Mục lục
Giáo Chủ Thỉnh Nhiêu Mệnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khương Bái Ninh phiêu nhiên mà tới, ngồi xuống trên một tảng đá bóng loáng tại chỗ, mỉm cười nhìn hai người, nói:

"Ta giới thiệu cho mấy người một chút, vị này đây, là Trương đạo trưởng Trương Xuân Thu của Linh Bảo Động, từng ba lần vào kinh thành tham gia đại hội thủy lục, bất quá phi thường không may, cả ba lần đều không được Nhân hoàng sắc phong làm Thiên Sư, tu vi ước chừng Thoát Thai Cảnh đại thành, ta nói đúng hay không hả, Trương đạo trưởng?"

Trương Xuân Thu nghe xong trên mặt co quắp một trận, trong lời nói đối phương rõ ràng là ngầm trào phúng mình, mà lại rất nhiều người đều biết, tuyệt kỹ thành danh của mình chính là Nhất Kiếm Hoàng Long và Cước Hạ Càn Khôn, Khương Bái Ninh nói toạc thân phận của mình, không gì hơn là để đối thủ biết mình thân phận xong, sẽ lưu ý hơn công phu giò cước của mình, ả này lòng dạ đáng chết a.

"Ha ha ~ đây là lần đầu Khương phiệt chủ và bần đạo tiên gặp mặt, lại có thể vừa nhìn liền khám phá thân phận của bần đạo, điểm nhãn lực cũng đáng được tán thưởng, xem ra phiệt chủ cùng vị này hẳn là cùng bọn với nhau chứ? Không ngại giới thiệu cho bần đạo một chút?"

Khương Bái Ninh cười không nói,

Doanh Trinh đương nhiên sẽ không cho Khương Bái Ninh cơ hội nói toạc thân phận của mình, như vậy cũng quá không thú vị, chỉ thấy hắn chân đạp một bước, trong sát na người đã xuất hiện ngay trước mặt Trương Xuân Thu, một chỉ điểm ra,

Trong khoảng thời gian này, Doanh Trinh nắm giữ vô hình kiếm khí cũng đã có một ít tâm đắc, nguyên nhân chính là bản thân hắn không thích dùng binh khí ngoại môn, cho nên mới bỏ tâm tư dốc sức vào dĩ khí tẩu kiếm, khiến cho kình khí phát ra hữu chất mà lại vô hình, ở một điểm này, nó có hiệu quả tương đồng với Đại Thông Thiên Thủ, duy nhất khác nhau ở chỗ, Kiếm Tâm Thông Minh lấy kình khí để thôi phát kiếm khí, cương mãnh bá đạo, sắc bén không gì bằng, nhưng lại thiếu một tia nhu hòa.

Trương Xuân Thu chỉ thấy một chỉ nọ còn chưa điểm đến, liền có kiếm khí mịt trời đập vào mặt, so với đồng thau kiếm của mình chỉ có hơn chứ không kém, hắn tự biết tuyệt không tiếp nổi chỉ này, liên tục sử ra bộ pháp quái dị,

Chỉ thấy trên chỗ đất trống trước người hắn chỉ lưu lại một đạo tàn ảnh mơ hồ, mà chân thân cũng đã đến sau lưng Doanh Trinh,

Lúc này toàn bộ sau lưng của Doanh Trinh không thể nghi ngờ đều bại lộ trước mặt đối thủ, Trương Xuân Thu thành tinh lâu năm, cẩn thận dị thường, vờ lắc một bước về phía trước, tung ra một quyền.

Một quyền này trực tiếp đánh thủng một lỗ sau lưng Doanh Trinh, xuyên qua lỗ thủng, đều có thể nhìn thấy Phá Lãng hào đang bập bềnh trên mặt sông nơi xa, cùng bóng người thướt tha trên thuyền.

Kỳ quái là, thân hình Doanh Trinh cũng dần dần bắt đầu mơ hồ, cho đến khi tiêu tán,

Mà liền tức thì, Trương Xuân Thu chỉ cảm thấy một đạo kiếm khí tấn mãnh tuyệt luân không biết từ phương nào đánh úp đến, "Xùy" một tiếng đâm rách mình ống tay áo, rồi đánh trúng vào một tảng đá lớn,

"Bành!"

Cự thạch tan thành tro bụi.

Trương Xuân Thu hoảng hốt trong lòng, hắn cũng không phải bởi vì uy lực một kiếm này mà cảm thấy chấn kinh, chân chính để hắn khiếp sợ là, thân hình đối phương cũng như quỷ mị, vô luận mình sử ra bộ pháp kỳ dị thế nào, từ đầu đến cuối cảm giác khí cơ luôn bị khóa chặt, thỉnh thoảng liền có mấy đạo kiếm khí sượt qua người, loại cảm giác này rất giống "Ta là chuột lủi hắn là mèo rừng", lại liên tưởng đến một câu "Đang cần một người tiếp chiêu" duy nhất của đối phương, trong lòng càng cảm thấy lúc này thân hãm ngục tù.

'Lần này thật sự là chủ quan, ngàn vạn lần không nên, không nên trước khi chưa làm rõ ràng tình trạng liền mạo muội xuất thủ, xuất hiện một Khương Bái Ninh đã cực kỳ khó chơi, kẻ trước mắt này tựa hồ càng khó đối phó hơn.'

'Không được, thừa dịp đối phương còn không chưa khám phá bộ pháp của mình, phải nghĩ biện pháp thoát thân mới là.'

Trong lòng chắc chắn những này, Trương Xuân Thu không dám tiếp tục ham chiến, dưới chân bộ pháp tăng tốc, hơn mười chiêu qua đi, hóa thành vô số đạo hư ảnh, chân thân thì xen lẫn trong đó, người tung mạnh một cái, nhảy ùm vào trong nước.

Vừa mới vào nước, Trương Xuân Thu liền mừng rỡ trong lòng, hắn vừa vào sông liền như cá vào nước, Quy Tức Thuật của đạo môn ta thiện nhất là nín thở, đối phương còn có thể làm gì được ta?

Doanh Trinh đứng trên bờ sông, xác thực không tiếp tục đuổi theo, chỉ bất quá trong nước còn cất giấu một thanh trường kiếm hắn lấy được từ chỗ thủ vệ Hàn Nha nỏ, đáng tiếc Trương Xuân Thu lại không biết.

Xa xa, Trương Xuân Thu từ trong nước ló đầu ra, nhìn lại thanh niên đang đứng trên sông nhìn mình, cười ha ha nói:

"Tiểu hỏa tử xác thực có mấy phần bản lĩnh, chỉ có điều muốn giữ lại bần đạo, vẫn là chưa đủ, về nhà luyện thêm mấy năm đi."

Doanh Trinh nghe vậy nhịn không cười thành tiếng, đưa ngón tay chỉ vào lỗ tai của mình,

Trương Xuân Thu ở trong nước nhìn thấy động tác kỳ quái của đối phương, đầu tiên là sững sờ, đột nhiên có chút hiểu ra, lập tức quay đầu lại,

Hay thật, một thanh trường kiếm trắng sáng vừa vặn đè lên chóp mũi của mình,

Lần này không phải nói thêm gì nữa, mình cùng người ta rõ ràng chênh lệch quá lớn a,

Lại nói, kiếm này đến đây lúc nào?

"Vị huynh đệ kia, có chuyện từ từ nói, chúng ta vốn không quen biết, giữa hai ta không có thâm cừu đại hận gì không giải được phải không, "

Doanh Trinh lại đưa tay lên, ngoắc ngoắc ngón tay, ra hiệu cho đối phương lên bờ rồi nói.

Trương Xuân Thu còn có thể làm thế nào? Hiện tại mạng nhỏ đều nằm trong tay người ta, chỉ có thể ngoan ngoãn đạp nước tiến lên, mà thanh trường kiếm kia từ đầu đến cuối bám sát vào cạnh đầu hắn, tựa hồ hơi có dị động liền sẽ cho mình một kiếm như vậy.

Trương Xuân Thu toàn thân ướt sũng lên bờ, đầu tiên là chỉnh lại mũ trên đầu, đưa ra hai tay biểu lộ vô tội, giống như đang nói: Ngươi nhìn, ta lên rồi, trước tiên có thể ném cái thứ đồ trên đầu ta ra hay không?

Khương Bái Ninh cười hì hì nhìn dáng vẻ buồn cười của đối phương, nói: "Trương đạo trưởng, ngươi nói trước đi, là ai sai ngươi tới? Không nói rõ ràng, Bái Ninh làm sao có thể để ngươi đi đây?"

Trương Xuân Thu xấu hổ cười một tiếng, lại nhìn về phía thanh niên mặc áo đen kia, "Ngươi lấy kiếm ra ta sẽ nói."

Doanh Trinh cười nói: "Ngươi nói xong ta sẽ lấy kiếm ra."

Trương Xuân Thu trong lòng máy động, cảm giác mình tựa hồ có được một chút tiền vốn tranh thủ thoát thân, chắp tay cười nói:

"Vậy thì không được, đã chỗ này của bần đạo có đồ vật mà ngươi muốn biết, vậy ngươi phải lui một bước, nếu không mọi người chẳng phải sẽ rơi vào ngõ cụt?"

Doanh Trinh không nói gì thêm, mà là nhìn về phía mặt sông,

Trên sông lần này náo ra động tĩnh lớn kinh thiên động địa, đám người trên Phá Lãng hào cũng đã thấy rõ, Thanh Uyển vẫn lưu lại trên thuyền áp trận, Thủy Tụ thì trong tay mang theo hai khối tấm ván gỗ, thay nhau ném vào trong nước, mượn nhờ sức nổi của tấm ván gỗ, luân phiên bước ra, mất một hồi mới vượt sông mà tới.

Vừa mới lên bờ, liền mở miệng hùng hùng hổ hổ: "Ta liền nói ai mà nhìn khá quen, hóa là cái tên hai mặt nhà ngươi."

Trương Xuân Thu đột nhiên trông thấy Thủy Tụ ở loại địa phương này, cũng là kinh ngạc trong lòng, mắng:

"Thủy Tụ Yêu Đạo, ngươi mẹ nó nói chuyện chú ý một chút cho ta, còn chưa tới phiên ngươi răn dạy ta đâu."

Thủy Tụ thâm trầm dạo một vòng quanh người Trương Xuân Thu, cười khằn khặc nói:

"Đạo huynh đạo tâm bất ổn a, không hảo hảo làm Linh Bảo Động chủ của ngươi, ngày ngày lại muốn đi làm Thiên Sư cho Hoàng đế, ăn bổng lộc, làm gì, cái đám đạo sĩ Trường An đó vẫn chưa chịu tiếp nhận ngươi 'Bỏ tà theo chánh' à? Chậc chậc chậc... Ngươi tu hành cũng có mấy chục năm, chẳng lẽ còn không hiểu một lòng không thể tu hai đạo?"

"Ngươi thì biết cái quái gì, tên chó săn nhà ngươi cũng có tư cách đứng đây trách mắng ta?"

Thủy Tụ âm dương quái khí cười cười, "Ta thì không có tư cách, lão huynh ngươi làm gì cũng đã ăn muối lâu hơn ta cả chục năm, ta không có tư cách, vậy Thánh Chủ có tư cách không?"

Trương Xuân Thu cười lạnh một tiếng: "Ngươi bớt đem Doanh Trinh ra dọa ta đi, trận chiến tại Minh Kính Hồ đó, cơ hồ đoạn mất khí vận Thánh môn ta, dẫn đến hiện tại mỗi nhà ai nấy đều phải tự dọn tuyết trước sân, năm bè bảy mảng. Ngươi hãy chuyển cáo cho chủ tử nhà ngươi rằng, trong Thánh môn Trương Xuân Thu ta là kẻ thứ nhất không phục hắn."

"Không cần chuyển cáo, ngươi có thể đứng trước mặt nói với ta."

Trương Xuân Thu thần sắc kinh ngạc, hai mắt trợn tròn, không thể tin nổi nhìn về phía Doanh Trinh, lại quay đầu nhìn thoáng biểu lộ đắc ý trên mặt Thủy Tụ, lập tức lòng như tro nguội. Mình ở trong Thánh môn địa vị hèn mọn, trong lòng dù vẫn luôn coi Doanh Trinh là hy vọng lớn nhất để phục hưng Thánh môn, nhưng xưa nay cũng vô duyên được toại nguyện gặp gỡ một lần.

Mà hiện tại, bản tôn Ma Hoàng liền đứng ngay trước mặt mình, bởi vì một phen lúc nãy, Trương Xuân Thu tự biết mình đã dữ nhiều lành ít,

Trong lòng của hắn dần dần bình tĩnh trở lại, chậm rãi thở ra một hơi, chỉ vào Doanh Trinh buột miệng mắng:

"Doanh Trinh, cút mẹ nhà ngươi đi!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
acmakeke
19 Tháng bảy, 2020 05:35
sao truyện này hay mà lận đận ghê, toàn bị cver drop
Hồ Bửu
12 Tháng bảy, 2020 13:26
Truyện dừng cmnr :| chán
Alohawow
10 Tháng bảy, 2020 17:53
tích chương mà cvter mất tích r :((
acmakeke
06 Tháng bảy, 2020 03:24
CVer đi đâu mất rồi, truyện vẫn đang ra mà :(
Skyline0408
03 Tháng bảy, 2020 18:02
huhu bác cvt ơi, bác đâu r.
dizzybone94
03 Tháng bảy, 2020 17:42
má ơi lọt hố
thienthanvf
01 Tháng bảy, 2020 21:26
Toang thật rồi
Hiep Nguyen
30 Tháng sáu, 2020 08:52
Ko thấy chương mới nhie
Nguyễn Duy Huấn
25 Tháng sáu, 2020 18:40
Truyện này dừng rồi
TheJoker
24 Tháng sáu, 2020 22:17
Hôm nay tại hạ hơi mệt nên chỉ ứng tạm một chương, thứ lỗi!
TheJoker
24 Tháng sáu, 2020 16:12
Mới chat với tác giả xong, con ổng ốm nên sẽ off đến hết tháng này :(
TheJoker
24 Tháng sáu, 2020 11:27
Vậy tầm 1-2 tháng sau tại hạ sẽ được nghỉ phép :joy:
Thuy Thộn
24 Tháng sáu, 2020 07:57
truyện này bên qidian ta thấy nửa tháng r chưa đăng chương. các bạn hiểu ý tôi rồi đấy.
TheJoker
23 Tháng sáu, 2020 23:39
Có nhiều phụ nữ và nam giới bị vậy, gọi là tính chiếm hữu mạnh. Phụ nữ thì bị nhiều hơn.
Skyline0408
23 Tháng sáu, 2020 23:16
giang thanh huệ yêu doanh trinh hay chỉ là tỷ đệ nhỉ. mình nghĩ giống như 1 bà mẹ không muốn con mình đi vs cô khác ấy.
Nam Tran
23 Tháng sáu, 2020 19:08
Mẹ đi đâu cũng thấy gái
TheJoker
23 Tháng sáu, 2020 17:17
Tình địch mà gặp nhau, chỉ nghĩ tới thôi, ta nói nó sướng đâu :D
quynh0n
23 Tháng sáu, 2020 13:09
Truyện hay hài
TheJoker
23 Tháng sáu, 2020 05:55
Hiện gần 400 chương, nhưng nếu để kết thúc chắc sẽ còn lâu, tuỳ thuộc vào bố cục mà tác giả thiết lập rộng lớn như thế nào :)
Hieu Le
22 Tháng sáu, 2020 23:38
Truyện này bao nhiêu chương vậy đạo hữu?
Hiep Nguyen
22 Tháng sáu, 2020 18:59
Chuẩn luôn bác ơi tôi đọc cực kỳ khó tính hay drop giữa chuèng vì tình tiết ngáo xàm mà đọc thấy bánh quấn như thời kim dung cổ long
thienthanvf
22 Tháng sáu, 2020 14:01
Truyện thuộc hàng siêu phẩm ấy chứ .
TheJoker
21 Tháng sáu, 2020 18:32
Đa tạ đạo hữu đã ủng hộ nhé. Nếu được hãy giới thiệu thêm cho bằng hữu quyến thuộc nhé :D
bear_devil
21 Tháng sáu, 2020 13:58
Truyện được đấy, mình là dân đọc khó tính mà vẫn thấy hay.
TheJoker
21 Tháng sáu, 2020 06:58
Có ba bữa tuần rồi bận quá nên nợ chương, đang cố làm trả nợ đây :joy:
BÌNH LUẬN FACEBOOK