Mục lục
[Dịch] Thốn Mang - Tàng Thư Viện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Quả nhiên hảo tửu!
Lý Dương cũng uống một hơi, rượu cất trữ lâu năm của Thiết Quắc nhất tộc không phải là rượu mạnh, nhưng lại có tư vị đặc thù, làm người ta cảm thấy cực kỳ thư thái, thư thái như giữa hè được uống một ly nước mát lạnh.

Phía sau Lý Dương là thiếu niên Thiết Quắc nhất tộc Quan Nam nhìn Lý Dương và Thạch Đông Yêu Đế uống rượu ngon của tộc mình, không nén được hận ý sôi trào trong lòng.

Rượu này cho dù Thiết Quắc nhất tộc rất trân quý, bình thường ngoài những người có địa vị cao hoặc nhân tài của tộc, chỉ có những dịp khánh điển của tộc thì mọi người mới được uống, thế mà thứ rượu ngon này lại bị Thạch Đông Yêu Đế này tùy ý cuồng ẩm.

Nhẫn, nhẫn!

Trong lòng thiếu niên lúc này không ngừng tự nhủ, đồng thời nhìn Lý Dương liếc mắt, trong lòng hơi nghi hoặc, nghi ngờ không biết Lý Dương rốt cuộc là ai? Lại có thể làm cho Thạch Đông Yêu Đế khách khí như thế.

Tửu yến suốt vài canh giờ, Lý Dương và Thạch Đông Yêu Đế uống đến tận hứng

Tửu yến chấm dứt.

- Nhất Mộc huynh đệ, hôm nay uống thật thống khoái, ha ha, ngươi trước tiên ở lại đây mấy ngày, cùng với Thạch Đông ta ăn chơi vui vẻ nhé. Vài ngày nữa, hãy đến Sư Đà lĩnh, ở Sư Đà lĩnh tập kết vô số trân phẩm, có thật nhiều đồ ăn ngon uống thích. Hơn nữa Đại Vương nhà ta cũng biết danh huynh đệ, cũng rất muốn gặp huynh đệ nữa.
Thạch Đông Yêu Đế nói rất hào sảng.

Lý Dương cười nói:
- Nhất định đi chứ, nhưng xem ra trời đã tối, ta ở đây nghỉ ngơi một đêm thôi.

Thạch Đông Yêu Đế lúc này vui vẻ nói:
- Người đâu!
Rồi sắp xếp một chỗ thật tốt cho Lý Dương, một chỗ cho thật đàng hoàng. Nguyên trước chỗ này là chỗ của một Yêu Quân, không may bị Thạch Đông Yêu Đế đuổi đi chỗ khác dành cho Lý Dương

Màn đêm buông xuống.

- Quan Nam, ngày mai ngươi cần tuyệt đối đi theo ta nghe chưa!
Lý Dương nói với Quan Nam đang ở phía sau.

Quan Nam gật đầu, nói:
- Dạ!
Chỉ nói có một chữ, rồi không nói nữa.

Lý Dương gật gật đầu, ngửa đầu nhìn về phía bầu trời, trong đầu suy nghĩ kế hoạch. Lúc này hắn chuẩn bị sử dụng Tiểu Càn Khôn. Tiểu Càn Khôn có công năng chứa được con người. Bất quá Tiểu Càn Khôn chỉ là trung phẩm tiên khí.

Thân là trung phẩm tiên khí, Tiểu Càn Khôn cho dù có thu được cao thủ cấp bậc Yêu Quân, cũng sẽ bị cao thủ cấp bậc Yêu Quân này phá ra, dù sao Yêu Quân bản thân đã là thượng phẩm yêu khí rồi, lực công kích cũng rất mạnh.

Nếu nói về thần khí Túi Càn Khôn thì rất khác với trung phẩm tiên khí Tiểu Càn Khôn. Nếu là thần khí thì cả Yêu Đế bị thu vào đó, muốn phá ra cũng là rất khó. Còn Tiểu Càn Khôn chỉ là trung phẩm tiên khí. Năng lực chịu đựng không mạnh.

Bất quá...

Lý Dương cũng sẽ không để cho Yêu Quân có cơ hội phá ra.

Một khi tiến vào túi, Lý Dương giết chết Yêu Quân này trong nháy mắt.

“Ba lao ngục, có ba cấm chế, cái thứ nhất dễ giải quyết, một khi giết Thạch Đông Yêu Đế, ta phá cấm chế đó cũng không ai phát hiện, nhưng cấm chế thứ hai và cấm chế thứ ba đều do vài Yêu Quân liên thủ. Ta cũng không rõ là những tên nào, chẳng lẽ ta phải giết sạch tất cả Yêu Quân sao?" Lý Dương cười khổ.

Hắn chỉ có thể thừa dịp người khác không phát hiện giết chết vài Yêu Quân mà thôi, nếu muốn cứu người, một khi bị phát hiện, hắn phải lập tức chạy trốn. Có tới mười mấy cao thủ cấp bậc Yêu Quân, chung quanh cung điện có bảy tám, còn nói nơi khác ở Thiết Huyễn sơn cũng có sáu bảy, muốn toàn bộ giết chết, quả là rất khó.

“Mặc kệ, trước giết Yêu Đế cái đã, có thể giết vài Yêu Quân thì giết vài tên, sau đó lập tức cứu người. Cứu người xong bỏ chạy, với tốc độ của ta, tin rằng mấy tên Yêu Quân còn lại cũng căn bản không có khả năng đuổi theo." Lý Dương quyết định xong.

Vì Thiết Oa Chân Nhân, Lý Dương quyết định làm như thế.

Trên thực tế, nếu chỉ vì Thiết Oa Chân Nhân và Lý Dương có quen biết, Lý Dương cũng sẽ không đối đãi như thế với Thiết Oa Chân Nhân. Thực ra, Lý Dương chủ yếu vì Tinh Cực tông và nghĩa phụ của mình là Tiêu Diêu tán nhân.

Nghĩa phụ mình Tiêu Diêu tán nhân có rất ít bằng hữu, Thiết Oa Chân Nhân cũng là bằng hữu của nghĩa phụ mình, còn nữa, sau khi nghĩa phụ phi thăng, Thiết Oa Chân Nhân liên tục trông coi Tinh Cực tông ở Côn Luân tiên cảnh, liên tục cả ngàn năm.

Chỉ cần hai nguyên nhân là bằng hữu của nghĩa phụ, cùng với việc trông nom Tinh Cực tông, cũng đủ để Lý Dương làm như thế rồi.

“Ngày mai… lại phải giết người rồi." Lý Dương tay cầm tửu bình, ngẩng cổ nhìn trời, tùy ý uống một hơi rượu lớn.

Ngày thứ hai:
- Quan Nam, theo ta đến đây!

Lý Dương trên mặt lộ vẻ một tươi cười, đi ra khỏi chỗ ở mình, hướng về phía quảng trường, Quan Nam không nói tiếng nào lủi thủi đi theo phía sau Lý Dương.

Trên quảng trường.

- Chát!…Chát!…Chát!…
Cơ thể Thạch Đông Yêu Đế giống như đá hoa cương, chẳng những cơ bắp rất rõ ràng, hơn nữa bóng lôn, hiển nhiên Thạch Đông Yêu Đế tu vi thân thể rất tốt, bất quá… tu luyện thân thể trong Yêu giới còn cách quá xa người trong Ma giới, dù sao Ma giới cao thủ căn bản là tu luyện thân thể.

Trên Thiết trụ, đang trói một cô gái, cô gái Thiết Quắc nhất tộc, trên người nàng cũng bị đánh máu tươi đầm đìa.

- Thống khoái, sáng sớm mỗi ngày quất vài trăm roi, này toàn thân gân cốt thật là thoải mái, ha ha…
Thạch Đông Yêu Đế cười to, liền từng bước đi về phía trước, nhìn tiểu cô nương đáng thương kia. Thạch Đông Yêu Đế đột nhiên liệt mở ngoác miệng, đột nhiên cắn vào bả vai cô gái.

- Ối...
Bả vai non nớt của cô gái bị dứt mất một khối thịt, Thạch Đông Yêu Đế hứng thú vô cùng, nhai nhai rồi nuốt trọng, miệng đầy máu tươi, nhưng trên mặt hắn lại có vẻ rất thỏa mãn.

- Toa Toa!...
Thanh âm hoảng sợ của Quan Nam nổi lên.

Lúc này, Lý Dương và Quan Nam đang đi tới quảng trường, Quan Nam vừa thấy được cảnh này, nhìn cô gái vốn lớn lên với hắn từ nhỏ đến lớn phải chịu ngược đãi, nhất thời trong lòng dấy lên nỗi căm giận ngút trời, không nhịn được liền gọi tên cô gái.

Cô gái Toa Toa vốn đã tuyệt vọng đang nhìn chằm chằm Thạch Đông Yêu Đế với con mắt căm thù, vừa nghe được thanh âm, lúc này hơi quay đầu nhìn lại, thoáng thấy Quan Nam.

- Quan… Nam!
Thanh âm Toa Toa vừa yếu ớt vừa mỏng manh, giống như một người bị bệnh nặng, Quan Nam vừa nghe đáo thanh âm Toa Toa, lúc này nước mắt chảy xuống, thanh âm này đâu phải là thanh âm trong như pha lê của Toa Toa hoạt bát đáng yêu?

Lửa giận!

Lửa giận sôi trào hoàn toàn thiêu đốt Quan Nam, mắt Quan Nam cũng bắt đầu đỏ hồng lên.

- Quan Nam.
Lý Dương quay về Quan Nam đang đứng bên cạnh lạnh lùng quát một tiếng, vừa nghe thanh âm lạnh như băng của Lý Dương, Quan Nam giống như bị một tạt một gáo nước lạnh. Nhất thời tỉnh lại, bây giờ hắn tức giận thì làm được gì? Chỉ bằng hắn ngay cả Thiên Yêu đã không đến, căn bản không thể gây thương tổn đến cả một sợi lông của Thạch Đông Yêu Đế, chỉ hy sinh vô ích mà thôi.

Sát khí trong lòng Lý Dương cũng ngày càng mạnh.

Nếu nói lúc đầu đầu muốn giết Thạch Đông là vì cần phải cứu Thiết Quắc nhất tộc địa, nhưng bây giờ chính vì hành vi của Thạch Đông như thế làm cho Lý Dương rất căm thù. Sát khí tự nhiên cũng tăng mạnh, nhưng trên mặt Lý Dương vẫn mỉm cười như trước.

- Ha ha, Nhất Mộc huynh đệ, ngươi đã đến rồi, sáng sớm ta ra đây tập thể dục rèn luyện thân thể, mỗi ngày quất vài trăm roi, cảm thụ thịt non ngon lành, nhất thời toàn thân cực kỳ thống khoái a. Ha ha…
Thạch Đông Yêu Đế quẹt máu tươi còn vương trên mép, cười giả lả đi về phía Lý Dương.

Lý Dương mỉm cười nói:
- Thạch Đông đạo huynh, ta có chuyện tìm ngươi, ngươi có phòng riêng không? Chúng ta nói chuyện riêng một chút.

- Được a, phòng riêng đương nhiên có, theo ta đến đây!
Thạch Đông Yêu Đế đúng là không hề phòng bị Lý Dương chút nào. Bởi vì trong mắt hắn, Lý Dương chỉ là một Ma Quân mà thôi, Ma Quân và Ma Đế đích khác biệt quá lớn, hắn là Yêu Đế tương đương với Ma Đế, tự nhiên không sợ Lý Dương làm gì.

Nếu Lý Dương không tu luyện Âm Dương Đao Phách, thì đúng là không phải đối thủ của Thạch Đông Yêu Đế, nhưng Lý Dương vốn tu luyện Âm Dương Đao Phách, công kích dùng bản thể đao mang là Đao Phách công kích.

Uy lực so với đao mang cao hơn thập bội.

Lực công kích đao mang là cấp bậc Ma Quân, Đao Phách phải là cấp bậc Ma Đế rồi.

Hai người lập tức đi vào trong một phòng ở đại điện, Quan Nam cũng đi theo.

- Tiểu tử này cũng vào ư? Nhất Mộc huynh đệ ngươi không phải có chuyện gì muốn nói riêng với ta sao? Sao lại cho tiểu tử này vào?
Thạch Đông Yêu Đế hơi bất mãn.

Lý Dương cười nói:
- Quan Nam sau này đi theo ta, sự tình này cho hắn biết cũng không sao.

Thạch Đông gật gật đầu, huống chi trong mắt hắn, thực lực Quan Nam so với con kiến cũng không có gì khác nhau, tự nhiên không quan tâm nữa.

- Nhất Mộc huynh đệ, có sự tình gì nói ra đi, sau khi nói xong, chúng ta cùng đi ăn khảo nhục (miếng nhục là cục thịt, hi hi – vandai79), không biết kia thịt cô gái nướng chín có mùi vị gì nữa. A, ta quên mất, Nhất Mộc huynh đệ không thích ăn yêu nhân đã tu luyện thành hình người, huynh đệ ngươi đừng để ý.
Thạch Đông Yêu Đế vội vàng nói.

Lý Dương cười:
- Ta sẽ không để ý đâu, bởi vì… ta sẽ không so đo với người chết.
Trong khi nói đến chữ “bởi vì”, Lý Dương đã ra tay rồi.

Kia một đạo bạch quang bắn ra.

Một cổ tâm thần công kích cường hãn đánh thẳng vào tâm thần Thạch Đông Yêu Đế, Lý Dương có tâm thần tu vi bằng với Thạch Đông Yêu Đế, một bên cố tình công kích, người kia căn bản không hề đề phòng, trong lúc nhất thời tâm thần trong cơ thể Thạch Đông Yêu Đế hỗn loạn không chịu nổi.

Thạch Đông Yêu Đế còn chưa hoàn toàn tỉnh táo lại, hắn đã cảm thấy một cơn đau đớn, đau đớn đến từ linh hồn.

Phá Sơn Liệt Không - Đao Chi Bi Sát!

- Bồng!
Yêu hạch vỡ vụn, trong Đao Phách phún phát ra đao mang trong tích tắc đem nguyên thần Thạch Đông Yêu Đế hoàn toàn chấn nát.

Cố tình với vô tâm, Thạch Đông Yêu Đế bỏ mình tại đương trường.

- Thân thể phòng ngự lực quá kém, căn bản không thể so với cao thủ Ma giới, giỏi lăm là bằng với thân thể phòng ngự của Ma Quân sơ kì tại Ma giới, phòng ngự yêu hạch thì lại rất lợi hại, Đao Phách ta nếu không dùng Phá Sơn Liệt Không, phỏng chừng rất khó phá vỡ yêu hạch.
Lý Dương lạnh nhạt bình luận, tùy ý vung tay lên, đem tên Yêu Đế này thu vào Tiểu Càn Khôn, Tinh Cực Chi Hỏa trong cơ thể phun ra, nháy mắt đã đốt thân thể Thạch Đông Yêu Đế thành tro.

Lúc này, Tinh Cực Chi Hỏa của Lý Dương đã vượt lên một bậc so với thời gian khi vừa tiến nhập Minh giới.

Vốn, Tinh Cực Chi Hỏa của Lý Dương được tạo ra khi nguyên thần Lý Dương hấp thu hỏa thuộc tính của thần lôi bổn nguyên, biến hóa đạt tới cấp bậc Cửu Muội Chân Hỏa, bởi vì tâm thần tu vi của Lý Dương tăng lên đạt tới Ma Đế tiền kì, uy lực của Tinh Cực Chi Hỏa lại một lần nữa tăng thêm một tầng.

Xem như đạt tới Cửu Muội Chân Hỏa đỉnh phong, có màu xanh lam đậm

Trên thực tế, năng lượng của hỏa thuộc tính thần lôi bổn nguyên làm Lý Dương có năng lực khống chế “Hỏa”, tâm thần tu vi của Lý Dương rất cao, mới có thể khống chế hỏa tính năng lượng, bây giờ hắn khống chế năng lượng hỏa tính cũng không đến một phần trăm của Lôi Viêm Chi Tâm.

Khi tâm thần Lý Dương không ngừng đề cao, uy lực của Tinh Cực Chi Hỏa cũng sẽ không ngừng gia tăng.

- Đại nhân…
Quan Nam nhìn Lý Dương, mắt trợn trắng, Thạch Đông Yêu Đế vốn là vô địch trong mắt hắn, lại bị thần bí nhân này giết, trong lúc nhất thời trong lòng hắn vô cùng kích động, không biết nói cái gì nữa, người hắn muốn giết nhất chính là Thạch Đông Yêu Đế, cho dù hắn tu luyện bao lâu, cũng không chắc có báo thù được không. Bây giờ cũng mới một chút đã thành công rồi.

- Cám ơn đại nhân.
Quan Nam quỳ sụp xuống, quay về Lý Dương khấu đầu.

Lý Dương cười, vung tay nâng Quan Nam đứng lên, nói:
- Ngươi có nghĩ đến việc cứu người trong tộc của ngươi không? Nếu muốn cứu, phải nghe ta nói.

Quan Nam nhất thời mắt sáng rực lên.

Cứu tộc nhân?

Quan Nam gật đầu lia lịa, hắn sao có thể cự tuyệt.

- Tốt, bây giờ gặp bất kỳ tình huống gì, ngươi cũng không được khẩn trương.
Lý Dương vung tay lên, trực tiếp dùng Tụ lý Càn Khôn thuật đem Quan Nam thu vào trong, dù sao có Quan Nam ở bên cạnh chỉ làm phiền Lý Dương.

Thiết Oa Chân Nhân cũng đã bị Lý Dương thu vào từ trước.

Quan Nam và Thiết Oa Chân Nhân cùng một chỗ.

Chính là trong Càn Khôn không gian.

- Quan Nam.
Thiết Oa Chân Nhân nhãn tình sáng lên, gọi lớn.

Quan Nam vừa thấy Thiết Oa Chân Nhân, rất ngạc nhiên vui mừng, nhảy bổ vào lòng Thiết Oa Chân Nhân khóc hu hu:
- Đại bá, hu hu...
Quan Nam vừa gặp được Thiết Oa Chân Nhân, bao nhiêu ủy khuất trong lòng đêu hoàn toàn bộc phát ra.

- Đại bá, ngươi có biết hắc y đại nhân hả?
Quan Nam đột nhiên ngẩng đầu quay về Thiết Oa Chân Nhân hỏi.

Thiết Oa Chân Nhân cười nói:
- Ừm, hắn là ân nhân của đại bá.
Thiết Oa Chân Nhân nghĩ đến việc Lý Dương vì hắn mà làm như thế, trong lòng vô cùng cảm kích ân tình đó.

Trong gian phòng mà Lý Dương và Thạch Đông Yêu Đế nói chuyện.

- Người đâu, lệnh cho các đại Yêu Quân mau tới đây.
Lý Dương bắt chước thanh âm Thạch Đông Yêu Đế hướng ra bên ngoài gọi. Binh lính bên ngoài căn bản không hề hoài nghi, dù sao trong mắt bọn họ, Thạch Đông Yêu Đế kia là siêu cấp cao thủ vô địch, vội đi xuống bẩm báo ngay, còn Lý Dương mỉm cười đứng trong phòng.

"Đến một giết một, đến hai ta giết một đôi, ta ở đây thủ chu đãi thỏ, không cần biết có bao nhiêu Yêu Quân vào đây. Nếu đều tới cả, toàn bộ giết sạch, việc cứu người cũng đơn giản hơn."

Lý Dương thản nhiên đứng trong phòng, lẳng lặng chờ đợi các Yêu Quân tiến đến.

--------------------------
1. Ôm cây đợi thỏ

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK