Đường Trảm đao kiếm bắc thành hình chữ "Thập", nhún người một cái, xoắn về phía cổ Khương Bái Ninh, đã đối phương thừa nhận, vậy thì không còn gì để nói.
Cự kiếm Phong Nguyên Xuân cũng vô cùng ăn ý mà đồng thời di động cùng Đường Trảm, lướt bước mà tới, một kiếm bổ về phía chỗ trống sau lưng Khương Bái Ninh, theo hắn phán đoán, Đường Trảm đao kiếm kiên cường thẳng tiến không lùi, che phủ phía trước và hai bên, mà một kiếm này của mình tương đương đoạn mất đường lui của Khương Bái Ninh, bức đối phương chỉ còn đường đón đỡ.
Cao thủ so chiêu, chú trọng nắm chắc tình thế, Khương Bái Ninh bước vào Lục Địa Thần Tiên cảnh, bọn Đường Trảm rất rõ ràng, nếu như một chọi một phe mình sẽ không chịu nổi một kích, cũng may sư xuất đồng môn, trong lòng vốn có hiểu ngầm, lại có thuật liên kích Diệp Huyền đích thân truyền dạy, tự nhận toàn lực liều mạng sẽ vẫn có cơ hội bắt lấy Khương Bái Ninh.
Trong lúc nhất thời, trên cả chiếc lâu thuyền, mọi người khí cơ tuôn trào, mấy đạo khí cơ cao thấp mạnh yếu tiếp xúc với nhau, dẫn tới chung quanh kình phong nổi lên cuồn cuộn, trong không khí tiếng nổ vang dội,
Khương Bái Ninh nâng cao đùi trái, chân ngọc duỗi thẳng, mũi chân chọc thẳng vào tâm chữ Thập của đao và kiếm, tay phải hóa chỏ thúc về phía sau, một đoàn khí kình mạnh mẽ tập trung cao độ trên khuỷu tay vừa vặn đánh vào sống kiếm của Phong Nguyên Xuân,
Phong Nguyên Xuân chỉ cảm thấy một luồng sức mạnh vô thượng từ sống kiếm truyền tới, năm ngón nắm chặt cự kiếm vội vàng buông lỏng, theo đó khảy chuôi kiếm, thân thể thì thuận thế lộn về phía sau trút bỏ hơn nửa lực đạo, cho dù là vậy, cự kiếm màu mực nặng đến ba trăm cân vậy mà phát ra một loạt thanh âm ong ong rung động, đủ biết lực đạo một chỏ này của đối phương to lớn thế nào.
Đường Trảm chiêu thức tuyệt chưa sử hết, thấy không ngờ mũi chân đối phương đâm thủng đao kiếm toàn phong, trong lòng vạn phần kinh ngạc, vội vàng biến chiêu, tay trái vung đao ném tới, vẽ thành một vòng bán nguyệt trên không trung, chém lấy cánh tay phải của nàng, trường kiếm tay phải thì hơi đẩy ra, mũi kiếm chúc xuống móc nghiêng mà lên,
Từ khi đạt được Đại Thông Thiên Thủ, Khương Bái Ninh cảm thấy nó diệu dụng vô biên, thêm nữa bản thân tạo nghệ kiếm đạo vốn đã rất sâu, cả hai dung hợp khiến cho kỹ xảo đối địch càng được nâng cao một bước, có hiệu quả kì diệu giống với vô hình kiếm khí mà Doanh Trinh dung nhập Kiếm Tâm Thông Minh vào cảm ngộ từ Đại Thông Thiên Thủ trước đây, kình khí ngoại phóng hóa thành kiếm phong, dường như ẩn giấu bên trong khí cơ quanh người là ngàn vạn thanh kiếm, vô ảnh vô hình.
Đường Trảm một kiếm hất lên, chưa kịp chạm vào quần áo đối phương, liền đã cảm thấy thân kiếm như bị vô số đạo kình khí quanh mình xoắn lại, thậm chí có thể lờ mờ nghe được vô số âm thanh "Đinh đinh", lấy làm kinh hãi, nhưng cũng lập tức phản ứng, nhận ra nếu lúc này còn không bỏ kiếm, chỉ sợ toàn bộ cánh tay phải của mình sẽ khó mà giữ được, năm ngón tay buông lỏng, trường kiếm lập tức bị khí lãng xoắn bay ra ngoài, đang đà xông tới, lui lại sẽ là vạn kiếp bất phục, Đường Trảm nhảy lên thật cao, hai chân đá ra liên hoàn,
Sau lưng hắn, Thanh Minh kiếm Trác Tử Ly đột nhiên xuất hiện, thấp người lao xuống, hai thanh đoản kiếm hai thước mỏng hẹp tinh xảo trong tay áo đâm thủng bức tường kình khí, tật công hạ bộ Khương Bái Ninh,
Khương Bái Ninh cười nhạt một tiếng, thân hình như tia sáng lóe qua, giữa tầng tầng kiếm ảnh đan xen, mười phần nhẹ nhõm liên tục tránh thoát chân đá trên không và kiếm đâm bên dưới, tiếp đến, không cần quay đầu lại, tay phải nàng hóa thành chưởng đao quét về phía sau, lấy cứng chọi cứng, bổ vào một kiếm chém nghiêng tới của Phong Nguyên Xuân,
"Đinh ~~~" lại là một loạt thanh âm rung động,
Ba người liên kích, đối phương ứng đối tiêu sái thong dong, Đường Trảm cảm giác sâu sắc sự chênh lệch về cảnh giới thật sự là một khoảng cách không thể vượt qua được, nếu như Từ kiếm quan vẫn không thể chạy đến kịp thời, nói không chừng mình sẽ phải chọn thời cơ thích hợp mà phát hiệu lệnh tuyên bố rút lui.
Phía bên Vinh Phượng Đường, phu phụ Cam Tân Muội lại xem mà thấy giật mình, quả nhiên thịnh danh chi hạ vô hư sĩ. Thanh nhi trải qua Các chủ tự mình tỉ mỉ mài giũa, kiếm đạo đã đạt đến đại thành, trong các cũng thuộc về thế hệ nhân vật trẻ tuổi tài năng, nhưng bây giờ đối đầu Vinh Phượng Đường thì lại đỡ trái hở phải khắp nơi. Kiếm phong chưa tới đã bị chưởng phong đẩy đi, khí kình chưa thành đã bị Vinh Phượng Đường liệu địch tiên cơ thong dong hóa giải. Hai phu phụ hắn cũng đã nhìn ra, không phải là kiếm pháp Thanh nhi không đủ bá đạo sắc bén, mà thật ra là Vinh Phượng Đường nhãn lực cao thâm, khi địch chưa động, khí chưa hợp, phong chưa thành, thì hắn đã mượn nhờ thân pháp quỷ mị và cương khí của Du Long Chưởng chặn đứt bước đi tiếp theo của Thanh nhi, cũng may Vinh Phượng Đường cho đến hiện tại vẫn không có ý đả thương người, mặt cười xấu xa, một mực du đấu, giống như đang trêu chọc Thanh nhi vậy.
Tần Thanh tự nhiên là càng đánh càng sốt ruột, khuôn mặt nhỏ nhắn giận đến đỏ bừng, ban đầu khoác lác đủ điều, nay đối đầu thật sự, thì lại đánh cực kỳ ấm ức,
"Họ Vinh kia, ngươi hèn hạ, có dám thống khoái tiếp ta một kiếm hay không, "
Vinh Phượng Đường cười lớn một tiếng: "Được, tới đi."
Tần Thanh thấy đối phương đáp ứng, lập tức hai mắt sáng rỡ, hưng phấn toàn lực xuất thủ, khí cơ từ hàn băng trường kiếm tăng vọt, trên mặt sông, vô số sợi hàn khí điên cuồng tràn vào trong thân hàn băng kiếm, Tần Thanh ngọc chưởng phát lực, đang muốn tống ra một kiếm lôi đình này, đột nhiên, Vinh Phượng Đường cười hềnh hệch rồi như du long trượt đến bên người nàng, sau đó lòng bàn tay hướng lên, dùng xảo kình đẩy một cái, Tần Thanh còn chưa kịp phản ứng gì thì cánh tay phải đã bị hất lên, sau đó hắn liền như cơn gió lốc xoay người một cái, bắt lấy thanh hàn băng kiếm vô chủ đang lơ lửng giữa không trung.
"Ngươi hèn hạ, ngươi vô sỉ, ngươi vương bát đản, " thấy đối phương nói không giữ lời, dùng quỷ kế lấy mất binh khí của mình, Tần Thanh tức đến hổn hển,
Vinh Phượng Đường ôm ấp trường kiếm cười ha hả nói: "Ta nói nha đầu ngươi, thời điểm giao đấu, ngươi làm sao còn có thể tin tưởng lời nói trong miệng địch nhân chứ? Ngươi may mắn đó, hôm nay đụng phải chính là kẻ thương hoa tiếc ngọc như ta, nếu là đổi lại người khác, nha đầu ngươi hiện đã bị người ta bắt về làm tiểu lão bà? À không, nhiều nhất làm cái nha hoàn thôi."
Tần Thanh tức đến giậm chân, nghiến răng nghiến lợi, hai mắt như muốn phun lửa, thời khắc này nàng hận không thể lột da Vinh Phượng Đường nướng lên ăn, nhìn đối phương đang không ngừng làm ra động tác xoa xoa cổ khiêu khích mình, Tần Thanh càng nổi cơn giận dữ, bất quá một lát sau, nàng bỗng đổi sắc mặt, thân hình lập tức hóa thành một vòng lưu quang, bay thẳng lên cột buồm trên lâu thuyền,
Vinh Phượng Đường trông thấy, trong lòng thoáng đánh lộp bộp, trong miệng rú một tiếng, thân hình vội vàng đuổi theo cực nhanh,
"Nha đầu, có chuyện gì từ từ..."
Chữ "Nói" còn chưa rời miệng, chỉ nghe rắc một tiếng, cây cột buồm to hai người ôm đã bị Tần Thanh một chưởng vỗ gãy,
Vinh Phượng Đường thân hình chợt dừng, trợn mắt há mồm, trong lòng một trận xót xa, ngẩng đầu trơ mắt nhìn trụ lớn sắp đổ ập xuống, trong lòng biết nếu để mặc cột buồm đập lên thuyền, tổn thất chỉ sợ càng lớn, rơi vào đường cùng hắn đành phải ấn tay lên cột buồm, cương phong trào ra, cột buồm cực lớn bị đẩy ra giữa không trung, mang theo tiếng thét xoay tròn rơi vào trong khu rừng bên bờ sông, một loạt tiếng nổ vang lên, không biết đè gãy bao nhiêu cây cối.
"Nha đầu, bắt đầu từ hiện tại, ngươi nợ ta ba ngàn lượng hoàng kim, tiền chưa trả hết, hôm nay ngươi đừng hòng bỏ đi."
Tần Thanh nheo lại hai mắt, nở nụ cười cười xấu xa, không chút do dự lại bổ ra một chưởng sang bên cạnh, chỉ nghe ầm một tiếng, tấm ván gỗ dày chừng hai thước lập tức bị đánh thủng một lỗ,
Vinh Phượng Đường nhìn mà lòng đang không ngừng nhỏ máu, giận mắng một tiếng, thân hình biến mất tại chỗ,
Phu phụ Cam Tân Muội thấy tình huống không ổn, đồng thời rút kiếm xuất thủ, đáng tiếc vẫn là chậm một bước,
Tần Thanh đánh gãy cột buồm khác xong chỉ cảm thấy toàn thân mềm nhũn, mấy đại huyệt trên người đồng thời bị phong bế, thân thể không tự chủ được ngã ra phía sau, bị Vinh Phượng Đường túm chặt,
"Nha đầu, hiện tại ngươi nợ lão tử năm ngàn lượng hoàng kim."
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
19 Tháng bảy, 2020 05:35
sao truyện này hay mà lận đận ghê, toàn bị cver drop
12 Tháng bảy, 2020 13:26
Truyện dừng cmnr :| chán
10 Tháng bảy, 2020 17:53
tích chương mà cvter mất tích r :((
06 Tháng bảy, 2020 03:24
CVer đi đâu mất rồi, truyện vẫn đang ra mà :(
03 Tháng bảy, 2020 18:02
huhu bác cvt ơi, bác đâu r.
03 Tháng bảy, 2020 17:42
má ơi lọt hố
01 Tháng bảy, 2020 21:26
Toang thật rồi
30 Tháng sáu, 2020 08:52
Ko thấy chương mới nhie
25 Tháng sáu, 2020 18:40
Truyện này dừng rồi
24 Tháng sáu, 2020 22:17
Hôm nay tại hạ hơi mệt nên chỉ ứng tạm một chương, thứ lỗi!
24 Tháng sáu, 2020 16:12
Mới chat với tác giả xong, con ổng ốm nên sẽ off đến hết tháng này :(
24 Tháng sáu, 2020 11:27
Vậy tầm 1-2 tháng sau tại hạ sẽ được nghỉ phép :joy:
24 Tháng sáu, 2020 07:57
truyện này bên qidian ta thấy nửa tháng r chưa đăng chương. các bạn hiểu ý tôi rồi đấy.
23 Tháng sáu, 2020 23:39
Có nhiều phụ nữ và nam giới bị vậy, gọi là tính chiếm hữu mạnh. Phụ nữ thì bị nhiều hơn.
23 Tháng sáu, 2020 23:16
giang thanh huệ yêu doanh trinh hay chỉ là tỷ đệ nhỉ. mình nghĩ giống như 1 bà mẹ không muốn con mình đi vs cô khác ấy.
23 Tháng sáu, 2020 19:08
Mẹ đi đâu cũng thấy gái
23 Tháng sáu, 2020 17:17
Tình địch mà gặp nhau, chỉ nghĩ tới thôi, ta nói nó sướng đâu :D
23 Tháng sáu, 2020 13:09
Truyện hay hài
23 Tháng sáu, 2020 05:55
Hiện gần 400 chương, nhưng nếu để kết thúc chắc sẽ còn lâu, tuỳ thuộc vào bố cục mà tác giả thiết lập rộng lớn như thế nào :)
22 Tháng sáu, 2020 23:38
Truyện này bao nhiêu chương vậy đạo hữu?
22 Tháng sáu, 2020 18:59
Chuẩn luôn bác ơi tôi đọc cực kỳ khó tính hay drop giữa chuèng vì tình tiết ngáo xàm mà đọc thấy bánh quấn như thời kim dung cổ long
22 Tháng sáu, 2020 14:01
Truyện thuộc hàng siêu phẩm ấy chứ .
21 Tháng sáu, 2020 18:32
Đa tạ đạo hữu đã ủng hộ nhé. Nếu được hãy giới thiệu thêm cho bằng hữu quyến thuộc nhé :D
21 Tháng sáu, 2020 13:58
Truyện được đấy, mình là dân đọc khó tính mà vẫn thấy hay.
21 Tháng sáu, 2020 06:58
Có ba bữa tuần rồi bận quá nên nợ chương, đang cố làm trả nợ đây :joy:
BÌNH LUẬN FACEBOOK