Mục lục
[Dịch]La Bàn Vận Mệnh- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dương Thiên Vấn vội vã rời đi khiến Đệ Nhất Chúa tể và Sáng Tạo Chúa tể có chút khó hiểu.

"Ha ha, xem ra thương thế lần này của cư sĩ không nhẹ." Đệ Nhất Chúa tể mỉm cười, không thèm để ý hành vi lần này của Dương Thiên Vấn.

Trong mắt Sáng Tạo Chúa tể hiện lên một chút lưỡng lự, nghe Đệ Nhất Chúa tể nói liền cười phụ họa xác nhận. Trực giác Chúa tể rất đúng, một khắc kia Sáng Tạo Chúa tể tựa hồ cảm giác được Dương Thiên Vấn không kiên nhẫn cùng chán ghét, có điều thời gian ngắn quá nên không dám khẳng định.

Tiểu Bạch từ khi bị Hỗn Độn Long Quy đến bên Dương Thiên Vấn, lấy Thời Không Bảo Tháp kia tiến hóa thêm trong một thời gian ngắn. Tiểu Bạch biến thành kén, mỗi thời mỗi khắc không ngừng cắn nuốt lượng lớn thần tinh, Dương Thiên Vấn có một tiểu thế giới tài nguyên, hàng năm đi khai thác ra hơn phân nửa thần tinh, đều là hao phí trên người Tiểu Bạch, có thể thấy Tiểu Bạch tiến hóa cần thiết bao nhiêu năng lượng, nếu để cho nó tự tiến hóa, sợ rằng không trên ức năm thì không tiến hóa thành công, hơn nữa điều kiện tiên quyết là phải có lượng lớn năng lượng.

So với Dương Thiên Vấn, Tiểu Bạch đạt tới Thần hoàng đỉnh phong trước, nhanh hơn Dương Thiên Vấn trước một bước bước lên tầng cao cấp hơn, nhưng Thần thú tiến hóa không dễ dàng như vậy.

Năm đó bảy đại Thần thú là ở lúc hỗn độn chưa mở mà dựng dục, hấp thu là linh tinh thuần nhất cao cấp nhất , thế này mới thuận lợi tiến hóa thành công.

Mà Tiểu Bạch là một trận chiến thượng cổ năm đó, tinh huyết bốn vị Thần thú rơi xuống phàm trần ngoài ý muốn dựng dục mà sinh, không có hoàn cảnh như chúng nó năm đó, căn bản không thể tiến hóa, nhưng khi gặp Dương Thiên Vấn, Tiểu Bạch đã được cung cấp một con đường khác để tiến hóa.

Nếu như nói bảy đại Thần thú Thần thú trời sinh, thì Tiểu Bạch là tiến hóa từ cấp thấp lên tới cao từng bước đi lên.

Dương Thiên Vấn từ phàm nhân từng bước từng bước tu luyện tới cấp bậc Chúa tể, Tiểu Bạch đi theo bước chân của Dương Thiên Vấn, từ một linh thú từng bước tiến hóa đến Thần thú.

Người là vạn vật chi linh, chịu chế định của thiên địa, như vậy, mặc dù nhân sinh so với bất kỳ sinh linh nào cũng yếu ớt, nhưng người có thể thông qua trí tuệ, thông qua công cụ, thông qua tu luyện từng bước cường đại lên.

Dương Thiên Vấn đột phá, nước chảy thành sông, mượn lực lượng la bàn bận mệnh, cộng thêm Hồng Mông Tử Khí đã sớm gộp đủ một đạo, cho nên nhìn qua cũng không thấy khó khăn, so với Tiểu Bạch nhanh đạt bước dài tới cấp bậc Chúa tể. Ngày hôm nay, Tiểu Bạch coi như công đức viên mãn, thuận lợi tích góp đầy đủ năng lượng.

Một đạo kim quang từ trong Thời Không Bảo Tháp chui ra, phá tan không gian Thời Không Bảo Tháp, thoáng cái từ Vấn Thiên cư bay thẳng đến chân trời.

Hấp dẫn vô số ánh mắt mọi người, có điều khi mọi người phát hiện ra kim quang xuất phát từ đâu, có tò mò lớn hơn cũng không dám đi mạo phạm. Bởi vì Vấn Thiên cư chính là chỗ ở của Vấn Thiên Chúa tể , vị này là một trong ba vị Chúa tể Nhân Thần giới, là nhân vật truyền kỳ bậc nhất Nhân Thần giới đương đại, thần nhân Thuận Thiên Phủ chỉ có nhìn theo, căn bản không dám nửa điểm bất kính.

Nhưng nếu là những địa phương khác, nơi mà rõ ràng có bảo vật này, tất nhiên có vô số người ùa tới tìm tòi đến cùng. Nhưng hôm nay nơi này là Thuận Thiên Phủ, một đạo kim quang này chỉ hấp dẫn ánh mắt mọi người mà thôi.

Chỗ của người ta chính là Chúa tể, có động tĩnh lớn đó là bình thường, không có động tĩnh mới gọi là không bình thường. Trong nhà Chúa tể có động tĩnh lớn hơn thì bọn họ cũng chỉ là dân chúng bình thường, không liên quan, sau khi nhìn một hồi, mọi người tự giác ai làm việc nấy, ai dạo phố tiếp tục dạo phố, ai thét gào mua bán đồ tiếp thục thét gào, đang nói giá tiền tiếp tục nói giá tiền.

Đạo kim quang kia xông thẳng trời cao, không chỉ có xuyên thấu Thời Không Bảo Tháp, còn xuyên thấu Nhân Thần giới, liên tiếp đến một không gian thần bí không biết tên. Ngay sau đó, từng đạo phù văn từ phía chân trời theo kim quang giáng xuống, mang theo nhiều dị tượng. Cái gì ban ngày sao mọc, thiên hà chảy ngược, thiên địa vô âm, vạn thú trỗi lên, đều nhất nhất xuất hiện.

Những dị tượng này xuất hiện lại một lần nữa hấp dẫn ánh mắt vô số người, tất cả mọi người suy đoán chỗ Vấn Thiên Chúa tể rốt cuộc xảy ra chuyện gì, sao lại có động tĩnh lớn như vậy.

Có không ít người trong lòng cảm thán, vì cái gì mà động tĩnh như vậy lại từ chỗ Chúa tể Vấn Thiên truyền tới, nếu như từ những nơi khác, đó chính là cơ duyên bằng trời bày trước mặt, cướp đoạt cũng phải cướp được. Động tĩnh như vậy, muốn không kinh động tuyệt thế cường giả Nhân Thần giới cũng không được.

Tại đảo Hách Đông phía xa, phân thân thiện thi Dương Thiên Vấn theo tin tức đến, là người thứ nhất chạy trở về. Hắn là ở trước khi thiên địa dị tượng xuất hiện đã chạy trở về.

Cẩn thận hỏi, liền biết tất cả cái này là do Tiểu Bạch tiến hóa đến giai đoạn cuối cùng, lập tức có thể thành công.

Cẩn thận như Dương Thiên Vấn, trực tiếp đem Thập tuyệt đại trận nhốt đánh vào địa mạch, nổi lên mười cây cờ đại trận Thập tuyệt đại trận. Chư thần lòng vốn đã không có bao nhiêu mơ ước, giờ phút này là hoàn toàn chết hẳn.

Bảo vật mặc dù tốt vậy, rõ ràng cũng phải có mệnh mới được, nhìn một cái Vấn Thiên Chúa tể, ngay cả trận pháp cũng đá khởi lên rồi. Rõ ràng chính là ý tứ hàm xúc cảnh cáo nồng đậm, hơn nữa cẩn thận đến mức làm cho mọi người không nói được lời nào.

Bằng vào ngài đường đường là Chúa tể tôn sư, ở Nhân Thần giới không có người nào can đảm đắc tội. Đến cấp bậc này, đã sở hữu đầy đủ tất cả, chính là bảo bối lộ ra thứ tốt hơn, không ai dám đoạt, cần hưng sư động chúng như vậy sao?

Một màn kế tiếp, cũng là để cho vô số thần nhân chưa thyas qua bao nhiêu trường hợp biết được cái gì gọi là cường giả tụ tập.

Chỉ thấy trên bầu trời, vạn dặm không mây, đột ngột, mười bốn đường khe hở không gian trống rỗng xuất hiện, đồng thời, từ trong đi ra khỏi mười bốn đạo thân ảnh, bọn họ nhìn kim quang cùng phù văn kia, kinh ngạc trong mắt làm sao cũng không chế ngự được.

Vượt qua không gian, đây cũng chính là một thần thông thượng thừa cấp Chúa tể, coi như là Thần hoàng đỉnh phong cũng không đạt được trình độ như vậy. Vô luận là có kiến thức, hay không có kiến thức, vào giờ khắc này cũng biết mười bốn người xuất hiện giữa không trung tuyệt đối không dễ chọc vào. Một chút thông minh hiểu được khu cát tránh hung, bắt đầu hướng về phía Truyền Tống môn chạy đi, tính toán mau rời khỏi đất thị phi này, vạn nhất mười bốn người kia đánh nhau, lúc đó thực sự nguy to.

Ngũ đại thế gia Thuận Thiên Phủ càng đứng ngồi không yên, thật sớm đã bắt đầu an bài đường lui. Đệ tử tinh anh các nhà bắt đầu lui xuống bí thất dưới đất, có từng nhóm bắt đầu rút lui khỏi phủ thành. Thần tiên đánh nhau, người phàm gặp họa, từ xưa đã là như vậy. So sánh với mười bốn người đứng giữa không trung mà nói, những thần nhân như họ cũng giống người phàm, không chịu nổi một kích, chiến đấu như vậy đủ hủy diệt họ.

Thậm chí là lần này lão tổ thành chủ ngũ đại thế gia cũng không dám tới chào hỏi, tại sao? Bởi vì bọn họ cấp bậc chưa đủ, nhìn cảnh tượng trước mặt, vẻ mặt không dám tin.

"Các vị, vô sự mà nói, mời trở về đi." Dương Thiên Vấn bình tĩnh truyền âm tới.

Mọi người liếc nhau, ai nấy đều thấy được, đây là một loại cường thế đột phá, loại uy thế này, so với đột phá đến Chúa tể của Dương Thiên Vấn năm đó còn mạnh hơn một chút.

Trong mắt Sáng Tạo Chúa tể hiện lên một tia ghen ghét, không biết vì cái gì, trong lòng hắn chính là xem Dương Thiên Vấn không vừa mắt. Năm đó hắn chỉ là một con kiến hôi, thoáng cái ngồi ngang hàng Chúa tể với mình, dựa vào cái gì? Trong lòng có một chút khinh thường, lại có thêm đố kỵ, cộng thêm đủ loại nguyên nhân khiến Sáng Tạo Chúa tể càng nhìn Dương Thiên Vấn càng không vừa mắt.

Bất quá lòng dạ Sáng Tạo Chúa tể sâu xa, chắc chắn không nắm chắc sẽ không công khai kết thù chuốc oán với Dương Thiên Vấn, hắn giữ thái độ phòng bị. "Ha ha, xem ra là chúng ta đến nhầm rồi, Dương huynh yên tâm, chúng ta không phải tới quấy rối." Lão Thái đứng dậy tỏ thái độ nói. Huynh đệ Long gia cũng lên tiếng: "Chúng ta tuyệt không nhúng tay vào."

Đệ Nhất Chúa tể lui về sau một bước, ôn tồn nói: "Xem náo nhiệt, không làm phiền Dương huynh, bổn tôn bảo đảm..."

Ngay sau đó những người khác cũng nhất nhất tỏ thái độ chỉ xem náo nhiệt sẽ không nhúng tay. Ngay cả Sáng Tạo Chúa tể cũng vội gật đầu đồng ý.

"Nơi này là địa bàn củ tại hạ, mời các vị đạo hữu phối hợp." Dương Thiên Vấn chấp lễ cúi đầu nói.

Mọi người cũng biết nơi này là Vấn Thiên cư, chính là địa bàn Dương Thiên Vấn, cao thủ đồng cấp, sẽ không làm loạn chỗ này, đắc tội với cao thủ đồng cấp khác cũng không phải là trò chơi gì thú vị.

Giống như, không có ai ngu đến địa bàn Đệ Nhất Chúa tể giương oai. Giống như vậy, cũng sẽ không có người đến Vấn Thiên cư giương oai. Bọn họ đã đạt tới cấp bậc này, đứng ở Thần giới, nếu trước kia không có cừu oán mà nói, như vậy lẫn nhau đều lấy giao hảo làm chủ.

Coi như là quan hệ tương đối căng thẳng, ví dụ như Hách gia cùng Sáng Tạo Chúa tể, thuộc loại quan hệ có vẻ căng thẳng, nhưng giữa bọn họ cũng có sự khắc chế.

Dương Thiên Vấn là một Chúa tể, cho dù mọi người cùng hắn lúc trước không có thù hận, hay là có đi nữa, dưới tình huống này, tuyệt đối sẽ không ai mạo muội đi đắc tội hắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK