Mục lục
Giáo Chủ Thỉnh Nhiêu Mệnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Con gái của chính Lý Nguyên Càn lại để Doanh Trinh đi tìm, đương nhiên là có nguyên nhân nhất định,

Cũng không phải là cha con bọn họ bất hoà, mà bởi lão cha kỳ hoa đẻ ra đứa con gái kỳ hoa,

Lý Tình Tuyết là con gái út của Nhân Hoàng, cũng là Thái Bình công chúa mà lão yêu thương nhất, từ khi lên bốn đã luôn đi theo bên người Nhân Hoàng xuất nhập Triều Thiên Quan. Bốn tuổi chính là độ tuổi mà năng lực học tập của trẻ nhỏ mạnh nhất, đến nỗi một nữ đồng ấu niên ở lâu trong chốn tu hành dưỡng sinh của đạo sĩ dần dà không khỏi nhiễm phải một chút khí chất xuất trần của người xuất gia, lúc rảnh càng là đọc hết kinh điển đạo môn, trong lúc vô tình tiến vào một loại hình thần hợp nhất, hợp với cảnh giới đạo diệu vô hình,

Lý Nguyên Càn lúc đầu cũng không lưu tâm, chỉ say sưa trong niềm hạnh phúc "nhà mình có cô con gái mới lớn", cảm thấy con gái mình bất quá thiên phú dị bẩm mà thôi,

Mãi đến năm mười bốn tuổi, Nhân Hoàng mới rốt cục phát hiện không ổn, mỗi một lời nói cử chỉ của Thái Bình đều tùy tâm tùy ý, đối đãi sự vật có được cái nhìn sâu sắc mà người thường vô pháp bì kịp, không được bất luận người nào dẫn đạo mà tự có lý giải độc đáo của riêng mình, tình cảm nhạt nhòa càng giống một người xuất thế,

Lý Nguyên Càn kiểm tra tường tận, vậy mà phát hiện chẳng biết lúc nào đứa con út bảo bối này của mình không ngờ đã bước vào Thoát Thai Cảnh tiểu thành, nội tâm không khỏi có vui có buồn,

Vui là vì nữ nhi tuổi còn nhỏ võ đạo đã đạt tới cấp bậc tông sư, buồn là vì nàng càng lúc càng giống một vị tiên tử không có thất tình lục dục, không nhiễm khói lửa trần gian,

Nhân Hoàng vì thế khổ não không thôi, nghiêm lệnh Thái Bình không được vào Triều Thiên Quan nữa.

Rốt cuộc có một ngày, tiên âm mịt mờ, vị trai chủ đương thời của Tịnh Thổ trai hiếm khi lộ diện là Phạm Như Ý đến. Vừa đến liền nói thẳng rằng, Thái Bình không người hướng dẫn, đọc đạo môn kinh điển đến mức đi vào rối rẽ, từ đạo nhập ma, không có « Thập Thiện Nghiệp Đạo Kinh » của Phật môn thì không thể hóa giải,

Nhân Hoàng kinh hãi, rơi vào đường cùng đành phải để mặc Phạm Như Ý mang Thái Bình đi, để Tịnh Thổ trai có thể hóa giải ma chủng trong lòng nữ nhi,

Đây là điển cố được lưu truyền rộng rãi trên thế gian, là đề tài câu chuyện của rất nhiều người trong lúc trà dư tửu hậu, Doanh Trinh cũng đã được nghe, đây đều là nhờ vào đám hoàng huynh quen bị Thái Bình khi dễ được phong hầu khắp nơi, không thể bỏ qua công lao của bọn hắn.

Tịnh Thổ trai cực kỳ thần bí, trên giang hồ hiếm người biết chỗ sơn môn của nó, Nhân Hoàng nhớ con bèn tìm mãi khắp nơi mà không ra, chỉ đành khổ sở chờ đợi, mãi đến sáu năm sau mới thu được một phong thư của trai chủ Phạm Như Ý,

Trong thư nói rõ rằng, Thái Bình công chúa tâm ma tiêu trừ, hiện đã nhập thế tu hành,

Lý Nguyên Càn mừng rỡ, bèn phái người tìm kiếm tin tức nữ nhi khắp nơi, về sau nghe nói Doanh Trinh từng cùng nó kết bạn du lịch Động Đình hồ, nên lúc này mới cho rằng Doanh Trinh biết tung tích của nữ nhi mình.

Doanh Trinh đương nhiên không biết.

Cho nên yêu cầu này của Nhân Hoàng khiến hắn rất khó xử, thiên hạ bao lớn, tìm kiếm một Lý Tình Tuyết như mò kim đáy biển, ông thân là Hoàng đế tìm kiếm hẳn phải dễ dàng hơn ta nhiều chứ?

"Nhân Hoàng sao không hạ đạo thánh chỉ, truyền khắp thiên hạ triệu nữ nhi hồi cung?"

Lý Nguyên Càn cười khổ lắc đầu,

"Không phải là không được, mà là không thể, Thái Bình tâm tính đã không phải người thường, tu lại là thiên đạo vô thượng, thân ở trong hồng trần, đặt mình ngoài hồng trần, trẫm chỉ là hy vọng ngươi có thể đi khuyên nhủ nó."

Doanh Trinh trong lòng cảm thấy rất kỳ quái, một vị công chúa, còn là một vị nữ tử tính cách quái gở chặt đứt thất tình lục dục, vì sao Nhân Hoàng lại khẳng định rằng sẽ mang đến tác dụng mấu chốt trong đại loạn sau này như thế?

"Thứ cho Doanh Trinh ngu muội, Nhân Hoàng phải chăng đã quá xem trọng Thái Bình công chúa, thiên hạ đại loạn bắt đầu từ binh qua, không phải thứ mà nữ tử có thể ngăn trở, "

Nhớ đến nữ nhi bảo bối của mình, Lý Nguyên Càn vừa yêu vừa hận, nhưng sự yêu thương của lão dành cho Thái Bình lại hiện hết ở trên mặt, nghe vậy cười ha hả nói:

"Có một thứ gọi là bẩm sinh, nhi tử sinh ra liền sợ cha, đệ đệ sinh ra liền sợ ca ca, ca ca sinh ra liền sợ muội muội, trong rất nhiều hoàng tử của trẫm không đứa nào không sợ Thái Bình, hoặc cũng có thể nói là yêu thương, trừ trẫm ra, chỉ có Thái Bình mới có thể ngăn cản huynh đệ bọn chúng tương tàn, Doanh lão đệ hiểu không?"

Doanh Trinh không phản bác, anh trai yêu thương em gái, chị gái thì thương em trai, đó dường như là hiện tượng phổ biến trong nhân luân,

"Chỉ sợ Doanh mỗ sẽ khiến Nhân Hoàng thất vọng, tại hạ và lệnh nữ cũng không có bao nhiêu quan hệ, "

Lý Nguyên Càn cười thần bí: "Không có quan hệ nó sẽ du ngoạn chung hồ với ngươi ư? Doanh lão đệ tựa hồ không hiểu lòng dạ nữ nhi à?"

Doanh Trinh sững sờ, không biết nên nói gì, du ngoạn chung trên cái hồ thì có thể có quan hệ gì? Cho dù là bơi chung cũng đâu thể nói rõ được gì chứ?

Lý Nguyên Càn bỗng nhiên dùng một loại ngữ khí của người từng trải nói:

"Tình sử của trẫm cực kỳ phong phú, cho nên nếu xưng thiên hạ tri nữ đệ nhị, không ai có thể xưng là đệ nhất, cho nên trẫm hiểu lòng dạ nữ nhân nhất, huống chi nữ nhi bảo bối của ta ta phải hiểu rõ nhất, ánh mắt nó trống trơn, xem thiên hạ nam nhi như không, nó có thể cùng Doanh lão đệ dạo chung hồ, đã rất để mắt đến ngươi rồi, "

Doanh Trinh ngạc nhiên, để mắt kiểu đó không cần cũng được, đây không phải chính là băng sơn nữ nhân cao ngạo quái gở trong truyền thuyết đó chứ?

"Điểm này Doanh mỗ không cách nào hứa hẹn, chỉ có thể đáp ứng ngày sau nếu mà gặp được, sẽ thay Nhân Hoàng truyền tin, "

Lý Nguyên Càn nghe xong cũng không cưỡng cầu, chỉ là thần sắc đột nhiên trở nên mất hứng, thản nhiên nói:

"Doanh lão đệ hết sức là được, về phần phương diện triều đình, trẫm sẽ hết sức an bài, bên phía Nguyên Anh ta cũng có thông báo, ở Lĩnh Nam hắn sẽ không gây khó dễ cho ngươi, "

"Ngài sẽ không sợ ta tranh đoạt thiên hạ?" Doanh Trinh đột nhiên buột miệng.

"Ha ha, " Lý Nguyên Càn thoải mái cười to, "Doanh lão đệ là người không thích hợp tranh đoạt thiên hạ nhất, ngươi biết có vì sao?"

Doanh Trinh nhíu mày, "Xin lắng tai nghe, "

"Ma giáo tiếng xấu bên ngoài, thiên hạ sợ hãi mà không được nhân tâm, có thể chặt đầu người song lại không thể bẻ xương người, cho dù có lòng tranh đoạt thiên hạ lại không có sức tranh đoạt thiên hạ, tỷ như nói, trẫm giết người so Doanh lão đệ chỉ hơn không kém, thế nhưng người trong thiên hạ đều cho rằng, trẫm giết một vạn người, là cứu được mười vạn người thậm chí trăm vạn người, cho nên đều mang lòng kính ý với trẫm, trái lại Doanh lão đệ thì sao? Ở phương diện này Diệp Huyền ngược lại là có ưu thế không nhỏ, "

Doanh Trinh đối với chuyện này không biết nói gì hơn, nói trắng ra là chính là không hiểu "Nhân nghĩa đạo đức" thôi,

Lý Nguyên Càn tựa hồ không còn hứng nói chuyện, vịn cành cây ngồi dậy, rồi giống một lão nhân bình thường tay chân vụng về, từ trên cây trèo xuống,

Ngay khi cặp chân trần vừa chạm đất, đồng tử của Doanh Trinh lập tức phóng đại,

Chỉ thấy lớp tuyết đọng dưới chân Nhân Hoàng đang nhanh chóng tan rã với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được, cấp tốc lan tràn ra ngoài theo hình khuyên,

Trong nhất thời, trong không khí của toàn bộ đỉnh núi đều tràn ngập sương mù dày đặc do lớp tuyết tan mang đến,

Màu trắng biến mất, lộ ra thổ nhưỡng màu đen phía dưới, quanh thân là khí tức ấm ướt, tựa như quang cảnh đông qua xuân tới, vạn vật khôi phục tân sinh,

Chỉ trong một chút thời gian, cả ngọn núi tuyết Long Đình, tuyết trắng tan hết,

Nước tuyết hóa thành vô số những dòng nước nhỏ róc rách chảy xuống,

Lý Nguyên Càn chắp tay ngóng nhìn mặt trời đang lặn dần về phía tây chân trời, tựa hồ nhìn thấy nhân sinh của mình tựa như ánh trời chiều, đang dần dần trở về với bóng tối,

"Trẫm mệt rồi, hẹn gặp lại, Doanh lão đệ, "

Lý Nguyên Càn cất bước đi xuống chân núi, tóc dài phất phới, bạch y tung bay, chỉ chốc lát đã tới chân núi, phảnh phất lại cho người ta một ảo giác mới chỉ đi vài bước,

Dưới chân núi, bên cạnh Nhân Hoàng, đại thái giám Lý Phương một thân trường bào màu lửa đỏ sớm đã ở đấy chờ sẵn, lão đi theo sau lưng chủ tử mình, bỗng nhiên quay người, hướng về phía Doanh Trinh đang đứng mỉm cười khoát tay, như là cáo biệt,

Sau đó, thân ảnh một chủ một bộc dần dần tan biến vào trong ánh chiều tà dằng dặc.

Đó là lần thứ nhất và cũng là lần cuối cùng Doanh Trinh nhìn thấy Nhân Hoàng...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Skyline0408
20 Tháng sáu, 2020 19:29
:((( ngồi hóng chương dài cổ :((
TheJoker
19 Tháng sáu, 2020 08:18
Đáng lẽ mỗi ngày 2-3 chương nhưng do mấy bữa bận kiếm tiền tỷ nên mình không làm
thienthanvf
17 Tháng sáu, 2020 11:41
lịch ra truyện là ntn vậy ạ, hóng quá ạ
ssadfgh
14 Tháng sáu, 2020 18:25
Nó sống với sư tỷ nó từ bé, sư tỷ mới quan trọng chứ bọn khác tuổi gì bằng. Mà đứa con sợ cũng là của 2 chị em nhà này nốt quâ
TheJoker
12 Tháng sáu, 2020 21:42
Hôm nay hơi mệt nên chỉ 2 chương, mai sẽ bù lại. Cảm tạ các đạo hữu đã ủng hộ :relaxed:️
TheJoker
12 Tháng sáu, 2020 19:35
Nếu có sư tỷ suốt ngày lột da tình nhân tại hạ ắt cũng sẽ đè ra rạch mặt :D
Hiep Nguyen
12 Tháng sáu, 2020 18:23
Bh một phần biết tại sao ma hoàng lại rạch mặt sư tỷ :))
Skyline0408
12 Tháng sáu, 2020 16:22
cái này do người dịch có tâm là chủ yếu. :)))
TheJoker
12 Tháng sáu, 2020 12:20
Đa tạ đã khen thưởng :relaxed:️
TheJoker
12 Tháng sáu, 2020 12:19
Đa tạ các hạ đã khen thưởng :blush:
Hiep Nguyen
12 Tháng sáu, 2020 10:30
Đọc truyện hồi ức như kiểu thời đọc kim dung
susansg
12 Tháng sáu, 2020 00:52
hay vãi, thanks converter
ssadfgh
11 Tháng sáu, 2020 23:42
Vote em 200 IQ, có em yan đó lo cho main từ a-z là vô địch rồi :))
TheJoker
11 Tháng sáu, 2020 17:50
Đến thời điểm hiện tại, mọi người thích nhân vật nữ nào nhất vậy? :)
acmakeke
09 Tháng sáu, 2020 14:23
cver có tâm :))
TheJoker
08 Tháng sáu, 2020 14:37
Mỗi ngày trong tuần tối thiểu sẽ 2 chương. Cuối tuần 8-10 chương, ổn định đến khi nào đuổi kịp tác giả (chắc tầm 1 tháng hơn sẽ đuổi kịp)
TheJoker
08 Tháng sáu, 2020 14:36
Đa tạ đạo hữu đã khen thưởng :)
Skyline0408
08 Tháng sáu, 2020 09:56
quỳ ké :(((
Hiep Nguyen
08 Tháng sáu, 2020 09:51
Hayyy vai
ssadfgh
08 Tháng sáu, 2020 05:05
Bộ này đọc ổn vãi, cầu chương
TheJoker
07 Tháng sáu, 2020 19:22
Tại hạ đã cố hix hix :(
dizzybone94
07 Tháng sáu, 2020 12:06
quỳ xuống cầu chương huhuhh
Alohawow
07 Tháng sáu, 2020 11:51
truyện hay, cầu chương a
Đông Không Long Nhong
06 Tháng sáu, 2020 19:11
Nói chứ xưa đọc Lục TIểu Phụng cũng toàn thấy tôi - anh - cô chứ mấy, giờ xem convert ta -ngươi riết quen nên thấy kì thôi =))
acmakeke
06 Tháng sáu, 2020 17:24
truyện hay, cver cố lên.
BÌNH LUẬN FACEBOOK