Mục lục
Giáo Chủ Thỉnh Nhiêu Mệnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi thấy rõ gương mặt đó, Thủy Tụ không kinh sợ mà còn lấy làm mừng, thậm chí còn có chút hưng phấn,

"Thánh Chủ ngài hãy nghe ta..."

Hắn nói còn chưa dứt lời,

Chỉ thấy Doanh Trinh cánh tay phải từ bên trong áo lông choàng duỗi ra, xòe năm ngón tay, cách không phát kình,

"Bành, "

Không hề có dấu hiệu báo trước, Thủy Tụ chỉ cảm thấy nơi bụng giống như bị một cây chùy sắt nện trúng, cảm giác đau nhức kịch liệt lập tức lan khắp toàn thân, người cong như con tôm bay ngược ra đằng sau, "uỳnh" một tiếng ngã vào trong hồ,

Tưởng lão đầu trông thấy liền toàn thân rét lạnh, tu vi của Thủy Tụ Yêu Đạo và mình hẳn là sàn sàn như nhau, đều là Thông Minh cảnh đại thành, thế mà lại bị một kích nhìn như không hề phát lực của đối phương đánh thành bộ dáng này? Đó là sức mạnh gì?

Tiếp đó, trong khi Tưởng lão đầu còn đang trợn mắt hốc mồm, chỉ thấy Thủy Tụ từ trong nước chui ra, che lấy bụng dưới thống khổ bò ra khỏi ao, vẻ mặt cầu khẩn nói:

"Thánh Chủ xin ngài ngàn vạn lần nghe ta nói..."

"Bành" lại là một cước,

Thủy Tụ đạo nhân miệng mũi đồng thời phun máu, ngã ngửa về phía sau,

Hắn dường như chịu đòn cực tốt, lại chậm rãi bò người lên, thống khổ nôn ra mấy bụm máu to, bên trong vũng máu còn trộn lẫn mấy cái răng gãy, khuôn mặt anh tuấn lúc này đã chật vật đến cực điểm,

Thủy Tụ Yêu Đạo hoành hành giang hồ hiện trông giống như là một con chó bị rơi xuống nước vậy, quỳ mọp trước mặt Doanh Trinh, thanh âm nghẹn ngào nói:

"Thánh Chủ ngài hãy nghe ta nói hết, bằng không Thủy Tụ chết không nhắm mắt a, "

Tưởng lão đầu thấy Thủy Tụ trong hình dạng này mà vẫn đang không ngừng cầu xin tha thứ, cơ bản xác nhận thân phận người đến, không khỏi chấn động trong lòng,

Lần đầu gặp hắn trên con phố dài, lão đã cảm thấy kẻ này tuyệt không đơn giản, mình hành tẩu giang hồ nửa đời, nhìn người vô số, chút nhãn lực kình này vẫn phải có, có điều là vạn vạn không nghĩ tới, đối phương lại là Doanh Trinh, lúc ấy còn tưởng rằng hắn là vị nhân tài mới nổi nào đó trên giang hồ, nhưng chưa từng nghĩ vậy mà là đỉnh núi cao nhất trong lứa tuổi trẻ.

Tưởng lão đầu hiện tại rất muốn cứ vậy đi tới phang cho Thủy Tụ mấy gậy, trực tiếp tiễn hắn cho xong, thế nhưng có Ma Hoàng đứng cạnh bên, lão hiện tại quả là là không dám vọng động,

Doanh Trinh rất muốn nghe thử Thủy Tụ sẽ giải thích thế nào, nhưng hắn không hy vọng có người khác ở đây, quay đầu nhìn sang Tưởng lão đầu đang đứng bên cạnh,

"Lão tiên sinh có thể đi, đây là việc tư của Doanh mỗ, "

Tưởng lão đầu đầu tiên là sững sờ, lập tức có chút do dự, thực ra lão rất muốn bỏ chạy, nhưng lúc này thật tình không đành lòng bỏ lỡ cái cơ hội tuyệt vời này,

Thủy Tụ người này trong giang hồ nghiệp chướng cực sâu, trên thân gánh lấy vô số nhân mạng, kẻ này âm hiểm độc ác việc ác gì đều có thể làm được, người muốn giết hắn đương nhiên rất nhiều, nhưng thủy chung không người nào dám động đến hắn, bởi vì đánh chó cũng phải nhìn mặt chủ nhân,

Mà hiện tại rất rõ ràng chủ tử của hắn cũng không công nhận hắn, cơ hội lần này nếu bỏ lỡ, cũng không biết phải chờ đến năm nào tháng nào,

Đương nhiên, lão chần chờ không đi, cũng bởi nhìn ra Doanh Trinh không có ác ý với lão, chí ít tạm thời là không, bất quá tâm tình của Ma Hoàng có ai mà đoán thấu được chứ?

Doanh Trinh thấy lão thờ ơ, nhíu nhíu mày: "Làm sao? Không nghe thấy lời ta?"

Tưởng lão đầu trong lòng giật mình, đối phương lời này nói ra, vậy mình liền phải nên đi, hắn liếc nhìn Thủy Tụ đang quỳ trên mặt đất, phát hiện đối phương lúc này mặt mũi tràn đầy máu đen mà vẫn không quên dương dương đắc ý nhếch miệng cười với mình,

Tưởng lão đầu khóe miệng giần giật, trong lòng chỉ muốn chửi thề, 'Cẩu vật chớ đắc ý, ngươi bây giờ bị trọng thương, Tưởng gia sẽ ở lại ngay trong cái Thanh Châu phủ này, ta còn không tin sẽ bắt không được ngươi, '

Tưởng lão đầu không nói tiếng nào, quay đầu xuyên theo lỗ thủng trên tường đi ra,

Lão ta vừa đi, Thủy Tụ liền cuống quít dập đầu với Doanh Trinh, đập trên sàn nhà kêu thình thình,

"Thánh Chủ, oan uổng a, tin tức ngài thụ thương thật không phải ta truyền đi, ngài phải tin tưởng ta, "

Doanh Trinh thấy lòng cầu sinh của đối phương mạnh như vậy, lạnh lùng nói: "Cho ta một lý do, "

Thủy Tụ nghe vậy, như là nhìn thấy một chút hy vọng sống, liên tục không ngừng nói:

"Thánh Chủ ngài cũng biết, trận chiến ở Minh Kính hồ, tiểu nhân lúc đó ở ngay tại hiện trường, nhưng quyết chiến giữa ngài và Diệp Huyền thực sự quá mức kinh thiên động địa, cương phong tiết ra như gió lốc quét qua, trong vòng mười dặm sơn băng địa liệt, cây cối đều ngã rạp, tiểu nhân thực sự là chịu không được, bất đắc dĩ đành phải lui lại hơn hai mươi dặm, lẳng lặng chờ lấy tin lành của Thánh Chủ,

Ước chừng đến sau nửa đêm, ta nhìn thấy lão nhân gia ngài từ Minh Kính hồ phương hướng mà đến, một đường hướng nam lao đi,

Tiểu nhân lúc ấy thật tình cao hứng biết bao nhiêu, cho rằng một trận chiến này nhất định là Thánh Chủ thắng, đang định khởi hành đuổi theo Thánh Chủ,

Ai ngờ thân thể lại chợt bị ai đó phong bế toàn bộ huyệt đạo, ta lúc ấy liền sững sờ, thân tu vi này của tiểu nhân coi như tạm được, vậy ai có thể vô thanh vô tức tiếp cận phong ấn huyệt đạo toàn thân của ta chứ?

Lúc ấy tiểu nhân miệng không thể nói, bị người đó trực tiếp nắm lấy vạt áo, xuôi theo phương hướng Thánh Chủ rời đi mà đuổi theo. Người này thân pháp khủng bố đến cực điểm, theo tiểu nhân suy tính, tối thiểu là trên Thoát Thai cảnh,

Không mấy lâu sau, tiểu nhân liền nhìn thấy thân ảnh của Thánh Chủ ở đằng xa

Chỉ là khi đó Thánh Chủ bộ pháp đã chậm rất nhiều, mãi về sau khi mỗi lúc một chậm, tiểu nhân liền phát hiện không thích hợp, trong lòng một mực đang lo lắng cho Thánh Chủ, sau đó Thánh Chủ tiến vào một sơn mạch có mây mù lượn lờ thì mới dừng lại, bước chân tập tễnh như muốn ngã, cả trái tim tiểu nhân lạnh ngắt, lúc ấy liền đoán ra ngài nhất định là bị trọng thương, cũng ngay lúc này, sau gáy bỗng bị người đó kích mạnh, tiểu nhân liền ngất đi, mất đi ý thức,

Lúc tỉnh lại thì đã là ban ngày, tiểu nhân tìm kiếm tung tích Thánh Chủ khắp rừng khắp núi, ngoại trừ phát hiện thi thể một ít nhân vật giang hồ không biết tên, thì chính là nhìn thấy chiếc áo choàng lông đen của ngài trên Phi Lai Thạch, bên dưới chiếc áo choàng lông đen còn hòa với một vũng máu,

Tiểu nhân lúc ấy lòng như tro nguội, cho rằng nhất định là người mang ta theo thừa dịp Thánh Chủ trọng thương đã gia hại,

Nhưng tiểu nhân vẫn chưa từ bỏ ý định, sau khi xuống núi liền nghe ngóng các nơi, không ngờ lúc này trên giang hồ lại lan truyền khắp nơi rằng ta bại lộ lộ tuyến xuôi nam của Thánh Chủ, mới dẫn tới một đống nhân vật giang hồ thiếu thông minh,

Thánh Chủ minh giám a, lúc ấy tiểu nhân bị người nọ chế ngự, toàn thân không thể động đậy, thì đi đâu mà truyền ra tin tức này cơ chứ. Lúc ấy tiểu nhân liền biết mình khẳng định là gánh tội cho ai đó rồi. Ngài hãy nghĩ xem, ta chính là một con chó của ngài, một tên nô tài, nô tài thì làm sao lại đi hại chủ nhân chứ?

Về sau tiểu nhân nghe nói Thánh Chủ xuất hiện tại An Bình huyện, lập tức cả mừng, định đi tìm Thánh Chủ, nào ngờ lại bị lão già Bách Lý Thần Hành Tưởng Phong Nguyệt quấn lấy, liên tiếp truy đuổi tiểu nhân hai tháng, về sau tiểu nhân thăm dò được Tiền Phong doanh của Lục Chính Quang đang ở tại Thanh Châu, thế là liền chạy đến hy vọng Lục thủ tọa nhớ chút tình xưa thay ta ngăn cản tên họ Tưởng đó một chút, không ngờ lại gặp phải Thánh Chủ. Tiểu nhân... tiểu nhân thật sự là rất cao hứng, "

Thủy Tụ một hơi không ngừng nói hết lời xong, liền nghẹn ngào quẹt nước mắt mấy cái, than thở khóc lóc,

Doanh Trinh mặt không biểu tình nhìn đối phương, trong lòng nghĩ đến những gì hắn vừa mới nói rốt cuộc có phải lời nói thật hay không? Trực giác cho thấy đối phương không giống như là đang nói láo, bằng không hắn cũng không dám đến Thanh Châu tìm Lục Chính Quang,

Chủ tử cùng nô tài, cho tới bây giờ đều là có vinh cùng vinh có nhục cùng nhục, đối phương dường như không có lý do để hại mình,

Nếu như là thật, vậy bại lộ hành tung của mình là ai?

Người này đem tin tức mình trọng thương xuôi nam truyền đi, hiển nhiên là muốn dẫn tới càng nhiều người truy sát hơn, thế nhưng nghe Thủy Tụ nói, tu vi của đối phương rất có thể đã vượt qua Thoát Thai cảnh, tu vi như thế, muốn giết mình tại sao không tự mình động thủ?

Hắn không dám lộ diện? Là sợ mình nhận ra?

"Ngươi lúc đó có thấy rõ tướng mạo người đó hay không?"

Thủy Tụ lại nôn ra một ngụm máu lớn, yếu ớt nói: "Lúc ấy tiểu nhân bị người kia xách trước người, vẫn luôn quay lưng về phía nàng, bất quá... trong lòng tiểu nhân có một suy đoán, nhưng cũng không dám nói, "

"Nói!"

Thủy Tụ nuốt ngụm nước bọt, cẩn thận từng li từng tí nói: "Trên thân người đó có một mùi thanh hương rất nhạt, thấm vào ruột gan, tiểu nhân hình như từng ngửi thấy trên người một người, "

"Ai?"

"Nữ chủ nhân của Quang Minh đỉnh..."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Skyline0408
05 Tháng sáu, 2020 15:51
t thì thấy bác cvt rất có tâm đấy chứ, đọc rất thoải mái. :))
TheJoker
03 Tháng sáu, 2020 12:09
Đa tạ đã ủng hộ. Do tại hạ đi làm nên mỗi ngày trong tuần thường chỉ được 2-3 chương. Chỉ cuối tuần mới được 4-5 chương :) Như vậy cũng đủ đuổi kịp tác giả trước khi truyện đi được 2/3 chặn đường. Chỉ sợ đến lúc ấy chúng ta ai cũng treo mỏ thôi :sweat_smile:
TheJoker
03 Tháng sáu, 2020 12:07
Đa tạ đã ủng hộ
TheJoker
03 Tháng sáu, 2020 12:07
Đa tạ đã ủng hộ
acmakeke
02 Tháng sáu, 2020 04:06
Truyện hay bất ngờ, ban đầu không hi vọng nhiều lắm nhưng càng đọc thấy bút lực tác lại rất khá. Hóng chương!!!!
S7Song
01 Tháng sáu, 2020 19:49
Càng đọc càng thèm
dizzybone94
01 Tháng sáu, 2020 19:34
truyện đọc cuốn quá . hi vọng cvt tăng thêm thuốc để ae qua cơn nghiện
TheJoker
01 Tháng sáu, 2020 16:30
Các hạ yên tâm, tại hạ xem phim HK từ năm 88, mê đọc truyện kiếm hiệp từ năm 94, tham gia nhóm đả tự trên maihoatrang năm 2001 nên biết rõ cái gọi là “văn phong kiếm hiệp” mà các hạ nói nó phải nên thế nào. :relaxed:️
LangTuTramKha
01 Tháng sáu, 2020 08:44
Đây là truyện Võ Hiệp, giờ Cô ấy, Anh ấy, em, tôi vào có mà thành ra truyện đô thị à ? đọc ngán nhất truyện dịch thể loại cổ trang võ hiệp mà cứ anh, em, cô chú. ngang phè phè
TheJoker
31 Tháng năm, 2020 23:23
Ngươi-ta là xưng hô giữa bề trên-dưới, lạ-xa hoặc giận-ghét-hờn-thù. Trong tiếng Việt, có rất nhiều danh xưng cho những mối quan hệ giữa sư-đồ, phụ/nương-tử/nữ, huynh/đệ/tỷ/muội... Tại hạ chỉ cố vận dụng càng nhiều những danh xưng ấy để làm rõ mối quan hệ giữa các nhân vật với nhau càng tốt. Đọc (dù chỉ là Vietphrase) truyện mà xuyên suốt từ đầu đến cuối chỉ ngươi-ta với nhau cũng như ăn bát mì không qua ngày đoạn tháng. Thật ngán lắm thay :))
HoangVanPhong
31 Tháng năm, 2020 21:04
ko cần phải đổi xưng hô thành " cô ấy " " anh ấy " v..v. đâu Giữ lại xưng hô ta ngươi cho hợp văn phong kiếm hiệp
Hiep Nguyen
31 Tháng năm, 2020 18:56
Đọc hay dã man sếp ơi bom 1 phát vài chục chương thì tuyệt vời
TheJoker
31 Tháng năm, 2020 09:18
Huhuhu tạ lỗi T7 đáng lẽ ít nhất 5-6 chương nhưng vì tại hạ xỉn quắc quá không lên mạng được... Xin thứ lỗi cho
TheJoker
31 Tháng năm, 2020 09:17
CN tại hạ sẽ cố nhưng vài chục chương thì chắc chết =))))
Hiep Nguyen
30 Tháng năm, 2020 11:47
Bommmmm
S7Song
29 Tháng năm, 2020 13:06
Mai t7 bom vài chục chương đi bạn
S7Song
29 Tháng năm, 2020 13:05
Truyện còn ít chương quá nên chưa nhìu ng đọc
TheJoker
28 Tháng năm, 2020 19:39
Có lẽ phần lớn độc giả thích thể loại yy trong đó nhân vật chính là kẻ thị huyết hiếu sát (cái mà những độc giả trẻ tuổi đó gọi là "sát phạt quyết đoán") cho nên không thích thể loại kiếm hiếp huyền ảo như vầy. Hoặc cũng có lẽ vì ít chương quá nên chưa đủ lôi kéo sự chú ý của mọi người. Mọi thứ đều có lý do, thôi thì cứ tùy duyên vậy. Dẫu sao thì tại hạ cũng thay mặt tác giả đa tạ đạo hữu đã yêu thích tác phẩm này :)
TheJoker
28 Tháng năm, 2020 19:36
Tuần này hơi bận nên cố 3-4 chương/1 ngày. Tại hạ cũng không muốn đuổi kịp tác giả sớm quá (hiện tác giả đã viết được tầm 320 chương có lẻ), lúc đó độc giả đói thuốc còn khổ hơn.
Hiep Nguyen
28 Tháng năm, 2020 17:31
Sao mấy truyện bõ hiệp hay tnay mà ít tương tác thế nhỉ
Hiep Nguyen
28 Tháng năm, 2020 15:16
Vã truyện vãi ngày ra cài chương hic
TheJoker
27 Tháng năm, 2020 19:23
Tại hạ sẽ rà sửa Tinh Uyển thành tên Thanh Uyển (Mộc Thanh Uyển) hết. Do chữ “qing” đồng âm nên tác giả hay viết nhầm. Mộc Thanh Uyển đọc nghe giống Mộc Uyển Thanh trong Thiên Long Bát Bộ nên tại hạ quyết định dùng nó. Nếu các đạo hữu có phát hiện chương nào có sai sót về tên thì báo hộ cho. Đa tạ!
TheJoker
27 Tháng năm, 2020 07:12
Đa tạ đạo hữu đã yêu thích.
Hiep Nguyen
27 Tháng năm, 2020 01:19
Đọc siêu hay siêu lôi quấn
Skyline0408
26 Tháng năm, 2020 08:41
bác cvt edit kỹ thật ấy. nói thật là trình độ dịch của 1 bộ phận dịch giả chắc cũng tầm tầm ntn thôi. :)))))
BÌNH LUẬN FACEBOOK