Lý Dương và Điền Cương đứng trên đỉnh ngọn núi, quét ánh mắt nhìn bốn phía, trùng trùng điệp điệp, cây cối tốt tươi, giống như hải dương xanh biếc. Bên bờ cây cối trùng điệp có một hồ nước với phương viên thật lớn, ít nhất cũng ngàn dặm. Trên hồ nước thấy có hơn mười đàn linh thú bay qua.
- Minh giới, Quỷ giới vốn là một giới, không biết bao nhiêu năm trước, giữa Minh giới và bỗng xuất hiện một hải dương rộng lớn khôn cùng, đó là Bắc Minh hải. Từ đó Minh giới và Quỷ giới chia làm hai giới, chia ra hai phe Ma giới và Tiên giới. Trải qua không biết bao nhiêu lần Tiên Ma đại chiến, Quỷ giới và Minh giới cũng nảy sinh vô số thù oán, từ đó thành địch nhân của nhau.
Lý Dương nhìn trời đất mênh mông, cảm thán nói.
Điền Cương cũng thưởng thức cảnh đẹp khôn cùng nói:
- Sư huynh, không ngờ Minh giới lại có cảnh đẹp như thế, ha ha, xem ra chuyến đi này sẽ không quá gian khổ, coi như một chuyến lữ du. Hồi trên địa cầu, có nơi nào có cảnh đẹp như thế được?
Lý Dương cười:
- Đừng nói nữa, chúng ta đi!
Lúc này, dưới chân Lý Dương xuất hiện một đao mang thật lớn. Đao mang bao phủ lấy Đao Phách, lúc này hóa thành một đạo lưu quang, hướng cực đông bay đi. Điền Cương cũng lập tức điều khiển Thanh Vân trường kiếm bay theo.
- Sư huynh, ta tại sao lại cảm thấy Thanh Vân có vấn đề, sao ở trong đó lại có đao mang của ngươi vậy?
Lúc này Điền Cương phát hiện trong Thanh Vân có năng lượng đao mang của Lý Dương, điều này không thể làm làm hắn không kỳ quái.
Lý Dương cười, nói:
- Sư đệ, ngươi cũng biết mà, Thanh Vân chính là Tiên giới Tiên Đế luyện chế ra, dị chủng năng lượng không thể luyện hóa được.
- Dị chủng năng lượng không thể luyện hóa? Nhưng sư huynh làm sao có thể luyện hóa được, mà ta sao lại sử dụng …
Điền Cương cũng rất nghi hoặc, hắn không biết đặc thù của Thanh Vân, lúc này nghe Lý Dương nói mới hiểu được, rất nghi hoặc không hiểu tại sao Lý Dương và mình có thể luyện hóa.
Lý Dương nói:
- Đao mang của ta dựa vào Chu Thiên Càn Khôn viên cầu rèn luyện thành, chỗ có ma sát khí cũng có thể rèn luyện, tiên linh khí cũng có thể rèn luyện, chẳng phân biệt năng lượng nào cả. Nó là loại... năng lượng thuần túy nhất, nó không phải ma nguyên lực, cũng không phải tiên nguyên lực, cũng không phải giống năng lượng khác. Lúc trước ta thí nghiệm một chút, phát hiện đao mang của ta có thể luyện hóa Thanh Vân. Về phần ngươi vì sao lại có thể luyện hóa được Thanh Vân, đây là bí mật, ta hứa với Đại Tôn rồi, nên không thể nói cho ngươi được.
- Đại Tôn? Xi Vưu Đại Tôn?
Điền Cương nghi hoặc hỏi.
Lý Dương nhè nhẹ gật gật đầu.
Trên thực tế, Lý Dương vận dụng “Luyện khí” bí pháp, hiểu ra được để luyện chế thượng phẩm ma khí có thực lực Ma Đế, do chỉ Ma Đế mới có Cửu Muội Chân Hỏa. Tự nhiên trong “Luyện khí” cũng có bí pháp luyện chế Hắc Vụ cơ bản nhất.
Luyện chế Hắc Vụ mất rất nhiều thời gian. Phải có Cửu Muội Chân Hỏa, rồi dùng các loại bí pháp không ngừng luyện hóa mới thu được vân vụ, rồi từ đó mới có thể làm ra Hắc Vụ.
Lúc trước khi Lý Dương và Điền Cương chuẩn bị rời khỏi Ma Thần cung, hắn nghĩ bí pháp luyện chế Thanh Vân phỏng chừng cũng giống như luyện chế Hắc Vụ. Lý Dương liền thí nghiệm một chút. Trong quá trình phi hành, hắn thông qua Cửu Muội Chân Hỏa cùng với đao mang thử luyện chế Thanh Vân một chút.
Thanh Vân đã được Tiên Đế Thiên Nhàn luyện chế thành công từ trước rồi. Lý Dương chỉ thông qua những giải thích về bí pháp luyện chế Hắc Vụ, đem đao mang dung nhập vào Thanh Vân mà thôi. Không ngờ nguyên lý luyện chế Thanh Vân cũng giống như nguyên lý luyện chế Hắc Vụ, Lý Dương cuối cùng thành công.
Từ khi Thanh Vân được Lý Dương cải thiện xong, bất kỳ người nào sau đó muốn luyện hóa Thanh Vân sẽ rất đơn giản. Bởi vì đao mang không bài xích năng lượng gì. Có thể nói là bất kỳ ai, ở giới nào đều có thể luyện hóa Thanh Vân.
Do đó, Lý Dương mới đưa Thanh Vân cho Điền Cương, đao mang vốn không bài xích năng lượng gì, Điền Cương do đó có thể luyện hóa rất dễ dàng. Nếu không nắm chắc, Lý Dương cũng sẽ không đưa Thanh Vân cho Điền Cương dùng.
Việc “Luyện khí”, Xi Vưu từng nhắc nhở, không được truyền cho người khác. Lý Dương cũng dấu không nói cho người khác cả sự tồn tại của “Luyện khí”, nếu không một khi nói cho Điền Cương, lỡ Điền Cương xin học “Luyện khí”, Lý Dương làm sao có thể trả lời?
Do đó, Lý Dương không có nói cho Điền Cương những huyền bí trong đó.
- Sư đệ, chúng ta cũng không biết Đông Phương Minh đế cung ở chỗ nào, chúng ta trước tiên tìm một người hỏi cái đã.
Thần thức Lý Dương đảo qua, lúc này tập trung vào một người có công lực cao nhất, một cao thủ Minh Vương trung kì, đây là một cao thủ cấp bậc Minh Vương, giống như Kha Phong Ma Vương, khống chế một lãnh thổ rộng lớn.
Lý Dương, Điền Cương từ không trung đáp xuống, bay thẳng đến ngọn núi kia.
Ở ngoài Biên Kiện Minh Vương cung.
Thủ vệ đang ngủ gà ngủ gật, rất nhàm chán, bình thường khi không có việc gì gần như không có ai đến cung điện của Biên Kiện Minh Vương. Đột nhiên thủ vệ trừng mắt, lại có hai người đứng bên cạnh mình, trực tiếp đi vào cung điện như chỗ không người. Tên thủ vệ nhất thời vô cùng giận dữ.
Đây là Minh Vương cung điện, phương viên hơn ngàn dặm, lại có người dám dũng cảm coi thủ vệ này như phế vật.
- Ai đó, dám can đảm xông vào cung điện Biên Kiện Minh Vương hả, muốn chết phải không? Mau dừng lại cho ta!
Lý Dương và Điền Cương cùng cười, cũng đứng lại. Minh giới vì cùng phe với Ma giới, do đó phương pháp quản chế rất giống với Ma giới, thậm chí cả nguyên tắc công lý người mạnh vi tôn cũng được áp dụng tại đây.
Lúc thông qua không gian thông đạo ở Ma giới, gặp tên bạch y thanh niên kia, chỉ cần hành vi như vậy, Lý Dương và Điền Cương có thể trực tiếp giết chết bạch y thanh niên này rồi.
Bạch y thanh niên thân là người yếu, dám xâm phạm Lý Dương và Điền Cương, bị giết chết cũng đáng đời. May cho hắn là thời gian Lý Dương và Điền Cương ở Ma giới không dài, quan niệm người mạnh vi tôn cũng không mạnh lắm. Coi như là bạch y thanh niên đó gặp may.
- Biên Kiện Minh Vương?
Lý Dương cười.
Thần thức Lý Dương sớm đã phát hiện ra Biên Kiện Minh Vương, đồng thời thần thức Điền Cương cũng phát hiện ra Biên Kiện Minh Vương. Thần thức Điền Cương trực tiếp truyền âm đến bên tai Biên Kiện Minh Vương:
- Biên Kiện, mau ra đây, nếu không… tự gánh lấy hậu quả.
Trong tẩm cung của cung điện Biên Kiện Minh Vương, Biên Kiện Minh Vương đang cùng thê tử của mình làm chuyện “Thánh Nhân Du Hí”.
- A!
Biên Kiện Minh Vương nghe được mấy tiếng, lập tức cả kinh, đối phương đã tới đến cửa nhà mình mà mình không thể phát hiện, hơn nữa thần thức đối phương có thể dễ dàng lọt vào trong óc mình. Thế mà mình vẫn không có cách nào phát hiện người ta, đủ biết đối phương thực lực cao cường như thế nào.
- Phu nhân, xin nghỉ một lát, đợi ta đi ra ngoài ứng phó cao thủ kia rồi sẽ trở lại cùng ngươi khoái hoạt.
Biên Kiện Minh Vương cũng không đủ thời gian nhiều lời. Lúc này vận dụng lực quỷ minh, trên người xuất hiện một bộ quần áo, rồi hắn chạy vội về phía cửa cung.
Lý Dương và Điền Cương nhìn nhau cười, vừa rồi hai người đều thấy Biên Kiện Minh Vương đang làm gì.
- Sư đệ, nhân lúc đó mà lại quấy rầy người khác, có phải là quá thiếu lễ phép không?
Lý Dương cười nói.
Điền Cương cũng cười:
- Hơi mất lễ phép thật, bất quá, muốn trách thì trách Biên Kiện Minh Vương vận khí không tốt thôi.
Lý Dương mặc dù hỏi Điền Cương như thế, trên thực tế hắn không hề quan tâm, chỉ là nói giỡn với Điền Cương mà thôi.
- Hai người này, dám tự tiện xông vào cung điện, người đâu, bắt bọn họ cho ta.
Bọn hộ vệ cung điện đã tới, thủ lĩnh hộ vệ lúc này hét lớn một tiếng, gọi mọi người bắt hai người Lý Dương và Điền Cương. Nhưng lúc này…
- Cút sang một bên!
Biên Kiện Minh Vương một cước đá ra, đá bay thủ lĩnh hộ vệ. Hắn thấy Lý Dương và Điền Cương hai người đang đứng chờ, trong lòng cả kinh. Vốn hắn tưởng có một cao thủ, bây giờ lại xuất hiện đến hai người, hơn nữa hai người này hắn đều không thể nhìn thấu.
- Vãn bối Biên Kiện, ra mắt hai vị tiền bối. Không biết hai vị tiền bối có yêu cầu gì. Vãn bối Biên Kiện cho dù dầu sôi lửa bỏng cũng nhất định hoàn thành.
Biên Kiện Minh Vương khom người cung kính nói.
Lý Dương và Điền Cương cười.
- Sư huynh, Biên Kiện quả nhiên hiểu được quy củ.
Điền Cương cười nói.
Biên Kiện Minh Vương đang khom người cung kính, ngước lên trộm nhìn hai người mà hắn cho rằng là hai vị siêu cấp cao thủ, thấy trên mặt Lý Dương và Điền Cương có nét cười, lúc này mới yên tâm. Lập tức vội vàng nói:
- Hai vị tiền bối, có sự tình gì từ từ vào trong cung điện vừa uống nước vừa nói chuyện.
Lý Dương lắc đầu, nói:
- Bất tất, ta hỏi ngươi, ngươi có biết Đông Phương Minh Đế đế cung ở chỗ nào không?
Lý Dương không muốn mất thời gian vào cung điện Biên Kiện Minh Vương, trực tiếp hỏi thẳng.
Biên Kiện Minh Vương nghe qua, trong lòng chấn động.
Đông Phương Minh Đế? Muốn đến Đông Phương Minh Đế đế cung, vốn mệnh danh là nơi thần bí nhất trong Minh giới ngũ đế. Phải biết rằng trong Minh giới không có Đại Tôn, địa vị cao nhất là Ngũ Đại Minh Đế, Ngũ Đại Minh Đế đều là Minh Đế hậu kỳ cao thủ. Quả thực là khó lường.
Đâu phải bất kỳ ai cũng có thể tiến vào đế cung của Ngũ Đại Minh Đế.
- Hỏi ngươi thì nói đi? Làm sao mà ngẩn người ra!
Điền Cương thấy Biên Kiện Minh Vương tựa hồ ngớ ngẩn, quát lớn.
Biên Kiện Minh Vương sực tỉnh, vội vàng nói:
- Hai vị tiền bối, Đông Phương Minh Đế này chính là Minh Đế thần bí nhất trong Ngũ Đại Minh Đế của Minh giới ta, còn về đế cung của ngài cũng cực kỳ thần bí, theo truyền thuyết thì nam nhân không được tiến vào đế cung của Đông Phương Minh Đế. Thứ nhất Biên Kiện là một nam nhân, thứ hai chỉ là một Minh Vương nho nhỏ mà thôi, tại đây có thể làm thủ lĩnh một phương thì được. Nhưng để tiến vào đế cung, thì căn bản không có tư cách. Tự nhiên cũng không biết Đông Phương Minh Đế đế cung ở chỗ nào.
Nói nhiều như thế, Biên Kiện Minh Vương cuối cùng nói căn bản hắn không biết.
Lý Dương nhất thời nhướng mày, Đông Phương Minh Đế là một người thần bí nhất trong Ngũ Đại Minh Đế? Hơn nữa nam nhân không được tiến vào Đông Phương Minh Đế đế cung, thế thì Đông Phương Minh Đế quả thật vô cùng thần bí.
- Không biết thì nói là không biết, lại nói lằng nhằng nhiều như thế, ta hỏi ngươi, ngươi có biết ai có thể nói cho ta biết Đông Phương Minh Đế đế cung ở chỗ nào không?
Điền Cương nóng nảy hơn Lý Dương nhiều, hỏi gấp.
Lý Dương cũng nhìn chăm chú vào Biên Kiện Minh Vương.
Biên Kiện Minh Vương trong lòng hồi hộp. Hắn lo lắng nếu mình trả lời không tốt sẽ bị hai cao thủ này giết chết ngay. Lập tức cẩn thận lựa lời nói:
- Hai vị tiền bối, Đông Phương Minh Đế đế cung ở chỗ nào thì rất bí mật. nhưng cao thủ Minh Quân bậc nhất hẳn phải biết. Đặc biệt Minh Quân nữ thì phỏng chừng rõ ràng hơn.
Lý Dương khẽ gật đầu, thần thức lập tức tản ra.
- Sư đệ, hơn mười ngàn dặm về phía nam có một Minh Quân, chúng ta đến đó đi.
Thần thức Lý Dương thoáng cái đã phát hiện một Minh Quân, lúc này nói với Điền Cương. Điền Cương gật đầu, hai người lập tức hóa thành lưỡng đạo lưu quang, biến mất trong mắt Biên Kiện Minh Vương.
- Trời, mẹ ơi!
Biên Kiện Minh Vương lúc này mới thở phào một hơi, sau lưng chảy mồ hôi đầm đìa. Việc vừa rồi làm hắn sợ quá.
- Minh Vương bệ hạ, hai vị cao thủ kia là ai thế?
Giờ phút này Biên Kiện Minh Vương phu nhân đã mặc quần áo đây đủ đi ra, hỏi Biên Kiện Minh Vương.
Biên Kiện Minh Vương nuốt nước bọt khan, nói:
- Ngươi là đàn bà, biết cái gì? Vừa rồi tiền bối mặc hắc y dùng thần thức chỉ một thoáng đã phát hiện chỗ ở của Cao Lãm Minh Quân ở phương nam. Hiển nhiên là hắc y tiền bối này còn mạnh hơn cả Cao Lãm Minh Quân! Mạnh hơn Minh Quân đó, ngươi có biết chưa?
- Còn mạnh hơn Minh Quân?
Thủ vệ gác cửa vừa nghe xong, nhất thời run lên. Nghĩ đến mình vừa rồi dám cao giọng hét lớn với hai tiền bối kia, trong lòng không khỏi hãi hùng.
Biên Kiện Minh Vương vẫn còn sợ:
- May quá, kia cao thủ đó còn rộng lượng, nếu không có thể chỉ vì mấy thằng hộ vệ ngu ngốc này mà ra tay rồi.
Biên Kiện Minh Vương quắc mắt nhìn về phía hộ vệ thủ lĩnh bị hắn đá bay:
- Coi đó, ngươi ngu ngốc như vậy. Một chút xíu là ngươi chết rồi, cũng làm cho bổn Minh Vương bị vạ lây với ngươi. Từ hôm nay trở đi, ngươi làm hộ vệ Phó thống lĩnh. Phó thống lĩnh thăng chức lên làm thống lĩnh.
- Phu quân, chúng ta trở về tiếp tục nhé.
Biên Kiện Minh Vương phu nhân hồ mị nói.
Biên Kiện Minh Vương trừng mắt nhìn thê tử của mình. Bây giờ hắn không có một điểm hứng thú:
- Dẹp qua một bên đi, bổn Minh Vương bây giờ muốn đi tu luyện.
Nói dứt lời, Biên Kiện Minh Vương liền bay thẳng đến mật thất của mình, trong lòng thất kinh:
- Trời đất ơi, hắc y tiền bối kia tạo uy áp cho ta thật kinh khủng. Tựa hồ còn mạnh hơn cả uy áp của Minh Quân. Chẳng lẽ hắn là cao cấp thủ bậc Minh Đế?
Gặp chuyện như vậy, Biên Kiện Minh Vương càng kinh ngạc.
Lý Dương cước đạp đao mang hình thoi, đao mang phát ra những tia quang mang rất chói mắt. Điền Cương cước đạp Thanh Vân trường kiếm, hai người cực nhanh hướng thẳng về phía Minh Quân cung điện nơi thần thức bọn họ vừa phát hiện ra, chỉ trong chốc lát, đã bay hơn mười ngàn dặm.
Trên Lãm Lập núi non, có một cung điện. Lúc này Cao Lãm Minh Quân đang ở trong.
Cao Lãm Minh Quân, Minh Quân trung kỳ cao thủ, cũng có uy danh trong Minh giới, dưới tay có gần trăm cao cấp thủ bậc Minh Vương, thế lực cũng không nhỏ, cung điện của hắn cũng khá xa xỉ, bất quá việc xây dựng cung điện đều do cao thủ làm, nên cũng rất dễ dàng.
- Hô!
Thân hình Lý Dương và Điền Cương xuất hiện phía ngoài cung điện, hai thủ vệ vừa thấy Lý Dương và Điền Cương, một người tiến lên dò hỏi:
- Ngươi là ai?
Điền Cương lúc này tiến lên một bước nói:
- Nói cho chủ nhân của ngươi, sư huynh đệ ta có chuyện hỏi hắn, xin mời ra đây gặp.
Thân là thủ vệ Minh Quân cung điện, gặp qua không ít cao thủ, thậm chí gặp qua cả Minh Quân, tự nhiên sẽ không cẩu thả coi thường người khác. Một thủ vệ lúc này khom người nói:
- Hai vị xin chờ, đợi tiểu nhân vào bẩm báo.
Nói xong, liền quay vào trong cung điện.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK