Mục lục
Giáo Chủ Thỉnh Nhiêu Mệnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đan Thanh Bình phương tâm đại loạn, vội vàng thử thăm dò vận chuyển linh khí trong thể nội hòng tránh thoát trói buộc, thế nhưng thủ pháp phong huyệt của người này cực kì đặc biệt, linh khí trong thể nội tựa như bị ngăn thành vô số đoạn, không cách nào vận hành,

Mà nàng lúc này toàn thân mềm nhũn, đã đến tình trạng mặc người định đoạt,

Nếu như thân thể của mình không phải hiến cho người yêu thương, thì ngay lúc phá thân toàn bộ tu vi của nàng sẽ tan thành mây khói, biến thành không khác gì người bình thường, đây là đặc tính công pháp của Lạc Hoa cung các nàng.

Thủy Tụ một mặt cười xấu xa, gỡ mấy lọn tóc mềm mại che trên khuôn mặt của Đan Thanh Bình, nhìn chằm chằm vào gương mặt của đối phương, cười nói:

"Quả nhiên là tuyệt sắc nhân gian, đêm nay ta đúng là được ăn ngon, hắc hắc, "

Đan Thanh Bình hoa dung thất sắc, thất thanh: "Ngươi muốn làm gì?"

"Đan đại gia nói lời này, một nam nhân đêm hôm khuya khoắt đi đến phòng một mỹ nhân nhi, chẳng lẽ là tới dùng cơm ư?"

Đan Thanh Bình lòng nóng như có lửa đốt, vội vàng nói: "Đừng đụng ta, bằng không ta sẽ cắn lưỡi tự sát, "

Thủy Tụ xua tay mặc kệ, "Tùy ý, chết hoặc sống với ta mà nói đều như nhau, ta sẽ không chọn, "

"Ngươi ~~~" Đan Thanh Bình trợn muốn rách cả mí mắt, trái tim không ngừng cuồng loạn,

Chỉ thấy người trước mắt đã duỗi ra quái thủ, bắt đầu cởi chiếc đai lưng của tấm áo lụa mềm bên hông,

Đan Thanh Bình nước mắt lập tức trào mi, chẳng lẽ mình thật sẽ bị người này làm bẩn mà không rõ nguyên do ư? Lúc này trong ngữ khí của nàng đã có mấy phần chịu thua,

"Ngươi muốn gì ta cũng cho ngươi, chỉ xin ngươi đừng đụng vào thân thể của ta, van xin ngươi, "

Thủy Tụ nghe xong bèn dừng lại quái thủ, vuốt cằm ra vẻ trầm tư một trận,

"Ai nha, hình như ta cũng không thiếu gì cả, đêm nay cũng chỉ là muốn cùng Đan đại gia tận hưởng cá nước vui vầy, "

"Xin ngươi, bỏ qua ta, xin... . ." Lại nói một nửa, Đan Thanh Bình bỗng nhiên hoảng sợ nhìn về phía sau lưng Thủy Tụ,

Thủy Tụ quay đầu theo bản năng, chỉ thấy trong một góc phòng có hai chấm hồng mang kỳ quái, trong đêm tối sáng rực như hai viên hồng bảo thạch,

Thủy Tụ chỉ nhìn thoáng qua, liền cảm thấy trước mắt nhòa đi, đầu váng mắt hoa, liền biết không ổn,

"Ngươi con mẹ..."

Còn chưa nói hết lời, liền ngã "Bịch" xuống cạnh Đan Thanh Bình, hôn mê bất tỉnh,

Đan Thanh Bình rốt cục thở phào một cái, bộ ngực sữa không ngừng phập phồng, hiển nhiên nỗi khiếp sợ đêm nay mang lại khiến nàng trong thời gian ngắn không cách nào bình phục,

Thỏ trắng nhỏ lập được công, nhảy phóc một cái vọt đến bên người chủ nhân, thân mật cọ lấy cổ chủ nhân,

"Tiểu Bạch, đêm nay nếu không có ngươi, tỷ tỷ đã xong đời, " Đan Thanh Bình ánh mắt nhu hòa nhìn con thỏ trắng nhỏ kế bên tai,

Thỏ trắng lấy bộ lông tơ mềm mại lau sạch nước mắt trên gương mặt Đan Thanh Bình, mà Đan Thanh Bình thì nhắm hai mắt lại, cố gắng tìm kiếm phương pháp giải khai huyệt đạo.

"Đúng là một thằng ngu, "

Doanh Trinh nằm trong phòng, cảm ứng được nhất cử nhất động bên phòng Đan Thanh Bình cho đến khi Thủy Tụ trúng chiêu gục xuống, nhịn không được mắng thầm một câu,

Ngươi dù sao cũng là chủ của một quán, trên đầu cũng là gắn lấy hung danh yêu đạo Ma Môn, lại bại trong tay một con thỏ, không ngại mất mặt sao?

Oán trách thì oán trách, nhưng sự tình dù sao cũng phải làm cho xong,

Sau đó Doanh Trinh tay phải duỗi khỏi chăn gấm, đầu ngón tay tống ra một đạo linh khí, hóa thành rắn trườn, sà sát mặt đất từ khe cửa chui ra, vô thanh vô tức bơi qua Trúc viên tiến vào trong phòng Đan Thanh Bình,

Dưới sự điều khiển của Doanh Trinh, đạo linh khí vô cùng hùng hậu này tìm tới Thủy Tụ và chui vào thể nội đối phương, quét sạch ma chướng đang tồn tại trong cơ thể hắn ra,

Đang nằm im không nhúc nhích Thủy Tụ bỗng nhiên toàn thân rùng mình, bật người đứng dậy,

Cử động ấy dọa Đan Thanh Bình đến phát sợ, trong ánh mắt tràn đầy vẻ khó tin,

"Cút mẹ mày đi, "

Thủy Tụ vung tay lên, lập tức tung chưởng đập bay con thỏ trắng đang nằm trên giường,

Thân thể nhỏ xíu của con thỏ trắng này sao có thể chịu được, lập tức bị đập bay ra ngoài, "Bành" một tiếng đụng vào tường ngất đi,

"Tiểu Bạch, ngươi ~~~ ngươi làm sao có thể giải khai huyễn thuật của tiểu Bạch?" Đan Thanh Bình một mặt hoảng sợ,

"Phi, mẹ nó, "

Thủy Tụ phun nước bọt xuống đất, trong lòng lấy làm rất khó chịu. Hắn biết mình có thể tỉnh lại hoàn toàn nhờ vào chủ tử trong bóng tối hỗ trợ, lập tức cảm thấy mặt mũi mất sạch, nếu như xử lý chút chuyện nhỏ này mà cũng phải dựa vào chủ tử hỗ trợ, vậy thì hắn làm nô tài cũng quá không đủ tư cách,

Thủy Tụ duỗi ra đại thủ bóp chiếc cổ mềm mịn của Đan Thanh Bình, âm thanh tàn khốc nhẫm nói:

"Điêu trùng tiểu kỹ cũng muốn làm khó được gia? Bây giờ đại gia hỏi ngươi một câu ngươi đáp ngươi một câu, tốt nhất ngươi nên ngoan ngoãn nghe lời, đáp sai một lần ta sẽ lột y phục của ngươi, đáp sai hai lần, hắc hắc, ngươi tự hiểu ~~~ "

Thỏ trắng nhỏ có thể nói là cọng cỏ cứu mạng cuối cùng của Đan Thanh Bình, bây giờ cũng không thể trông cậy được vào, thân thể vẫn không thể động đậy, bây giờ là thịt cá trên thớt gỗ, không cho phép nàng suy nghĩ nhiều, nghe vậy vội vàng nói:

"Ngươi hỏi đi, ta tuyệt không lừa ngươi, nhưng ngươi phải giữ lời hứa, "

"Bớt nói nhảm, chỉ cần ngươi thực sự nói thật, đại gia tự nhiên sẽ không làm gì ngươi. Nghe nói ngươi là người của Lạc Hoa cung, cung chủ Tưởng San của các ngươi hiện đang đâu?"

Nghe đối phương hỏi câu này, Đan Thanh Bình trong lòng khẽ động, lại lờ mờ cảm thấy không thích hợp, trong đầu lóe lên liền đã đoán được Doanh Trinh đang tác quái,

Nghĩ tới đây, nàng cười lạnh: "Là Doanh Trinh để ngươi tới hả?"

"Bớt nói nhảm, " Thủy Tụ trên tay dùng sức, cần cổ của Đan Thanh Bình lập tức như bị kìm sắt ghìm chặt, hô hấp trở nên càng ngày càng khó khăn,

"Ta nói, ta nói, 'Tiểu kiều lưu thủy lạc hoa xử, độc cư si tâm vọng tưởng nhân', ta chỉ biết có thể dựa vào câu nói này để tìm tới Tưởng San, nhưng vị trí cụ thể ta cũng không biết. Người của Lạc Hoa cung chúng ta phân bố các nơi, lại thích cư sống một mình, ta làm sao có thể biết được từng chỗ chứ, "

Thủy Tụ nghe xong, thoáng dừng một chút, híp mắt quan sát biểu lộ trên mặt đối phương, suy đoán nàng có nói dối hay không,

Một lúc lâu sau,

"Câu hỏi thứ hai, chỗ nào có thể tìm được Lý Tình Tuyết?"

Đan Thanh Bình cười khẩy một tiếng, nói: "Ngươi hãy bảo Doanh Trinh đích thân đến, ta sẽ chính miệng nói cho hắn, "

"Om sòm, "

Thủy Tụ vung tay tát vào mặt Đan Thanh Bình, không hề có chút thương hoa tiếc ngọc,

Năm dấu ngón tay đỏ tươi lập tức xuất hiện trên gò má tuyệt mỹ của Đan Thanh Bình, khóe miệng rỉ ra một dòng máu tươi,

Đan Thanh Bình liếm máu nơi khóe miệng, nhếch mép cười nói: "Ha ha, ta biết là Doanh Trinh sai sử ngươi tới, ngươi bảo hắn tới tìm ta đi? Đường đường Ma Hoàng lại dùng loại thủ đoạn hạ lưu này ư? Ta không trả lời câu hỏi này của ngươi, đến đi, ngươi muốn làm cái gì thì cứ làm đi! Thế nào? Không dám à? Chủ tử của ngươi chỉ bảo ngươi làm cho ta sợ, chứ không có để ngươi đụng vào ta, đúng không? Ha ha ~~ "

Thủy Tụ sửng sốt, phải làm sao mới ổn đây? Trước khi đến chủ tử cũng không có căn dặn mình có thể cố tình làm bậy nha, bây giờ bị đối phương khám phá, vậy phải hạ thủ như thế nào?

Phải biết nữ nhân của Lạc Hoa cung quan tâm nhất chính là thanh bạch trinh khiết, nếu như mình không thể bỏ công sức trên phương diện này, chỉ sợ sẽ không cạy được miệng đối phương,

Đan Thanh Bình thấy hắn trầm mặc bất động thì càng tin chắn suy đoán của bản thân, cười to nói: "Làm sao? Không có gan à?"

Cho dù đối phương trần trụi khiêu khích mình, Thủy Tụ cũng không có biện pháp, phía trên chưa hạ mệnh lệnh, hắn cũng không dám làm bừa,

Đúng lúc này, trong đầu Thủy Tụ đột nhiên truyền đến một thanh âm:

"Ngu xuẩn, ngươi cứ tùy ý đi, nhất thiết phải hỏi cho ra đáp án."

Thủy Tụ nghe được thanh âm này, lập tức như được đại xá, cười quái dị một tiếng, đưa tay giật kéo đai lưng trên người Đan Thanh Bình ra,

Đan Thanh Bình đại kinh thất sắc, hai mắt bốc hỏa, mím chặt môi không kêu một tiếng, nàng đang đánh cược, cược rằng đối phương chỉ là phô trương thanh thế,

Ai ngờ Thủy Tụ vẫn chưa dừng lại, mà là tiếp tục vén chiếc áo lụa che trên người nàng ra, trong chốc lát, thân thể như bạch ngọc hoàn mỹ liền tức thì hiện ra ở trước mặt Thủy Tụ,

Đan Thanh Bình bặm chặt đôi môi, lòng đang rỉ máu, thân thể bại lộ dưới ánh mắt của đối phương, cũng làm cho một đạo phòng tuyến tâm lý cuối cùng của nàng triệt để bị phá huỷ, nàng nghiến răng nghiến lợi gằn từng chữ, nói: "Ngươi dừng lại, ta nói hết, "

Thủy Tụ theo lời mà dừng tay, cười tủm tỉm nhìn nàng,

"Nói đi, tuyệt đối đừng gạt ta nha, bằng không đêm nay đại gia sẽ nếm thử tư vị của Đan đại gia, "

Đan Thanh Bình hai mắt không tự chủ tuôn ra dòng lệ nóng, đáy lòng dâng lên hận ý ngập trời với Doanh Trinh, oán hận nói:

"Lý Tình Tuyết xuất thân Tịnh Thổ trai, thiên hạ Phật môn là một nhà, trong ba đại thánh địa của Phật môn chỉ có Tẩy Niệm Thiền Viện dựng miếu truyền pháp, không thoát ra khỏi hồng trần, ngươi nói cho Doanh Trinh, hắn có thể đến Tẩy Niệm Thiền Viện nằm ngoại ô vùng Lạc Dương, tìm đến phương trượng Minh Tâm đại sư, lão ấy hẳn sẽ biết tung tích của Lý Tình Tuyết."

Thật lâu,

"Vậy mới đúng chứ ~ "

Thủy Tụ có chút không nỡ mặc áo lụa vào lại người nàng, tiếp theo lại điểm lên hai bên vai của Đan Thanh Bình mỗi bên mấy cái, cười nói:

"Một canh giờ sau huyệt đạo tự giải, ngươi xem, con người ta nói giữ lời chứ?"

"Cút ~" nói xong câu này, Đan Thanh Bình đã là khóc không thành tiếng,

Thủy Tụ cười ha hả một tiếng, nghênh ngang mở cửa phòng đi ra ngoài, sau đó triển khai thân pháp cấp tốc biến mất trong Trúc viên,

...

Đan Thanh Bình lẳng lặng nằm trên giường, nước mắt thấm đãm áo gối, mãi một canh giờ sau, nàng cảm nhận được trói buộc trong thể nội được tiêu trừ, mới chậm rãi ngồi dậy, đi đến góc phòng ôm lấy tiểu Bạch vẫn còn hôn mê, truyền vào một sợi linh khí chữa thương,

Sau đó nàng cứ vậy ôm lấy thỏ trắng, ngồi bệt xuống ở trong góc thẫn thờ, hai mắt trống rỗng vô thần, giọt nước mắt óng ánh lăn xuống trên gương mặt, trong miệng thì thầm:

"Doanh Trinh, Doanh Trinh, Doanh Trinh..."

...

Doanh Trinh rốt cục đã có thể an tâm ngủ, trực giác của hắn cảm thấy Đan Thanh Bình tuyệt không nói dối, chỉ có điều có chút không thích tác phong của cô nàng này, cho nên mới dùng đến loại phương thức này, coi như là trừng phạt nhẹ vậy,

Ngày Nhân Hoàng băng hà, chính là lúc hắn bắc thượng Lạc Dương, về phần tại sao hắn lại nguyện ý giúp Lý Nguyên Càn, có lẽ vì trong lòng Doanh Trinh cũng cảm thấy, nếu quả thật có người có thể ngăn cản thiên hạ giết chóc khiến cho máu chảy thành sông, đối với dân chúng mà nói cũng vẫn có thể xem là một chuyện may mắn,

Bất quá trong lòng hắn lại không có bao nhiêu lòng tin với vị Lý Tình Tuyết đó, nàng này cả đời kinh lịch xác thực có thể xưng tụng là kỳ hoa, vả lại tuổi tác mới chừng hai mươi, nàng ta có năng lực đó sao? Những hoàng tử giống như Đại tướng nơi biên cương đó sẽ nghe nàng khuyên bảo sao? Khó nói vô cùng,

Về phần tung tích của Tưởng San, Doanh Trinh cũng không muốn biết, có lẽ hai người không gặp mặt nhau nữa mới là tốt nhất.

Sáng sớm ngày thứ hai,

Doanh Trinh đã quen dùng bữa trong tiểu đình, ngồi ở trong đình, vừa vặn có thể nhìn thấy căn phòng của Đan Thanh Bình, lúc này cửa phòng của cô nàng vẫn là đóng chặt, nhưng Doanh Trinh biết nàng ta đang ở bên trong, hơn nữa còn cả đêm không ngủ. Bây giờ nếu như đã biết làm thế nào để tìm đến Lý Tình Tuyết, vậy không cần thiết để Đan Thanh Bình tiếp tục ở lại Trúc viên,

"Tiểu Thanh, xuống dưới nói cho nàng ta, để nàng ta dọn đi."

Sở Thanh Thanh cũng không hỏi nhiều, trực tiếp đi tới trước cửa phòng của Đan Thanh Bình, đưa tay gõ cửa...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
acmakeke
19 Tháng bảy, 2020 05:35
sao truyện này hay mà lận đận ghê, toàn bị cver drop
Hồ Bửu
12 Tháng bảy, 2020 13:26
Truyện dừng cmnr :| chán
Alohawow
10 Tháng bảy, 2020 17:53
tích chương mà cvter mất tích r :((
acmakeke
06 Tháng bảy, 2020 03:24
CVer đi đâu mất rồi, truyện vẫn đang ra mà :(
Skyline0408
03 Tháng bảy, 2020 18:02
huhu bác cvt ơi, bác đâu r.
dizzybone94
03 Tháng bảy, 2020 17:42
má ơi lọt hố
thienthanvf
01 Tháng bảy, 2020 21:26
Toang thật rồi
Hiep Nguyen
30 Tháng sáu, 2020 08:52
Ko thấy chương mới nhie
Nguyễn Duy Huấn
25 Tháng sáu, 2020 18:40
Truyện này dừng rồi
TheJoker
24 Tháng sáu, 2020 22:17
Hôm nay tại hạ hơi mệt nên chỉ ứng tạm một chương, thứ lỗi!
TheJoker
24 Tháng sáu, 2020 16:12
Mới chat với tác giả xong, con ổng ốm nên sẽ off đến hết tháng này :(
TheJoker
24 Tháng sáu, 2020 11:27
Vậy tầm 1-2 tháng sau tại hạ sẽ được nghỉ phép :joy:
Thuy Thộn
24 Tháng sáu, 2020 07:57
truyện này bên qidian ta thấy nửa tháng r chưa đăng chương. các bạn hiểu ý tôi rồi đấy.
TheJoker
23 Tháng sáu, 2020 23:39
Có nhiều phụ nữ và nam giới bị vậy, gọi là tính chiếm hữu mạnh. Phụ nữ thì bị nhiều hơn.
Skyline0408
23 Tháng sáu, 2020 23:16
giang thanh huệ yêu doanh trinh hay chỉ là tỷ đệ nhỉ. mình nghĩ giống như 1 bà mẹ không muốn con mình đi vs cô khác ấy.
Nam Tran
23 Tháng sáu, 2020 19:08
Mẹ đi đâu cũng thấy gái
TheJoker
23 Tháng sáu, 2020 17:17
Tình địch mà gặp nhau, chỉ nghĩ tới thôi, ta nói nó sướng đâu :D
quynh0n
23 Tháng sáu, 2020 13:09
Truyện hay hài
TheJoker
23 Tháng sáu, 2020 05:55
Hiện gần 400 chương, nhưng nếu để kết thúc chắc sẽ còn lâu, tuỳ thuộc vào bố cục mà tác giả thiết lập rộng lớn như thế nào :)
Hieu Le
22 Tháng sáu, 2020 23:38
Truyện này bao nhiêu chương vậy đạo hữu?
Hiep Nguyen
22 Tháng sáu, 2020 18:59
Chuẩn luôn bác ơi tôi đọc cực kỳ khó tính hay drop giữa chuèng vì tình tiết ngáo xàm mà đọc thấy bánh quấn như thời kim dung cổ long
thienthanvf
22 Tháng sáu, 2020 14:01
Truyện thuộc hàng siêu phẩm ấy chứ .
TheJoker
21 Tháng sáu, 2020 18:32
Đa tạ đạo hữu đã ủng hộ nhé. Nếu được hãy giới thiệu thêm cho bằng hữu quyến thuộc nhé :D
bear_devil
21 Tháng sáu, 2020 13:58
Truyện được đấy, mình là dân đọc khó tính mà vẫn thấy hay.
TheJoker
21 Tháng sáu, 2020 06:58
Có ba bữa tuần rồi bận quá nên nợ chương, đang cố làm trả nợ đây :joy:
BÌNH LUẬN FACEBOOK