• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Việc Tiền Thế Kiệt âm thầm rời khỏi dinh thư của Healay . thực ra Healay biết rõ điều đó . nhưng hắn lại không ngăn cản , để mặc cho anh ta rời khỏi.
Healay vẫn ung dung ngồi trong phòng sách , trong tay cầm 1 cuộn văn hiến cổ xưa để đọc . bỗng nhiên bên ngoài truyền tới tiếng gõ cửa . sau đó cánh cửa đẩy ra , Aeron từ bên ngoài bước vào trong phòng . khẽ cúi người thi lễ .
Healay nhạt nhạt nói : “ hắn đã rời khỏi rồi chứ ?”
” vâng , đã rời khỏi rồi ạ .” Aeron ôn tồn đáp .
“ kết quả thế nào ?” Healay khẽ díu mày .
trong đôi mắt của Aeron nhấp nháy những tia sáng khâm phục ,từ từ nói : “ vâng , đúng như mọi suy đoán của thiếu gia . mặc dù dưới tác dụng của trầm hương và mùi nước hoa đặc biệt có hiệu quả kích thích dục vọng của đàn ông , cộng thêm vẻ đẹp tuyệt trần của Cortina . nhưng vào lúc “quan trọng nhất” , dưới vẻ mặt đau đớn và tiếng khóc lóc van xin của Cô ta , hắn đã rút lui rồi ạ .”
trên môi của Healay lộ ra 1 nụ cười tự tin và cao ngạo vốn có của mình , ngón tay khẽ gõ nhẹ lên mặt bàn , nhạt nhạt nói : “ đúng như những gì ta đã suy đoán . nếu như hắn là 1 tên vô lại háo sắc , trong 1 tình huống như thế này , sẽ dễ dàng buông tha cho Cortina sao? Ngoài ra , những chiếc rương của cải mà ta hứa ban tặng cho hắn , thậm chí hắn không đi nhận mà đã lén lén rời khỏi dinh thư . nếu như là 1 tên tham lam chính hiệu , sẽ dễ dàng trở về với đôi bàn tay trắng không !! ”
Aeron cúi đầu mỉn cười nói : “ vâng , thật không ngờ . cho dù là 1 người bình thường ,rơi vào những tình huống đó ,cũng chưa chắc đủ bình tĩnh để rút lui . thủ đoạn thăm dò của thiếu gia quả thật là tài ba . chỉ tiếc là ,phải hy sinh Cortina ….”
sắc mặt của Healay lập tức trầm xuống , nghiêm giọng nói : “ hừ , cô ta chỉ là nô lệ , 1 tù binh không hơn không kém . nếu như không phải 2 năm trước ta đã rủ lòng thương cứu cô ta từ cơn truy sát của đại quân Aden của chúng ta , e rằng lúc này cô ta đã nằm trong nấm mồ rồi . ta cứu mang và đào tạo cô ta cũng chỉ là chờ có ngày sử dụng tới mà thôi . không có gì đáng tiếc nuối cả !”
Nghe Healay nói thế , Aeron lập tức không dám nói thêm gì nữa . im lặng hồi lâu , lại mở miệng hỏi : “ vậy chúng ta có cần đem Cortina ban tặng cho thằng nhóc đó không ?”
Healay khẽ díu mày suy tính 1 hồi , nhạt nhạt nói : “ cứ tiến hành theo kế hoạch , có Cortina ở bên cạnh hắn sẽ giúp ích cho chúng ta rất nhiều . chỉ là …..” ngưng 1 hồi , Healay khẽ lắc đầu nói : “ thôi , ngày mai mi hãy dẫn Cortina cùng những rương của cải đi tặng cho hắn . để xem hắn sẽ phản ứng như thế nào .”
“ tuân lệnh .” Aeron lập tức đáp . sau đó quay người bước ra khỏi phòng .
Healay từ từ bước ra khỏi ghế ngồi , đi tới bên cửa sổ , đưa mắt nhìn ra phía xa , lông mày khẽ díu chặt lại , lẩm bẩm nói nhỏ : “ Tiền Thế Kiệt ơi là Tiền Thế Kiệt , rốt cuộc mi là 1 người như thế nào đây .là 1 tên vô lại tham lam ? hay là 1 anh hùng? ”
đêm hôm đó , Tiền Thế Kiệt âm thầm trốn ra khỏi toà dinh thư để về nhà . phải cuốc bộ hết cả tiếng đồng hồ , Tiền Thế Kiệt mới về tới cửa tiệm buôn bán vũ khí của lão Pole .
lúc này đã là giữa đêm khuya , trên đường không còn 1 bóng người nào cả . nhà cửa ở xung quanh đều đã đóng kín lại . người dân đã chìm sâu trong giấc ngủ .
khi quẹo qua khúc cua gần tới cửa tiệm của lão Pole . từ xa xa , Tiền Thế Kiệt nhìn thấy 1 bóng người đang đứng ngay trước cửa tiệm của lão .
bóng người đó có thân hình mảnh mai , mái tóc dài được cột thành 1 cái đuôi ngựa ở phía sau . bóng ngừơi đó đang đưa mắt liếc nhìn tứ phía . khi vừa nhìn thấy Tiền Thế Kiệt từ phía xa bước tới . trên khuôn mặt của bóng người đó lập tức lộ ra vẻ vui mừng , nhưng vẻ mặt vui mừng chỉ khẽ chớp qua . ngay lập tức , được thay thế bằng vẻ mặt giận dữ .
bóng người đó sở hữu 1 khuôn mặt xinh đẹp duyên dáng có thể sánh ngang với người yêu trong mộng của bất kỳ 1 người đàn ông nào, đôi mắt long lanh to sáng , đôi ngươi trong tròng mắt phơi bày 1 màu xanh biếc . môi đỏ răng trắng. Làn da trắng như tuyết , trên đôi má còn ửng lên 1 màu hồng phấn tựa như đã được bôi lớp phấn trang điểm vậy . không phải là Isbel thì còn là ai nữa ?
Tiền Thế Kiệt đã nhìn thấy cô ta , vừa gượng cười vừa từ từ bước tới . vừa mới giáp mặt , Tiền Thế Kiệt còn chưa kịp lên tiếng , Isbel đã mang theo vẻ mặt giận dữ quát : “ này , hay quá nhỉ ? đi tới giờ này mới chịu về , có biết là khuya lắm rồi không ? sao không đi luôn đi !!”
Tiền Thế Kiệt có chút cười khóc không được .
Mẹ kiếp ! sao giọng điệu của ả giống hệt như 1 bà vợ đang truy hỏi 1 người chồng thế này ……
“ cái này …. Cô đứng đợi tôi từ sáng tới giờ đấy à ??” Tiền Thế Kiệt mỉn cười nói .
nghe Tiền Thế Kiệt hỏi thế , khuôn mặt của Isbel lập tức ửng đỏ lên , vội vã quát lớn : “ còn lâu á , tại vì ….. tại vì chú Pole lo lắng cho anh , nên bảo tôi đi tìm anh thôi . tôi vừa mới bước ra khỏi nhà , anh đã về tới . chứ đứng đợi anh từ sáng tới giờ ư ? anh đang nằm mơ à !”
nghe cô ta nói thế , Tiền Thế Kiệt giả vờ lắc đầu thở dài : “ thế mà tôi cứ tưởng cô lo lắng cho tôi chứ ! thì ra chỉ là do mình hiểu lầm thôi .”
nghe anh ta nói thế , không hiểu vì sao trong thâm tâm của Isbel lại nảy sinh 1 cảm giác hối hận vì sao mình lại phủ nhận điều đó . nhưng cảm giác đó chỉ khẽ chớp qua , cô ta vội vã lắc lắc đầu , giận dữ quát : “ anh đi đâu mà giờ này mới chịu về hả ??”
Tiền Thế Kiệt gượng cười nhún vai nói : “ do đối phương cứ giữ tôi ở lại nghỉ ngơi . nhưng không biết vì sao , bỗng nhiên trong lòng lại nhớ mong 1 người quá , nên đã lén lén trốn về đấy mà !!” nói xong ,mang theo ánh mắt giễu cợt nhìn chằm chằm vào Isbel .
Nghe xong lời giải thích của Tiền Thế Kiệt , Isbel lập tức sửng người : người mà anh ấy nhớ mong …… là …. Là ai nhỉ ……
Không đợi cô ta kịp phản ứng , Tiền Thế Kiệt đã đưa tay nhéo nhẹ lên cằm của Isbel , cười 1 cách gian tà nói : “ này cô bé , cô có muốn biết người mà tôi đang nhớ mong là ai không ?”
khi bàn tay của Tiền Thế Kiệt chạm vào cằm mình , Isbel như bị điện giật , cơ thể run bắn lên 1 cái . 2 bên má đỏ hồng như vừa được thoa 1 lớp phấn trang điểm dày vậy , không còn giữ được bình tĩnh , quên cả việc đẩy bàn tay của Tiền Thế Kiệt ra , miệng không tự chủ thót ra : “ là …. Là …. Ai ….thế ….”
“ tuyệt đối không phải là cô !!” Tiền Thế Kiệt há há cười lớn .
Isbel lúc này mới bừng tỉnh , giận tới nỗi run bắn lên , dùng tay hất mạnh bàn tay của Tiền Thế Kiệt ra , vung tay lên tung 1 cú tát vào mặt Tiền Thế Kiệt : “ vô lại !!”
Tiền Thế Kiệt vội vã chụp lấy cánh tay đang tát tới của Isbel . mỉn cười nói : “ này, con gái gì mà hễ chút là động tay động chân đánh người . hung dữ như vậy ai dám lấy cô chứ ??”
Nhìn thấy bàn tay của mình bị Tiền Thế Kiệt nắm chặt , Isbel cắn chặt môi , cơ thể run lên 1 cái , giận tới nỗi mặt đỏ tía tai , giựt cánh tay của mình lại , quát lớn : “ liên quan gì tới anh chứ ??!!” quát xong , quay người chạy thẳng vào trong cửa tiệm .
Nhìn thấy Isbel chạy mất tiêu , Tiền Thế Kiệt lắc đầu mỉn cười , bước vào trong nhà .
Vừa bước vào trong cửa tiệm , chỉ thấy lão Pole vẫn chưa ngủ , lão đang ngồi trên bàn nhâm nhi ly trà trong tay . trên mặt mang theo vẻ mặt cười mà không giống cười nhìn chằm chằm vào Tiền Thế Kiệt .
Tiền Thế Kiệt bước tới ngồi xuống bên cạnh Pole , gượng cười nói : “ sao giờ này còn ngồi đó uống trà mà chưa đi ngủ vậy ông già ?”
Pole díu mắt mỉn cười nói : “ nếu đi ngủ rồi thì sao chứng kiến được 1 cảnh tán tỉnh ve vãn hấp dẫn như thế này nữa chứ ?”
Tiền Thế Kiệt díu mắt bĩu môi nói : “ ông già , đừng có ăn nói bậy bạ à nha ? tôi chỉ là đùa giỡn với cô ta 1 chút thôi mà .”
” đùa giỡn ?” Pole lắc đầu mỉn cười nói : “ cậu thì nghĩ vậy , nhưng chưa chắc nó nghĩ vậy , cậu đã chọc giận người ta rồi , biết không ?”
Tiền Thế Kiệt díu mày gượng cười nói : “ chọc giận ? ngày thường chúng tôi cũng thường đùa giỡn như thế này mà ? có gì đâu chứ !”
“ đồ ngốc !” Pole cười **** nói : “ nó không phải giận vì cậụ đùa giỡn với nó , mà là giận vì cậu đã nắm lấy bàn tay của nó , hiểu chưa đồ ngốc ?”
Tiền Thế Kiệt có chút không hiểu , ngơ ngác nói : “ nắm lấy cánh tay của cô ta ? chỉ vì cô ta định tát tôi , nên tôi mới tự vệ thôi mà ,tôi đâu có cố ý đâu !”
Pole thở dài cười nói : “ chính vì cậu không cố ý . nếu như cậu cố ý nắm lấy cánh tay của nó , thì mọi chuyện đã tốt đẹp rồi !”
“ hả ???” Tiền Thế Kiệt ngạc nhiên hét lớn .
Pole mang theo nụ cừơi tinh ma trên môi , cười nói : “ cậu không để ý dạo này Isbel đã thay đổi cách đối xử với cậu khá nhiều sao ?”
Tiền Thế Kiệt vội vã trấn tĩnh , hồi tưởng lại . quả thật , dạo này cô ta đã không còn thường xuyên cãi vã với mình nữa . ngược lại đôi khi còn rất nghe lời và chìu chuộng mình , tuy đôi khi vẫn làm ra những thái độ lạnh lùng chống đối . nhưng nói chung đã thay đổi theo chiều hướng tốt đẹp hơn lúc mới gặp mặt nhau rất nhiều đấy chứ .
Nghĩ tới điều đó , Tiền Thế Kiệt vội vã lắc đầu , phản bác lại : “ chỉ là vì cô ta sử dụng hết số tiền thưởng của tôi , cảm thấy bản thân có lỗi . nên mới đối xử với tôi nhẹ nhàng như thế đấy thôi .”
Pole dùng 1 ánh mắt chế giễu nhìn vào Tiền Thế Kiệt , bĩu môi nói : “ đồ ngốc , cho dù nó có lỗi , nhưng nếu như không phải nó có chút cảm tình với cậu , cần gì phải tự nguyên trở thành người hầu chăm sóc hầu hạ cho cậu 1 cách chu đáo chứ . đó chẳng qua là 1 lý do để nó tự lừa dối lòng mình mà thôi . cậu thử nghĩ xem , với 1 cô gái rất có cá tính như Isbel , chẳng lẽ chỉ vì cảm thấy có 1 cái lỗi nhỏ nhặt , dễ dàng hạ mình trước mặt người khác sao ? chẳng phải nó cũng đốt sạch 2 cây nhân sâm ngàn năm của ta sao , nếu tính theo giá trị thì , tiền thưởng của cậu có đáng là bao chứ . vậy sao không thấy nó đặt ra điều kiện chuộc lỗi với ta nhỉ ? đừng nói là 1 tháng , thậm chí 1 ngày cũng không có nữa . cho nên , theo ta thì , thực ra trong thâm tâm của nó đang nảy sinh 1 tình cảm đặc biệt với cậu đấy . có thể mới chỉ là rễ mầm mà thôi , nhưng rồi cũng sẽ từng ngày từng ngày trưởng thành , tới lúc đó thì …. Hì hì ! à , sẵn tiện nói luôn cho cậu biết , thực ra ta không hề kêu nó đi tìm cậu gì cả . từ lúc cậu đi dự tiệc của tên thiếu gia gì đó , cả ngày hôm nay nó tỏ ra thấp thỏm không yên , lâu lâu lại đưa mắt liếc nhìn ra ngoài cửa , ngay cả cơm tối cũng không thèm ăn , chỉ đứng ở ngoài cửa để đợi cậu về thôi đấy .”
Nghe xong lời nói của Pole , Tiền Thế Kiệt đã sửng sốt cả người .
Cái này … cái này mình không nghĩ tới à nha ! với ả tham tiền này , làm bạn thì còn ok , nếu như bắt mình làm người yêu hoặc chồng ả thì miễn đi , cứ nghĩ tới cảnh 1 ngày nào đó ả không vui nổi điên lên móc dao ra trút giận lên đầu mình thì sao nhỉ?? Thật không an toàn tí nào !!
nghĩ tới điều đó , cơ thể của Tiền Thế Kiệt không tự chủ run lên 1 cái .
Nghĩ thì nghĩ thế , nhưng không hiểu vì sao , sau khi nghe xong lời nói của Pole , trong thâm tâm của Tiền Thế Kiệt bỗng nhiên lại nảy sinh 1 cảm giác rất kỳ lạ . kỳ lạ tới nỗi anh ta không thể nào hiểu nổi , hoặc có thể anh ta không muốn hiểu ….. đó là 1 thứ cảm giác mà bất kỳ ai cũng phải nếm trải qua trong cuộc đời của mình …..
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK