Mục lục
Giáo Chủ Thỉnh Nhiêu Mệnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tưởng San đi rồi, Doanh Trinh ngồi một mình trong tiểu đình, trầm mặc thật lâu. Tiện nhân trong miệng nàng ta là chỉ ai chứ? Giữa các nàng ấy đã có ước hẹn ba năm, chắc hẳn tu vi song phương phải sàn sàn với nhau, Tưởng San ngay cả Linh Xu của mình nằm ở đâu đều mò ra nhất thanh nhị sở? Thế nhưng tại sao mình đến nay cũng không biết chỗ khiếu huyệt nào mới tính là Linh Xu, tựa hồ mỗi một chỗ đều là một cái vậy, không có gì khác nhau.

Từ trong lời nói vừa rồi đối phương không khó để thấy, tựa hồ nàng đã buông bỏ đoạn nghiệt duyên này với mình,

Như vậy cũng tốt, giảm bớt cho mình không ít phiền não,

Doanh Trinh cho đến hiện tại cũng coi như đã gặp qua mấy vị mỹ nữ hình dáng tuyệt hảo, Sở Thanh Thanh, Mộc Thanh Uyển, Đỗ Thất Thất, Tưởng San, trong bốn nữ thì Tưởng San là nhất, vô luận là khí chất thanh mát thoát tục, hay là một cái níu mày một nụ cười, vẻ kiều diễm trong đó không phải thứ mà ba nữ còn lại có thể sánh được,

Nếu đặt ở kiếp trước, đối mặt với mỹ nữ như vậy, thế nào cũng sẽ nhìn thêm mấy lần, nhưng bây giờ thì khác, mình thân ở trung tâm, cũng không thể lấy góc độ của một người đi đường lại đi thưởng thức đóa hoa kiều diễm ướt át đó nữa,

No thân thì mới có thể ấm cật, hiện tại mình vẫn chưa đi đến bước đó, tối thiểu trước mắt, vẫn chưa động tâm với bất kỳ người nào.

Một loạt tiếng bước chân rất nhỏ tiến vào trong vườn,

Mộc Thanh Uyển vẫn là mặc một thân hồng y đỏ lửa, chuôi loan đao hẹp dài luôn treo bên hông nàng,

Hôm nay là ngày Lục Chính Quang mở tiệc chiêu đãi các khách, sáng sớm Lục Chính Quang liền tới yết kiến Doanh Trinh, nói đơn giản vài câu xong, liền dẫn người đi bố trí, lúc này trăm người tinh anh nhất của Tam Tuyệt uyển và Tiền Phong doanh đã đem nơi này vây chặt như nêm cối,

Mộc Thanh Uyển mặt ủ mày chau, tựa hồ như có tâm sự gì, lo lắng đi tới tiểu đình, đặt mông ngồi bên cạnh rào chắn, không nói câu nào,

Doanh Trinh thấy bộ dáng này của nàng, không khỏi cười nói: "Uyển nhi thế này là thế nào? Ai đắc tội muội rồi? Nói ra sư huynh giúp muội hả giận."

Thanh Uyển chợt "Òa" một tiếng khóc lên, chạy đếnbên người Doanh Trinh, quỳ trên mặt đất vùi đầu vào ngực Doanh Trinh, nức nở nói:

"Sư huynh, có tin tức truyền đến, Thiên môn phái Thất Kiếm nô ám sát Sở sư huynh, năm chết hai bị thương, tuy nói lần này huynh ấy vẫn chưa thụ thương, thế nhưng là lần sau, lần sau nữa, huynh ấy còn có thể tránh thoát sao? Nghe nói Lý phiệt đã cùng một vài danh môn đại phái kết minh, muốn đem Binh Lai các vây ở Lê Dương Thượng Đảng, tình thế nghiêm trọng như vậy, Uyển nhi thực sự là rất lo lắng cho huynh ấy."

Doanh Trinh vỗ nhẹ tấm lưng trắng của nàng, lắc đầu cười khẽ, đây gọi là quan tâm sẽ bị loạn, hắn biết Thanh Uyển đối với Sở Quang Nam mối tình thắm thiết, nhưng vị Sở sư đệ này của hắn tựa hồ cùng là một cái đức hạnh như Tống Lệnh Huy, đều là những con hàng không hiểu phong tình, thích đại đao chứ không thích mỹ nhân,

Có điều Thanh Uyển lo lắng ấy là đã nghĩ nhiều,

Bên trong chín vị sư huynh đệ trong Minh giáo, luận tu vi, Sở Quang Nam chỉ xếp dưới Doanh Trinh và đại tỷ Giang Thanh Huệ, binh khí sử dùng là một thanh đao cán dài tên là "Sư Tử Đầu", thuộc lòng binh pháp, tinh thông thao lược, có uy mãnh của vạn phu,

Trấn Bắc công Tần Quảng từng nói: Kẻ này tòng quân, có thể làm Thượng tướng quân.

Sơn Tự doanh Đại thống lĩnh Hoắc Thanh từng nói: Đời này sợ nhất là Sở Quang Nam.

Ba vạn tinh kỵ thiết giáp dưới trướng, những nơi đi qua như gió thu quét lá vàng, chính là ta đến từ trong quân, ai có thể kham một trận chiến.

Không có Hà Gian vương trợ giúp, Lý phiệt cho dù có liên minh cùng bạch đạo võ lâm, muốn thu thập Sở Quang Nam, cũng chỉ là người si nói mộng.

Cho nên Doanh Trinh hoàn toàn sẽ không lo lắng về chuyện này, cũng như hắn trước giờ sẽ không lo lắng cho Lâm Huy điện vậy.

Nước mắt của Thanh Uyển làm ướt cả vạt áo của hắn,

"Uyển nhi không có có lòng tin với Sở sư huynh của muội đến thế sao? Nếu như Sở Quang Nam có thể bị ám sát, vậy thì đó không phải là Sở Quang Nam, muội cũng vậy, đã lớn như vậy rồi, mà vẫn còn khóc nhè như khi còn bé, có thấy xấu hổ không?"

Thanh Uyển bị Doanh Trinh chọc, nín khóc cười một tiếng,

"Sư huynh ngươi trêu ta, kỳ thật Uyển nhi trong lòng cũng biết, trong thiên hạ này có thể giết Sở sư huynh cũng không có bao nhiêu, chỉ là lo lắng ám tiễn khó phòng, dù sao Sở sư huynh thực sự quá cao ngạo, "

Hai chữ "Cao ngạo" có thể nói là sự đánh giá hoàn mỹ nhất về Sở Quang Nam, tiện thể hắn còn luyện cho toàn bộ Binh Lai các thành ra một bộ ngông nghênh không coi ai ra gì,

Doanh Trinh cảm thụ được tình huynh muội chân thành tha thiết với Thanh Uyển, trấn an vài câu sau liền đem chủ đề chuyển di,

"Chính Quang chuẩn bị thế nào rồi?"

Thanh Uyển nghe vậy bèn thoát ra lồng ngực Doanh Trinh, thoáng điều chỉnh lại cảm xúc, nghiêm nghị nói:

"Địa bàn Thanh Châu phủ quản lý bảy quận hai mươi ba trấn, một nửa thế gia thương nhân trong đó đều đến, Nhạc Bá Đào cùng Triệu Cảnh cũng từ An Bình chạy đến, về phần giang hồ môn phái, thì không có mấy nhà, bọn hắn tựa hồ không muốn giao thiệp cùng chúng ta, "

Kết quả này, Doanh Trinh coi như hài lòng, cũng từ khía cạnh nói rõ Lục Chính Quang năng lực, dù sao Tiền Phong doanh đi tới Thanh Châu cũng không có bao nhiêu thời gian,

Làm ăn không giống với giang hồ báo thù, không phải đao thương côn bổng liền có thể giải quyết,

Nếu như ngươi cho rằng vũ lực có thể giải quyết bất cứ chuyện gì, như vậy ngươi nhất định là đồ ngu,

Người khác với người, theo đó mà ứng phó thích hợp, dựa vào người khác mà làm, khéo léo tùy thời, mới là pháp quyết làm đại sự không hai,

Nếu như chuyện này giao cho Nhiếp Vô Cụ đến xử lý, Doanh Trinh cũng không dám tưởng tượng cái kết quả,

"Ban đêm ta cũng sẽ qua đó tham gia náo nhiệt, các muội làm chuyện của các muội, ta không hy vọng có người biết ta ở đó, "

Thanh Uyển nhu thuận gật đầu, cũng chỉ có ở trước mặt Doanh Trinh nàng mới bày ra loại tư thái tiểu nữ nhi này, ra khỏi Trúc viên, nàng liền sẽ trở thành nữ ma đầu người người e ngại,

"Rõ rồi sư huynh, a, xú nha đầu Sở Thanh Thanh kia đâu rồi?"

"Nàng ta hả, nàng ta lại đi chọn quần áo cho ta rồi, "

"Điểm này cô ả làm cũng không tệ, "

"Phải rồi sư huynh, quên nói cho huynh, người của chúng ta trong thành nhìn thấy lão bất tử Thủy Tụ đó, có muốn phái người nhìn chằm chằm hay không?"

Lưu Vân quan là một đạo quán, Thủy Tụ chính là quán chủ, giang hồ đều gọi là Thủy Tụ chân nhân, kì thực Doanh Trinh biết, thân phận chân chính của đối phương là Thủy Tụ Yêu Đạo nổi danh lừng lẫy trong Ma môn,

Đạo gia chi nhánh đông đúc, lại trải qua thời đại biến thiên càng là diễn biến thành hơn ngàn phe phái,

Chính thống lưu phái như Tịnh Minh sơn, Linh Bảo động, Phù Trần tông, Mao Sơn Thượng Thanh phái, đại khái đều không nằm ngoài Đạo của Hoàng, Lão, Trang,

Mà có một ít môn phái lại theo phát triển lệch đi, hơn nữa còn làm trái với giáo nghĩa đạo thống, thường có một ít hành vi tà ác, chính thống đạo môn xem bọn hắn như là ngụy phái,

Mà bọn hắn những người đó thì tự xưng là Thánh môn, cùng Huyền Môn chính tông tranh đấu không ngớt, đã hơn trăm năm,

Thủy Tụ Yêu Đạo chính là xuất từ Thánh môn Lưu Vân quan, giáo nghĩa mà nó tuân theo chính là "Thiên địa bất nhân dĩ vạn vật vi sô cẩu, "

Mà lúc trước sau trận chiến ở Minh Kính hồ, cũng là Thủy Tụ Yêu Đạo này đã bại lộ hành tung của Doanh Trinh cho người trong thiên hạ,

"Không cần, ta sẽ tự mình đi tìm hắn."

Thanh Uyển cười cười, nghĩ thầm Thủy Tụ kia yêu đạo làm ác nhiều năm, bây giờ rốt cục sẽ bị đại họa lâm đầu.

Thanh Uyển rời đi không lâu sau, Doanh Trinh cũng đi ra ngoài,

Tuyết vẫn đang rơi, không hề có ý dừng lại,

Chỉ cần Thủy Tụ Yêu Đạo đang ở trong Thanh Châu thành nội, Doanh Trinh ắt có niềm tin tìm được hắn, loại tiểu nhân này, phải cho hắn chút giáo huấn, mặc dù bởi vì quan hệ đến quyển trục trong đầu mà Doanh Trinh sẽ không giết hắn, nhưng tiễn hắn cái tứ chi không trọn vẹn, vẫn là có thể để cho mình hài lòng.

Doanh Trinh dạo bước đi trên đường phố, Bản Tâm Nạp Vật pháp quyết toàn diện triển khai. . .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
dizzybone94
26 Tháng năm, 2020 00:23
để lại một đạo thần thức
TheJoker
25 Tháng năm, 2020 07:11
Do tại hạ xem phim bộ Hồng Kông quen kiểu xưng hô thế rồi. Thiết tưởng kiếm hiệp vẫn xưng hô lịch sự như vậy chứ :joy:. Vả lại tại hạ cũng chả dịch gì, chẳng qua edit sơ thôi, ngặt không quen thấy hai người thân yêu hoặc cha mẹ con cái thầy cô cứ ta ta ngươi ngươi nên buộc phải sửa để khỏi tuột cảm xúc khi đọc. Những góp ý khác tại hạ sẽ ghi nhận :smile:
quanhoanganh
24 Tháng năm, 2020 21:14
=.= đoạn đầu ngon cơm... đoạn sau cvt đc r, k cần dụng tâm dịch lại đâu... ng khác thế nào ta k pk, nhưng theo ý kiến cá nhân, ta quen với phong cách văn trung hơn là văn Việt... đặc biệt đừng dùng cô cô chàng chàng, nghe i như đang đọc ngôn tình v... dịch mất nhiều tg cùng công sức hơn rất nhiều, truyện kịp tác k nói làm gì, nếu chưa kịp thì tập trung tăng tốc độ lên ms ngon...
TheJoker
24 Tháng năm, 2020 11:10
Sau 50 chương mọi người đọc cảm thấy thế nào ạ? Xin cho chút cảm nghĩ để tại hạ lấy làm động lực ạ :)
TheJoker
24 Tháng năm, 2020 11:09
Đồng cảm ngộ, cho nên bản thân mình cũng không dám đọc lướt quá, chỉ sợ hết rồi lại hụt hẫng thôi :)
Hồ Bửu
24 Tháng năm, 2020 10:04
Ơ cmn sao đọc tý lại hết rồi, thế này thì hỏng r
Skyline0408
22 Tháng năm, 2020 08:26
truyện đọc cũng khá giải trí.
S7Song
21 Tháng năm, 2020 14:40
Bóc. Team
TheJoker
20 Tháng năm, 2020 11:42
Truyện ra được 300 chương hơn, trung bình hai ngày ba chương, mình vừa đọc vừa convert, thong thả tầm 5-10 chương ngày. Cuối tuần sẽ nhiều hơn, chắc tầm 2 tuần sẽ dư đuổi kịp tác giả.
BÌNH LUẬN FACEBOOK