So với Hổ Tam Bưu mà nói, đó tuyệt đối là chỉ có mạnh hơn chứ không kém. Có điều Kim Du cũng không dám nói như vậy ở trước mặt Hổ Tam Bưu. Nếu nói vậy, tuyệt đối sẽ dẫn đến chuyện làm cho Hổ Tam Bưu rất không hài lòng. Hổ Tam Bưu này một khi tức giận, chính mình có thể sẽ bị vạ lây, đó cũng không phải một chuyện gì tốt.
- Bậy bạ, làm sao có thể.
Lâm Tam Chân vừa nghe, lập tức không vui. Đối với trận pháp của mình, Lâm Tam Chân là cực kỳ đắc ý. Mặc dù không hề tiến vào trong trận pháp, nhưng nếu muốn phá vỡ trận pháp này thì đều là khó khăn chồng lên khó khăn, trừ phi là dùng Bạo Lực để loại trừ.
- Hơn nữa nói như vậy, tu vi của đối phương cần phải cực cao. Không chỉ có như thế, tiêu hao đối với người phá trận cũng là cực kỳ lớn. Mặc dù là đối phương thật sự có khả năng phá vỡ trận pháp, nhưng thực lực của hắn sau đó cũng sẽ không còn được mấy. Như vậy, sẽ giống như cừu con đợi làm thịt.
- Trận pháp của ta, một khi lâm vào trong đó, mặc dù là Đại La Kim Tiên cũng chưa chắc có thể ngăn cản được. Hắn làm sao có thể phá vỡ trận pháp của ta?
- Cái này không nhất thiết, tu vi của đối phương thật sự là rất lợi hại .
Kim Du nói.
- Ta không tin bọn họ thật sự lợi hại như thế.
Lâm Tam Chân lại nói.
- Hổ ca, ta nói là sự thật, đại nhân Thánh Sứ kia có tu vi đích đích xác xác là sâu không lường được. Nếu như tiếp tục như vậy, khẳng định sẽ thiệt thòi lớn.
Kim Du thấy Lâm Tam Chân đều không thể nào tin được, lập tức có hơi sốt ruột, mở miệng kêu lên.
- Cái này ngươi liền không phải lo lắng, ta cũng sớm làm tốt việc chuẩn bị. Cho dù là đại nhân Thánh Sứ kia thật sự có lợi hại như ngươi nói vậy, nhưng đối phó bọn họ cũng không phải việc gì khó.
Hổ Tam Bưu cười cười nói
- Chúng ta đã sớm bố trí ở vòng ngoài một trận pháp càng lợi hại hơn. Trận pháp này đã tiêu hao không ít Linh Thạch, vẫn còn tiêu hao mười miếng Tiên Thạch. Đây chính là Tiên Thạch a. Để đảm bảo an toàn, để không có sai sót, mà ngay cả Tiên Thạch ta đều lợi dụng. Ta nghĩ, bọn họ dẫu có lợi hại đến đâu, cũng không có khả năng làm được .
Dùng Tiên Thạch bày trận, như vậy là khiến cho Dương Lỗi lấy làm kinh hãi. Hắn dùng Chân Thực Ưng Nhãn xem xét một vòng, thật đúng là như vậ. Bên ngoài trận pháp này, lại vẫn còn che giấu một trận pháp.
Trận pháp này đều hòa hợp một thể cùng cả hoàn cảnh, chính mình đều không hề phát hiện. Điều càng làm cho người giật mình chính là, trận pháp này lại lợi dụng năng lượng Tiên Thạch, so với trận pháp trước đây lại phải lợi hại hơn một cấp bậc.
Điều này làm cho Dương Lỗi càng ngày càng giật mình với Lâm Tam Chân. Có lẽ mình đánh giá thấp thực lực của gia hỏa này. Dương Lỗi một mực đều nghĩ rằng đã nâng tư thế của Lâm Tam Chân lên tương đối cao, nhưng không nghĩ tới vẫn còn đánh giá thấp đối phương.
- Hảo đại sát khí.
Dương Lỗi đột nhiên cảm giác được trong trận pháp có một cỗ sát khí mãnh liệt, chúng đang truyền đến từ trên người Lâm Tam Chân và Hổ Tam Bưu .
Sát khí trên hai người này khiến cho Dương Lỗi cau mày. Cỗ sát khí kia, hiển nhiên không giống bình thường. Cái này cần phải giết chết bao nhiêu người mới có thể đủ tích lũy ra được. Chính mình cũng tích lũy sát khí lúc ấy trên chiến trường tại Tiên Ma đại chiến, chẳng qua so với điều này cũng chỉ hơi hơi mạnh hơn một chút chút mà thôi.
Hiện nay Lâm Tam Chân và Hổ Tam Bưu này lại có sát khí như vậy ở trên người. Điểm này, đã làm cho hắn suy nghĩ, đáng giá hoài nghi .
Sát khí trên người Lâm Tam Chân và Hổ Tam Bưu, số lượng của nó mặc dù so với thu hoạch của chính mình lúc ấy tại Tiên Ma đại chiến thì cũng không ít hơn được bao nhiêu. Nhưng mà phẩm chất của nó thì cũng là kém rất nhiều. Nói cách khác, sát khí này hình thành cũng không phải trong chiến tranh, mà là dùng một phương thức khác.
Nhưng, từ sát khí khắp người Hổ Tam Bưu này xem ra, hắn hiển nhiên cũng không là người tốt gì. Giết người vô số, nếu không sát khí toàn thân này đến từ đâu ? Huống hồ, người này có dã tâm rất lớn. Đáng tiếc, đáng tiếc, một người có dã tâm, nhưng không có thực lực khiến cho hắn có thể thực hiện dã tâm .
Quá mức tự đại, vũ trụ này lớn, người tu luyện cường đại thật sự là nhiều lắm. Hắn không nhìn rõ ràng thực tế, nên vẫn dệt cho mình giấc mộng nằm ngoài tầm với. Nếu như Dương Lỗi không đến, có lẽ hắn còn có thể tiếp tục như vậy. Nhưng mà Dương Lỗi xuất hiện, nhất định hắn sẽ là một bi kịch.
Mà lúc này Dương Lỗi cũng không còn muốn lãng phí rất nhiều thời giờ. Bởi vì thời gian chính là kim tiền, không, là Linh Thạch, là Tiên Thạch.
Trận pháp này chính là Hổ Tam Bưu và Lâm Tam Chân dùng Tiên Thạch bố trí ra. Ở lại lâu hơn một hồi, liền sẽ tiêu hao không ít. Mặc dù nói, Dương Lỗi có năng lực kiếm được Tiên Thạch, hơn nữa trước đây cũng không thiếu.
Nhưng mà, Dương Lỗi hiện tại đang nghèo a. Nguyên nhân bởi vì Bạch Tố Trinh, bao nhiêu Đoái Hoán Điểm của mình, cơ hồ là tiêu hao hầu như không còn .Nếu muốn đổi Tiên Thạch, vậy cần phải Đoái Hoán Điểm cũng không ít.
Mà chính mình tại gần đây, đối mặt với khiêu chiến thật lớn, một trận chiến tranh xưa nay chưa từng có đang sắp sửa xảy ra, chiến tranh đối đầu với Ma tộc thì chính mình cần phải có cái gì? Nhiều nhất đương nhiên là Linh Thạch và Tiên Thạch.
Nếu như có đủ Tiên Thạch, chính mình bố trí ra đại trận, như vậy có thể làm cho tỉ lệ chiến thắng của mình sẽ được nâng cao rất nhiều, khiến cho chính mình có thể đánh bại Ma tộc nhanh hơn .
Như vậy chính mình liền có khả năng sớm hơn tiến vào cấp độ cao hơn, đi vào không gian vị diện cao hơn.
Giờ phút này, Dương Lỗi vung tay lên, một đạo hào quang trắng công kích vào chỗ trung tâm trận pháp lập tức đánh bại ảo cảnh. Trận pháp này mặc dù lợi hại, nhưng ở trong mắt Dương Lỗi thì không chịu nổi một kích.
Một đạo hào quang trắng này của Dương Lỗi đúng là một đạo Thuần Dương Chi Lực, một đạo Thuần Dương Chi Lực thuần khiết công kích vào chỗ trung tâm trận pháp, trong nháy mắt liền phá cả trận pháp đi.
Nó liền giống như một thùng dầu sôi yên tĩnh bị nhỏ vào một giọt nước, trong nháy mắt bắt đầu trở nên sôi sùng sục, phá bỏ sự yên lặng vốn có. Cả trận pháp tự nhiên cũng dễ dàng bị phá vỡ rơi rụng.
Trận pháp này vừa bị phá vỡ, những người vốn bị vây trong ảo cảnh công kích lẫn nhau, ai nấy đều tỉnh táo lại. Họ phát hiện đối thủ của mình cũng không phải là kẻ như trong tưởng tượng của mình, mà đều là người một nhà.
Mọi người lập tức có hơi ớ ra, rồi nhanh chóng phản ứng lại. Sắc mặt ai nấy đều đỏ bừng, xấu hổ không thôi. Thì ra đây là chính mình trúng chiêu, trúng phải ảo cảnh của người khác .
- Được rồi, chính là ảo cảnh mà thôi, không có có gì đặc biệt hơn người. Lần này đây, là cho các ngươi một giáo huấn, vĩnh viễn cũng không được buông lỏng chính mình, nhất là trong chiến đấu. Một khi buông lỏng chính mình liền sẽ rơi vào trong mai phục của kẻ địch, rất có thể sẽ phải bởi vậy mà đánh bạc với tính mạng.