Ngày hôm sau.
“Cạch.”
Rinko lúc này ngồi trên xe lăn tiến vào phòng hội học sinh của trường, nơi mà duy nhất nàng là chủ ở đây không ai khác.
Sau đó nàng đẩy xe tiến vào khoảng trống rộng nhất trong phòng rồi nhìn lên trên lầu nhỏ có một người đang ngồi đưa lưng về phía nàng ở đó.
“Makiishi tình hình sao rồi? có điều tra được gì chưa?” Rinko lúc này đang quay về phía người đó hỏi.
“…” Makiishi lúc này đang ngồi trên đó ngơ ngác vì trên tay nàng đang cầm một chiếc máy có một hình ảnh khiến nàng vô cùng khiếp sợ với vẻ không tin được nhìn nó.
“Makiishi …?” Rinko nhìn thấy nàng không phản ứng lời nói của mình liền kêu thêm một lần nữa với giọng lạnh lùng.
“A … Rinko?! ” Makiishi nghe thấy âm thanh lạng lùng của nàng liền rùng mình một cái khôi phục tinh thân, chỉ nàng lúc này vẫn còn vô cùng khiếp sợ với hình ảnh trong máy.
“Chuyện gì mà khiến một người như ngươi không sợ trời không sợ đất lại biến sắc như vậy? không lẽ tình hình có gì đó khiến người kinh hãi như thế?” Rinko nhìn nàng như thế liền ngạc nhiên nói, phải biết Makiishi dù đối diện với tình hống nào đi nữa cũng chưa từng sợ hãi hay biến sắc.
“…” Makiishi hai tay run rẩy cầm màn hình trên tay liền đứng lên bước xuống chỗ Rinko từng chút một rồi dừng lại trước mặt nàng một hồi run rẩy đưa màn hình qua cho nàng xem.
“Đây là …”
Rinko nhìn thần sắc của nàng như thế liền hứng thú nhìn vào màn hình chỉ là ngay khi vừa thấy hình ảnh trong đó, nàng lấp tức trợn tròn hai mắt với vẻ khiếp sợ không tin được.
Trong màn hình là một thiếu niên tay cầm katana hình thái đặc biệt lao ra từ trong đám khói xám, chỉ là điều mà khiến Rinko rung động khiếp sợ lại chính là gương mặt của hắn.
Gương mặt của thiếu niên một nữa bên lộ ra gương mặt tuấn tú ẩn dưới một chiếc mặt nạ da người đây là chính điều mà họ biến sắc đến vậy.
…
Nagami hôm nay vẫn đi học bình thường không vì sự (chào đón) hôm qua mà thay đổi, a không phải nói là hôm nay hắn có một chút thay đổi mới đúng.
Gương mặt của hắn nửa bên được quấn bằng băng y tế cứ như vậy bị một tại nạn khủng khiếp nào đó vậy.
Thực ra mặt nạ da người của Mochizuki đưa đã hư hết nửa bên không cách nào phục hồi thế là Sagiri liền nghỉ ra cách này giúp hắn, phải nói nàng vô cùng tận tình lẫn thích thú làm cho hắn không thôi cứ như mong hắn bị thương để được chăm sóc vậy khiến Nagmai dở khóc dở cười.
Nagami hôm nay đến đây để xem phản ứng của họ thế nào sau sự việc hôm qua, ngay khi bước chân vào trường lập tức trở thành tâm điểm chú ý của mọi người vì (gương mặt) của hắn.
“Thông báo: xin mời học viên Natami lên phòng hội học sinh gấp…”
“Thông báo: xin mời học viên Natami lên phòng hội học sinh gấp…”
“Thông báo: xin mời học viên Natami lên phòng hội học sinh gấp…”
Khi tin đồn của hắn bị thương vang lên trong nháy mắt thì lấp tức từ trong trường vang lên ba âm thanh thông báo khiến mọi người ngạc nhiên, đặc biệt là Nagami.
Hắn sau khi nghe xong liền bình tỉnh mỉm cười bước tới phòng hội học sinh vì bản thân Nagami muốn xem các nàng định làm gì.
…
“Cạch…”
Nagami liền đẩy cửa phòng hội học sinh tiến vào.
Xuật hiện trong mắt hắn là một căn phòng rộng lớn được trang bị tiện nghi vô cùng độc đáo và cách đó không xa có bốn người đang ở đang đứng quan sát hắn với gương mặt kích động không thôi.
Bốn ngươi họ chính là những thành viên cuối cùng của Syringe mà hắn đã biết.
“Không biết mỹ nữ hội trưởng tìm ta có việc gì?”Nagami bình tĩnh mỉm cười hỏi với một nữa gương mặt con lại trong vô cùng kỳ lạ không thôi.
“Nghe nói ngươi bị thương … không ngờ lại nặng hơn ta tưởng tượng” Rinko tuy rất kích động nhưng vẫn kiểm chế lại rồi hiện ra sự ngạc nhiên và thương tiếc nói.
“Chỉ vì việc này mà phải phiền ngươi mời ta lên đây ư?” Nagami hiện ra sự ngạc nhiên nói rằng.
“Đúng vậy … ngươi là bằng hữu của ta mà vì vậy ta vô cùng (quan tâm) ngươi.”Rinko gật đầu nghiêm túc nói, rôi nhìn đôi mắt của hắn nói một cách nghiêm túc đầy thâm ý.
“Xem ra ta thật may măn được mỹ nữ hội trưởng quan tâm như vậy.” Nagami lúc này làm ra vẻ bất ngờ và vui mừng.
“Ngươi có thể cho ta xem vết thương đó được không?” Nàng bất ngờ nói một câu khiến hắn ngạc nhiên một cái rồi vội lắc đầu với vẻ ái ngại.
“Không tốt lắm đâu vì nó có thể hù dọa ngươi đó.”
“Ta không ngại, không phải ngươi cũng đâu chê ta bị tàn tật chúng ta chẳng phải (giống nhau) rồi sao.” Rinko liền đẩy xe tới trước mặt hắn nói một cách quan tâm.
“Không tốt lắm …”
“Tại sao? … tại sao ngươi không cho ta xem … ta xin ngươi …”
Ngay khi Nagami định nói gì đó thì Rinko liền kích động hét lên một tiếng trước sự sửng sốt của tất cả mọi người rồi dùng hai tay mềm mại nắm lấy tay hắn với vẻ cầu xin trong đôi mắt sắp khóc của nàng.
“Bình tĩnh, ta đồng ý là được chứ gì đừng khóc.” Hắn vừa nhìn thấy nàng khóc liền vội đồng ý an ủi nàng ngay khi Nagami tính gở ra thì bất ngờ nàng ngăn lại.
“Ta muốn được bản thân làm.” Rinko nhìn hắn vô cùng kích động nói, phải biết điều nàng tiềm kiếm gần ngay trước mắt rồi hỏi sao không kích động cho được.
Nagami nghe vậy đành thờ dài một cái bước tới một cái ghế sofa gần đó ngôi xuống làm nàng kích động qua đó rồi run rẩy dùng tay gỡ từng miếng băng ý tế ra trước sự kích động của ba nữ còn lại.
Còn hắn nhìn Rinko như thế liền mỉm cười ngôi yên cho nàng làm.
Không lâu sau thì băng ý tế cuối cùng rớt xuống đất thì lộ ra một nửa bên gương mặt tuấn tú xuất hiện trong tầm mắt của tứ nữ làm kích động không thôi.
Rinko không vì gở hết băng y tế mà dừng lại đưa tay run rẩy nắm nhẹ một phần lỏng mặt nạ da người kéo ra lấp tức một gương mặt tuấn tú hoàn mỹ xuất hiện trước mặt họ.
“Ài… không ngờ mong muốn của ngươi sớm thành hiện thực nhanh như vậy.” Nagami lúc nhìn phía nàng mỉm cười.
Rinko vừa nghe lời nói đó của hắn liền ngơ ngác đưa tay tới vuốt ve gương mặt tuấn tú trước mắt mà rung động không thôi, rồi trước sự bắt ngờ của Nagami liền dùng sức nhảy vào lòng hắn ôm lấy khóc lớn.
Tam nữ lúc này cũng kích động không chờ đợi được liền lao tới ôm lấy hắn trong sự vui mừng.