Nhìn nơi xa lâu đài Ma Vương mà Nobita có cảm giác như rưng rưng muốn khóc, dẫu sao đi nữa thì cuối cùng cũng thoát được cái cảnh lăn lộn vật vã đi đường khổ bức.
Mấy ai mà hiểu được nỗi khổ của nghe Jaian hát hay là bị lạc đường trong rừng rậm là như thế nào.
Nobita hắn có thực lực cường hoành đi nữa cũng khó mà chịu nổi á, chưa nói đến những người khác, quả thực là hấp hối a.
Nhìn lâu đài quỷ canh phòng cẩn mật đến con ruồi khó lọt, cùng với hắn biết Ma Vương là có thể xem thấu tàng hình, Nobita quả đoán quyết định… trực đảo hoàng long!!!
Tức là ngu ngốc xông thẳng vào cướp người xoạt Boss.
Nobita vẫn rất tự tin đối với sức mạnh của bản thân đấy, theo hắn nghĩ thì có sức đánh thắng thì cần ggì âm mưu quỷ kế?
Thế là mặc kệ Doraemon và mọi người ngăn cản, Nobita đơn giản gọn nhẹ ném vào trước cửa đám ác ma một cái cấm chú hệ lôi mà hắn tự sáng chế “Lôi Phá Cửu Thiên”… ừ, cái tên cũng là hắn đặt nốt.
Bị đánh đến tận cửa, Ma Vương cũng không phải là ăn chay, ngay lập tức xuất hiện trên không của tòa thành.
Nhìn chằm chằm vào đám người phía dưới, chính xác hơn là chỉ một bóng người nhỏ bé đeo kính mà thôi, Ma Vương nghiêm nghị nói:
“Không ngờ được ngàn năm trôi qua thứ nhỏ yếu nhân loại lại vẫn có thể sinh ra được cường giả như ngươi!”
Nobita từ sau khi Ma Vương xuất hiện cũng bỏ đi cái vẻ cợt nhả trên mặt, nghiêm túc lên.
Nobita hắn là được bàn tay vàng mang tên Thần Vị, nó có thể trợ giúp cho hắn từng bước tìm hiểu thế giới, hiểu rõ vũ trụ, lên làm Chân Thần.
Nhưng Nobita từ trước đến nay vẫn là sử dụng cái bàn tay vàng này lệch đi.
Sinh sống tại hiện đại xã hội, Nobita không thể như những người trong huyền huyễn bỏ cả đời đi tu luyện để đột phá cái cấp này đột phá cái cấp khác.
Bởi thế nên hắn đối với Thần Vị khai phát chưa sánh bằng một hạt cát trong sa mạc đâu.
Thay vì đi theo con đường học tập tìm hiểu vũ trụ cái gì Nobita hắn lại lợi dụng Thần Vị đơn thuần tăng cho bản thân “Sức Mạnh”, rồi nhờ vào “Khí” của Dragon Ball thế giới mà có được sức hủy diệt kinh khủng.
Nhưng dẫu sao so sánh với tứ đại cơ bản lực cùng các loại kiến thức Vũ Trụ thì chỉ dựa vào “sức mạnh” cái từ này thì không thêr phủ nhận Nobita hắn ngộ nhập lạc lối.
Nếu không phải cả một quãng thời gian học tập Ma pháp tri thức gần đây để bù đắp cho tri thức khiếm khuyết của mình thì Nobita bây giờ chẳng khác gì một kẻ vũ phu cả.
Sẽ như đám “cao thủ võ lâm” của trung quốc tự phụ võ nghệ cao cường rồi đến khi bị súng kíp bắn chết cũng không biết nguyên do là một dạng.
Nobita nhờ bù đắp được chút kiến thức về Ma Thuật nên mới nhận ra được Ma Vương không đơn giản.
Cũng không phải Ma Vương mạnh hơn hắn, mà là thứ sức mạnh của Ma Vương có khả năng khắc chế hắn.
Trong mắt Nobita Ma Vương hóa thành cả một hành tinh, vĩ ngạn, tràn đầy thần bí và mạnh mẽ.
Nobita nghiêm túc đánh giá Ma Vương, kiêng kị Ma Vương, nhưng Ma Vương sao lại không kiêng kị hắn đây.
Ma Vương chưa bao giờ gặm được một khẻ kì lạ đến vậy, hắn có thể cảm giác được vị cách của Nobita thực sự rất cao đoan, nhưng quầng sáng kiến thức của Nobita thì lại bé nhỏ một cách đáng thương.
Phải biết rằng những kẻ mạnh mẽ như Ma Vương hắn, tuy sinh ra đã mạnh mẽ vượt qua thông thường nhận thức, nhưng kèm theo đó chính là lượng kiến thức hắn tích lũy cũng vô cùng khổng lồ.
Cả ngàn năm nghiên cứu, đối với Ma Vương, học tập tự nhiên chính là con đường ngắn nhất để nắm giữ càng cường đại sức mạnh.
Nhưng Nobita bất quá mới xuyên qua chưa đầy 2 năm, tính cả thời gian quay về quá khứ các loại thì cộng lại đối với Ma Vương vẫn chưa được bằng cái số lẻ của tuổi hắn.
Ngay khi Nobita tung phép thuật ra khiêu khích thì đoàn người Doraemon đã cũng bất đắc dĩ mà lui lại ẩn thân lẩn vào lâu đài, không có Ma Vương trấn thủ thì tòa lâu đài này đối với có đủ loại bảo bối Doraemon mà nói thùng rỗng kêu to.
Bất quá lịch sử là phi thường tương tự, nói đúng hơn là có quán tính đấy.
Cho dù con bướm nhỏ Nobita có đập cánh mãnh liệt thay đổi nghiêng trời lệch đất nhưng việc muốn đến vẫn là đến.
Đoàn người thoát được Ma Vương nhưng cuối cùng lại lật xe trong tay đám tiểu quỷ.
Chỉ mỗi Doraemon chạy thoát, trong lúc quýnh quáng tìm cách thay đổi cục diện thì cậu ta bỗng nhiên khai khiếu mà dùng “Ví lấy đồ” lấy ra bàn học của Nobita, chui vào cỗ máy thời gian trở về trước ngày thế giới thay đổi.
Không quá khác biệt khi Medusa phát hiện và đuổi theo đến quá khứ, Doraemon chong chóng tre bị hết sạch pin lúc lạc đường trong rừng rậm nên không thể không vơ đại chiếc chổi quét sân mà bay đi mong tránh thoát được con ác quỷ bám theo.
Nhưng cuối cùng là Doraemon không chịu chú tâm học PHép Thuật, chổi bay chả được bao xa thì bị Medusa đuổi kịp bắn cho một phát hóa đá rơi xuống cái cây tại bãi đất trống.
…………………………………………….
Mọi người gặp nạn, Nobita cũng không bận quan tâm được. Hắn đang kiệt lực chống đỡ Ma Vương tập kích.
Không sai! Chính là chống đỡ.
Vốn dĩ Nobita sức chiến đấu kinh người, động một cái có thể hủy diệt cả hành tinh, nhưng khổ nỗi hắn bị Ma Vương áp chế.
Nobita hắn mạnh là mạnh thật, “khí” sức phá hoại cũng là không ai có thể chê, nhưng Ma Vương hắn lại cực độ may mắn bởi trận chiến này là trên Ma Giới, sân nhà của hắn.
Tại Ma Giới, mỗi ngọn cỏ, sinh linh, quy tắc… tất cả cũng là Ma Vương cả đấy.
Tuy Ma Vương tấn công Nobita cũng khó mà phá được hắn hộ thể “Khí”, nhưng Nobita hắn cũng không khác là mấy.
Ka Me Ha Me Ha tung ra bị thế giới chi lực áp chế ma diệt cực độ đến mức Ma Vương vẫn ung dung hồi phục lại lỗ thủng trên thân thể do Ka Me Ha Me Ha tạo ra, chưa đầy mấy chớp mắt đã hoàn hảo như cũ.
Một kẻ thì đánh đánh mãi không thể phá phòng, một kẻ thì càng thêm vô lại, đánh thủng bản thân đaro mắt lại hồi phục như ban đầu.
Hai người ai cũng không làm được ai, đánh cho thiên hoang địa lão, mệnh mỏi lại dừng lại mắt lớn trừng mắt nhỏ, hồi quá khí lại quay vào nhau đánh túi bụi.
Càng đánh Nobita càng cảm nhận được bản thân thua kém Ma Vương ở điểm nào, đó chính là đối với Thế giới quyền chưởng khống, cũng là đối với kiến thức Vũ Trụ một loại nắm giữ.
Nobita hắn có thể có sức mạnh hơn Ma Vương, nhưng Ma Vương hắn lại có lượng kiến thức đầy đủ áp sập Nobita.
Có câu nói “dốc sức hàng thập bội” có nghĩa là mạnh mẽ đến mức nhất định, kĩ xảo nào cũng chỉ cần dốc sức mà làm.
Nhưng “sức” của Nobita vẫn chưa đầy đủ mạnh đến có thể “hàng thập bội”, thành thử ra hai người đánh cái thành ra không ai làm gì được đối phương.
Nobita hắn là biết điểm yếu của Ma Vương là tại cái mặt trăng của hành tinh này, nhưng hắn khó mà dùng cách thức đó để đánh bại Ma Vương.
Một đó là mọi người vẫn còn ở Ma Giới, một khi Mặt trăng nổ, Ma Vương chết, chắc chắn cả hành tinnh sẽ chôn theo, cả đám cũng theo đó mà thành bụi vũ trụ.
Hai đó là lòng tự trọng của Nobita quấy phá, hắn mới không chịu thua bởi một tên phản diện boss đâu, lại còn cần dùng thủ đoạn để dành thắng.
Nobita hắn rất tự tin về sức mạnh của bản thân, hắn định bụng treo Ma Vương lên đánh rồi tiện tay giúp cả đám cứu con tin, rồi đánh chết được hắn thì đánh, không đánh chết được thì đánh nát Mặt Trăng cũng không muộn.
Nhưng kế hoạch là theo không nổi biến hóa đấy.
Trong truyện tranh Ma Vương xuất hiện ra sân với tầng neff chỉ số thông minh quá kinh khủng, khiến cho mọi người nhìn Ma Vương với ánh mắt: “Bất quá cũng chỉ đến thế!”
Nhưng đó là do Ma Vương khinh địch và bị neff thông minh kinh khủng mà thôi. Khi Ma Vương nghiêm túc lên quả thật là mạnh mẽ đến không muốn không muốn.
Nhìn tình cảnh vô giải trước mắt, Nobita cũng không biết nên làm sao nữa.
Ps: Có đạo hữu noií tác muốn bỏ truyện này dang dở?
Chỉ là Tác đang bị lạc đường giữa nhân sinh đầy trắc trở mà thôi á.
Chứ đứa con tinh thần đâu phải nói bỏ là bỏ được!
Chậm ra chương thì Tác nhận, chứ mang tiếng mang con bỏ chợ laf Tác quyết không nhận đâu nhé.