Mục lục
Giáo Chủ Thỉnh Nhiêu Mệnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thịt hươu vốn chính là thịt rừng thượng giai, thêm vào thủ pháp nướng thịt của Thủy Tụ không tệ, khiến cho chất lượng thịt mềm mại tinh tế, phối hợp với chút gia vị tự chế của hắn cho thêm vào, quả thật mỹ vị đến cực điểm.

Bất quá ba người bọn Doanh Trinh sức ăn có hạn, cũng chỉ bất quá chia nhau ăn hết một cái chân hươu, còn lại thì do Sở Thanh Thanh bảo quản, ước chừng có thể làm lương thực cho hai ngày.

Ăn uống no say, Sở Thanh Thanh bỏ thêm một chút củi mới vào trong lửa, ba người liền riêng phần mình nghỉ ngơi.

Doanh Trinh thì khoanh chân tĩnh tọa ngủ ngồi, cho đến hừng đông.

Suốt đêm, mưa từng ngưng một chập, bất quá đến sáng sớm hôm sau, lại bắt đầu rơi tí tách.

Sở Thanh Thanh dậy rất sớm, cho ăn ngựa một chút cỏ khô và uống nước, ba người liền tiếp tục lên đường.

Nước mưa đánh vào trên mui toa xe, phát ra tách tách tiếng kêu, trong không khí ẩm ướt mang theo chút hơi lạnh, đường núi lầy lội cũng không dễ đi, cho nên tốc độ xe ngựa cũng không nhanh,

Sở Thanh Thanh an vị ngoài rìa khoang đầu, đảm nhiệm đánh xe, nước mưa tạt không đến người, chỉ là gió núi thổi qua, trên thân sẽ cảm giác được một trận hàn ý.

Doanh Trinh cũng không vội vã, Đan Hà Sơn kéo dài hơn trăm dặm, cảnh sắc sơn khê suối nước hợp lòng người, hắn thực không muốn bỏ qua, vả lại Thủy Tụ từng nói qua, bên trong Đan Hà mênh mông có giấu một môn phái thuộc Huyền Môn chính tông gọi là Hoa Sen tông. Chỉ bất quá phái này thần bí dị thường, môn nhân ít hành tẩu thế gian, ngay Thủy Tụ cũng không biết vị trí cụ thể ở đâu.

Bây giờ Doanh Trinh tuy là Thánh môn khôi thủ, nhưng hắn lại không có bao nhiêu cảm mến với Thánh môn, có lẽ là bởi vì phong cách hành sự bên trong môn phái này đặc lập độc hành, trái với lẽ thường, quả thực quỷ dị, hắn ngược lại cảm thấy đạo môn chính thống mới là nhân gian chính đạo.

Hắn thấy, người tu đạo rời xa thế tục ồn ào náo nhiệt, yên lặng ẩn tàng trong núi sâu, mới thật sự là người tu hành, bọn hắn không tranh quyền thế, đốn củi, làm ruộng, gánh nước, làm vườn, ở trong tự nhiên mà tu thiên địa đại đạo, tinh thần y như thể xác, tinh thần hợp cùng thể xác, vô vi mà không phải bất vi.

Mà người trong Thánh Môn tu hành lại là tướng, hoặc là nói bị hồng trần mê mắt, bọn họ quá chấp nhất truy cầu dục vọng, kì thực đã là làm trái với chân lý của đạo, vô hình trung đã rơi xuống hạ thừa.

Doanh Trinh kỳ thật rất muốn đi đến Hoa Sen tông xem một chút, mở mang kiến thức một chút loại tông môn xa rời thế tục đó là tu hành như thế nào, bất quá hắn dọc đường thả thần thức ra cảm ứng vách đá mỏm núi quanh mình kỳ, dù thỉnh thoảng sẽ phát giác được khí tức nhân loại, bất quá cũng chỉ là thợ săn bình thường mà thôi.

Có lẽ là bởi vì Đan Hà sơn người ở thưa thớt, trong núi dã thú không có thiên địch, sinh sôi nảy nở nên cũng khiến cho Đan Hà sơn tràn đầy sự sống.

Xuyên thấu qua màn xe hướng nhìn ra ngoài, liền có thể thấy đám sóc con trốn trong hốc cây cổ thụ tránh mưa, chỉ ló cái đầu nhỏ ra nhìn chung quanh, sẻ đuôi dài thì rút lại thân thể cuộn mình ở trên cành cây, một con gấu đen lười biếng hành tẩu trong khu rừng, thi thoảng sẽ cạ lưng lên cành cây để gãi ngứa. . .

Phía xa xa, tiếng thác nước đổ xuống đầm cạn hấp dẫn sự chú ý Doanh Trinh, trên đường đi gặp thác nước lớn nhỏ không ít, dù sao trong núi có con sông đan xen chảy qua, cũng sẽ dọc theo sơn cốc cao thấp đan xen phân tán thành vô số dòng chảy nhỏ,

Sở dĩ địa phương nọ có thể gây nên Doanh Trinh chú ý, là bởi vì Doanh Trinh lờ mờ cảm giác được, nơi đó có một đoàn linh khí tập trung cao độ,

"Tiểu Thanh, cô tiếp tục lái xe, lát nữa ta sẽ trở về, "

Căn dặn một tiếng, Doanh Trinh đã như đại bàng xâm nhập vào trong màn mưa trùng điệp.

. . .

Trong một sơn cốc bí ẩn, một con thác nhỏ rộng chừng ba trượng đổ xuống một đầm nước phía dưới, dưới màn nước, một con trâu xanh sừng dài to lớn đứng ở nơi đó không nhúc nhích, mặc cho thác nước cọ rửa thân thể của mình,

Trên một tảng đá trơn to lớn bên cạnh cái đầm cạn, một đạo sĩ trẻ tuổi đang nằm ngửa bên trên, người mặc chiếc áo bào xám đơn bạc, cũng không ngại mặt đất lạnh buốt, cứ như vậy nhắm mắt nằm, mặc cho nước mưa xối lên cả người,

Nếu như không đến gần nhìn kỹ, ngươi căn bản sẽ không phát hiện một người một trâu không nhúc nhích này,

"Ta nói Ngưu Ma Vương, ngươi tắm xong chưa? Lưng trâu lại đâu có mọc rận, có cần tắm như thế không?" Thanh niên nhắm mắt nói chuyện, mà đối tượng nói chuyện tựa hồ là con trâu xanh kia.

Trâu xanh nghe thanh âm của hắn, cũng quả thật có chút phản ứng, thong thả cất bước chậm rãi di chuyển thân thể khổng lồ, để cho thác nước lại xối lên một bên khác của thân thể.

"Bò....ò... ~ "

Thanh ngưu đột nhiên ngẩng đầu kêu to một tiếng, đạo sĩ trẻ tuổi kia nghe thấy, uể oải ngồi dậy nhìn về phía bên đầm nước, hai mắt lập tức sáng lên,

'Trời ạ, người này trông thật tuấn tú, cái đầu đó, hình thể đó, ghen tị a ~~ '

Tiểu đạo sĩ cũng không nói chuyện, chỉ là hướng về phía Doanh Trinh cười ngây ngô a a, nụ cười chói lọi thuần khiết.

"Tiểu đạo trưởng, con trâu xanh này của ngươi rất khó lường a, " Doanh Trinh vừa cười vừa nói, bởi vì hắn phát hiện, linh khí nồng đậm kia đúng là từ thân thể được thác nước cọ rửa của trâu xanh mà đến, dòng nước cuốn lấy linh khí rơi vào thủy đàm, lại một đường chảy xuống, linh khí liền dần dần bị pha loãng.

"Này ~ ngươi nói Ngưu Ma Vương à~" tiểu đạo sĩ khoát tay, "Nó cũng không phải thứ gì tốt, ta cả ngày hầu hạ nó, ngày thường nó sẽ không cho ta ngồi trên lưng để tiết kiệm một chút cước lực, già mồm vô cùng, cũng không ít lần lén chạy ra thôn trang ngoài núi, đi dụ dỗ trâu cái nhà người ta."

"Bò....ò... ~" con trâu xanh này tựa hồ có thể nghe hiểu tiểu đạo sĩ nói chuyện, móng chợt nhấc lên, đá một cột nước tung tóe vẩy vào người đối phương,

Tiểu đạo sĩ lau nước trên mặt, cười nói: "Ngươi xem, hơi một tí liền động thủ, tính tình còn tệ hơn sư phụ ta."

Doanh Trinh càng phát giác trâu xanh thần dị, mà cái này tiểu đạo sĩ cũng không đơn giản, mặc dù không cách nào cảm ứng được linh khí trong thể nội đối phương, bất quá càng là bình thản tự nhiên, càng là có một loại hòa thành một thể với thiên địa.

"Tiểu đạo trưởng phải chăng ở trong núi này?" Doanh Trinh hỏi.

Tiểu đạo sĩ nghiêng người, chân trần ngồi xổm trên tảng đá lớn, một cặp mắt to đen nhánh hiếu kì đánh giá Doanh Trinh,

"Không sai, ta và sư phụ xây nhà mà ở ở trong núi này, đúng, còn có Ngưu Ma Vương nữa, "

Doanh Trinh cười nói: "Ta nghe nói bên trong Đan Hà sơn này có một đại phái Huyền Môn ẩn thế, tên là Hoa Sen tông, tiểu đạo trưởng có biết nó ở đâu không?"

"Không biết!" Tiểu đạo sĩ trả lời rất lưu loát, có điều mục quang thì lại né tránh,

Doanh Trinh thu vào trong mắt, cũng không nói thêm gì,

Ai ngờ kia tiểu đạo sĩ ngược lại truy vấn: "Ngươi từ nơi nào nghe được Hoa Sen tông, ta sinh sống ở trong núi từ nhỏ, sao chưa từng nghe nói qua?"

"Ha ha. . . Ta chỉ là thuận miệng hỏi một chút mà thôi."

Tiểu đạo sĩ nhìn về phía Doanh Trinh, ánh mắt càng thêm cổ quái, đột nhiên cau mày nói: "Ngươi cho người ta cảm giác rất kỳ quái."

Doanh Trinh nghiêng đầu cười nói: "Kỳ quái như thế nào?"

Tiểu đạo sĩ bộ dạng muốn nói lại thôi, chốc lại gãi gãi đầu, xem ra rất là sốt ruột, tựa hồ biết rằng ngôn ngữ không cách nào hình dung được ý nghĩ trong đầu hắn lúc này,

"Cái đó hả. . . Cái đó hả. . . Ngươi đứng ở đây, làm cho người cảm thấy giống như là một ngọn núi, "

"Núi?" Doanh Trinh cũng là mỉm cười.

"Đúng, chính là. . . một ngọn núi cao, rất rất cao, cao không bò lên nổi!"

Phật môn có ba nhà, Tích Trần tông, Tịnh Thổ trai, Tẩy Niệm thiền viện.

Đạo môn cũng có ba nhà: Triều Thiên Quan nằm trong hoàng cung Đại Chu, Trùng Dương cung ở Trường An, Long Hổ sơn tại Hưng Yên trấn ở Tín châu. Bởi vì Tiên Hoàng Lý Nguyên Càn tôn sùng Đạo gia, trừ Triều Thiên Quan gặp phải bất trắc, hai nhà khác đều là hương hỏa cực thịnh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Skyline0408
05 Tháng sáu, 2020 15:51
t thì thấy bác cvt rất có tâm đấy chứ, đọc rất thoải mái. :))
TheJoker
03 Tháng sáu, 2020 12:09
Đa tạ đã ủng hộ. Do tại hạ đi làm nên mỗi ngày trong tuần thường chỉ được 2-3 chương. Chỉ cuối tuần mới được 4-5 chương :) Như vậy cũng đủ đuổi kịp tác giả trước khi truyện đi được 2/3 chặn đường. Chỉ sợ đến lúc ấy chúng ta ai cũng treo mỏ thôi :sweat_smile:
TheJoker
03 Tháng sáu, 2020 12:07
Đa tạ đã ủng hộ
TheJoker
03 Tháng sáu, 2020 12:07
Đa tạ đã ủng hộ
acmakeke
02 Tháng sáu, 2020 04:06
Truyện hay bất ngờ, ban đầu không hi vọng nhiều lắm nhưng càng đọc thấy bút lực tác lại rất khá. Hóng chương!!!!
S7Song
01 Tháng sáu, 2020 19:49
Càng đọc càng thèm
dizzybone94
01 Tháng sáu, 2020 19:34
truyện đọc cuốn quá . hi vọng cvt tăng thêm thuốc để ae qua cơn nghiện
TheJoker
01 Tháng sáu, 2020 16:30
Các hạ yên tâm, tại hạ xem phim HK từ năm 88, mê đọc truyện kiếm hiệp từ năm 94, tham gia nhóm đả tự trên maihoatrang năm 2001 nên biết rõ cái gọi là “văn phong kiếm hiệp” mà các hạ nói nó phải nên thế nào. :relaxed:️
LangTuTramKha
01 Tháng sáu, 2020 08:44
Đây là truyện Võ Hiệp, giờ Cô ấy, Anh ấy, em, tôi vào có mà thành ra truyện đô thị à ? đọc ngán nhất truyện dịch thể loại cổ trang võ hiệp mà cứ anh, em, cô chú. ngang phè phè
TheJoker
31 Tháng năm, 2020 23:23
Ngươi-ta là xưng hô giữa bề trên-dưới, lạ-xa hoặc giận-ghét-hờn-thù. Trong tiếng Việt, có rất nhiều danh xưng cho những mối quan hệ giữa sư-đồ, phụ/nương-tử/nữ, huynh/đệ/tỷ/muội... Tại hạ chỉ cố vận dụng càng nhiều những danh xưng ấy để làm rõ mối quan hệ giữa các nhân vật với nhau càng tốt. Đọc (dù chỉ là Vietphrase) truyện mà xuyên suốt từ đầu đến cuối chỉ ngươi-ta với nhau cũng như ăn bát mì không qua ngày đoạn tháng. Thật ngán lắm thay :))
HoangVanPhong
31 Tháng năm, 2020 21:04
ko cần phải đổi xưng hô thành " cô ấy " " anh ấy " v..v. đâu Giữ lại xưng hô ta ngươi cho hợp văn phong kiếm hiệp
Hiep Nguyen
31 Tháng năm, 2020 18:56
Đọc hay dã man sếp ơi bom 1 phát vài chục chương thì tuyệt vời
TheJoker
31 Tháng năm, 2020 09:18
Huhuhu tạ lỗi T7 đáng lẽ ít nhất 5-6 chương nhưng vì tại hạ xỉn quắc quá không lên mạng được... Xin thứ lỗi cho
TheJoker
31 Tháng năm, 2020 09:17
CN tại hạ sẽ cố nhưng vài chục chương thì chắc chết =))))
Hiep Nguyen
30 Tháng năm, 2020 11:47
Bommmmm
S7Song
29 Tháng năm, 2020 13:06
Mai t7 bom vài chục chương đi bạn
S7Song
29 Tháng năm, 2020 13:05
Truyện còn ít chương quá nên chưa nhìu ng đọc
TheJoker
28 Tháng năm, 2020 19:39
Có lẽ phần lớn độc giả thích thể loại yy trong đó nhân vật chính là kẻ thị huyết hiếu sát (cái mà những độc giả trẻ tuổi đó gọi là "sát phạt quyết đoán") cho nên không thích thể loại kiếm hiếp huyền ảo như vầy. Hoặc cũng có lẽ vì ít chương quá nên chưa đủ lôi kéo sự chú ý của mọi người. Mọi thứ đều có lý do, thôi thì cứ tùy duyên vậy. Dẫu sao thì tại hạ cũng thay mặt tác giả đa tạ đạo hữu đã yêu thích tác phẩm này :)
TheJoker
28 Tháng năm, 2020 19:36
Tuần này hơi bận nên cố 3-4 chương/1 ngày. Tại hạ cũng không muốn đuổi kịp tác giả sớm quá (hiện tác giả đã viết được tầm 320 chương có lẻ), lúc đó độc giả đói thuốc còn khổ hơn.
Hiep Nguyen
28 Tháng năm, 2020 17:31
Sao mấy truyện bõ hiệp hay tnay mà ít tương tác thế nhỉ
Hiep Nguyen
28 Tháng năm, 2020 15:16
Vã truyện vãi ngày ra cài chương hic
TheJoker
27 Tháng năm, 2020 19:23
Tại hạ sẽ rà sửa Tinh Uyển thành tên Thanh Uyển (Mộc Thanh Uyển) hết. Do chữ “qing” đồng âm nên tác giả hay viết nhầm. Mộc Thanh Uyển đọc nghe giống Mộc Uyển Thanh trong Thiên Long Bát Bộ nên tại hạ quyết định dùng nó. Nếu các đạo hữu có phát hiện chương nào có sai sót về tên thì báo hộ cho. Đa tạ!
TheJoker
27 Tháng năm, 2020 07:12
Đa tạ đạo hữu đã yêu thích.
Hiep Nguyen
27 Tháng năm, 2020 01:19
Đọc siêu hay siêu lôi quấn
Skyline0408
26 Tháng năm, 2020 08:41
bác cvt edit kỹ thật ấy. nói thật là trình độ dịch của 1 bộ phận dịch giả chắc cũng tầm tầm ntn thôi. :)))))
BÌNH LUẬN FACEBOOK