• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

1 đêm yên ổn trôi qua , khác với dự đoán của Pole , tối hôm đó không hề có 1 vị khách nào ghé thăm Tiền Thế Kiệt và Isbel cả . tất nhiên là họ không biết rằng đã có người âm thầm giúp họ xử lý đám đấu sĩ kia rồi .
khi bầu trời sáng hẳn , Tiền Thế Kiệt trở người tỉnh giấc , ngồi trên giường vươn người 1 cái , ngáp dài , dùng tay dụi dụi mắt , bước xuống giường , bắt đầu thực hiện những động tác thể dục kỳ quặc do Gongro chỉ dạy .
sau 15 phút , bộ động tác đó đã làm xong , Tiền Thế Kiệt chỉ cảm thấy thể lực của mình rất sung mãn , vẻ mệt mỏi trong người đã hoàn toàn tan biến , thay vào đó là 1 cảm giác rất thoải mái dễ chịu , chỉnh lý lại bộ quần áo trên người , sau đó bước ra khỏi phòng .
bước ra tới phòng tiếp khách , chỉ thấy lão Pole đang vô cùng thanh thản ngồi rung đùi và nhâm nhi ly trà , tất nhiên là ngoài cửa tiệm không hề có vị khách nào ghé thăm cả , không biết là ổng buôn bán kinh doanh cái kiểu gì nhỉ ? nhưng nghĩ tới ngay cả chiếc bàn trang trí của lão cũng có giá trị trên cả chục vạn vàng đồng , chắc chắn lão có sở hữu 1 tài sản khổng lồ , nên mở tiệm buôn bán vũ khí này chẳng qua chỉ là muốn giết giết thời gian hoặc dùng để che mắt người khác đấy thôi .
nhìn thấy Tiền Thế Kiệt bước ra , lão Pole chỉ khẽ liếc nhìn anh ta 1 cái , sau đó lại tiếp tục chú tâm vào ly trà trên tay , nhạt nhạt nói : “ dậy rồi hả ? đêm qua ngủ ngon chứ ?”
Tiền Thế Kiệt đã quên hết mọi bực bội ngày hôm qua , mỉn cười : “ chào buổi sáng , vâng , ngon ạ , cám ơn !”
Tiền Thế Kiệt đưa mắt nhìn tứ phía , tò mò hỏi : “ ủa ? Isbel đâu rồi ?”
Trên khuôn mặt của lão Pole bỗng nhiên lộ ra vẻ lo lắng , nói : “ mới sáng sớm nó đã chạy đi chợ rồi , nghe nói hôm nay nó muốn trổ tài nấu nướng , làm món cà ri gà cho chúng ta thưởng thức đấy mà …”
nghe xong lời nói của Pole , Tiền Thế Kiệt có chút bất ngờ , không tự chủ thót ra 1 câu : “ cô ta cũng biết nấu nướng sao ?”
Trong thời gian ở chung với Isbel , ngày nào cả 2 cũng đều dùng bữa ở bên ngoài , Tiền Thế Kiệt chưa từng thấy Isbel bắt tay vào việc bếp đúc lần nào cả , nên nghe Pole nói rằng hôm nay cô ta muốn trổ tài nấu nướng , nên anh ta cũng có chút bất ngờ .
Pole dùng ánh mắt lo lắng nhìn vào Tiền Thế Kiệt , ngập ngừng nói : “ cậu … cậu chưa từng thưởng thức qua những món ăn do cô bé làm sao ???”
Tiền Thế Kiệt vội vã lắc đầu .
Pole thở dài 1 tiếng , nói : “ vậy thì trưa nay cậu hãy thử thưởng thức xem nhé ,bảo đảm suốt đời khó quên !!”
Suốt đời khó quên ?? câu nói này không đơn giản à nha . rốt cuộc là lão muốn ám chỉ điều gì đây ?? Tiền Thế Kiệt thầm nghĩ .
Tiền Thế Kiệt đi dạo 1 vòng quanh cửa tiệm , quan sát những bộ giáp rất bắt mắt trong cửa hàng . cuối cùng dừng lại trước 1 bộ giáp nhẹ dành cho nam giới . bộ giáp này màu bạc , trên thân giáp có khắc những đường hoa văn hình hoa tulíp rất đẹp , ở giữa phần ngực bộ giáp có khảm 1 viên thủy tinh ma pháp . ngoài ra trên miếng hộ vai ở 2 bên đều có khảm 1 dấu ấn rất kỳ lạ , Tiền Thế Kiệt không biết đó là thứ dấu ấn gì , nên đã vô cùng chăm chú nhìn chằm chằm vào 2 dấu ấn đó .
Nhận thấy Tiền Thế Kiệt đang chăm chú quan sát bộ áo giáp , Pole mỉn cười nói : “ thế nào ? thích hả ?”
Tiền Thế Kiệt quay đầu lại , gượng cười nói : “ bộ giáp này khá đẹp đấy chứ ! thế nhưng ….”
lại khẽ liếc nhìn bảng giá của bộ áo giáp , Tiền Thế Kiệt giật mình 1 cái , trong lòng thầm **** : mẹ kiếp , bộ giáp này bán tới 20000 đồng vàng , đúng là cắt cổ , định đi cướp của người ta à , đắt thế ai thèm mua chứ ???
Vả lại bộ giáp này tuy trông khá bắt mắt , nhưng Tiền Thế Kiệt vô cùng nghi ngờ sức phòng thủ của nó không biết có đạt tiêu chuẩn hay không , phải biết rằng trong tiệm buôn bán vũ khí của lão Pole , toàn là những món đẹp mà không thực tế , chỉ dành riêng cho những tên kỵ sĩ nhà giàu thích ăn mặc phô trương mà thôi .
Pole bỏ ly trà xuống , đứng dậy bước tới bên cạnh Tiền Thế Kiệt , mang theo vẻ mặt “ tôi là gian thương” nhìn chằm chằm vào anh ta , bắt đầu thuyết giảng : “ bộ áo giáp này là báu vật trấn giữ cửa tiệm này đấy ! là tác phẩm có 1 không 2 do 1 danh sư nổi tiếng của đại lục Aden chế tạo ra , những đường nét hoang văn trên bộ giáp được điêu khắc 1 cách sống động , ngoài ra trên phần ngực của bộ giáp còn được khảm 1 viên thuỷ tinh ma pháp có tác dụng hấp thụ lực xung kích ở bên ngoài . và điều quan trọng nhất là , trên 2 miếng hộ vai của bộ giáp có khảm 2 dấu ấn gia tăng ma lực , 1 dấu ấn tăng sức mạnh , 1 dấu ấn tăng độ nhanh nhẹn cho chủ nhân mặc nó trên người . khi mặc nó vào người , bước ra ngoài đường , bảo đảm quý khách sẽ trở thành tâm điểm của mọi ánh mắt ngưỡng mộ , không chừng có những thiếu nữ phải phát điên nên vì sự oai phong uy vệ do bộ áo giáp này tỏ ra . ngoài ra , nó cũng không kém phần quý phái tao nhã , tuyệt đối là 1 món báu vật đáng đồng tiền bát gạo . thực ra , nếu bán nó đi ta cũng rất tiếc nuối , thế nhưng danh giáp phối anh hùng , cho dù ta sẽ mất ăn mất ngủ nhiều ngày vì luyến tiếc nó , nhưng cũng muốn nó tìm được 1 chủ nhân thích hợp nhất , và người đó chính là quý khách đấy !!!”
Nghe thấy lão Pole không tiếc công sức tạo ra công trình phun nước bọt , dùng những lời thuyết giảng thao thao bất tuyệt để quảng cáo cho Tiền Thế Kiệt nghe . anh ta nghe tới nỗi sửng sốt cả người , đứng chết lặng hết vài giây , mới bừng tỉnh , vội vã xua tay lắc đầu nói : “ này này này ! ông biết mà , tôi làm gì có số tiền lớn như vậy để mua chứ ? tốt nhất là ông nên để dành những lời nói đó cho những vị khách hàng giàu sang khác đi !!”
trong đôi mắt của Pole nhấp nháy 1 tia sáng tinh ma , cười 1 cách gian xảo nói : “ thế này nhé , nếu như quý khách hiện giờ chưa có tiền . ta có thể bán thiếu cho quý khách , quý khách có thể trả góp trong vòng 10 năm , chỉ cần ký vào tờ giấy cam kết trả góp thì bộ giáp này sẽ lập tức thuộc về quý khách ngay !!”
Tiền Thế Kiệt dùng 1 ánh mắt cảnh giác nhìn chằm chằm vào lão Pole , trong lòng thầm nghĩ : lão gian thương này sao bỗng nhiên hôm nay tốt bụng quá vậy ? ình trả góp ?? quả thật , bộ áo giáp này quá đẹp , nếu như tác dụng của nó đúng như những lời lão vừa quảng cáo thì cái giá 20000 đồng vàng cũng không quá đáng , điều quan trọng nhất là , mình đã có chút động lòng với bộ giáp này rồi , nếu như mặc nó vào người , bước ra ngoài đường thì sẽ oai phong lẫm liệt tới cỡ nào nhỉ ????”
Sau 1 thời gian sống ở đại lục Aden , và ở chung với 1 nữ kỵ sĩ chân chính như Isbel , ít nhiều anh ta cũng nắm bắt được chút ít kiến thức về vũ khí và áo giáp của đại lục Aden . phải biết rằng , 1 bộ áo giáp nếu như có khảm 1 dấu ấn ma lực trên đó , thì giá trị của nó tuyệt đối không rẻ , là niềm ước mơ của biết bao nhiêu kỵ sĩ . huống chi bộ giáp này có khảm tới 2 dấu ấn ma lực nữa chứ . những bộ áo giáp này thuộc dạng của hiếm vật lạ , cho dù tìm khắp cả đại lục Aden cũng chưa chắc tìm thấy được . ngoài ra trên bộ áo giáp này còn có khảm thêm viên thủy tinh ma pháp có tác dụng chịu lực xung kích , như vậy sẽ càng tăng thêm giá trị của nó lên rất nhiều . đừng nói là 20000 đồng vàng , cho dù là 40000 đồng vàng , nếu như gặp phải những tên kỵ sĩ giàu có và biết rõ giá trị của nó , e rằng họ sẽ không do dự lập tức móc túi tiền ra mua cho bằng được à xem .
“ cái này ….. có thể trả góp được sao ???” Tiền Thế Kiệt có chút do dự .
“ ồ , tất nhiên là được rồi , người quen cả mà ,chẳng lẽ ta sợ cậu quỵt tiền ta không bằng ?” lão Pole cười 1 cách gian xảo , mời Tiền Thế Kiệt bước tới chỗ ghế ngồi , vô cùng lịch sự mời anh ta ngồi xuống và rót ly trà cho anh ta uống . hí hí cười nói : “ cậu đợi ta 1 chút ,để ta đi chuẩn bị giấy tờ .”
Pole vội vã chạy thẳng vào trong phòng , qua được hồi lâu, khi lão bước ra , trên tay lão có cầm 1 tờ giấy . để xuống trước mặt Tiền Thế Kiệt , dùng ánh mắt như con sói nhìn thấy cô bé quàng khăn đỏ nhìn chằm chằm vào anh ta , mỉn cười nói : “ mời cậu ký vào tờ giấy này !!”
Tiền Thế Kiệt cầm tờ giấy lên đọc , nội dung là :
tôi : Tiền Thế Kiệt , có mua bộ áo giáp của ngài Pole (chủ cửa tiệm buôn bán vũ khí của thành Katanga ở đường XXX) với giá 20000 đồng vàng . hình thức thanh toán theo dạng trả góp trong vòng 10 năm . mỗi năm tôi sẽ chi trả cho ngài Pole số tiền 2200 đồng vàng .nếu như trong thời hạn chưa thể trả hết hoặc trả đủ . ngài Pole có quyền đòi lại bộ giáp đã bán cho tôi , ngoài ra không chỉ không được lấy lại tiền , tôi còn phải đền bù số tiền 5000 đồng vàng và làm việc 10 năm không hưởng lương cho ngài Pole , gọi là phá vỡ hợp đồng !
người mua ký tên người bán ký tên
Pole ”
Tiền Thế Kiệt đọc xong tờ giấy đó , giương to đôi mắt ra nhìn chằm chằm vào lão Pole đang mang theo vẻ mặt hăm hở chờ đợi đứng ở trước mặt mình .
Mẹ kiếp ! đen quá đi , lấy lời 10 % 1 năm, vậy chẳng khác nào lão bán ình bộ áo giáp với giá 22000 đồng vàng sao ?? 2000 đồng vàng đấy !! đó làsố tiền mà người dân thường có cầy như trâu suốt đời cũng chưa chắc kiếm được ! đã vậy lão còn các thêm điều khoản nếu không đủ tiền trả thì phải bồi thường thêm 5000 đồng và làm việc không hưởng lương cho ổng 10 năm nữa chứ ! thế mà cứ tưởng lão vừa bị tẩy não nên đổi tính rồi chứ , đúng là mấy tên thương nhân đều là những tên ******** !
Mặc dù trong lòng thầm nghĩ như thế , nhưng Tiền Thế Kiệt đã không thể hiện ra trên khuôn mặt . vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh , khẽ díu mày suy nghĩ .
Lão Pole nhìn thấy Tiền Thế Kiệt dường như đang do dự , vội vã nói : “ thế nào ? quen biết nên ta mới dám bán trả góp theo kiểu này đấy ! ngoài ra số tiền lãi hàng tháng như vậy là tính theo người quen đó nhé , nếu như là người khác thì phải tính 20 % 1 năm đấy chứ !”
Mẹ kiếp ! hèn chi thấy lão làm ăn ung dung thong thả như vậy , thì ra là lâu lâu dụ được con dê béo xem như đủ để lão sống an nhàn suốt đời rồi .nhưng cũng phải công nhận là mình rất thích bộ giáp này ….. vậy phải làm sao đây ??? Tiền Thế Kiệt khoang tay cúi đầu suy tính .
Bỗng nhiên , 1 suy nghĩ chớp qua trong đầu của Tiền Thế Kiệt . chỉ thấy trên mép miệng của anh ta lộ ra 1 nụ mỉn cười , từ từ nói : “ thôi được , tôi ký !” anh ta cầm lấy cây bút lông do lão Pole đưa tới , ký roẹt roẹt vài cái rồi đưa lại tờ giấy cho lão .
Lão Pole cầm tờ giấy lên xem , vẻ mặt của lão lúc này muốn rạng rỡ bao nhiêu có bấy nhiêu . hài lòng ngật đầu 1 cái , cất tờ giấy nợ vào trong túi áo . trong đầu lão thầm nghĩ : khà khà , cuối cùng cũng đã dụ được con dê béo sa lưới rồi , lúc mình mua bộ áo giáp này cũng chỉ khoảng 10000 đồng vàng thôi , chỉ qua tay 1 cái đã lời được gấp đôi số tiền mình bỏ ra , tuy phải 10 năm mới lãnh đủ số tiền đó , nhưng ít ra mỗi tháng lại có thêm 200 đồng vàng tiền lời , còn gì sướng bằng nữa , mi bị hố rồi nhóc ạ !! hô hô !!
Còn suy nghĩ của Tiền Thế Kiệt thì : mẹ kiếp ! mỗi năm 2200 đồng vàng hả ? 1 xu cũng đừng hòng lấy được của tôi ! tôi đâu phải là người của thế giới này đâu , sau khi cứu được mẹ xong tôi sẽ chuồn khỏi thế giới này ngay lập tức , còn ở lại để ông đòi nợ sao ? cái gì mà đền tiền bồi thường và làm việc 10 năm không lấy lương cho ông , để xem tới lúc đó ông kiếm tôi ở đâu để đòi nào ? bộ áo giáp này đẹp như vậy , vả lại còn được khảm kim cương thủy tinh nữa chứ , sau này đem về thế giới của mình xem như đồ cổ để bán , chắc cũng được khối tiền à xem , không ngờ mình lại có đầu óc kinh doanh như vậy , xoa đầu tự khen cái nào , khà khà !!
Vừa thầm nghĩ , cả 2 vừa dùng ánh mắt ranh ma gian xảo nhìn chằm chằm vào đối phương .
Sau khi ký tên vào tờ giấy nợ xong , lão Pole đã lấy bộ giáp đưa cho Tiền Thế Kiệt . anh ta vội vã mang bộ giáp vào trong phòng mình thay vào người . lúc anh ta thay xong bộ đồ bước ra ngoài , lúc này anh ta tựa như vừa được thay da đổi thịt . không còn cái vẻ quê mùa khi mặc bộ đồ vải tầm thường như trước kia nữa ,thay vào đó là vẻ oai vệ hơn người , toàn thân tỏ ra 1 khí chất oai phong lẫm liệt kèm theo 1 chút quý phái tao nhã . ngay cả lão Pole cũng có chút bất ngờ về sự thay đổi của anh ta . há to miệng ra trầm trồ khen gợi không ngớt (nhưng ổng có phải đang bán hoa khen hoa thơm thì không biết ) nhưng nói chung , Tiền Thế Kiệt lúc này bước ra ngoài đường ,tuyệt đối làm cho không ít thiếu nữ phải say mê điên cuồng lên à xem . và thiếu nữ đầu tiên dính phải tình trạng này , không ai khác , chính là 1 người rất quen thuộc với chúng ta .
“ cháu về rồi đây !” Chỉ nghe thấy 1 giọng nói từ bên ngoài cửa tiệm truyền tới .
Isbel từ ngoài đường chạy vào trong cửa tiệm , trên tay có xách 1 chiếc túi vải đựng đầy thức ăn . mỉn cười nhìn vào Pole , cúi đầu chào hỏi .
Và sau khi ánh mắt của cô ta rơi vào người Tiền Thế Kiệt , tựa như vừa mới bị người ta điểm huyệt vậy . toàn thân cơ cứng , miệng há to ra hết cỡ , nhìn chằm chằm vào Tiền Thế Kiệt tới nỗi ngơ ngác cả người , ngay cả túi vải trên tay rơi xuống đất lúc nào mà không hay .
Chỉ thấy trước mặt là 1 chàng trai có khuôn mặt thanh tú , trên môi mang theo 1 nụ cười đầy tự tin , mái tóc đen nhánh dài ngang vai được cột thành 1 cái đuôi rùa nhỏ ở phía sau . trên người đang mặc 1 bộ áo giáp vô cùng lộng lẫy , đường nét hoa văn trên bộ giáp sống động như thật . toàn thân chàng trai đều tỏ ra 1 khí chất xuất trần , tựa như 1 thiên binh thần tướng đến từ trên trời .
“đó ….. đó chính là Tiền Thế Kiệt sao ? là anh ấy sao ?” đó là dòng suy nghĩ duy nhất lập đi lập lại trong đầu của Isbel vào lúc đó .
nhìn thấy Isbel sửng người nhìn chằm chằm vào mình , trên mép miệng của Tiền Thế Kiệt nở 1 nụ cười gian tà , bước tới trước mặt cô ta ,đưa tay nhéo nhẹ lên cằm của Isbel , mỉn cười nói : “ này cô bé , nhìn gì mà nhìn dữ vậy ? đừng có nhìn nhiều quá đó nhé , lỡ không kềm chế được yêu tôi rồi thì khổ đấy , hì hì !”
nghe xong lời nói của Tiền Thế Kiệt , Isbel lập tức bừng tỉnh , cô ta lập tức đỏ hết cả khuôn mặt , cắn chặt răng quát : “ xì , ai ….. ai mà thèm yêu anh chứ ? đồ…. đồ không biết xấu hổ ?” nói xong đẩy tay Tiền Thế Kiệt ra khỏi cằm mình , cúi đầu xuống chạy thẳng vào trong nhà bếp .
Tiền Thế Kiệt há há cười lớn , nói : “ này , đùa chút thôi mà , làm gì mà đỏ hết cả khuôn mặt thế ? nè , túi thức ăn của cô còn nằm dưới đất nè !!”
Pole đứng ở 1 bên lắc đầu thở dài nói : “ ta ước ao giá như mình được như mấy tên thanh niên trẻ tuổi như các cậu quá …..”
sau nửa ngày bận rộn trong nhà bếp , cuối cùng thì món cà ri gà cũng đã hoàn toàn , lúc cô ta bưng nồi cà ri ra để lên bàn ăn , khuôn mặt của cô ta vẫn còn hơi ửng đỏ , không dám nhìn thẳng vào Tiền Thế Kiệt . chỉ là đôi khi lại khẽ liếc nhìn anh ta vài mắt mà thôi .
Tiền Thế Kiệt và Pole đang ngồi ở bàn ăn chờ đợi . Tiền Thế Kiệt thì mang theo vẻ mặt tò mò và háo hức , còn lão Pole thì mang theo vẻ mặt lo lắng hoảng sợ .
Isbel ngồi xuống bàn ăn , mỉn cười nói : “ xong rồi , mời mọi người thưởng thức !”
Phải công nhận là nồi cà ri do Isbel làm tỏ ra mùi thơm phưng phức , trong nồi cà ri có đủ loại nguyên liệu như khoai lang , đùi gà , củ hành tây v.v….. trông cũng khá được đấy chứ .
Không ngờ con nhỏ này cũng biết nấu nướng đấy nhỉ ? nồi cà ri thơm phức như vậy , chắc mùi vị cũng không tới nỗi nào . đúng là phải đánh giá lại con nhỏ này mới được !ủa , sao lão Pole lại tỏ ra lo lắng thế không biết ? đang mang theo dòng suy nghĩ đó , Isbel đã mút 1 chén nhỏ đưa qua cho Tiền Thế Kiệt , đỏ mặt mỉn cười nói : “ anh dùng thử nhé !”
Tiền Thế Kiệt ngật đầu , vội vã đút 1 muỗng vào miệng .
Chiếc muỗng vừa được đút vào miệng , Tiền Thế Kiệt lập tức biến sắc , khuôn mặt nhăn lại , nước mắt gần như muốn tuôn trào ra . khẽ liếc nhìn Isbel , chỉ thấy cô ta đang mang theo ánh mắt “dám nôn ra thì chết với tôi” nhìn chằm chằm mình . còn lão Pole thì không ngừng phóng những ánh mắt thương hại về phía mình , anh ta dùng hết mọi nỗ lực của mình để nuốt hết muỗng cà ri vào trong dạ dày .
Chỉ thấy Isbel mặt mày rạng rỡ , hài lòng ngật đầu , cười nói : “ ngon lắm phải không , ăn nhiều vào nhé , đừng lo , ở trong còn nhiều lắm , đủ để tối nay ăn mà !”
Nghe xong câu nói đó , Tiền Thế Kiệt trợn mắt trắng , từ trên ghế té ngã xuống đất ngất xỉu tại chỗ .
Mẹ kiếp ! khó ăn quá trời , có đủ mọi loại mùi vị ở trong đó !!!! lão Pole nói không sai chút nào , đúng là ăn xong suốt đời khó quên !!! đó là dòng suy nghĩ cuối cùng của Tiền Thế Kiệt trước khi anh ta ngất đi .

Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK