Mục lục
[Dịch] Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ầm ầm. . .

Lại là một tiếng vang thật lớn.

Dương Lỗi sửng sốt, đây là tình huống gì? Khi Dương Lỗi nhìn lại, chỉ thấy một cái bóng xuất hiện ở chỗ nổ tung kia.

- Ca ca, cẩn thận, đó là một Đại Ma Đầu.

Vừa nhìn thấy đạo hắc ảnh kia, Thí Thần Thương liền nhắc nhở.

- Ma đầu?

- Đúng vậy, chính là tên đại phôi đản này đã bắt ta tới đây.

Lúc trước Thí Thần Thương bị một phân thành hai, đầu thương và thân thương phân biệt bị hai người mang đi, mà đầu thương chính là do người trước mắt, một tên ma đầu tu vị rất mạnh đạt được, đây cũng chính là nguyên nhan vì sao Nhiên Đăng lại tọa trấn ở một nơi nhỏ bé thế này.

- Ta giúp ngươi báo thù.

Dương Lỗi cảm giác được tên này hết sức yếu ớt, trong lòng không khỏi cười lạnh, {Giám Định Thuật} mặc dù không thể giám định hắn thành công, nhưng Dương Lỗi lại cảm thấy, tên này cũng không cường đại như trong tưởng tượng, đây cũng chính là nói, tên này thật ra chỉ được cái hào nhoáng bên ngoài, thoạt nhìn rất phong cách, rất lợi hại, nhưng trên thực tế lại không dùng được.

Hơn nữa Dương Lỗi cực kỳ tự tin, nơi này là thế giới của mình, ngoài ra bên ngoài còn có thiên la địa võng mình bày ra, cũng không tin, không có cách nào đánh chết được tên này.

- Tiểu tử, ngươi rất tốt, ngươi thả bản tôn ra rồi, ha ha, bản tôn rốt cục thoát khỏi cái nơi quỷ quái kia rồi, ha ha. . . Ha ha. . .

Dương Lỗi còn không nói gì, chỉ thấy đoàn bóng đen kia dần ngưng tụ thành một bóng người, một cự hán thân hình cao lớn, diện mục dữ tợn:

- Tiểu tử, ngươi nói muốn ta ban thưởng ngươi thế nào đây?

- Ma đầu, ngươi rất lợi hại phải không?

Dương Lỗi khinh thường nhìn hắn, đương nhiên, tên này tuy rằng thực lực giảm bớt không ít, nhưng cũng không thể phớt lờ, ai biết, tên này đến cùng có át chủ bài gì, mặc dù mình có nắm chắc rất lớn, nhưng cẩn thận một chút cũng không sai.

- Ma đầu, tiểu tử, ngươi nên rõ ràng, bản tôn cũng không phải những ma đầu nho nhỏ kia, bản tôn chính là Ma Tôn Vô Thiên.

Người nọ lớn lối nói:

- Tiểu tử, xem ở phân thượng ngươi đã cứu ta ra, ta sẽ thu ngươi làm đệ tử.

- Thu ta làm đệ tử? Còn Vô Thiên?

Dương Lỗi nghe vậy không khỏi cuồng tiếu.

Thấy Dương Lỗi rõ ràng không thức thời như vậy, Vô Thiên lập tức nổi giận:

- Tiểu tử, ngươi cười cái gì?

Vô Thiên Tâm trong lòng tuy rằng tức giận, nhưng biết rõ, tình huống của mình hiện tại cũng không quá tốt, bị phong ấn lâu như vậy không nói, hôm nay mở ra phong ấn, thực lực của mình đã không bằng một phần vạn trước kia, tiểu tử này thoạt nhìn mặc dù chỉ là cảnh giới Huyền Tiên, nhưng Vô Thiên cảm giác được tên này tựa hồ có uy hiếp nào đó, hơn nữa loại uy hiếp này còn cực kỳ mãnh liệt, là một loại uy hiếp trước đó chưa từng có qua, mặc dù là lúc đối mặt với chân thân Đa Bảo Đạo Nhân mình cũng chưa từng cảm thấy như vậy.

- Ngươi là Vô Thiên? Ha ha, vậy ta chẳng phải là Phật chủ sao?

Vô Thiên nghe xong, không khỏi cười ha ha:

- Tiểu tử, ngươi muốn làm Phật chủ? Ha ha, tốt, lý tưởng tốt, dã tâm tốt, bất quá bằng vào chút tu vị đó của ngươi, muốn làm Phật chủ, chỉ sợ cả đời cũng khó có khả năng.

Dương Lỗi nghe vậy sững sờ, tên này rõ ràng không tức giận, dựa theo đạo lý mà nói, một Đại Ma Đầu, mình không để hắn vào mắt như thế, hắn rõ ràng không tức giận, như thế có chút khiến người cảm thấy kinh ngạc, chẳng lẽ tên này bị nhốt đến choáng váng rồi sao?

- Nghe khẩu khí của ngươi, chẳng lẽ ngươi có biện pháp khiến ta lên làm Phật chủ sao?

Dương Lỗi lạnh lùng nhìn hắn, tên này hiện giờ không giận, xem ra mình còn cần kích thích hắn thêm một chút mới được, đối với Đại ma đầu như vậy, Dương Lỗi tự nhiên không tin hắn sẽ chuyển tính, biến thành một người tốt rồi.

Chỉ có điều tên này có chủ ý gì, vậy thì cũng chỉ có hắn mới biết được, nhưng dù sao cũng không phải là chuyện tốt. Dương Lỗi cũng sẽ không ngây ngốc đi tin tưởng Đại Ma Đầu này, hơn nữa, ở trong mắt Dương Lỗi, tên này chính là điểm kinh nghiệm, chính là điểm hối đoái, chính là bảo vật, giết hắn đi, mình khẳng định có thể đạt được rất nhiều thứ tốt.

Cho nên, ở trong mắt Dương Lỗi, tên này chẳng khác nào là tống tài đồng tử cả, cái gì Đại Ma Đầu, đương nhiên, tống tài đồng tử này ngược lại lớn lên xấu xí một chút, nhưng cũng không có quan hệ, chỉ cần có thể cho mình chỗ tốt, lớn lên xấu chút cũng không vấn đề gì.

- Đúng vậy, chỉ cần ngươi chịu trở thành đệ tử của ta, nghe lời của ta, như vậy trở thành Phật chủ chính thức cũng không phải là không được.

Vô Thiên nhãn thần lập loè, biểu hiện ra cũng không có gì thay đổi, nhưng trong lòng lại thập phần kinh hỉ, tiểu tử này dã tâm ngược lại rất lớn, hơn nữa căn cốt cũng không tệ, là một lô đỉnh không tệ.

Mình bây giờ tu vị hao tổn thật lớn, muốn khôi phục cũng không phải là chuyện một sớm một chiều có thể làm được, nếu có tiểu tử này trợ giúp, vậy thì khôi phục sẽ thuận lợi hơn rất nhiều. Chuyện nhất cử lưỡng tiện như vậy thật không có gì tốt hơn rồi.

- Thật sự, bất quá, ngươi thực sự lợi hại như vậy sao? Nhìn ma đầu ngươi đã bị người phong ấn ở đây không biết đã bao nhiêu năm, nếu quả thật lợi hại như vậy, sẽ rơi xuống tình trạng như thế sao? Còn nói, có thể khiến ta trở thành Phật chủ? Đó quả thật là trò cười cực lớn, ta dựa vào gì để tin tưởng ngươi chứ? Chẳng lẽ chỉ bằng vào ngươi bị phong ấn ở đây sao?

Dương Lỗi nghe vậy lại cười nhạo nói.

- Trò cười?

Nghe thấy Dương Lỗi nói như vậy, hắn cũng phẫn nộ rồi, nói:

- Nếu như không phải bị đánh lén thì ta làm sao có thể rơi xuống tình trạng như thế chứ?

Nói đến đây, Vô Thiên cực kỳ phẫn nộ, cả người đều bành trướng, tóc tản ra, áo khoác hắc sắc không gió mà bay, hai mắt trở nên đỏ bừng, diện mục càng thêm dữ tợn.

Dương Lỗi nhìn tên này, hắn cư nhiên phẫn nộ như thế, xem ra hắn đoán chừng thật sự đã bị đánh lén, đối với sự vô sỉ của ngươi Phật giáo, Dương Lỗi đã biết từ trước, sử dụng âm chiêu cũng không phải là chuyện không thể.

Dương Lỗi cố tình kích thích hắn, khiến hắn trở nên phẫn nộ, mất đi lý trí, như vậy thì mới có cơ hội.

- Đánh lén, nói đùa gì vậy, đây chỉ sợ là do ngươi lấy cớ thôi, thực lực không bằng người khác liền nói đánh lén, ngươi cũng thật đủ vô năng, thất bại chính là thất bại, rác rưởi chính là rác rưởi, còn nói gì mà bị người đánh lén chứ.

- Hừ, nếu như không phải bị đánh lén thì Vô Thiên ta làm sao có thể rơi xuống kết quả như vậ chứ, ta sẽ xé xác cả đám bọn chúng, khiến cả đám bọn chúng đều biến thành chất dinh dưỡng của ta.

Nghe Dương Lỗi nói như vậy, Vô Thiên càng điên cuồng không thôi, cả người bắt đầu mất đi lý trí.

- Ngươi chỉ là một kẻ yếu, không, nói kẻ yếu thì quả thực là vũ nhục kẻ yếu rồi, ít nhất kẻ yếu còn có thể thừa nhận khuyết điểm của mình, nhưng ngươi lại không, ngươi thậm chí còn không bằng giòi bọ, thất bại cũng không dám thừa nhận, còn muốn làm sư tôn của ta, còn muốn đánh bại Phật chủ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK