Tiểu tử này quả nhiên bị trọng thương, khóe miệng Vân Dịch Huyền lộ ra một tia nhe răng cười, cho dù ngươi thiên tài hơn người thì thế nào, vẫn là muốn chết ở trong tay Vân Dịch Huyền ta! Mắt thấy sắp đắc thủ rồi, bỗng dưng, hắn thấy hai mắt Diệp Thần đột nhiên mở ra, trong ánh mắt lóe ra một đạo thần quang, trong lòng hắn giật mình, phảng phất bị quái vật gì theo dõi, ngay cả hô hấp cũng trở nên hết sức khó khăn.
Bình chướng cấp bảy đỉnh phong ở trải qua trận chiến mới vừa rồi, ầm ầm bể tan tành, huyền khí của Diệp Thần so với trước mạnh hơn mấy phần, hơn nữa cô đọng ra hộ thể cương khí của cấp tám cao thủ, bản thân Diệp Thần huyền khí thâm hậu, khiến cho hắn cô đọng tới hộ thể cương khí, hoàn toàn không kém hơn cấp chín cao thủ.
Thấy Vân Dịch Huyền gần trong gang tấc, Diệp Thần nghiêng người thong dong né qua, đem huyền khí trong cơ thể toàn bộ gắn kết vào tay phải, chiếu vào một chỗ sơ hở Thiên Cương Thủ của Vân Dịch Huyền, một quyền trào ra.
Khí cơ của Vân Dịch Huyền phảng phất nhận lấy dẫn dắt, thân thể không tự chủ được vọt tới trước, Thiên Cương Thủ một chưởng thất bại, còn muốn xoay tay lại đón đở công kích của Diệp Thần, cũng đã là không còn kịp rồi, oanh một tiếng, Diệp Thần một quyền nện ở trên lồng ngực Vân Dịch Huyền, lộp cộp một tiếng kinh người phát vang, hộ thể cương khí của Vân Dịch Huyền bị ngạnh sanh oanh phá, lồng ngực sụp đổ một khối, xương sườn gảy lìa, giống như diều đứt dây ngã bay ra ngoài, bị thương so sánh với Ngưu lão nhị còn nặng hơn.
Tình thế phát triển ngoài dự liệu của mọi người, Diệp Thần một quyền đánh bay Vân Dịch Huyền, vẫn lỗi lạc mà đứng đó.
Một đám tộc nhân Diệp gia bảo gặp tình hình này, tất cả đều cảm xúc mênh mông, nhiệt huyết bắt đầu khởi động.
- Chiến thần!
- Chiến thần!
Diệp gia bảo vừa ra một cấp chín chiến thần! Mười bảy tuổi cấp chín chiến thần!
Một đám tộc nhân trên tường thành phát ra trận trận la lên, trong ánh mắt bọn họ nhìn về phía Diệp Thần, tràn đầy vô cùng sùng kính, Diệp Thần lúc này, đã là chiến thần hoàn toàn xứng đáng trong lòng bọn hắn!
Những người Vân gia bảo kia hồn mật đều tang, hai cấp chín cao thủ bên bọn họ đã chết, uy thế một quyền mà Diệp Thần đánh chết Vân Dịch Huyền kia, làm bọn hắn hoàn toàn đánh mất lòng chống cự, những người còn lại kia còn dám phản kháng, quay đầu chạy trốn, ở dưới một đám Diệp gia tộc nhân truy kích, rối rít đền tội hoặc là bị bắt.
Diệp Thần ngắm nhìn bốn phía, một đám tộc nhân thương vong thảm trọng, bên trong Diệp gia bảo đã là một mảnh hỗn độn, bất quá trong ánh mắt những tộc nhân này nhìn về phía hắn, tràn đầy nhiệt liệt, tâm tình hưng phấn, bọn họ biết, bắt đầu từ hôm nay, bọn họ sẽ không còn sinh hoạt dưới bóng ma của Vân gia bảo, bởi vì bọn họ lại thêm một chiến thần bảo vệ gia tộc!
Một đám tộc nhân nhanh chóng cứu trị người bị thương, một ít tộc nhân chết đi, để cho trong lòng bọn họ không khỏi thống khổ vạn phần, có dứt khoát gào khóc.
Diệp Thần đi tới bên cạnh Diệp Chiến Thiên, tay phải khoác lên trên cổ tay Diệp Chiến Thiên, kinh mạch trong cơ thể phụ thân một mảnh hỗn loạn, hoàn hảo có đồ vật gì đó bảo vệ tâm mạch của hắn, nhìn thoáng qua lòng bàn tay phải phụ thân, trong tay phụ thân cầm lấy, chính là ngọc bội của Diệp Nhu, hắn cảm kích nhìn thoáng qua Diệp Nhu đang đi tới.
Huyền khí trong cơ thể phụ thân đã tiêu hao hầu như không còn, Diệp Thần vội vàng đưa vào một phần lôi hệ huyền khí đến trong cơ thể phụ thân, lại đem một viên Địa Huyền Đan đi ra ngoài.
- Này là vật gì ?
Diệp Chiến Thiên mạnh mẽ liếc tròng mắt, thấy đan dược trong tay Diệp Thần, đan dược này toàn thân màu nâu xanh, cũng là chưa từng thấy qua.
- Địa Huyền Đan, phụ thân nhanh một chút ăn đi.
Diệp Thần nói, thấy phụ thân bình thời hổ hổ sanh uy bị trọng thương như thế, Diệp Thần cũng không khỏi trong lòng mơ hồ đau đớn.
Diệp Chiến Thiên kinh ngạc nhìn Diệp Thần, Diệp Thần không biết từ nơi nào làm ra đan dược trân quý như thế, hiện tại hắn cũng không có khí lực hỏi lai lịch đan dược này, suy nghĩ một chút, đem Địa Huyền Đan nuốt vào.
- Thần nhi, thúc công của ngươi đâu? Tại sao không có theo ngươi cùng đi ?
Diệp Chiến Thiên hữu khí vô lực hỏi.
Trong lòng Diệp Thần giật mình, hắn quá mức quan tâm thương thế phụ thân, lúc này mới nghĩ đến, thúc công vẫn chưa về!
- Ta cùng thúc công ở trên đường gặp được ngăn chặn, thúc công cản ở phía sau, ta trước trở lại. Phụ thân, ngài trước nghỉ ngơi một chút, ta lập tức đi tìm thúc công!
Diệp Thần nói.
- Nhanh đi đi.
Diệp Chiến Thiên lo lắng Diệp Thương Huyền an nguy, gấp giọng nói.
Diệp Thần đang chuẩn bị động thân, đúng lúc này, chỉ nghe đám người Diệp Chiến Hùng hô:
- Lục thúc trở lại!
Chỉ thấy Diệp Thương Huyền cực kỳ nhanh lướt vào bên trong bảo, lạc ở trên đất trống chính giữa, ngắm nhìn bốn phía, thấy thi thể Vân Dịch Huyền trên mặt đất liền khẽ ngạc nhiên, rốt cục yên lòng, không nghĩ tới chiến đấu ở Diệp gia bảo đã kết thúc.
- Lục thúc, ngươi bị thương.
Đám người Diệp Chiến Hùng thấy sắc mặt Diệp Thương Huyền tái nhợt, áo phá mấy chỗ, trên bả vai bị thương, luống cuống tay chân tới đở Diệp Thương Huyền, trị liệu cho Diệp Thương Huyền.
- Ta đây một chút vết thương nhỏ không cần gấp gáp, nhanh một chút cứu trị tộc nhân trọng thương.
Diệp Thương Huyền vội vàng khoát tay một cái nói.
- Thúc công, làm sao ngươi bị thương ?
Diệp Thần vội vàng tới đây, ân cần hỏi, theo lý thuyết đối phương chỉ có ba cấp chín sơ kỳ cao thủ, quả quyết không đến nổi thương tổn được thúc công mới đúng!
- Những người Vân gia bảo kia dấu diếm Thối Độc ám tiễn, thiếu chút nữa ta liền không về được, ta đả thương hai người bọn họ, thoát khỏi bọn họ truy kích, bọn họ hình như là nhận được cái gì đó liền bỏ chạy rồi, không có đuổi theo.
Diệp Thương Huyền cười khổ nói.
Vân gia bảo vừa bắt đầu cho dù kế tốt lắm, ba cấp chín sơ kỳ cao thủ phục kích Diệp Thương Huyền cùng Diệp Thần, Vân Dịch Huyền cùng Ngưu lão nhị dẫn người trước diệt Diệp gia bảo, sau đó liền cùng ba cấp chín cao thủ kia hội hợp, cùng nhau vây giết Diệp Thương Huyền, bàn tính đánh tốt, nhưng bọn hắn không nghĩ tới Diệp Thương Huyền cùng Diệp Thần tới nhanh như vậy, lại ra cái dị số như Diệp Thần, lại giết Vân Dịch Huyền cùng Ngưu lão nhị, làm rối loạn kế hoạch của bọn họ, để cho bọn họ hao tổn hai gã cấp chín sơ kỳ cao thủ.
- Vân gia bảo phái những người nào tiến công Diệp gia bảo ?
Diệp Thương Huyền nhìn lướt qua thi thể bị mọi người Diệp gia mang tới hỏi.
- Vân Dịch Huyền dẫn đội, còn có một cái gọi Ngưu lão nhị, hai cấp chín cao thủ, tám cấp tám, lại có mấy cấp bảy đỉnh phong.
Đám người Diệp Chiến Long nói.
- Vân Dịch Huyền, Ngưu lão nhị ?
Diệp Thương Huyền hút một hơi lãnh khí, hắn biết Ngưu lão nhị, chính là sơn tặc ở vùng phụ cận, không biết làm sao, lại cùng Vân gia bảo thông đồng làm bậy, Ngưu lão nhị kia một thân khổ luyện cương khí, coi như là hắn cũng không dám khinh thường, kinh hãi nói.
- Không nghĩ tới thực lực Chiến Thiên lại đột nhiên tăng mạnh như thế.