“Nagami lên bảng giải bài toán này cho ta mau.”
Lúc này trong lớp học có vị nữ giáo viên đang chỉ một thiếu niên đang ngủ cuối lớp nói rằng.
“Ài … xong rồi đó.”
Thiếu niên lười biếng bước lên ghi vài cái nhưng lại chính xác hoàn toàn làm nữ giáo viên nghẹn họng nhin trăn trói không biết nói gì luôn.
“Đúng là Nagami có khác.”
“Bài khó cách mấy đều có thể giái quyết dễ dàng”
Mọi người trong lớp học lúc này bàn tán vui vẻ không thôi, nhất là nhìn nữ giáo viên nghiêm khắc với họ mỗi ngày có biểu hiện gì như làm mọi người thỏa mãn không thôi.
“Nè … Nagami giỏi quá nhỉ … nếu ngươi không lo giữ lấy hắn sẽ người cướp đi đấy.”
Lúc này ở gần của có nhóm nữ tụ tập bàn tán với nhau họ nhìn phía thiếu nữ tóc trắng ngoài cùng nói rằng chớp chớp đầy thâm ý.
“Ai mà thèm …” Thiếu nữ lúc này ra vẻ bĩu môi trê trách làm tụi con gái nhìn nhau cưới không thôi, họ quá hiểu tính cách của nàng trong nóng ngoài lạnh.
Đây tất nhiên là lớp học của Nagami và Mikoto rồi.
“Reng … reng…”
Khi âm thanh chuông vang lên tất cả mọi người liền vui vẻ vì cũng được nghỉ ngơi hết bị tra tấn bới tiết học khó chịu này.
“Uống gì không?” Nagami lúc này cũng khôi phục lại sức sống định bước ra mua gì đó uống và đi ngang qua Mikoto hỏi nàng.
“Ta lát đi ăn cùng mọi người rồi.” Mikoto suy nghĩ một chút rồi trả lời.
“Ừ…” Hắn gật đầu một cái bước đi.
Nhưng cả hai trao đổi ánh mắt đầy thú vị chỉ họ mới hiểu mà thôi, nhất thời Mikoto đỏ mặt trong lòng vừa ngượng ngùng vừa mong chờ sau khi về nhà.
Nagami thì nhắm theo phương hướng nào đó đi mua nước uống, cầm được lon nước trên tay nhớ lâu rồi bản thân chưa bước lên sân thượng trường học ngắm nhìn bên dưới.
Liền muốn nhớ lại cảnh đó liền theo cầu thang tiến lên sân thượng.
Hắn bước lên thì thấy cửa đã mở sẵn liền vui vẻ dùng sức nhanh hơn chỉ là khi vừa bước tới cửa bất ngờ có một người cũng từ bên trái đi ra tính bước xuống thế là hai người đụng nhau.
“Á…”
Một giọng đầy nữ tính vang lên và Nagami nhất thời cảm giác gương mặt mình đang úp vào một nơi thoải mái mềm mại.
Nhưng do sức của hắn quá nhanh nên đẩy ngã người kia xuống thế là cả hai cùng ngã về phía trước.
“Ngươi không sao … chứ?”
Sau khi ngã xuống cảm giác úp vào một nơi thoái mái liền tỉnh lại vội dùng tay chống người lên hỏi thăm thì nhất thời nhìn thấy cặp song nhũ đầy đặn to lớn trước mặt liền ngẩn người ra.
“Ai … da … ta không … sa … Nagami-senpai”
Thiếu nữ sau khi ngã xuống cảm giác hơi choáng voáng một chút rồi trả lời chỉ khi nhìn người trước mặt nhất thời ngẩn người ra, vô cùng ngạc nhiên nói rằng.
Nàng lúc này liền đỏ mặt nhìn người gần ngay gan tấc trong lòng đập loạn cả lên.
“Ngươi biết tên ta?” Nagami nghe âm thanh của nàng cũng ngước lên nhìn thấy gương mặt xinh xắn đang đỏ như trái cà chua vì ngượng ngùng kia ngạc nhiên hỏi.
Từ khi vào Triage X một tuần thì hắn cũng nhớ lại nội dung của câu chuyện vừa nhìn nàng lấp tức nhận ra ngay đây là mỹ nữ Momokino sở hữu song nhũ không thua kém Hitsugi.
“Ta vô tình biết thôi.” Nghe hắn hỏi câu đó làm nàng như muốn đứng tim gương mặt liền đỏ như máu nhắm mắt trốn tránh nói rằng, chính bản thân nàng còn nghe được nhịp tim của mình đập vô cùng lợi hại.
Nagami dù sao cũng hai kiếp làm người trải qua chỉ cần nhìn biểu hiện của nàng thôi liền hiểu vấn đề là Mimikino thích hắn, chính hắn cũng khá ngạc nhiên không thôi.
“Cảm ơn…”
Hắn sau đó liền đứng lên rồi dùng một tay kéo lấy tay nàng đứng lên theo, Mimikino khi được hắn nắm tay cảm giác như thiên đường vậy vô cùng vui mừng trong lòng, ngượng ngùng nói.
“Ngươi là Momokino phải không?” Nagami bất ngờ hỏi một câu làm nàng ngạc nhiên.
“Senpai, biết ta sao?” Momokino lúc này vô cùng bất ngờ phải rằng nàng thích hắn mới âm thầm điều tra mới được, nhưng bây giờ nghe hắn nói ra tên của nàng nên có giác vui mừng hỏi ngược.
“Pặc…”
“Ta không chỉ biết … mà còn biết ngươi thích ta nữa đúng không?”
Chỉ là bắt ngờ Nagami đột nhiên ép Momokino vào góc rồi dùng một tay chống tường thật mạnh nhìn nàng nói với nụ cười thâm ý nói.
“Á …” Momokino còn đang ngẩn người vì hành động của hắn thì bất ngờ bị câu nói theo làm cho giật mình la lên một tiếng, cũng như thể hiện có tật giật mình vậy.
Càng nhừ thế càng làm cho Nagami khẳng định nhìn gương mặt thiếu nữ xinh đẹp trước mắt liền cầm lòng không được hôn tới đôi môi đỏ xinh kia của nàng.
“ẦM…”
Khi hắn vừa hôn lấy nàng thì Momokino cảm giác đầu mình như nổ tung, cứ thế ngơ ngác ngượng ngùng đáp trả theo bản năng.
Sau đó nàng cảm giác trong miệng có thêm một vật cuốn lấy lưỡi mềm mại của mình rồi cả hai cứ dây dưa với nhau qua lại cứ thế chìm đấm trong cảm giác mới lạ này.
Một lúc sau Nagami cũng nhẹ nhàng buông ra ở giữa người xuất hiện một tia tuyến bạc rơi lên song nhũ đầy đặn của nàng mà Momokino cũng giống bị rút hết sức từ cái đó vậy liền ngã vào lòng Nagami thở gấp.
“Cảm giác thế nào…” Nagami ôm lấy nàng thổi nhẹ vào tại nàng hỏi.
“Cảm giác rất tuyệt … giống lên thiên đường vậy.”Momokino bị hắn làm như thế nhất run lên một cái rồi ngượng ngùng nói ra.
Sau đó Nagami ôm lấy Momokino ngồi xuống để nàng tựa vào lòng mình trò chuyện.
Thì mới biết từ ngày đầu tiên hắn vào trường thì nàng đã thích hắn từ cái nhìn đầu tiên, điều mà Nagami vô cùng bất ngờ cứ tưởng tiếng sét ái tình chỉ có trong ảo tưởng thì không ngờ lại có thật đến với hắn.
Niềm vui đến bất ngờ liền vui vẻ không thôi.
Chỉ là Momokino lo sợ mối quan hệ của người bị Mikoto biết được thì Nagami liền nói cho nàng biết rằng, hắn sẽ thiết phục được nàng ấy vì hắn có ý định mở hậu cung điều này khiến cho Momokino giật mình.
Sau đó nghe hắn nói sẽ yêu thương mọi người, làm nàng vô cùng an tâm nói với là nàng không cần danh phận gì hết chỉ cần làm nữ nhân bên cạch hắn thôi là đủ.
Khiến cho Nagami vui mừng hết sức không ngờ một ngày đẹp trời vớt được nữ nhân xinh đẹp là có thật.
Cả hai hôn nhau lần nữa tạm biệt ai về lớp nấy chỉ là hẹn mai gặp lại trên này vô cùng vui vẻ.