Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



May mà Âu Dương Hiên vốn gan góc, nhìn thấy một xác chết thế này, trong lòng cũng chỉ hơi hoảng sợ một chút, lén nhổ ra một bãi nước miếng.

“Mời các vị xem, vết thương chí mạng của nạn nhân nằm ở sau gáy, chính là hai vết răng này!”. Lưu cục trưởng mặt mày có chút tái xanh chỉ vào hai vết răng mà máu đã chuyển sang màu xanh nằm sau gáy của xác chết, giọng hơi run rẩy: “Theo hóa nghiệm của pháp y, máu của nạn nhân đều đã bị hút sạch, là mất máu mà chết!”.

“Hút máu?!”. Âu Dương Hiên giật cả mình: vụ án này quả thực là biến thái, không trách phải cần Long Tổ ra mặt.

“Anh Lâm!”. Âu Dương Hiên nhìn Lâm Đan Phong đang đứng ở bên cạnh, hỏi: “Tôi nghĩ có khả năng không phải là do con người làm, rõ ràng có rất ít người có thể biến thái đến mức mà giết người hút máu! Kinh nghiệm của anh phong phú hơn tôi, anh thấy thế nào?”.

Lưu cục trưởng nghe thấy liền đổi sắc mặt, vội vàng nói: “Không phải người, vậy thì là gì?”

Lâm Đan Phong hướng về Lâm Đan Hồng gật gật đầu, vẻ mặt hoạt bát, tinh nghịch của Lâm Đan Hồng lập tức trở nên ngưng trọng, tay phải mịn màng nhanh chóng cử động, một phù triện màu vàng đột ngột xuất hiện trong tay, trên đó vẽ mấy dòng chữ như giun như dế, không biết biết là loại bùa gì nữa.

“Ngũ hành pháp lệnh, Hỏa!”, tay trái của Lâm Đan Hồng chỉ một cái vào triện phù, triện phù bỗng cháy bùng lên.

Tiếp đó, Lâm Đan Hồng nhanh chóng đưa tấm triện phù đang cháy lướt qua bên trên hai dấu răng màu xanh đen.

“Hô…!”. Một luồng khí màu đen kèm theo mùi tanh của máu từ từ bay ra khỏi hai vết răng.

“Thu!”. Lâm Đan Hồng hô nhẹ một tiếng, nhanh chóng đưa triện phù ra, đốt cháy luồng khí đen kia, hóa thành bụi rơi xuống.

“Anh!”. Lâm Đan Hồng gật đầu với Lâm Đan Phong đầy ý tứ, hiển nhiên là đã phát hiện ra gì đó.

Màn biểu diễn đặc biết này đã làm cho Âu Dương Hiên và Lưu cục trưởng mở mắt, đây à trường cảnh mà người ta chỉ có thể nhìn thấy trong các bộ phim trên ti vi hay ngoài rạp.

“Ừm, tôi có thể hỏi được không, cô Đan Hồng, cô tra ra được gì vậy?!”. Âu Dương Hiên hấp tập hỏi.

“Không nói với anh, anh hỏi hỏi anh trai tôi đi!”. Lâm Đan Hồng làm mặt quỷ với Âu Dương Hiên, trả lời.

Âu Dương Hiên nghẹn họng, tức giận nói: “Anh Lâm! Ý? Anh đang tìm gì vậy?”

Chỉ thấy Lâm Đan Phong đang cong lưng ngồi xổm xuống, ánh mắt chăm chú tìm kiếm một thứ gì đó trên mặt đất. Nhìn bộ dạng anh ta đang tập trung tinh thần, mọi người nhất thời cũng không dám nói gì, im lặng đứng đợi.

Không lâu sau, Lâm Đan Phong bỗng ‘ý’ lên một tiếng, nhặt lên một sợi lông màu xanh dài, đứng dậy tỉ mỉ quan sát.

Âu Dương Hiên thực sự chịu không nổi nữa, lên tiếng hỏi: “Anh Lâm, anh rốt cuộc là tìm ra được cái gì rồi?”

Lâm Đan Phong bỗng giật mình, mặt mày có chút nhăn nhó: “Sự tình sợ rằng có chút bất diệu!”.

“Sao vậy?” Âu Dương Hiên trong lòng nhất thời cũng có một dự cảm chẳng lành.

Lâm Đan Phong nghiêm túc nói: “Vừa nãy em gái tôi dùng triện phù kiểm tra qua miệng vết thương của xác chết, phát hiện ra một chút yêu khí, khẳng định là nạn nhân quả thực không phải bị con người giết! Mọi người xem, vừa rồi tôi tìm được một sợi lông màu xanh trên mặt đất, điều này càng khẳng định thêm thủ phạm giết người hút máu là một thứ gì đó!”

“Là gì?”. Lưu cục trưởng vừa kinh ngạc vừa hỏi.

“Cương thi!”. Vẻ mặt của Lâm Đan Phong ngưng trọng, “Trong số các loại yêu quái của Trung Quốc, chỉ có bọn chúng mới thích hút máu người nhất!”.

“Cương thi!!?? Có thật ư? Thiên à!”. Lưu cục trưởng mặt vàng như nghệ, cảm giác lạnh cả sống lưng, có lẽ sau buổi tối hôm nay, muốn ngủ cũng không ngủ được.

Quả thực, bất cứ người bình thường nào mới lần đầu tiếp xúc với những thứ thần thần quái quái, cũng đều kinh hồn bạt vía cả.

“Nhưng mà, anh Lâm!”, Âu Dương Hiên có chút khó hiểu, hỏi: “Sợi lông màu xanh này thì có thể nói lên điều gì?”

“Điều này cần phải nói lại khởi nguồn và chủng loại của cương thi!”. Lâm Đan Phong kể lại một cách chi tiết nguyên do: “Trên thế giới sở dĩ có cương thi, thì phải cần có điều kiện đặc biệt. Ví dụ, người chết mà cực kỳ oan khuất hoặc là căm phẫn, thì có thể tích tụ trong thi thể một dạng ‘nộ khí’. Nếu như lại được chôn cất ở vùng đất mà độ chua mặn không cân bằng, chất hữu cơ không thích hợp với trồng trọt, thì thi thể kia có thể cả trăm năm không phân hủy. Sau thời gian dài hấp thu tinh hoa nhật nguyệt, ‘nộ khí’ liền có thể biến thành ‘lệ khí’, làm cho xác chết biến thành cương thi! Còn nữa, xác người mới chết mà bị ác vật hoặc ác khí xâm nhật, cũng có thể biến thành cương thi. Thậm chí, có nhiều đạo gia sở trường về thuật ‘thái âm luyện hình’, cũng có thể nghịch thiên biến xác chết thành cương thi! Ngoài những loại trên, thì còn lại đều phải có điều kiện cực kỳ ngẫu nhiên mới có thể biến thành cương thi!”.

Âu Dương Hiên từ miệng Chúc Dung sớm đã biết trên thế giới còn sót lại một ít loại ma quái, cảm thấy cũng không có gì lạ, gật gật đầu nói: “Sớm đã biết rồi, nhưng tôi vẫn không hiểu sợi lông mà xanh này thì có thể nói lên điều gì chứ?”

“Đừng có vội! Từ từ nghe tôi nói đã”. Lâm Đan Phong nói tiếp, “Cương thi sau khi thành hình, thì có yêu lực, theo sự tăng lên của yêu lực sẽ có năm hình thái không giống nhau và ba loại á chủng (loài phụ)”.

Năm hình thái lần lượt là: Tử Cương, Bạch Cương, Lục Cương, Mao Cương, Phi Cương

Ba loại á chủng là: Du Thi, Phục Thi, Bất Hóa Cốt.

Ba loại á chủng không đủ năng lực suy nghĩ, bọn chúng là dị loại do cương thi biến đổi không triệt để sinh ra, pháp lực có hạn! Như Du Thi chỉ có thể ngây ngây ngốc ngốc chạy khắp nơi trong đêm, lực công kích đối với con người, vật nuôi có hạn. Phục Thi kém hơn một tí, năng lực hoạt động bị hạn chế, chỉ có thể nằm phục ở một chỗ ‘ôm cây đợi thỏ’. Bất Hóa Thi là cấp thấp nhất, đến cả năng lực cử động cơ bản cũng không có, nhưng mà thi thể không rữa nát, chỉ có chút linh khí, có thể thông qua hút máu động vật nhỏ mà sống.

Còn cương thi năm hình thái thì khác, đó đều là cường giả đã hoàn toàn tiến hóa. Ngay cả lực công kích của đẳng cấp thấp nhất là Tử Cương cũng cực kỳ mạnh mẽ, toàn thân màu tím, da đồng xương sắt, đao thương khó xâm, mà lại có trí lực nhất định. Bạch Cương, Lục Cương, Mao Cương, cấp sau lợi hại hơn cấp trước, trí lực cũng thông minh hơn. Đương nhiên, cương thi thông minh cũng không có trí tuệ chân chính, bởi vì cương thi không có ba hồn bảy vía, đó chỉ là một dạng tương tự bản năng thiên sinh của động vật.

Nhưng mà, cương thi khi tiến hóa thành Phi Cương, thì đúng là không trêu vào được.

Cổ thư chép lại: Phi Cương, còn gọi là Bạt, hay là Hán Bạt (quỷ gây hạn hán). Mặc dù không có trí tuệ thực sự, nhưng lại có thể lên trời xuống đất, giết long phá vân, đi qua nơi nào, nơi đó đất trắng vạn dặm! Thần thoại truyền thuyết nói: năm xưa, khi Hoàng Đế và Xi Vưu đại chiến, đã cho một vị đại thần tên “Nữ Bạt” đánh bại Xi Vưu! “Nữ Bạt” chính là một Phi Cương do một thi thể nữ giới hình thành nên. Qua đó có thể thấy được sự lợi hại của Phi Cương, năng lực không dưới thần!

Sợi lông màu xanh trong tay tôi, âm khí bức nhân, có lẽ chí ít cũng là do Lục Cương lưu lại. Tuy nhiên, điểm khác biệt giữa Mao Cương và Lục Cương chính là lông của Mao Cương dài hơn một chút, màu sắc chính là màu xanh.Mà sợi lông màu xanh này trong tay tôi cực kỳ dài, nếu mà chúng ta không may mắn, đối thủ của chúng ta cũng có khả năng là Mao Cương. Như vậy các vị đã hiểu rõ chưa?!”

Âu Dương Hiên với Lưu cục trưởng mồ hôi đầm đìa, không ngờ cương thi lại còn chia ra nhiều như thế, đặc biệt là Phi Cương càng lợi hại đến mức khủng bố.

“Khà khà, nghe đến nỗi ngây ngốc chưa, đúng là kém hiểu biết!”. Lâm Đan Hồng lại làm mặt quỷ với hai người.

Âu Dương Hiên đảo mắt một cái, không để ý đến cô ta, hỏi: “Anh Lâm, bất kể nó là Lục Cương, hay là Mao Cương, chỉ cần nó xuất hiện hại người, là phải diệt sạch, nếu không, hậu quả sẽ rất lớn! Anh Lâm, Lục Cương hay Mao Cương này có bao nhiêu lợi hại, làm sao để có thể tìm được nó?”

Lâm Đan Phong mặt mày trở nên ngưng trọng, chậm rãi nói: “Nếu như là Lục cương, mặc dù khó đối phó, nhưng Long Tổ xuất ra một hai người cũng có thể làm cỏ nó. Nếu là Mao cương, thì phiền phức lớn rồi! Cần phải biết, Mao cương chỉ cách biệt 1 tầng so với Phi cương, e rằng ba người chúng ta cũng chưa chắc giết được nó. Còn nếu như, Mao cương này đang cần hút máu nhiều lần, sự tình lại càng cực kỳ gay go. Bởi vì cương thi mười ngày nửa tháng mới hút máu một lần, mục đích hút máu nhiều lần chỉ có một: nó đang chuẩn bị tiến hóa, cần có rất nhiều năng lượng”.

Âu Dương Hiên kinh hãi nói: “Anh nói như vậy, nếu quả đối thủ của chúng ta là Mao cương, lại đang gây án liên tiếp, thì rất có khả năng nhanh chóng biến hóa thành Phi cương???”

“Đúng vậy, nếu đúng là tình huống xấu nhất này, e rằng Long Tổ chúng ta phải xuất ra toàn lực, mới có thể đối phó được. Phi cương vốn có yêu lực cường đại như thần!”. Vẻ mặt của Lâm Đan Phượng có mấy phần cực kỳ sợ hãi.

Âu Dương Hiên toát mồ hôi, không ngờ hắn mới vừa gia nhập Long Tổ, đã gặp ngay phải tình huống nan giải như thế này, ngẫm nghĩ một lúc rồi nói: “Anh Lâm, cho dù thế nào, xem ra chúng ta cũng phải nhất định nhanh chóng truy tìm ra cương thi đáng chết này, nếu không hậu quả thực không dám nghĩ tới!”.

“Ừ!”. Lâm Đan Phong gật đầu, “hiện tại nhân thủ trong Long Tổ tương đối ít, tạm thời chỉ có ba người chúng ta là có thể điều động, cho nên sự việc trước mắt chỉ có thể dựa vào ba chúng ta!”.

“Không vấn đề gì. Anh Lâm, anh phân phó đi, tôi là một thành viên của Long Tổ, thì đương nhiên quyết không từ nan!”. Âu Dương Hiên cắn chặt răng, mặc dù có chút sợ hãi và lo lắng, nhưng trách nhiệm hắn không có ý định thoái thác.

“Tốt!”. Lâm Đan Phong thần sắc khá hơn một tí: “Tôi cho rằng cương thi này nhất định sẽ có thể tiếp tục gây án, mỗi ngày đêm vào khoảng 12 giờ chính là thời điểm thuận lợi nhất cho cương thi, phụ cận nơi này cũng khá hẻo lánh, nó nhất định sẽ có thể quay lại, chúng ta ở đâu nghênh đón nó!”.

“Được, tôi muốn xem xem, cương thi có bao nhiêu lợi hại!”. Trong ánh mắt của Âu Dương Hiên tinh quang thiểm động.

“Vậy phía cảnh sát chúng tôi nên phối hợp thế nào?”. Lưu cục trưởng vội hỏi.

“À, cương thi không phải là thứ mà cảnh sát các ông có thể đối phó được, các ông chỉ cần điều động một ít cảnh sát mặc thường phục, mai phục ở phụ cận. Một khi phát hiện ra thứ gì quái lạ, không cần phải trêu vào nó, mà lập tức dùng súng báo hiệu, chúng tôi sẽ nhanh chóng chạy tới! Nhớ kỹ nhá!”. Lâm Đan Phong cẩn thận dặn dò.

“Hiểu rồi, tôi sẽ đi thu xếp ngay!”. Lưu cục trưởng cũng không ngốc, biết rằng đối phó với mấy thứ thần thần quỷ quỷ thế này, cảnh sát lên bao nhiêu thì cũng chết bấy nhiêu.

“Vậy thì tốt. Âu Dương, chúng ta ra xe nghỉ mấy tiếng, đợi đến đêm sẽ hành động! Cậu thấy thế nào?”. Lâm Đan Phong nhìn qua Âu Dương Hiên, hỏi ý kiến của hắn.

“Tốt thôi!”. Âu Dương Hiên gật đầu, nói với Lưu cục trưởng: “Tôi nghe nói cương thi sau khi hút máu người, người chết có thể vì trúng thi độc mà biến thành cương thi, vậy phiền ông nhanh chóng phái người đem xác chết này hỏa táng đi, một phút khắc cũng không được chậm trễ, hiểu chưa?”

Lưu cục trưởng giật nẩy mình, mặt xám lại, vội nói: “Hiểu rồi, hiểu rồi, sẽ hỏa táng ngay!”.

“Đi thôi!”. Lâm Đan Phong kéo Lâm Đan Hồng, cùng Âu Dương Hiên đi ra ngoài.

Lưu cục trưởng vội vàng gọi mấy người cảnh sát, gấp rút đưa thi thể kia tới lò hỏa táng.

Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK