Mục lục
[Dịch] Cửu Tinh Thiên Thần Quyết
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Thần im lặng vuốt trán, nhưng mà Sư Gia nói đúng, nói nhảm với đám người này làm gì, vào rồi nói sau.

Diệp Thần không tranh giành cái gì, chỉ cảm thấy ba tên thái thượng trưởng lão này hình như muốn Đạm Thai Lăng gả cho Bệ Diệt có chút không đúng, cho dù vì Hải yêu nhất tộc cũng không cần phải hi sinh Đạm Thai Lăng a? Đoán chừng ba thái thượng trưởng lão này có dụng tâm kín đáo.

Mặt khác Diệp Thần phi thường bất mãn với tư thái bá đạo của mấy tên này.

- Các hạ không nên như thế, ba thái thượng trưởng lão đã không đồng ý. Ta mang các hạ đi vào phòng khách.

Tráng hán kia thành khẩn nói với Diệp Thần, lo lắng Diệp Thần và ba thái thượng trưởng lão sinh xung đột.

Lúc này Đạm Thai Lăng đang ở trong nội điện cũng bất mãn với cách làm của ba thái thượng trưởng lão này, đang muốn lên tiếng quát lớn, đột nhiên cảm nhận được hồn niệm chấn động, trên gương mặt tuyệt mỹ đầy kinh ngạc, ngẩng đầu nhìn qua thiếu niên đang ở trên không kia. Diệp Thần dĩ nhiên thúc dục thần hồn.

Trong óc của nàng hiện lên rất nhiều hình ảnh. Vô tình gặp được trong sơn thôn ban đầu, bản thân Diệp Thần trọng thương nằm trên giường với ánh mắt quật cường, một cái khác là ở cấm vực, Diệp Thần đối mặt tường đá cổ mộ gào rú tuyệt vọng, còn có lần được Diệp Thần giúp mình chữa thương.

Đạm Thai Lăng lạnh lùng như băng nhưng cũng có một tia hòa tan, khóe miệng mang theo nụ cười yếu ớt, giống như đóa hoa đang hé nụ, xinh đẹp tuyệt luân.

- Chỉ mới qua thời gian ngắn mà ngươi cũng đã phát triển nhanh như vậy. Đã qua một năm. Bốn năm sau ngươi có thể tới bước nào?

Tâm thần hợp nhất!

Thần hồn và thân thể của Diệp Thần nhanh chóng dung hợp cùng một chỗ, cường độ cơ bắp toàn thân lập tức tăng lên mấy chục lần, khí cơ trói buộc chung quanh vào thời khắc này sụp đổ, hắn tức giận quát một tiếng, lực lượng cường đại rót vào cánh tay phải, mang theo uy thế mạnh mẽ đánh ra một quyền.

Diệp Thần đánh ra một quyền, nắm đấm cùng nước biển ma sát sinh ra tiếng nổ bén nhọn.

Oanh! ! !

Bức tường vô hình ngăn cản trước mặt bị một quyền của Diệp Thần đánh nổ nát, chia năm xẻ bảy.

Dùng thực lực bản thân Diệp Thần có thể chiến thắng cường giả Vô Thủy Cảnh lục trọng đỉnh phong. Nhưng mà không thể nào là đối thủ của cường giả Linh Vọng Cảnh, cũng may Hải yêu nhất tộc có ba cường giả Linh Vọng Cảnh thái thượng trưởng lão, đều ở ngoài ngàn dặm, cũng không có toàn lực trói buộc Diệp Thần.

Những trưởng lão Hải yêu nhất tộc bình thường đều bị hành động của Diệp Thần chấn trụ. Bọn họ không nghĩ tới Diệp Thần lại bá đạo như thế, đây là đang khiêu khích uy nghiêm ba thái thượng trưởng lão Hải yêu nhất tộc đấy.

Nhưng mà bọn họ không có lên tiếng cái gì, chỉ khom lưng xuống mà thôi. Đứng sau Diệp Thần là Đạm Thai Lăng, đây là bắc hải chi vương Đạm Thai Lăng cùng

ba thái thượng trưởng lão trấn thủ tổ địa đấu sức, bọn họ không có tư cách xen vào.

Đứng cách Diệp Thần không xa là tên tráng hán cũng bị hành động Diệp Thần làm kinh ngạc, lại không có tiến lên ngăn cản, chỉ đứng ở bên cạnh mà nhìn, trong nội tâm khiếp sợ không thôi, thực lực của Diệp Thần không ngờ mạnh như thế.

- Làm càn, dám ở bắc hải giương oai!

Một tên thái thượng trưởng lão trong đó tức giận, hạ lệnh:

- Chân Ngạn, bắt hắn cho ta!

- Nhưng đây là bằng hữu của bệ hạ!

Tráng hán bên cạnh Diệp Thần quỳ xuống nói ra, tuy thần sắc cung kính nhưng lại không nghe theo lệnh của thái thượng trưởng lão, trong lòng của hắn rất rõ ràng, bắc hải chỉ có một vương chính thức, đó chính là Đạm Thai Lăng!

- Ba vị thái thượng trưởng lão, nên nhớ cho kỹ, Diệp Thần là ta mời đến.

Trong âm thanh của Đạm Thai Lăng mang theo một tia giận dỗi.

Một đám trưởng lão âm thầm kinh ngạc, không nghĩ tới bắc hải vương tính tình lạnh nhạt, hôm nay vì một người xa lạ mà cảm xúc chấn động, mọi người nhìn qua Diệp Thần với ánh mắt biến hóa.

Ba thái thượng trưởng lão và Đạm Thai Lăng đều có chút nóng tính, những trưởng lão kia thì nhíu mày, cả đám không nói lời nào.

Bọn họ nói chuyện thì, Diệp Thần đã đi lên trước từng bước, đi vào nội điện.

Dù sao Đạm Thai Lăng cũng là cường giả Linh Vọng Cảnh lục trọng, lúc nàng chưa tấn giai Linh Vọng Cảnh thì thực lực đã vượt qua ba thái thượng trưởng lão, huống chi hiện tại nàng đã là Linh Vọng Cảnh lục trọng. Ba thái thượng trưởng lão tuy trấn thủ tổ địa, địa vị cao hơn Đạm Thai Lăng một ít, nhưng thực lực lại kém xa Đạm Thai Lăng.

Ba thái thượng trưởng lão chỉ có thể trơ mắt nhìn Diệp Thần bước vào nội điện.

Trong biển cả xa xôi, từng đạo hào quang bảy màu bao phủ, ba thân ảnh ngồi xếp bằng trên đá ngầm.

- Đạm Thai càng ngày càng chuyên quyền độc đoán.

Một thái thượng trưởng lão có chút phẫn nộ nói.

Một cái khác thái thượng trưởng lão cười cười nói:

- Ta và ba người cho dù hợp cùng một chỗ, cũng không phải nàng đối thủ, Hải yêu nhất tộc có này thiên tài, chúng ta có lẽ may mắn mới đúng.

- Thế nhưng mà nàng cho một người ngoài đi vào trong nội điện, chúng ta ngăn cản thì nàng còn nói giúp cho người ngoài này, thật sự là đáng giận.

- Đây chỉ là một chuyện nhỏ, không cần để ở trong lòng, thực lực của người nọ các ngươi thấy thế nào?

- Người này tuổi còn trẻ đã có tu vị như thế, trong cơ thể đồng thời có huyền khí cùng hồn niệm, tu vị dường như chỉ là Vô Thủy Cảnh nhất trọng, nhưng tu vị chân thật lại bằng Vô Thủy Cảnh ngũ lục trọng, thiên phú của hắn sợ rằng không kém gì Đạm Thai Lăng, Bệ Diệt hai người.

Tên trưởng lão tuy tức giận Diệp Thần cuồng vọng, nhưng nói thực lực của Diệp Thần thì xem như công bằng.

- Đã như vầy, sao chúng ta không chờ thêm vài năm đi. Dùng ánh mắt Đạm Thai chắc không quá kém.

Ba thái thượng trưởng lão dù sao cũng cũng là lão giả trải qua thế sự nhiều năm, tuy trong đó có một ít nóng tính, đối với hành động của Đạm Thai Lăng có một ít bất mãn, nhưng bọn họ vẫn nhất trí với mục tiêu của Đạm Thai Lăng, chính là thủ hộ Hải yêu nhất tộc.

Điểm khác biệt duy nhất, ba thái thượng trưởng lão này xem trọng Lôi Thú nhất mạch Bệ Diệt hơn, hy vọng có thể kết minh với Lôi Thú nhất mạch, mà Đạm Thai Lăng thì cầm ý kiến phản đối.

Diệp Thần tiến vào trong nội điện, nơi này đã là bị Đạm Thai Lăng bố trí cấm chế nên bên ngoài không cách nào dò xét được.

Đây là một cung điện do thủy tinh tạo thành, rộng rãi mà đại khí, trong cung điện bốn phía có hào quang lưu chuyển, có trang trí rất xa hoa.

Diệp Thần đi qua bậc thang đầy màu sắc, đi vào một cửa nhỏ, trước cửa có rèm che, tất cả đều dùng minh châu lóng lánh tạo thành, phản xạ hào quang rực rỡ sáng bóng.

Từng đạo thủy khí màu lam giống như dây lụa phiêu đãng.

Cả cung điện tràn ngập hương khí khiến người ta thích thú, giống như đang ở trong tiên cảnh vậy.

Đẩy rèm che ra, đi vào trong cung điện, Diệp Thần nhìn thấy bản thể chính thức của Đạm Thai Lăng, ưu nhã đứng ở nơi đó, người mặc váy dài, dây lưng lụa bay múa, tư thái có lồi có lõm, có cảm giác phong nhã không nên nói lời.

- Ngươi tới.

Đạm Thai Lăng ngẩng đầu nhìn qua Diệp Thần, bình tĩnh nói ra, âm thanh ngược lại không giống ngày xưa là trong trẻo nhưng lạnh lùng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK