.

"Ta cũng yêu ngươi!"

Tuy rằng còn có chút dục vọng, chính là mỹ nhân trong lòng thật sự vô lực tiếp nhận chiến đấu của ta, đành phải cố nén dục hỏa.

Ngửi thấy mùi thơm của cơ thể mỹ nhân, ôm chặt lấy nàng, nói một trận lời ngon tiếng ngọt, dần dần cùng Lý Đồng tiến vào mộng đẹp. Song tu làm cho《Đế Thần quyết》của ta thông qua con đường như cũ kiên cường tự động vận hành, tự động tụ tập, quả là 《Đế Thần quyết》thần kỳ.

"Bảo bối, ngủ chút đã, thời gian còn sớm mà."

Nhìn thời gian, còn không đến bảy giờ, Lý Đồng đã từ trong lòng của ta đứng lên.

"Lão công, ta đi làm điểm tâm cho ngươi."

Lý Đồng nhìn thấy vẻ buồn bực của ta, hướng ta khẽ cười, ngọc thể yểu điệu cúi xuống, 2 tay vuốt ve ngực ta, đôi môi đỏ mọng kiều diễm hôn ta một chút.

"Tới đây cho lão công ôm một chút!"
Ta xoay người một cái, đem Lý Đồng mới đứng lên đặt ở trên giường.

"Lão công.... không muốn....." Lý Đồng duyên dáng gọi to một tiếng, yếu đuối giãy dụa.

Ta hướng về phía mỹ nhân cười xấu xa, cúi đầu hôn lên môi anh đào mỹ nhân. Hai đầu lưỡi nhất thời dây dưa quấn quít cùng nhau, cho đến khi nụ hôn thật dài, mới lưu luyến buông mỹ nhân trong lòng ra.

Hít một tiếng, đêm xuân ngắn ngủi, bảo mẫu Trương a di mấy ngày nữa sẽ trở lại. Đến lúc đó sẽ không thể làm cho mỹ nhân của ta mệt mỏi như vậy. (đoạn này dịch hơi gượng, chắc là do ngại Trương a di kia!)

Rời giường!

Nếm qua điểm tâm, Lý Đồng cùng tiểu muội đến trường đi họ. T cũng theo thường lệ tại sân thể dục gần nhà chạy một hồi, sau đó trở về tiếp tục tiến vào trò chơi.

Tiến vào trò chơi, xuất hiện tại khu hào trạch của ta, tuy rằng là sáng sớm, nhưng Thiên Long thành vẫn ồn ào náo nhiệt như trước, chật ních ngoạn gia. Không khỏi cảm khái một tiếng: đều là mãnh nhân.

Hiện tại đi đâu đây?

Nhất thời không có chủ ý, tuy rằng trên người nhiệm vụ không ít, nhưng này chút nhiệm vụ này không phải đầu mối không rõ ràng, cũng là siêu cấp khó khăn, hiện tại không có cách nào hoàn thành, căn bản không thể ra tay.

Quên đi, khó có được thời gian rãnh rỗi, không bằng đi thám hiểm, tìm tòi một ít tân bản đồ, nếu có thể phát hiện một ít tiên cảnh hoặc là ẩn tàng bản đồ, cũng xem như thu hoạch không tồi. Nếu không thì chuyên tâm thăng cấp cho sủng vật cho [Ma Yểm Phi Long Câu] của ta.

Xem bản đồ tìm nơi 30 cấp thích hợp nào!

Ta đang muốn xuất ra [Đông Phương Hành bản đồ] tìm kiếm một cái lộ tuyến "Du lịch", đột nhiên phát hiện phía trước có hai cái thân ảnh quen thuộc.

"Long Kiếm, Túy Quỷ!"

Ta nhịn không được hô lên một tiếng, hai người phía trước lập tức quay đầu lại hướng ta nhìn đến, ta cũng thấy rõ ràng dung mạo bọn họ, không sai, chính là bọn hắn.

"Long Kiếm, Túy Quỷ."

Ta cười ha ha, nhịn không được cao giọng kêu một tiếng, nhằm phía bọn họ đi đến.
"Ta là Thạch Đầu."

Xem bộ dạng hai người bọn họ nghi hoặc nhìn ta, ta mới nhớ tới ta mang theo mặt nạ [Đô Đô thỏ diện tráo], vội vàng tháo mặt nạ bảo hộ mang ở trên đầu xuống, lộ ra bộ mặt của ta.

Trong mấy trò chơi trước, tên của ta luôn là [Ưng Vương - Thạch Đầu], các huynh đệ đều xưng hô ta Thạch Đầu. ( Ưng Vương là tên bang phái, Thạch đầu là tên nhân vật)

"Thạch Đầu!"

"Thạch ca!"

Nhìn thấy bộ mặt của ta, Long Kiếm hô một tiếng "Thạch Đầu", chạy tới đón ta, hung hăng cho ta một quyền. (dịch: trả tiền nợ cho ta! )

Còn Túy Quỷ cũng hô một tiếng "Thạch ca". Mắt nước mắt lưng tròng nhìn ta. (dịch: đại ka đừng đòi nợ em nha )

"Thạch ca, ngươi quên tiểu đệ ta, cũng không cấp số điện thoại cho ta, tiểu đệ ta muốn tố cáo ngươi."

Nhìn anh em tốt trước mắt, chúng ta tâm tình kích động, cảm tình huynh đệ không ngừng dâng lên, ba người "Ha ha" cao giọng cười to, dùng sức bắt lấy vai đối phương, ôm nhau cùng cao hứng.

"Huynh đệ, cuối cùng cũng gặp lại nhau."

Ta nhịn không được cảm khái một tiếng, vốn muốn một mình một người ngoạn 《Vương Giả》, hơn nữa còn sợ nhìn thấy đại ca Vương Ngao Long bọn họ, bởi vậy không có liên hệ với các huynh đệ trước kia.

Hôm nay, không ngờ lại đụng phải các huynh đệ của ta.

Chúng ta sảng khoái cất tiếng cười, không hề cố kỵ ôm nhau, dùng sức túm lấy đối phương, ở trong quảng trường chật chội người lẫn người có vẻ phá lệ độc đáo, hấp dẫn ánh mắt không ít người qua đường ghé mắt nhìn tới, không khỏi hâm mộ tiếng cười sang sảng kịch liệt nhưng mang đậm tình nghĩa huynh đệ của chúng ta.

"Các huynh đệ tốt chứ?"

Thật vất vả mới ngừng kích động trong lòng, ta vội vàng hỏi.

"Còn kém ngươi a, Thạch Đầu, lần này là ngươi không có suy nghĩ, lần này ngoạn trò chơi cũng không nói cho anh em."

Long Kiếm hận không thể đánh ta vài cái.

"Thạch ca, lần này là ngươi không đúng, chúng ta phải trừng phạt ngươi, mãnh liệt yêu cầu mời khách, đi uống rượu."

Tửu quỷ đắc ý vênh vang, đã lâu không có vui sướng uống rượu, ta lần này khẳng định trốn không khỏi bị bóc lột.

"Ngươi còn dám đem chút tửu lượng đó khoe ra!"

Tiểu tử này, tửu lượng không được bao nhiêu, uống vài chén liền say, nhưng là lão thích khoe khoang, còn chuyên lấy tên "Tửu quỷ" trong trò chơi, thật sự là muốn chết, Long Kiếm đều đã hết chỗ nói rồi, liền giơ chân đá tên tiểu tử này qua một bên.

"Thạch Đầu, đi, phỏng chừng mọi người đều đã login (đăng nhập). Chúng ta ước hẹn tám giờ gặp nhau ở cửa hàng Liệt Hỏa."

"Sớm như vậy, có chuyện gì sao?" Cùng nhau hướng về phía cửa hàng liệt hỏa đi đến, ta kỳ quái hỏi.

"Thiên Lịch nhận được một cái ẩn tàng nhiệm vụ, trong vòng bảy ngày giết chết 1 con [Vong Linh oán điểu] bay ra từ Vong Linh cốc, hơn nữa lấy từ trong [Vong Linh oán điểu] duy nhất một cây [hắc oán mao]. Khó khăn là chúng ta mỗi lần đánh giết [Vong Linh oán điểu] sinh mệnh nó còn không đến 1/5, nó sẽ giương cánh bay cao, bắt đầu chạy trốn, chúng ta nhìn thấy cũng không có biện pháp. Đã qua bốn ngày, mỗi ngày đều là kết quả như vậy, thật buồn bực gần chết."

" Quái vật Vong Linh cốc? quái vật bên trong Vong Linh cốc cấp bậc thấp nhất cũng là 60 cấp, các ngươi bắt như thế nào?"

Nghe được Long Kiếm giới thiệu, ta giật mình hô lên, ta đã có lần ở trong [Đông Phương Hành bản đồ] nhìn qua giới thiệu về Vong Linh cốc.

Vong Linh cốc là một địa phương tử vong, đó là nơi một cái thân thể tử vong giả cùng linh hồn hội tụ, trong truyền thuyết nó là địa bàn của Vong Linh ma vương, ma khí bên trong lượn lờ, độc khí hồi sinh quái bất tử, quái vật thấp nhất cấp bậc cũng là 60 cấp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK