Mục lục
[Dịch]Trọng Sinh Tiêu Dao Đạo- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thương Vân Tông nằm sâu bên trong sơn mạch. Trong tông có ba ngọn núi lớn, mỗi tòa đều cao tới ngàn trượng, chìm vào trong mây hiện lên thế chân vạc. Từ xa nhìn lại vô cùng bao la hùng vĩ.

Trên đỉnh ba ngọn núi này đều xây dựng cung điện to lớn không kém, bao phủ bởi mây mù. Khung cảnh mờ mờ ảo ảo như tiên cảnh, thấp thoáng Vân Hạc bay múa vô cùng thần bí, phi thường.

Bay tới gần ba ngọn núi, Dương Nhất Phàm lộ rõ vẻ cung kính. Lũng Thiên Lý cũng hơi cúi đầu, thần thái khiêm cung.

Sau khi mang đám đệ tử ngoại môn tới một tòa nhà bên ngoài ba ngọn núi này, hai vị Chấp sự ngoại môn thu hồi phi kiếm, bái kiến Chấp sự Trưởng lão đã chờ ở đây từ trước.

Sau lưng vị Trưởng lão Chấp sự này xuất hiện nhiều tòa kiến trúc cổ xưa, liên miên chập trùng xen lẫn với lầu các, tháp cao trải rộng khắp ngọn núi như một trang viên rộng lớn.

Phương Hà nhìn đám đệ tử ngoại môn cao giọng nói. “Đám tiểu hầu tử các ngươi cũng coi như là có vận khí, chưa tới Luyện khí hậu kỳ đã có thể bước vào tông môn. Linh khí nơi này nộng đậm hơn mấy chục lần so với Nhập Vân Cốc, nếu vẫn không thể đột phá Luyện khí hậu kỳ thì đúng là đồ ăn hại.”

Đợi tới lúc các đệ tử ngoại môn đều bình tĩnh lại, Phương Hà chỉ về phía một trang viên không người cư trú rất lớn bảo. “Từ hôm nay trở đi, chỗ này trước là nơi cư trú của khách nhân sẽ trở thành chỗ ở của các ngươi. Đệ tử tiến vào tông môn, theo quy củ ở Thương Vân Tông này, một tháng sẽ được cấp cho mười khối đê giai Linh thạch, còn các ngươi…”

Suy nghĩ một chút, Phương Hà nói tiếp. “Mỗi người các ngươi, một tháng cấp cho một khối là được rồi.”

Nghe thấy mỗi tháng chỉ được cấp một khối Linh thạch, hai mắt của tất cả đám đệ tử ngoại môn đều sáng rực, hưng phấn không thôi. Bình thường, lúc bọn hắn gia nhập Nhập Vân Cốc, nếu không phải thủ lĩnh của các khu cư trú lớn, đừng nói là một tháng, dù ba năm cũng chưa chắc có được một khối đê giai Linh thạch.

Tuy mỗi tháng sẽ cấp cho một khối đê giai Linh thạch nhưng cũng có một điều kiện tiên quyết. Nếu muốn được đối xử như đệ tử nội môn bình thường, mỗi tháng các ngươi phải hoàn thành ít nhất một lần nhiệm vụ tông môn giao. Nếu không hoàn thành tất nhiên sẽ không được cấp Linh thạch, ngoài ra cũng mất luôn ban thưởng dành cho nhiệm vụ đó.”

Phương Hà đổi giọng nói tiếp. “Đệ tử bình thường, tu vi thấp nhất đều đạt tới Luyện khí hậu kỳ, nhiệm vụ của bọn hắn các ngươi hẳn chưa thể hoàn thành được. Thiên Lý, ngươi chịu trách nhiệm phân phối nhiệm vụ cho đám đệ tử ngoại môn này, lựa mấy nhiệm vụ dễ dàng một chút là được rồi.”

Lũng Thiên Lý nghe xong vội khom người thi lễ, đáp. “Thiên Lý đã biết, nhất định lựa chọn nhiệm vụ đơn giản một chút cho bọn chúng.”

Phương Hà gật đầu, lạnh nhạt nói. “Tinh túy Linh mạch của Nhập Vân Cốc bị trộm mất, số đệ tử ngoại môn thương vong lên tới hàng trăm người. Đám kẻ thù này tông môn sẽ không bỏ qua. Chỉ cần xác nhận được hung thủ, Thương Vân Tông nhất định sẽ đòi lại công đạo cho các đệ tử đã mất kia.”

Hướng mắt nhìn về Dương Nhất Phàm, Phương Hà mới dịu giọng bảo. “Thương thế của ngươi không nhẹ, tạm thời theo ta quay về Chấp Sự Đường tu dưỡng, sau khi khôi phục lại sẽ cùng Lũng Thiên Lý quản lý đám đệ tử ngoại môn.”

Dứt lời, thân hình hơi mập mạp của Phương Hà chấn động nhẹ, càng lúc càng trở nên mờ nhạt, cuối cùng hóa thành vô hình biến mất trong ánh mắt hâm mộ của đám đệ tử.

Được Trưởng lão Chấp sự bổ nhiệm, Lũng Thiên Lý đắc ý quét mắt nhìn Dương Nhất Phàm, nhếch miệng, sau đó nhanh chóng an bài đấm đệ tử ngoại môn vào nơi cư trú. Dương Nhất Phầm thầm cắn răng, không dám vi phạm sự an bài của trưởng lão, dùng ánh mắt ý bảo Bạch Dịch hãy cẩn thận, sau đó tiến tới Chấp Sự Đường dưỡng thương.

Đi theo sau đám người, Bạch Dịch lại không quan tâm tới nơi ở, cũng không chú ý tới chiều cao của ba ngọn núi mà hướng về phía ngọn núi toàn thân mang một màu xanh đậm ở xa xa.

Ngọn núi cao ấy cách sơn môn Thương Vân Tông nơi này rất xa, ở sâu trong sơn mạch. So với ba ngọn núi ở đây thì cao hơn gấp mấy lần, nửa ngọn núi đã chìm vào trong mây mang lại cảm giác thần bí, kỳ dị.

“Thanh Sơn…”

Thì thầm nói nhỏ, Bạch Dịch cười nhạt sau đó cùng Khương Đại Xuyên và Cao Nhân tiến vào một gian tiểu viện trong khu lưu trú.

Ngọn chủ phong Thanh Sơn này không có Linh khí, cũng không có Linh mạch. Bên trong mảnh đất này chỉ có duy nhất một Linh mạch trung giai, tồn tại dưới chân ba ngọn núi, tuy vậy, Thương Vân Hỏa mạch mà Tiêu Dao Tiên Quân tìm được năm đó được chôn sau ở chân núi Thanh Sơn chứ không ở trong địa phận Thương Vân Tông.

Nơi cư trú mà Bạch Dịch tiến vào rất rộng lớn, nó trông giống một sơn trang có kiến trúc tinh xảo hơn nhiều Nhập Vân Cốc, gạch xanh, ngói lục mọc lên như rừng. Từng đoạn tường đá xanh chia ốc xa thành những gian tiểu viện sạch sẽ, số lượng phải tới cả trăm phòng, thừa sức chúa đủ mấy trăm tên đệ tử ngoại môn vừa tới.

Bạch Dịch chọn một tiểu viện yên tĩnh, trong nội viện có ba phòng ốc sạch sẽ, phong cách cổ xưa. Hắn chọn lấy một gian sương phòng, tiến vào rồi ngồi xuống bắt đầu tiến hành tu luyện.

Trưởng lão Chấp sự đã giao việc an bài đệ tử cho Lũng Thiên Lý, nhất định tên tiểu nhân này sẽ thừa cơ trả thù. Bạch Dịch phải tìm cách gia tăng tu vi nếu không muốn phải nhận lấy phần thiệt thòi.

Lũng Thiên Lý còn chưa dám trực tiếp động thủ tại Thương Vân Tông này. Cái trò hề mượn đao giết người, gián tiếp giết hại mấy trăm đệ tử ngoại môn chỉ nhìn qua đã thấy trở nên thành thạo. Dương Nhất Phàm chỉ là người chịu trách nhiệm chỉ điểm công pháp cho đám đệ tử, không thể lần nào cũng đi theo bảo vệ bên người Bạch Dịch được.

Bạch Dịch không còn dấu tốc độ tu luyện kinh khủng của mình. Dương Nhất Phàm muốn cầu cạnh hắn nhất định sẽ không làm lộ bí mật. Lũng Thiên Lý một lòng muốn đưa hắn vào chỗ chết sẽ càng không để lộ thiên phú kinh người của đối phương cho người khác biết. Nếu người khác biết được, các trưởng lão thu làm đệ tử chân truyền thì hắn chẳng còn cơ hội nào để động thủ.

Hai ngày trôi qua, không chỉ có Bạch Dịch khổ tu ở nơi này, rất nhiều đệ tử khác cũng đều tiến hành khổ tu. Loại cơ hội này đúng là ngàn năm có một, không ai nguyện bỏ qua. Cao Nhân vốn không thích tu luyện cũng đã tu thành đạo Linh khí đầu tiên, đạt tới Luyện khí sơ kỳ.

Hai ngày sau, mang theo bộ dáng tươi cười, Lũng Thiên Lý xuất hiện ở nơi cư trú, tập hợp đám đệ tử ngoại môn lại phân bố nhiệm vụ.

Vừa mới tiến vào khu cư trú được có hai ngyà, Lũng Thiên Lý không đợi được đã muốn phát uy, an bài nhiệm vụ làm đám đệ tử thầm mắng trong lòng nhưng không có ai dám phản kháng, đành kéo nhau ra đứng trong sân chờ đợi.

Vừa bắt đầu, Lũng Thiên Lý đúng là chỉ an bài một số nhiệm vụ đơn giản trong tông môn cho một số đệ tử, tuy phải tốn công tốn sức nhưng cũng không có gì nguy hiểm. Tới lượt Bạch Dịch, hắn phân ngay cho nhiệm vụ cực kỳ cổ quái.

Tới Phong Thảo Viên trừ nghĩ (kiến).

Nhiệm vụ trong tông mốn vốn khác nhiệm vụ ở Nhập Vân Cốc, đệ tử ngoại môn nghe xong đều ngơ ngác, tưởng rằng chỉ là nhiệm vụ diệt kiến bình thường. Bạch Dịch nghe xong thì hơi cau mày lại.

Trong tông môn, những nơi được gọi là thảo viên thì đều trồng Linh thảo, loại Phong Thảo Viên này chắc cũng không khác gì. Như vậy, nhiệm vụ của hắn chính là diệt trừ kiến xung quang các gốc Linh thảo. Đám kiến có thể uy hiếp được Linh thảo tất nhiên không phải là đám kiến bình thường rồi, có khả năng còn đạt tới trình độ của Yêu thú.

Từ nhiệm vụ được phân bố, Bạch Dịch biết ngay dụng ý độc ác của đối phương, muốn thừa dịp Dương Nhất Phàm không có mặt mượn đao giết người.

“Lũng Chấp sự, loại nhiệm vụ trong Phong Thảo Viên này, không biết đệ tử bình thường cần bao nhiêu người hoàn thành? Không phải là chỉ có một người thôi chứ?” Bạch Dịch bình tĩnh nói, giọng lãnh lẽo.

Lũng Thiên Lý hơi sững người, không nghĩ Bạch Dịch có thể nhìn ra, loại nhiệm vụ này nhất định không phải chỉ có một người làm. Hắn ảo não nói. “Đệ tử bình thường tối đa có ba người liên thủ hoàn thành, nếu ngươi muốn tìm người giúp thì có thể tìm thêm hai người khác.”

Khẽ gật đầu, Bạch Dịch không hỏi nhiều, trong lòng đã biết loại nhiệm vụ này không phải nhiệm vụ bình thường, nếu không đã không cần tới ba đệ tử bình thường liên thủ để hoàn thành.

Những nhiệm vụ cần nhiều người liên thủ phần lớn đều cực kỳ nguy hiểm, hơn nữa đệ tử thông thường của Thương Vân Tông đều có tu vi đạt tới Luyện khí hậu kỳ, nói cách khác, nhiệm vụ kiểu này, thông thường nếu không có ba tu sĩ Luyện khí hậu kỳ liên thủ lại thì không thể hoàn thành được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK