• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Tiền Thế Kiệt … Tiền Thế Kiệt …..” Bill đọc đi đọc lại tên của Tiền Thế Kiệt . sau đó đứng thẳng người lên , tạo ra 1 tư thế thi lễ của kỵ sĩ , 1 cánh tay giơ lên duỗi thẳng để ngang ngực , nghiêm giọng nói : “ thì ra là Tiền Thế Kiệt đại nhân , cám ơn ngài đã cứu mạng chúng tôi . ơn cứu mạng này suốt đời tôi sẽ không bao giờ quên .”
lúc này Tiền Thế Kiệt đã quan sát kỹ khuôn mặt của tên kỵ sĩ cấp 6 tên Bill đó . còn khá trẻ tuổi , hắn có bộ mặt tương đối trung hậu . mái tóc màu vàng nhạt hớt theo kiểu đầu đinh . đôi ngươi trong tròng mắt phơi bày ra 1 màu xanh biếc . miệng rộng mũi to . sở hữu 1 tấm thanh hình thuộc dạng mình hổ lưng gấu , cao hơn Tiền Thế Kiệt cả 1 cái đầu . trên người mặc bộ giáp màu xám trông rất nặng nề .
Tiền Thế Kiệt mỉn cười vỗ nhẹ lên vai của Bill , nói : “ ơn nghĩa gì . chẳng qua là thấy người gặp nạn nên ra tay giúp đỡ đó thôi .hãy mang miếng lá còn lại cho đồng bọn của anh nhai vào đi , thuốc lá này có tác dụng chữa trị vết thương , chắc anh cũng đã cảm nhận được hiệu quả kỳ diệu của nó rồi chứ ??”
Bill lập tức sực nhớ tới người đồng bọn còn đang nằm ngất ở phía xa , vội vả chạy tới bên cạnh hắn , bỏ miếng lá vào trong miệng hắn .
Sau khi nuốt miếng lá vào trong cổ họng , người đó cũng đã tỉnh lại .dùng ánh mắt ngơ ngác nhìn chằm chằm vào đội trưởng của hắn , lại sực nhớ tới con quái vật gớm ghiếc , nhảy cẫng lên hét lớn : “ con quái vật ….. úi da !!” do động tác của hắn quá mạnh , chỗ bị thương vẫn chưa lành hẳn , nên hắn đau tới nỗi chảy nước mắt , dùng tay ôm chặt lấy sống lưng của mình kêu đau liên hồi .
Bill mỉn cười vỗ nhẹ lên vai của đồng bọn , nói : “ yên tâm , con ma thú đã bị vị tráng sĩ này tiêu diệt rồi .” vừa nói vừa chỉ về phía Tiền Thế Kiệt .
Người đồng đội đó đưa mắt nhìn vào Tiền Thế Kiệt . chỉ là 1 chàng thanh niên còn quá trẻ tuổi , anh ta mạnh tới nỗi có thể tiêu diệt được con ma thú cao cấp kia sao ?? nhận thấy đồng đội của mình có chút nghi ngờ , Bill há há cười lớn : “ cậu không tin à ? chính tớ tận mắt chứng kiến anh ta giết con ma thú như giết 1 con kiến đấy !!”
tên đồng đội chẳng bao giờ nghi ngờ lời nói của đội trưởng , hắn lập tức tỏ ra vẻ tôn kính , thi lễ với Tiền Thế Kiệt .
Tiền Thế Kiệt vẫy vẫy tay , mỉn cười hỏi : “các anh là đội phiêu lưu chứ ?? con ma thú lúc nãy …..”
vẻ mặt của Bill lập tức trầm xuống : “ vâng , hôm nay chúng tôi đã quá xui xẻo khi gặp phải con ma thú cao cấp : người xác !! đó là loại ma thú cao cấp có sức tấn công rất lợi hại , ngoài ra còn sở hữu năng lực phục hồi rất đáng sợ , nếu như không thể đốt cơ thể nó thành tro , thì nó không bao giờ chết . nó thường sống sâu trong khu rừng băng phong . không hiểu vì sao nó bỗng nhiên lại xuất hiện ở nơi này . cả 11 người bạn của chúng tôi đã …..” nói tới đây , Bill toàn thân run rẩy , dường như đang tỏ ra rất đau xót cho cái chết của đồng bọn thì phải .
Tiền Thế Kiệt vỗ nhẹ lên vai hắn an ủi vài câu , sau đó lại hỏi : “ các anh đi vào trong khu rừng này để săn bắt à?? Dường như có rất nhiều đội phiêu lưu đang hoạt động trong này phải không ”
Bill ngật đầu nghiêm giọng nói : “ vâng , khu rừng băng phong là địa điểm săn bắt ma thú tốt nhất trong đại lục Aden này , trong khu rừng thường xuyên có các đội phiêu lưu lớn mạnh tới săn bắt , da và ma hạch của chúng đem tới miền nam sẽ bán được với giá rất cao . thông thường thì chúng tôi chỉ săn bắt những con ma thú trung cấp ở khu vực trung tâm của khu rừng băng phong . tuy đi sâu vào trong nữa sẽ có những con ma thú cao cấp , săn được chúng có thể bán với cái giá trên trời . nhưng anh thấy rồi đấy , những con ma thú rất lợi hại , ví dụ như con người xác lúc nãy , nếu như không phải anh ra tay giết nó , có thể lúc này chúng tôi đã mất mạng rồi . trong vòng 200 năm nay , trong đại lục Aden không ai đủ sức vượt qua được vùng trung tâm của khu rừng băng phong . thông thường thì đi tới vùng hồ nước lớn ở chính giữa khu rừng thì mọi người đều phải quay đầu trở về rồi . lẽ ra chúng tôi còn định đi vào phía trong để săn bắt , thế nhưng …..” nói tới đây , Bill lại lộ ra vẻ thất vọng và đau xót .
Tiền Thế Kiệt khẽ ngật đầu : “ theo lời khuyên của tôi thì các anh hãy rời khỏi khu rừng băng phong này trước đã . đợi khi nào chỉnh đốn lại đội hình rồi mới tiếp tục đi săn cũng chưa muộn .”
Bill thở dài 1 tiếng : “ chỉnh đốn lại đội hình …..” quay lại nhìn vào tên đồng đội , hắn nghiêm giọng nói : “ Alex , cậu hãy mau chóng rời khỏi khu rừng băng phong này , trở lại đại bản doanh của chúng ta . sau đó tuyên bố với tất cả mọi người rằng , đội phiêu lưu sói thần quyết định giải tán từ ngày hôm nay .”
tên Alex ngơ người , ngập ngừng hỏi : “ đội trưởng …. Vậy còn đội trưởng ??”
Bill quay lại nhìn vào Tiền Thế Kiệt , mang theo vẻ mặt vô cùng tôn kính , nói : “ ngài là đại ân nhân đã cứu mạng chúng tôi , hiện giờ sinh mạng của tôi đã thuộc về ngài . tuy thực lực của tôi còn rất non kém , nhưng tôi vẫn mong muốn được trở thành thuộc hạ đi theo hầu hạ và trợ giúp ngài. hy vọng ngài không chê tôi tài hèn sức mọn , thu nhận tôi làm thuộc hạ trung thành nhất của ngài , tôi hứa sẽ dùng sinh mạng của mình để đền đáp lại ơn cứu mạng của ngài !!”
Nhìn thấy vẻ mặt vô cùng chân thành của hắn ,Tiền Thế Kiệt cũng không biết phải làm sao . nhận hắn ? hay là không nhận ? thu nhận thuộc hạ ? Tiền Thế Kiệt chưa từng nghĩ tới việc đó bao giờ , vả lại lúc này mình phải đi sâu vào trong khu rừng băng phong , thậm chí có thể đi tới lãnh thổ của ma tộc . hắn là người của đại lục Aden , làm sao có thể theo mình đi qua đó được chứ . chẳng lẽ tới khi đó bắt hắn đứng ở vùng biên giới đợi mình à ? cho dù hắn chịu , mình cũng không muốn làm vậy , ai mà biết được sau khi mình bỏ đi có mạng quay lại không chứ , ngoài ra chưa kể mấy con ma thú cao cấp ở gần vùng biên giới , chúng có thể xuất hiện nuốt chửng hắn à xem . vậy nãy giờ mình tốn sức cứu mạng hắn cũng bằng thừa à ??
Nhưng mà trước lời đề nghị rất kiên quyết và chân thành của hắn , nếu như thẳng thừng từ chối thì có chút không nỡ . chà , quả thật khó xử ……
“ cái này …. Thực ra …..” Tiền Thế Kiệt gãi gãi đầu : “ thực ra tôi đang có công việc rất quan trọng và nguy hiểm phải đi sâu vào trong khu rừng băng phong . nên nếu dẫn anh theo thì ….. ngoài ra , tôi cứu mạng 2 người không phải muốn đòi hỏi cả 2 đền đáp gì cho tôi ,tôi hiểu rõ tấm lòng của anh , nhưng mà ……”
” cho dù ngài không đồng ý nhận tôi , tôi cũng sẽ đi theo phía sau ngài . cho dù có nguy hiểm hay thậm chí chết tôi cũng không sợ .” Bill vẫn tỏ ra rất kiên quyết .
Tiền Thế Kiệt lắc đầu thở dài 1 tiếng : “ thông cảm , không phải là tôi chê anh hay gì đó , chỉ là lúc này không phải là thời điểm thích hợp . anh hãy cùng đồng đội của mình rời khỏi khu rừng băng phong này trước đã . nếu như có cơ hội trở về , tôi ….. tôi sẽ tới tìm anh sau , tới lúc đó anh đi theo tôi cũng chưa muộn mà .”
Tên Bill vẫn nhất quyết đòi đi theo Tiền Thế Kiệt cho bằng được . sau 1 hồi thuyết phục và từ chối vô ích , anh ta lắc đầu thở dài nói : “ thôi , khu rừng này đâu phải là của tôi , anh muốn đi theo hay làm gì đó tôi cũng đâu có quyền ngăn cản được , nhưng nếu như bị mất mạng thì đừng có trách tôi không nói trước à nha .”
Câu nói của Tiền Thế Kiệt đã mang theo ý nghĩa nhượng bộ , tên Bill vô cùng thông minh , lập tức hiểu ra . nghiêm giọng nói lớn : “ cho dù chết cũng không hối hận .”
nhận thấy vẻ mặt kiên quyết của hắn , Tiền Thế Kiệt chỉ nhún nhún vai , không nói thêm gì nữa , trực tiếp quay người bước đi .
Bill lập tức quay lại dặn dò tên Alex vài câu , bảo hắn hãy mau chóng rời khỏi khu rừng này . tên Alex cũng có chút muốn đi theo , nhưng dưới sự kiên quyết của Bill , hắn đành phải nghe lời đội trưởng rời khỏi khu rừng .
Sau khi chia tay với Alex , Bill xách túi hành lý của mình lên vai , sau đó đuổi theo phía sau lưng Tiền Thế Kiệt . hận thấy tên Bill đi theo phía sau lưng mình , anh ta cũng chẳng nói gì cả , chỉ tiếp tục đi thẳng vào trong khu rừng .
Lúc này bầu trời đang đổ tuyết , tuyết ngập tới tận đầu gối của con người , nên đi lại cực kỳ khó khăn . vì Tiền Thế Kiệt luyện xong bộ động tác của Gongro , nên khí lạnh trong khu rừng hoàn toàn không ảnh hưởng gì tới anh ta được nữa . nhưng còn Bill , dù sao hắn cũng chỉ là 1 con người bằng xương bằng thịt , nhiệt độ dưới mười mấy độ C trong khu rừng quả thật là 1 thách thức lớn đối với hắn . lẽ ra 1 người thường xuyên đi vào khu rừng băng phong để kiếm ăn như hắn , đã quá quen thuộc khí hậu khắc nghiệt ở trong này rồi . nhưng vì lúc nãy bị chấn thương khá nặng , nên lúc này đi lại tương đối khó khăn , mỗi bước đi đều rất nặng nề , dường như có chút chịu không nổi thì phải .
Mặc dù miệng nói là không quan tâm tới Bill có đi theo hay không , nhưng Tiền Thế Kiệt vẫn cố gắng đi chậm lại đôi chút để chờ đợi hắn .
Bước đi hết cả ngày trời trong khu rừng băng phong , vượt qua hết bao nhiêu dốc núi và rừng cây . lúc này bầu trời đã chập tối , họ đã đi tới 1 khu vực tương đối bằng phẳng . đi hết cả ngày đường cũng đã có chút mệt mỏi , vả lại muốn tạo điều kiện cho Bill nghỉ ngơi . sau khi quan sát kỹ địa hình ở xung quanh , nhận ra nơi này tương đối thuận lợi cho việc dựng trại , nên Tiền Thế Kiệt đã quyết định hạ trại ở đây nghỉ ngơi để lấy sức cho cuộc hành trình ngày mai .
Nhìn thấy Tiền Thế Kiệt bỏ túi hành lý xuống , từ trong túi lấy ra những cây giá sắt dùng để dựng trại , Bill vội vã bỏ túi hành lý trên vai xuống , chạy tới bên cạnh Tiền Thế Kiệt , đòi giúp anh ta dựng trại .
Tiền Thế Kiệt đã từ chối , nhưng trước thái độ kiên quyết của Bill nên đành nhượng bộ , đứng sang 1 bên , để cho hắn dựng trại giùm mình .
Động tác dựng trại của Bill vô cùng thuần thục ,nhanh , gọn , lẹ . chỉ trong nháy mắt đã dựng xong cái trại ngủ vô cùng vững chắc , đúng là dân chuyên nghiệp có khác . sau khi dựng xong lều trại , Bill dùng 1 thái độ vô cùng tôn kính mời Tiền Thế Kiệt vào trong nghỉ ngơi , hắn sẽ đứng ở bên ngoài canh chừng .
Nhìn thấy thái độ tôn kính và chân thành thái quá của Bill đối với mình , Tiền Thế Kiệt cũng có chút cảm động . thở dài lắc đầu . ngoài xuống trước lều trại , thu gom lại những cành cây vụn thành 1 đống , thi triễn đấu khí để đốt cháy những đống cây đó , sinh lửa sưởi ấm .
Ngồi ngay bên đống lửa vừa sưởi ấm vừa lục vài miếng bánh trong túi hành lý ra bỏ vào miệng ăn cho đỡ đói . nhìn thấy Bill đang ngồi ở phía xa , hắn cũng đang cầm 1 miếng bánh trong tay để ăn . vừa ăn vừa co rút người lại , dường như đang cảm thấy lạnh thì phải .
Tiền Thế Kiệt thở dài 1 tiếng , nhìn về phía hắn la lớn : “ qua đây ngồi nè , ngồi xa như vậy sao mà sưởi ấm được chứ ??”
Bill khẽ sửng người , sau đó lại lộ ra vẻ vui mừng , vội vàng xách túi hành lý chạy gần tới đống lửa ,ngồi xuống đối diện của Tiền Thế Kiệt .
Nhìn thấy vẻ mặt vui mừng như vừa lượm được vàng của hắn ,Tiền Thế Kiệt có chút cười khóc không được . bỗng nhiên lại lắc đầu thở dài 1 tiếng , nhạt nhạt nói : “ Bill , hãy nghe lời tôi , quay về đi . chuyến đi lần này của tôi rất nguy hiểm ,có thể mất mạng như chơi . tôi không muốn liên luỵ tới người khác , cho nên , lúc này anh quay đầu trở về vẫn còn kịp ….”
“ xin ngài đừng khuyên tôi nữa ! tôi đã quyết định rồi , cho dù chết tôi cũng sẽ đi theo hầu hạ ngài . nếu như không có ngài ra tay cứu giúp , có thể lúc này tôi đang nằm trong bụng của con ma thú gớm ghiếc đó rồi . ngài đã ra tay cứu tôi thoát khỏi bàn tay của tử thần . cho nên , mạng sống của tôi đã thuộc về ngài , cho dù sau này có chết vì ngài đi chăng nữa ,tôi cũng không hối hận !!” Bill nói 1 cách kiên quyết và nghiêm túc .
Tiền Thế Kiệt biết rằng có khuyên hắn cũng bằng thừa . hắn thuộc dạng người cho dù biết rằng phía trước là cái hố nguy hiểm , nhưng cũng đâm đầu vào 1 cách không do dự . không biết nên gọi hắn là cố chấp hay là ngu ngốc đây .
Nghĩ thế , Tiền Thế Kiệt cũng chẳng thèm khuyên hắn làm gì nữa . bắt đầu hỏi về thân thế của hắn , mới được biết rằng hắn năm nay vừa tròn 30 tuổi , hồi nhỏ từng sống ở Đế đô , nhưng sau khi trưởng thành đã di rời tới phương bắc để kiếm sống . từ nhỏ theo 1 danh sư có tiếng trong đại lục Aden luyện kiếm thuật . sau mười mấy năm khổ luyện , cộng thêm chút năng khiếu về môn võ thuật . hắn đã vươn lên tới đẳng cấp kỵ sĩ cấp 6 . đã từng giành giải nhất trong cuộc thi kỵ sĩ tài năng trẻ toàn quốc , được rất nhiều hoàng tộc trong triều đình chiêu mộ . nhưng vì không thích cuộc sống làm tay sai của người khác . nên đã tự mình đứng ra thành lập đội phiêu lưu mang tên sói thần . tụ tập nhiều kỵ sĩ đồng chí hướng bắt đầu bước vào công việc săn bắt ma thú để làm giàu . sau nhiều năm hoạt động , đội phiêu lưu sói thần dần lớn mạnh và trở nên khá có tiếng trong giới săn bắt ma thú . càng ngày càng có nhiều nhân tài gia nhập , nâng cao chất lượng đội ngũ . nhanh chóng trở thành 1 trong 3 đội phiêu lưu hàng đầu của đại lục Aden . nhưng không ngờ trong đợt đi săn lần này lại xui xẻo gặp phải con ma thú cao cấp , toàn đội bị chết gần hết . lúc này Bill một lòng muốn dùng mạng sống của mình để đáp trả lại ơn nghĩa của Tiền Thế Kiệt , nên đã quyết định giải tán đội phiêu lưu sói thần để đi theo Tiền Thế Kiệt .
Sau khi kể xong thân thế của hắn , Bill tò mò hỏi : “ chuyến đi này ngài định đi tới khu vực trung tâm của khu rừng băng phong à ??”
Tiền Thế Kiệt lắc đầu nhạt nhạt nói : “ ồ không . lần này tôi định đi sâu vào trong nữa . đi tới tận cùng của khu rừng băng phong !”
“ cái gì !!” nghe xong lời nói của Tiền Thế Kiệt , Bill không kèm được thét lớn 1 tiếng , há hốc giương to đôi mắt ra nhìn chằm chằm vào chàng thanh niên trẻ tuổi ở trước mặt .
đi … đi xuyên qua khu rừng băng phong ??? cả ngàn năm nay , ngoại trừ những anh hùng nổi tiếng trong lịch sử đại lục Aden ra , không 1 ai có thể vượt qua nổi khu rừng băng phong này . số người đó có thể đếm hết trên đầu ngón tay . và đã hơn 200 năm rồi , trong đại lục Aden vẫn chưa ai có thể làm được điều kỳ tích như những vị anh hùng nổi tiếng đó . anh chàng này , tuy thực lực của anh ta rất đáng gờm , nhưng …. Nhưng chỉ bấy nhiêu đó đã muốn vượt qua khu rừng băng phong thì quả thật là có chút miễn cưỡng …..
cố gắng hít sâu vào người 1 cái để bình tĩnh lại , Bill dùng 1 ánh mắt nghiêm túc nhìn vào Tiền Thế Kiệt , nói : “ngài định đi xuyên qua khu rừng băng phong ? trong vòng 200 năm nay từng có không ít kẻ mạnh trong đại lục thử tìm cách vượt qua khu rừng băng phong . nhưng rốt cuộc những người có thể sống sót trở về gần như bằng 0 . tôi biết thực lực của ngài rất mạnh rất mạnh , nhưng nếu muốn vượt qua được khu rừng băng phong thì vẫn chưa đủ sức . tôi e rằng …..”
“ tôi biết rõ điều đó .” Tiền Thế Kiệt đã ngắt lời của hắn , nhún vai lạnh lạnh nói : “ tuy tôi biết rõ đi xuyên qua khu rừng băng phong là 1 việc làm hết sức khó khăn và nguy hiểm . nhưng không còn cách nào khác ,tôi nhất định phải đi xuyên qua khu rừng băng phong . có thể trên đường đi tôi sẽ kiệt sức hoặc thậm chí bỏ mạng , nhưng tôi cũng sẽ cắn chặt răng đi tới hơi thở cuối cùng . cho dù chết tôi cũng không quay đầu về . đó là lý do vì sao tôi không muốn anh đi theo tôi ,vì tôi không muốn anh sẽ bị mất mạng trong đó .”
câu nói của Tiền Thế Kiệt vừa dứt , Bill đã đứng bật dậy ,mang theo vẻ mặt vô cùng kiên quyết : “ nếu như vậy thì tôi càng phải đi theo ngài . tới lúc đôi chân của ngài không đủ sức đi tiếp , đôi chân của tôi sẽ thay thế cho đôi chân của ngài để tiếp tục bước đi . nếu như có gì nguy hiểm thì tôi sẽ dùng tấm thân này để che chắn cho ngài , để ngài có cơ hội bỏ thoát . như tôi đã nói , sinh mạng của tôi đã thuộc về ngài ,ngài là chủ nhân của tôi . được chết vì chủ nhân là niềm vinh hạnh và kiêu hãnh của 1 kỵ sĩ . xin ngài nhất định phải dẫn tôi theo .”
nhìn thấy vẻ mặt đầy quyết tâm của Bill . cho dù biết trước rằng hắn có thể mất mạng bất kỳ lúc nào , nhưng vẫn không do dự lấy 1 cái đòi đi theo mình . quả thật cũng chẳng còn lý do gì để đuổi hắn quay về nữa . chỉ thấy Tiền Thế Kiệt lắc đầu thở dài 1 tiếng ,sau đó nhìn thẳng vào đôi mắt của Bill , nghiêm giọng nói : “ thôi được , tôi cho phép anh đi theo tôi !!” Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK