• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

sau khi rời khỏi nhà Gongro , Tiền Thế Kiệt lặng lẽ trở về tiệm vũ khí của Pole .
vừa bước vào cửa tiệm , chỉ còn lại mỗi mình lão Pole đang ngồi thưởng thức ly trà trong phòng khách . Isbel đã không còn nằm ngủ ở đó nữa , chắc là cô ta đã được đưa vào phòng nghỉ ngơi rồi .
vừa nhìn thấy Tiền Thế Kiệt bước vào , trong đôi mắt của lão Pole nhấp nháy 1 tia sáng bí hiểm , bỏ ly trà trên tay xuống ,cười nói : “ thế nào ? ông anh nhân hậu của ta đã kể hết mọi chuyện cho cậu nghe rồi chứ ?”
lúc này trong lòng Tiền Thế Kiệt không kèm được nảy sinh chút kính trọng đối với Pole . ngày thường lão làm ra vẻ1 tên gian thương xảo trá , nhưng thực ra lão quái vật trên 2000 tuổi này là 1 kẻ mạnh lãnh vực , thực lực gần như sánh bằng 1 vị thần . đúng là con người không thể trông mặt mà bắt hình dong được .
Tiền Thế Kiệt khẽ cúi người chào hỏi , mỉn cười nói : “ vâng , cụ Gongro đã kể hết cho cháu nghe rồi ạ .”
không để ý tới tới việc Tiền Thế Kiệt đã thay đổi giọng điệu tôn kính khi nói chuyện với mình , lão Pole chỉ mỉn cười nói : “ ngồi xuống đây trò chuyện với ta chút nào .”
Tiền Thế Kiệt khẽ ngật đầu , từ từ bước tới ngồi xuống bên cạnh lão Pole . lão vô cùng thuần thục pha 1 ly trà đưa sang cho Tiền Thế Kiệt , sau đó nhìn chằm chằm vào anh ta , nói : “ sắp tới cậu có dự định gì đây ? đi tới khu rừng băng phong ??”
Tiền Thế Kiệt có chút do dự , sau 1 hồi đắn đo suy nghĩ ,khẽ ngật đầu 1 cái .
“ cậu sẽ đi cùng với Isbel chứ ?” lão Pole cầm ly trà lên bỏ vào miệng nhấp 1 ngụm nhỏ .
đi cùng với Isbel ?? với thực lực của mình hiện giờ , đã không cần tới sự giúp đỡ của cô ta nữa . vả lại , chuyến đi lần này lành ít dữ nhiều , mình lại không muốn liên luỵ tới người khác . chắc có thể sẽ tự đi 1 mình . nghĩ thế , Tiền Thế Kiệt hít sâu 1 hơi vào người , nhún vai nói : “ cháu không có dự định đi cùng với Isbel . chắc nghỉ ngơi vài ngày nữa , cháu sẽ tự mình lên đường đi tới khu rừng băng phong …..”
” cậu nghĩ rằng Isbel sẽ để mặc cậu 1 mình đi tới khu rừng băng phong sao ?” lão Pole lập tức ngắt lời của anh ta .
“ cái này …..” Tiền Thế Kiệt có chút do dự . quả thật , tình cảm của Isbel đối với mình cho dù là thằng khờ cũng hiểu rõ , cô ta sẽ dễ dàng để mặc mình đi 1 mình sao ?
“ cậu đi tới khu rừng băng phong vì mục đích đột nhập vào lãnh thổ của ma tộc để giải cứu mẹ cậu phải không ?” không đợi Tiền Thế Kiệt trả lời , lão lại hỏi tiếp .
Tiền Thế Kiệt không bất ngờ vì sao lão Pole lại biết điều này, chắc lão đã nghe cụ Gongro và Isbel kể lại . anh ta khẽ ngật đầu 1 cái , không nói thêm gì nữa .
Trong đôi mắt của lão Pole nhấp nháy 1 tia sáng sắc bén , cười lạnh nói : “ vùng ranh giới giữa khu rừng băng phong và lãnh thổ của ma tộc đã được ngăn cách bởi lời nguyền của ma tộc . cho dù thực lực của cậu hiện giờ mạnh hơn rất nhiều , nhưng muốn chống lại lời nguyền đó ít nhất cũng phải đạt tới đẳng cấp thánh giới . cho nên dù hiện giờ cậu có đi tới đó cũng chỉ có nước quay đầu trở về mà thôi . theo ta thì cậu hãy khoan nghĩ tới việc đi vào khu rừng băng phong đã , hãy ở lại đây theo ông anh nhân hậu của ta chăm chỉ luyện tập , khoảng vài ba năm nữa ,đợi tới khi cậu vươn lên đẳng cấp thánh giới rồi mới đi vào trong đó cũng chưa muộn .”
Tiền Thế Kiệt không lo lắng quá nhiều về điều đó. theo lời lão giáo hoàng thì lời nguyền của ma thần chỉ ảnh hưởng tới người của đại lục Aden , còn người của thế giới khác thì có thể đi lại thoải mái trong đó . vả lại , mình có khả năng là con trai của ma thần , lời nguyền đó càng không có tác dụng với mình .
Nhưng Tiền Thế Kiệt lại không thể nói ra những điều đó cho lão Pole biết , nên có chút do dự , không biết nên trả lời lão như thế nào đây ……
Bỗng nhiên , 1 dòng suy nghĩ chớp qua trong đầu của Tiền Thế Kiệt , anh ta vội vã nói : “ thực ra lần này đi vào khu rừng băng phong không phải vì lý do đột nhập vào lãnh thổ của ma tộc . là thế này , ông biết rồi đấy , cháu đã từng gặp qua Ares . và hắn đã từng giúp cháu nâng cao thực lực của mình , điều kiện đã phải giúp hắn đi vào trong khu rừng băng phong tìm 1 món đồ về cho hắn . nên …..”
lão Pole khẽ díu chặt đôi lông mày lại , nhạt nhạt nói : “ thật thế ư ? cậu đi vào khu rừng băng phong chỉ là muốn giúp lão Ares chứ không phải đi tới lãnh thổ của ma tộc .”
Tiền Thế Kiệt có chút hồi hộp , nhưng cố gắng không thể hiện trên khuôn mặt , vội vã ngật đầu .
Lão Pole lắc đầu thở dài 1 tiếng , nhạt nhạt nói : “ thôi , cậu đừng có nói dối ta nữa . 1 người đã sống trên 2000 năm như ta , có gì mà chưa từng nhìn thấy qua chứ . chỉ nhìn sơ qua vẻ mặt của cậu là biết rằng cậu đang nói dối rồi , cậu tưởng rằng có thể lừa được ta sao ?”
Khuôn mặt của Tiền Thế Kiệt đỏ phồng lên , đúng là không có chuyện gì có thể lọt qua được đôi mắt của lão gian thương xảo trá này . khẽ do dự 1 hồi , Tiền Thế Kiệt hít sâu 1 hơi vào người , hạ quyết tâm kể lại việc mình không phải là người của thế giới này cho lão nghe .
Tiền Thế Kiệt vừa kể , lão Pole vừa nhìn ánh mắt dị thường và kinh ngạc nhìn chằm chằm vào anh ta . tất nhiên , anh ta chỉ kể rằng mình là 1 thằng nhóc bình thường của thế giới khác ,bỗng nhiên dính vào 1 vụ hiểu lầm nên đã bị người của toà thánh và ma tộc tới quấy rầy , bắt cóc mẹ của anh ta tới đại lục Aden này . và người của toà thánh đã dẫn anh ta tới đây để cứu mẹ . đồng thời , từ phía lão giáo hoàng của toà thánh biết rõ rằng lời nguyền của ma thần chỉ có tác dụng với người của đại lục Aden , nên anh ta hoàn toàn có thể yên tâm đi vào lãnh thổ của ma tộc mà chẳng bị sao cả . tất nhiên , anh ta không nhắc tới cái thứ sứ mạng cao cả gì đó của ả nữ thần ánh sáng kia , tất cả chỉ là lời giả dối của ả mà thôi . chỉ lấy lý do 1 sự hiểu lầm không đáng có để biện minh cho việc vì sao ma tộc và người của toà thánh đã tìm tới mình .
Nghe xong lời kể của Tiền Thế Kiệt , lão Pole khẽ díu mày suy nghĩ , nhạt nhạt nói : “ lạ nhỉ ? chỉ vì 1 sự hiểu lầm không đáng có mà cả người của toà thánh và ma tộc đã tìm tới cậu . thậm chí còn bắt cả mẹ cậu để dụ cậu đi tới đại lục Aden này ???”
Tiền Thế Kiệt biết rằng mình nói như thế này quả thật rất miễn cưỡng ,nhưng không còn cách nào khác . chẳng lẽ nói toẹc ra cho lão Pole biết rằng mình đã trúng kế của ả nữ thần ánh sáng , mục đích là muốn mình với lão ma thần phụ tử tương tàn sao ? nếu như để cho lão biết rõ thân phận của mình , với 1 người căm hận ma tộc như lão , e rằng sẽ lập tức lấy mạng mình à xem .
Nhận ra vẻ mặt do dự của Tiền Thế Kiệt , lão Pole thở dài 1 tiếng , nhạt nhạt nói : “ thôi , nãy giờ cậu không ngừng che giấu ta ắt hẳn có lý do riêng của cậu , nếu như cậu không muốn nói thì ta cũng không ép .cậu đã kiên quyết muốn đi thì ta cũng không giữ nổi , nhưng cậu phải cẩn thận , ma tộc là 1 bộ tộc rất ranh ma và hiểm ác , nếu như thật sự không thể , cậu phải lập tức quay đầu trở về , tuyệt đối không được liều mạng , biết chưa ??”
nhìn thấy lão Pole quan tâm mình như thế , Tiền Thế Kiệt cũng có chút cảm động . trên môi lộ ra 1 nụ cười chân thành nói : “ cám ơn ông đã quan tâm , cháu sẽ nhớ kỹ lời dặn của ông , sẽ cố gắng giữ cái mạng của mình trở về .”
lão Pole mang theo vẻ mặt ranh ma há há cười nói : “ tất nhiên , cậu còn thiếu tiền thuê giáp của ta . cậu mà không trở về thì ta đi đòi ai đây ??”
Nghe xong lời nói của lão , nụ cười trên môi của Tiền Thế Kiệt lập tức tan tành mây khói , trực tiếp trợn mắt trắng với lão gian thương ******** ở trước mặt .
Mẹ kiếp ! thế mà cứ tưởng lão thật lòng quan tâm mình , thì ra chỉ là lo không ai trả cái khoản phí thuê giáp cho lão đó thôi . mấy tên thương gia đúng là lũ ******** …..
Sáng hôm sau , Healay đã phái tên quản gia Aeron tới tìm Tiền Thế Kiệt . xem ra thông tin của tên này nhanh nhạy quá nhỉ .
Healay nói rằng mới gặp Tiền Thế Kiệt . nhưng lúc này anh ta cũng chẳng muốn dính líu tới hắn nữa , chỉ nhờ Aeron chuyển lại lời cho hắn nghe rằng đã tìm ra nguyên nhân vì sao mối quan hệ giữa tộc người và tinh linh tộc bị rạn nứt , thậm chí đã sẵn tiện giúp hàn gắn lại mối quan hệ giữa tinh linh tộc và 3 chủng tộc khác trong đại lục Aden luôn rồi .
Sau 1 hồi đắn đo suy tính kỹ càng , Tiền Thế Kiệt đã quyết định nhờ Healay đưa Melissa tới Đế đô để thực hiện ngoại giao với hoàng đế của tộc người . Healay quan tâm tới mối quan hệ của tộc người và tinh linh tộc như vậy, chắc hắn là người của triều đình , nên việc này nhờ hắn giúp đỡ là tốt nhất . ngoài ra , nếu như để hắn dẫn Melissa tới gặp hoàng đế của tộc người , hắn sẽ lập được công lớn với triều đình . xem như mình đã đáp trả lại những món quà qúy giá cho hắn , từ nay không còn bận tâm thiếu nợ hắn gì nữa . anh ta cũng chẳng phải lo lắng Healay sẽ làm hại Melissa , với thực lực của cô ta , nếu như Healay dám có ý đồ xấu , e rằng cô ta sẽ lập tức triệu hồi thiên lôi đánh hắn thành tro à xem .
Sau 1 hồi thuyết phục , Melissa đã đồng ý cùng Healay đi tới Đế đô . cô ta chỉ muốn hoàn thành nhiệm vụ càng sớm càng tốt để có thể quay trở về lãnh thổ của tinh linh tộc . nên đi cùng với ai cũng thế thôi .
Sau khi sắp xếp ổn thoả , Tiền Thế Kiệt quyết định ngày mai sẽ bắt đầu lên đường đi tới khu rừng băng phong . tất nhiên , việc này phải dấu kín Isbel và Cortina , nếu như để 2 cô gái này biết được mình lén lén bỏ đi , làm ầm lên thì khổ .
Trời còn chưa sáng hẳn , Tiền Thế Kiệt đã thức dậy , sau khi thực hiện bộ động tác thể dục xong , mặc bộ giáp nhẹ vào người , sau đó vơ lấy thanh kiếm và túi hành lý trên giường . nhẹ nhàng mở cửa bước ra khỏi phòng .
Anh ta bước đi 1 cách nhẹ nhàng và thận trọng . tựa như đang đi vào nhà của người khác ăn trộm vậy . vừa bước ra tới phòng khách , Tiền Thế Kiệt lập tức giật mình , chỉ thấy 1 bóng người mảnh mai đã đứng đó đợi sẵn từ lâu rồi .bóng ngừơi này mặc 1 bộ giáp nhẹ nữ thuộc dạng “ cực kỳ tiết kiệm vải” , mái tóc dài vàng óng ánh cột thành 1 cái đuôi ngựa ở phía sau , trong đôi mắt long lanh to sáng đang không ngừng phóng ra những ánh mắt giết người , không phải là Isbel thì còn là ai nữa ?
Chỉ thấy cô ta mang theo vẻ mặt không hài lòng bước tới trước mặt Tiền Thế Kiệt , giận dữ nói : “ này , trời còn chưa sáng , định trốn đi đâu đó ??”
“ cái này …..” Tiền Thế Kiệt có chút bất ngờ vì sự xuất hiện của Isbel , chẳng lẽ thông tin bỏ trốn của mình bị lộ rồi sao ?? là lão Pole …..
“ cái này là cái gì ? nói mau , anh định đi đâu đó ?” Isbel nghiến răng nghiến lợi giận dữ quát .
Tiền Thế Kiệt gượng cười gãi gãi đầu , nói : à , à …. Tôi định đi tập thể dục thôi mà …..”
tập thể dục ? tập thể dục phải mang theo kiếm và túi hành lý sao ?? Isbel vô cùng bất mãn vì Tiền Thế Kiệt đang nói dối mình , trong đôi mắt tràn đầy khói lửa : “ đi tập thể dục à ? được thôi , tôi đi với anh .” nói xong , quay người lại mở cửa ra . sau đó quay lại , mang theo ánh mắt “ đừng hòng bỏ đi 1 mình” nhìn chằm chằm vào anh ta .
Mẹ kiếp ! cái vụ gì thế này ? ả làm như là vợ mình chắc , muốn đi đâu cũng phải ả cho phép sao ? Tiền Thế Kiệt có chút bực bội , trầm giọng nói : “ đừng đùa nữa ,cô hãy vào trong phòng nghỉ đi , tôi có công việc phải đi xa vài ngày .”
” công việc ,công việc gì ? định đi tới khu rừng băng phong chứ gì ?” Isbel mếu môi nói : “ chẳng phải anh đã bỏ tiền thuê tôi dẫn anh đi tới đó sao ? vì sao giờ đây lại tự bỏ đi 1 mình ?”
Tiền Thế Kiệt dùng tay xoa xoa trán mình ,lạnh lạnh nói : “ thôi đủ rồi , Isbel ! chuyến đi lần này rất nguy hiểm . vả lại , với thực lực của cô hiện giờ , cũng chẳng giúp ích gì được tôi cả . cô hãy ở lại đây đi , không cần phải dẫn tôi đi nữa . ngoài ra , số tiền mà tôi đã bỏ ra thuê cô , xem như xoá bỏ , cô không có nợ gì tôi cả , được chưa nào ??”
Isbel 2 tay chống eo , lộ vẻ mặt cực kỳ không hài lòng , quát : “ này , anh xem tôi là 1 người như thế nào đây ? nếu như tôi đã lấy tiền của anh rồi thì nhất định phải dẫn anh đi tới khu rừng băng phong bằng mọi giá . nếu như để cho người ngoài biết được Isbel này lấy tiền mà không làm việc thì tôi còn mặt mũi gì nữa . vả lại , tôi còn phải đi tới khu rừng băng phong để giúp chú Pole săn vài con kim nhãn mãng xà . cho nên , anh muốn hay không muốn , tôi cũng sẽ đi cùng với anh !”
Tiền Thế Kiệt bước tới nắm lấy tay của cô ta , nhăn mặt nói : “ thôi đừng đùa nữa , cô có biết rằng trong khu rừng băng phong nguy hiểm tới cỡ nào không ? với thực lực của cô hiện giờ , đi vào trong đó chẳng khác nào tự chui đầu vào chỗ chết . cô muốn chết là chuyện của cô , nhưng cô đừng có làm phiền và liên luỵ tới tôi , hiểu chưa ?”
nghe xong câu nói tuyệt tình của Tiền Thế Kiệt , Isbel cũng đã sửng người , viền mắt của cô ta cũng đã đỏ dần lên , toàn thân run rẩy , dường như có thể khóc bất kỳ lúc nào .
Tiền Thế Kiệt biết rằng câu nói của mình hơi quá đáng , nhất là đối với Isbel . nhưng mà không còn cách nào khác ,anh ta không muốn Isbel nhấn thân vào nơi nguy hiểm , mặc dù trong lòng không muốn , nhưng chỉ còn cách này mới mong ngăn cản được cô ta đi theo mình .
Bầu không khí im lặng tới đáng sợ , Isbel rất muốn bật khóc ,nhưng cô ta vẫn cố gắng nén lại không để nước mắt chảy ra ngoài . lúc này , 2 đôi mắt nhìn vào nhau hồi lâu .qua được hồi lâu , Isbel đột nhiên bật khóc nức nở , vòng tay ôm chặt lấy người Tiền Thế Kiệt . run giọng nói : “ không được ….. tôi …. Tôi phải đi với anh …. Tôi …. Tôi tuyệt đối không để anh đi 1 …. 1 mình ……”
trong lòng Tiền Thế Kiệt bỗng nhiên nảy sinh ra 1 cảm giác đau nhức . anh ta có chút không biết phải làm sao . dẫn cô ấy theo ? hay không dẫn cô ấy theo ??
Sau 1 hồi đắn đo suy nghĩ , anh ta thở dài 1 tiếng , nhỏ tiếng nói : “ xin lỗi ….”
” ư !!”
1 tiếng rên nhỏ phát ra từ miệng của Isbel . chỉ thấy cơ thể của cô ta từ từ mềm xuống , đôi mắt nhắm chặt lại . Tiền Thế Kiệt vội vã dùng tay ôm lấy không để cô ta té ngã xuống đất . sau đó cõng Isbel tới bên chiếc ghế dài , thả cô ta nằm xuống , đứng ở bên cạnh nhìn chằm chằm vào cô ta hồi lâu , sau đó lắc đầu thở dài 1 tiếng , quay người lại định bỏ đi .
Vừa mới quay đầu lại , bỗng nhiên nhìn thấy lão Pole đứng ngay ở hành lang từ lúc nào . chỉ thấy lão mang theo vẻ mặt cười mà không giống cười nhìn chằm chằm vào anh ta . Tiền Thế Kiệt cũng gượng cười nhún vai 1 cái . mở miệng nói : “ ông đứng ở đó lâu lắm rồi hả ?”
” ồ , mới nay thôi . vừa kịp xem đoạn cảnh cảm động của các cậu .” lão nhún nhún vai , từ từ bước tới trước mặt Tiền Thế Kiệt . lại khẽ liếc nhìn Isbel 1 cái , cười lạnh nói : “ e rằng sau khi nó tỉnh lại sẽ nổi điên lên à xem .”
Tiền Thế Kiệt lắc đầu thở dài : “ không còn cách nào khác , cháu không muốn cô ta nhấn thân vào nơi nguy hiểm , nếu như ……” sau 1 hồi do dự , Tiền Thế Kiệt hít sâu 1 hơi vào người , nghiêm giọng nói : “ cám ơn ông đã giúp đỡ và chiếu cố cháu bấy lâu nay , nếu như có mạng quay trở về , cháu nhất định sẽ đền đáp lại ơn nghĩa của ông và cụ Gongro . ngoài ra , sau khi Isbel tỉnh lại , ông hãy tìm cách giữ cô ấy lại , đừng để cô ấy chạy tới khu rừng băng phong , được chứ ?”
lão Pole nhìn chằm chằm vào Tiền Thế Kiệt , sau đó thở dài 1 tiếng ,dùng tay vỗ nhẹ lên vai của anh ta, nhẹ nhẹ nói : “ ta hiểu rồi !” . sau đó từ trong lòng lấy ra 1 tấm vải đưa cho Tiền Thế Kiệt , nhạt nhạt nói : “ đây là tấm bản đồ của khu rừng băng phong , cậu hãy cầm lấy mà sử dụng , nhớ phải cẩn thận đấy !”
Tiền Thế Kiệt bước lùi về phía sau vài bước, cúi người chào lão Pole 1 cái . sau đó quay người bước ra khỏi nhà .
Nhìn thấy bóng lưng của Tiền Thế Kiệt từ từ khuất đi sau cánh cửa , lão Pole lại thở dài lắc đầu 1 tiếng , vừa quay đầu lại , nhìn thấy trong hành lang có 1 bóng người đang dùng tay che miệng lại , toàn thân run rảy , dường như đang khóc thì phải ……
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK