Mục lục
Giáo Chủ Thỉnh Nhiêu Mệnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ba mươi bốn thanh trường kiếm đó, thanh thì đang ở cạnh chủ nhân, thanh thì được cất đặt trong góc, cảnh tượng trường kiếm tự chủ rời vỏ kỳ dị bực này cũng khiến chủ nhân của chúng vô cùng kinh ngạc.

Cũng may Doanh Trinh cũng bất quá là thử sơ liền ngừng, mấy chục thanh trường kiếm bất quá ra khỏi vỏ một tấc liền đình chỉ, điều này cũng khiến nhóm kiếm chủ sau phen kinh ngạc, liền nhao nhao tự tìm cái cớ an ủi bản thân, dù sao đối với những chuyện không cách nào giải thích kiểu gì mọi người cũng sẽ tìm một lý do hợp lý để giải thích.

"Lâu thuyền có phải là va phải đá ngầm, chấn một cái?"

"Không có cảm giác được a, bất quá trường kiếm quyết sẽ không tự nhiên ra khỏi vỏ, có lẽ là gặp được ám lưu, thuyền lớn lắc lư một cái đi?"

"A, có lẽ là ống tay áo của ta không cẩn thận kéo phải chuôi kiếm, lúc này mới kéo trường kiếm ra a?"

"Ngươi ý là muốn nói, bảo kiếm của ta đang đặt yên ổn trên bàn, cũng là bị ống tay áo kéo ra sao?"

"Ha ha, trên đời luôn có chuyện trùng hợp như vậy, tới tới tới, đừng chỉ cố uống rượu, ngươi ngược lại ăn chút đồ ăn đi, "

...

Trên boong nơi đầu thuyền, Khương Bái Ninh đi đến sau lưng Doanh Trinh, cười nhẹ nhàng nói: "Mau thành thật khai báo, rốt cuộc đây là kiếm thuật gì, làm sao chàng còn có thể mượn kiếm?"

Doanh Trinh đột nhiên nhún vai cười một tiếng, "Đương nhiên là Doanh thị kiếm thuật đệ nhất thiên hạ, không phải còn có thể là gì?"

"Xì ~ "

Khương Bái Ninh đi đến bên cạnh hắn, đứng sóng vai cùng hắn, đón gió sông, chậm rãi nói:

"Mặc dù không biết chàng đây là sử dụng thủ đoạn gì, nhưng kiếm pháp đệ nhất thiên hạ ấy, đại đa số người trên giang hồ khẳng định sẽ cho rằng là mười bốn vết kiếm sau sườn núi trong Thiên Cơ các. Có điều chắc hẳn trong lòng Diệp Huyền lão nhi cũng rất rõ ràng, trên đời này kiếm pháp mạnh nhất hẳn phải là 【 Ngự Tâm Trảm Ma Liên Đài Bồ Đề Truyện Pháp Kiếm Điển 】 mà thánh địa Phật môn Tịnh Thổ trai và Lạc Hoa cung tranh đoạt mấy trăm năm, vì danh tự rất khó đọc, cho nên tất cả mọi người đều gọi nó là 【 Truyền Pháp Kiếm 】,

Nghe nói thứ này này khó luyện vô cùng, lấy nhân sinh bát khổ chia làm tám cái giai đoạn, mấy trăm năm qua, Tịnh Thổ trai cùng Lạc Hoa cung đi ra vô số thiên tài nghiên cứu kiếm điển này, trên cơ bản toàn bộ gục ngã ở giai đoạn thứ bảy là 【 Cầu Bất Đắc 】, đương đại trai chủ Phạm Như Ý và Lạc Hoa cung cung chủ Tưởng San, là thuộc về đệ thất khổ, còn Lý Tinh Tuyết mà lần này chàng Bắc thượng Lạc Dương để tìm hiểu tung tích, bản thân tu tập sở trường hai nhà Phật, Đạo, nghe nói là tuyệt thế thiên tài có hy vọng kham phá đệ bát khổ 【 Ngũ Âm Sí Thịnh 】 nhất, nguyên nhân chính là như thế, thiên hạ Phật môn đều mở rộng cửa đón chào nàng ta, tùy ý đọc thỏa thích rất nhiều bảo điển trân tàng bất hiện thế, nghe nói ngay cả Đại Hạ Phật tông tranh đấu ngàn năm không nghỉ với Đại Chu Phật môn cũng đặc biệt ưu ái nữ tử này. Nếu như thật để nàng luyện thành, nàng này có thể xưng là Phật môn đệ nhất nhân từ xưa đến nay."

Doanh Trinh kinh ngạc nhìn về phía một bên Khương Bái Ninh, cau mày nói: "Nguyên lai nàng biết nhiều như vậy, sao ngày thường lại không nói cho ta?"

Khương Bái Ninh môi nhỏ trề ra: "Chàng có hỏi ta đâu, chẳng lẽ Ninh nhi mỗi ngày cứ lẽo đẽo đi theo sau mông chàng líu ríu không ngừng?"

Doanh Trinh không khỏi lắc đầu cười khổ, suy tư nửa ngày, đột nhiên nói: "Ta quen biết Tưởng San."

"Ta biết, "

Trên mặt Khương Bái Ninh hiện lên thần sắc bình tĩnh, yếu ớt nói:

"Có nhiều thứ Ninh nhi không nhắc tới, tịnh không có nghĩa là Ninh nhi không biết, chẳng qua cảm thấy tại sao phải để những chuyện đã qua tăng thêm phiền não cho chính mình chứ? Nếu Ninh nhi đã làm ra lựa chọn thì sẽ không hối hận, tận hưởng mỗi một khoảnh khắc ở cùng chàng, Ninh nhi đã cảm thấy trời xanh đã không phụ mình."

Biểu lộ trên mặt Doanh Trinh lại có chút mất tự nhiên, hắn lúng túng cười nói: "Nàng càng là nói như vậy, trong lòng ta càng cảm thấy áy náy."

Khương Bái Ninh ngọt ngào cười, rúc vào trong ngực Doanh Trinh, "Ninh nhi chính là muốn để chàng áy náy, mẫu thân có nói, bí quyết giữ cho tình cảm được tươi mới dài lâu, chính là để đối phương phải luôn mang lòng áy náy, Trinh ca đừng trách Ninh nhi đùa nghịch tâm cơ, thực sự là đối thủ của Ninh nhi quá nhiều."

"Khụ khụ ~ "

Nghe được sau lưng tiếng ho khan, Khương Bái Ninh tuyệt không rời khỏi vòng tay của Doanh Trinh, nàng sớm đã biết Trương Văn Trọng đi tới boong thuyền, đối với nàng mà nói, rúc vào ngực người trong lòng của mình tịnh không có gì phải ngượng ngùng.

Trương Văn Trọng thì có chút lúng túng, đi không được ở lại cũng không xong, kỳ thật hắn lại làm sao nguyện ý cắt ngang sự thân mật của người ta, chỉ bất quá đã tới gần như vậy, không lên tiếng thì càng không lễ phép, lúc này trong lòng hắn đương nhiên không khỏi tò mò, có thể để cho đường đường Khương phiệt chi chủ coi trọng nam tử, phải là kẻ phong lưu bực nào.

Doanh Trinh vỗ vỗ lưng Khương Bái Ninh, đối phương mới quyến luyến lui lại mấy bước, quay mặt nhìn về phía Trương Văn Trọng kế bên nói:

"Trương Thứ sử không cần cám ơn ta, Khương phiệt ta và Thái Phó đại nhân vốn có ngọn nguồn, những việc này chỉ là tiện tay mà thôi."

Trương Văn Trọng lúc này mới quay mặt lại, cười ha hả nói: "Không không không, ơn cứu mạng không thể không cảm tạ, chúng ta khác biệt, phiệt chủ cứu chính là bỉ nhân, chứ không phải lão sư của bỉ nhân, loại tình huống này, lão sư không thể nào thay thế ta, xin phiệt chủ cùng vị tiểu ca này nhận lấy Trương mỗ cúi đầu."

Nói xong, hắn hướng về phía Doanh Trinh và Khương Bái Ninh vái một cái thật sâu, sau đó ưỡn ngực ngang nhiên nói: "Bỉ nhân mặc dù tịnh không biết thân phận thích khách lúc trước, nhưng cũng hiểu được là ai không muốn để ta vào kinh, tánh mạng một nhà bốn miệng này của chúng ta vốn không đáng nói đến, thế nhưng trên thân Trương mỗ gánh vác trách nhiệm như núi, lúc này mới mặt dày muốn năn nỉ phiệt chủ một chuyện."

Khương Bái Ninh cực kỳ ăn ý liếc nhau, đều đoán được đối phương tiếp theo muốn nói cái gì,

"Trương đại nhân không cần phải khách khí, cứ nói đừng ngại."

Trương Văn Trọng thở dài một tiếng rồi nói ra: "Phiệt chủ đã cứu một nhà Trương mỗ, có một số việc Trương mỗ cũng không muốn giấu diếm, lần này hành trình Bắc thượng thực sự hung hiểm vạn phần, trước khi bỉ nhân xuất phát, từng gửi cho ân sư một phong thư, nói rõ nhất định phải để đại sư huynh tự mình xuôi nam đón ta, về sau không biết tin tức để lộ thế nào, Vương Khuê Nhượng sớm động thủ, bỉ nhân sự bất đắc dĩ đành cùng phu nhân một đường xuyên đêm chạy khỏi Cát châu, nay từ đường thủy Bắc thượng, không biết đại sư huynh khi nào mới có thể tìm được chúng ta, cho nên bỉ nhân mới mặt dày thỉnh cầu phiệt chủ bảo hộ chúng ta một nhà chu toàn, cho đến khi đại sư huynh đuổi tới, về phần phiệt chủ mở ra bất kỳ điều kiện gì, chỉ cần bỉ nhân có thể làm được, núi đao biển lửa quyết không chối từ."

Doanh Trinh ở một bên cười chen miệng nói: "Người mà Trương Thứ sử chờ phải chăng là vị Long Đình Phi Kiếm Tào Tiểu Chi?"

Trương Văn Trọng toàn thân chấn động, kinh ngạc nói: "Vị huynh đài này làm thế nào biết được?"

Khương Bái Ninh cũng là theo kinh ngạc nói: "Tào Tiểu Chi chính là Long Đình Phi Kiếm đứng đầu Cửu phẩm đao hầu?"

Doanh Trinh cười nói: "Chuyện trên giang hồ người trong triều đình không thể biết rõ, chuyện triều đình người trong giang hồ cũng không thể biết rõ, Tào Tiểu Chi hiện tại đã xem như hơn phân nửa là người giang hồ, ta đương nhiên biết."

Khương Bái Ninh nghe được Doanh Trinh đưa ra lý do thoái thác như vậy, nhàn nhạt cười một tiếng, trong lòng đã đoán được đối phương hơn phân nửa đã nghe lỏm được cuộc nói chuyện giữa phu phụ Trương Văn Trọng, bất quá nàng lại hết sức lưu tâm với Tào Tiểu Chi người này, lúc một nhà cô trượng bị giết, người chứng kiến là Bách Lý Thần Hành Tưởng Phong Nguyệt từng nói với biểu tỷ mình rằng, trong số hung thủ có cả Cửu phẩm đao hầu,

Cửu phẩm đao hầu là chín loại danh hiệu, ngoại nhân không thể biết được thân phận thật sự, Khương Bái Ninh cũng mãi cho tới hôm nay mới biết Long Đình Phi Kiếm vậy mà là Lại bộ Thị lang tiền nhiệm Tào Tiểu Chi, dưới cái nhìn của nàng, ngày sau gặp được đối phương, có lẽ có thể từ trong miệng thăm dò được thân phận tám người khác cũng không chừng.

Đối với việc vị thanh niên trước mắt này vậy mà biết được thân phận sư huynh mình, Trương Văn Trọng cảm thấy rất là nghi hoặc, nghĩ thầm chẳng phải lão sư từng nói người biết việc này không quá mười người sao? Chẳng lẽ trùng hợp như vậy, hết lần này tới lần khác liền để cho mình gặp được một trong số mười người đó?

Lúc này Khương Bái Ninh bỗng nhiên nghiêm mặt nói: "Trương đại nhân yên tâm đi, Bội Ninh có thể cam đoan, cho dù là đích thân Diệp Huyền, cũng sẽ không mảy may thương tổn được ngươi."

Trương Văn Trọng nghe xong mặt mũi tràn đầy ngạc nhiên, thầm nghĩ loại tử đệ quý tộc xuất thân thế gia vọng tộc này quả nhiên là khẩu khí cuồng vọng a, không ngờ vị mỹ nữ phiệt chủ khí chất lỗi lạc này cũng không là ngoại lệ, bất quá ngoài miệng hắn vẫn phải luôn miệng cảm tạ.

Chờ Trương Văn Trọng đi khỏi, Doanh Trinh giật mình nhìn về phía Khương Bái Ninh, theo góc độ quan sát của hắn, dù cho hai người hiện tại liên thủ, đối đầu Diệp Huyền cũng chỉ có kết cục không thắng chỉ bại,

"Ninh nhi nói khoác, "

Khương Bái Ninh ranh mãnh nháy mắt với hắn, "Nói khoác phạm pháp à? Ai quy định không thể nói khoác?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Skyline0408
05 Tháng sáu, 2020 15:51
t thì thấy bác cvt rất có tâm đấy chứ, đọc rất thoải mái. :))
TheJoker
03 Tháng sáu, 2020 12:09
Đa tạ đã ủng hộ. Do tại hạ đi làm nên mỗi ngày trong tuần thường chỉ được 2-3 chương. Chỉ cuối tuần mới được 4-5 chương :) Như vậy cũng đủ đuổi kịp tác giả trước khi truyện đi được 2/3 chặn đường. Chỉ sợ đến lúc ấy chúng ta ai cũng treo mỏ thôi :sweat_smile:
TheJoker
03 Tháng sáu, 2020 12:07
Đa tạ đã ủng hộ
TheJoker
03 Tháng sáu, 2020 12:07
Đa tạ đã ủng hộ
acmakeke
02 Tháng sáu, 2020 04:06
Truyện hay bất ngờ, ban đầu không hi vọng nhiều lắm nhưng càng đọc thấy bút lực tác lại rất khá. Hóng chương!!!!
S7Song
01 Tháng sáu, 2020 19:49
Càng đọc càng thèm
dizzybone94
01 Tháng sáu, 2020 19:34
truyện đọc cuốn quá . hi vọng cvt tăng thêm thuốc để ae qua cơn nghiện
TheJoker
01 Tháng sáu, 2020 16:30
Các hạ yên tâm, tại hạ xem phim HK từ năm 88, mê đọc truyện kiếm hiệp từ năm 94, tham gia nhóm đả tự trên maihoatrang năm 2001 nên biết rõ cái gọi là “văn phong kiếm hiệp” mà các hạ nói nó phải nên thế nào. :relaxed:️
LangTuTramKha
01 Tháng sáu, 2020 08:44
Đây là truyện Võ Hiệp, giờ Cô ấy, Anh ấy, em, tôi vào có mà thành ra truyện đô thị à ? đọc ngán nhất truyện dịch thể loại cổ trang võ hiệp mà cứ anh, em, cô chú. ngang phè phè
TheJoker
31 Tháng năm, 2020 23:23
Ngươi-ta là xưng hô giữa bề trên-dưới, lạ-xa hoặc giận-ghét-hờn-thù. Trong tiếng Việt, có rất nhiều danh xưng cho những mối quan hệ giữa sư-đồ, phụ/nương-tử/nữ, huynh/đệ/tỷ/muội... Tại hạ chỉ cố vận dụng càng nhiều những danh xưng ấy để làm rõ mối quan hệ giữa các nhân vật với nhau càng tốt. Đọc (dù chỉ là Vietphrase) truyện mà xuyên suốt từ đầu đến cuối chỉ ngươi-ta với nhau cũng như ăn bát mì không qua ngày đoạn tháng. Thật ngán lắm thay :))
HoangVanPhong
31 Tháng năm, 2020 21:04
ko cần phải đổi xưng hô thành " cô ấy " " anh ấy " v..v. đâu Giữ lại xưng hô ta ngươi cho hợp văn phong kiếm hiệp
Hiep Nguyen
31 Tháng năm, 2020 18:56
Đọc hay dã man sếp ơi bom 1 phát vài chục chương thì tuyệt vời
TheJoker
31 Tháng năm, 2020 09:18
Huhuhu tạ lỗi T7 đáng lẽ ít nhất 5-6 chương nhưng vì tại hạ xỉn quắc quá không lên mạng được... Xin thứ lỗi cho
TheJoker
31 Tháng năm, 2020 09:17
CN tại hạ sẽ cố nhưng vài chục chương thì chắc chết =))))
Hiep Nguyen
30 Tháng năm, 2020 11:47
Bommmmm
S7Song
29 Tháng năm, 2020 13:06
Mai t7 bom vài chục chương đi bạn
S7Song
29 Tháng năm, 2020 13:05
Truyện còn ít chương quá nên chưa nhìu ng đọc
TheJoker
28 Tháng năm, 2020 19:39
Có lẽ phần lớn độc giả thích thể loại yy trong đó nhân vật chính là kẻ thị huyết hiếu sát (cái mà những độc giả trẻ tuổi đó gọi là "sát phạt quyết đoán") cho nên không thích thể loại kiếm hiếp huyền ảo như vầy. Hoặc cũng có lẽ vì ít chương quá nên chưa đủ lôi kéo sự chú ý của mọi người. Mọi thứ đều có lý do, thôi thì cứ tùy duyên vậy. Dẫu sao thì tại hạ cũng thay mặt tác giả đa tạ đạo hữu đã yêu thích tác phẩm này :)
TheJoker
28 Tháng năm, 2020 19:36
Tuần này hơi bận nên cố 3-4 chương/1 ngày. Tại hạ cũng không muốn đuổi kịp tác giả sớm quá (hiện tác giả đã viết được tầm 320 chương có lẻ), lúc đó độc giả đói thuốc còn khổ hơn.
Hiep Nguyen
28 Tháng năm, 2020 17:31
Sao mấy truyện bõ hiệp hay tnay mà ít tương tác thế nhỉ
Hiep Nguyen
28 Tháng năm, 2020 15:16
Vã truyện vãi ngày ra cài chương hic
TheJoker
27 Tháng năm, 2020 19:23
Tại hạ sẽ rà sửa Tinh Uyển thành tên Thanh Uyển (Mộc Thanh Uyển) hết. Do chữ “qing” đồng âm nên tác giả hay viết nhầm. Mộc Thanh Uyển đọc nghe giống Mộc Uyển Thanh trong Thiên Long Bát Bộ nên tại hạ quyết định dùng nó. Nếu các đạo hữu có phát hiện chương nào có sai sót về tên thì báo hộ cho. Đa tạ!
TheJoker
27 Tháng năm, 2020 07:12
Đa tạ đạo hữu đã yêu thích.
Hiep Nguyen
27 Tháng năm, 2020 01:19
Đọc siêu hay siêu lôi quấn
Skyline0408
26 Tháng năm, 2020 08:41
bác cvt edit kỹ thật ấy. nói thật là trình độ dịch của 1 bộ phận dịch giả chắc cũng tầm tầm ntn thôi. :)))))
BÌNH LUẬN FACEBOOK