“Sông nở đất nứt, nhật nguyệt vô quang”.
Chỉ có những từ này mới có thể miêu tả được trận đánh gữa hai kẻ không được xem là người này.
Vốn từ khi xuyên qua kèm theo ngón tay vàng Thần Vị, Nobita đã trên một ý nghĩa nào đó không còn là người nữa rồi, còn đối lập Ma Vương thì càng không phải là nhân loại.
Hai kẻ mạnh mẽ hễ giơ tay nhấc chân đều tràn đầy uy lực.
Nobita tận tình giải phóng hết trongcơ thể “khí” đánh chô đối diện Ma Vương là không ngóc đầu đậy được, nhưng Ma Vương cũng không cam lòng yếu thế, cả thế giới này là bản thân hắn đấy, “cửu tiêu thần lôi”, “độc phong gào thét”, “hải thần dậy sóng” cái gì như không cần tiền mà vung ra đến thiên địa uy thế.
Đứng trước thiên tai một dạng sức mạnh, con người dẫu có mạnh mẽ bao nhiêu cũng có cảm giác trafn đầy nhỏ bé.
Nobita hắn lại như một hòn đá tảng đứng giữa dòng nước lũ, mặc kệ cho phong ba bão táp hắn đều ngật đứng không ngã.
Cấm chú cái gì đứng trước tự nhiên sức mạnh đều có vẻ nhỏ bé, bởi thế nên Nobita hắn gần như không sử dụng kiến thức phép thuật vừa học.
Dẫu sao thế giới phép thuật này bất quá cũng chỉ như vậy, chưa đến mức độ hủy thiên diệt địa được, tốt nhất vẫn là sử dụng “khí” cái thứ tràn đầy lực phá hoại này quen thuộc.
Có câu nói “thần tiên đánh nhau thường nhân gặp họa”. Vốn dĩ là tượng trưng cho độc ác, mạnh mẽ, tàn bạo, đám ma quỷ đứng trước trận chiến của hai người lại trở thành “thường nhân”.
…………………………………………………………………………………………………………..
Tại sân nhà Nobita, trời đêm mây đen vần vũ mưa rào, Doraemon bỗng nhiên mở mắt.
“May quá! Cuối cùng anh cũng đã tỉnh!”
Doremi một mặt vui sướng mà kêu lên.
May sao hai anh em nhà Doraemon đều có của nhau chuông báo nguy, nếu như Doraemon còn đứng tại thời không Ma PHáp thì chưa hẳn chuông báo sẽ réo gọi, nhưng khi Doraemon chạy về lại bản thời không bình thường thì chiếc chuông cứu nguy dẫn theo Doremi đến cứu được cậu ta, không thể không nói là nội dung cốt truyện sẽ vô tình hay cố ý mà sẽ diễn ra tình huống vô cùng tương tự.
Anh em trùng phùng vốn dĩ có nhiều chuyện để nói, nhưng Doraemon đơn giản là lo lắng cho mọi người tại thế giới phép thuật nên chỉ bắt chuyện đôi câu hai anh em đã ngay lập tức lên đường trở về thế giới phép thuật.
Còn cái chuyện sửa đổi quá khứ cái gì cũng chỉ là Doraemon lúc quẫn bách không tìm được phương pháp gì nữa mới sử ra hạ sách, bây giờ có Doremi rồi thì lại càng không cần thiết.
……………………………………………………………………………………….
Thận chiến diễn ra lâu hơn nhiều Nobita và Ma Vương tưởng.
Ba ngày ba đêm!
Hai kẻ phi nhân loại đánh nhau ngươi chết ta sống ba ngày ba đêm, đã có thể ghi chép vào sử thi trận chiến.
Trận chiến phá hủy đi gần một phần ba Ma Giới, đây đã là thành quả sau quá trình bảo vệ của Ma Vương, tuy thế nhưng không thể phủ nhận càng đánh Ma Vương càng yếu đi còn Nobita càng đánh càng mạnh mẽ.
Nobita đang không ngừng hướng Ma Vương học tập lấy khống chế thiên nhiên, hay đúng hơn là pháp tắc, tuy cái hiểu cái không nhưng ba ngày không ngừng mà đánh lấy cũng khiến Nobita hiểu ra được chút phương pháp.
Hai người tuy đánh thiên băng địa liệt, nhưng cuối cùng cả hai đều hữu tình vô ý mà tránh đi lâu đài Ma Vương, Nobita thì biết trong lâu đài còn nhốt lại đám bạn bè cuẩ hắn, còn Ma Vương thì ít nhất cũng chưa bệnh hoạn đến thích phá dỡ căn phòng của bản thân.
Hai người đánh a, đánh a, đến cuối cùng dừng lại khi Nobita nhìn thấy phương xa nơi lâu đài có pháo hoa bay lên nổ sáng cả một vùng trời.
Lịch sử là sẽ có tính chất tự sửa đổi đấy! Dẫu cho con bướm Nobita có đập cánh như thế nào thì cũng chỉ có thể sửa chữa được một phần mà thôi, đại thể sẽ không bị cải biến đến quá xa.
Nhìn thấy pháo hoa bay lên trời đã khiến cho Nobita nhớ đến nào đó một đoạn kịch bản cứu con tin, nhếch miệng lên nói với Ma Vương:
“Có vẻ cuộc chơi của chúng ta có thể kết thúc tại dây rồi…”
Đánh với Nobita ba ngày ba đêm Ma Vương đối với Nobita là có chút ít lí giải đấy.
Gặp Nobita nói như thế thì Ma Vương cả người căn thẳng lên duy trì 200% độ cảnh giác.
Nhìn thấy Ma Vương cảnh giác như vậy Nobita cũng cười to mà hô lên chiêu thức mà sau ba ngày học tập Ma Vương hắn ngộ ra:
“Sáng Thế… Diệt Thế!”
………………………………………………………………………………
Tại bên phía gần nửa tinh cầu nơi có tòa lâu đài Ma Vương đang diễn ra một cuộc vượt ngục thế kỉ của một đám con người thoát khỏi địa ngục một dạng lâu đài ma vương.
Cả đám người đang cưỡi trên thảm bay của Myoko thoát khỏi sự vây bắt của lũ ác quỷ, mãi mới có thể vượt khỏi muôn trùng vây cả đám mới nhận ra trên tấm thảm thiếu đi một người.
“Nobita-kun cậu ấy đâu?”
Shizuka một mặt lo lắng nói.
Doraemon cũng hoang mang nói:
“Tớ cũng không biết nữa, lúc trở về quá khứ chỉ có mỗi tớ thôi, Nobita cậu ấy kiềm chân Ma Vương… chả lẽ…”
Cả đám trầm mặc không nói, cả đám người ai ai cũng biết ma vương rất mạnh mẽ, kiềm chân Ma Vương cái gì Nobita có lẽ lành ít dữ nhiều.
Khi mà cả đám trầm mặc, lũ con gái bắt đầu thút thít tthì bỗng nhiên có giọng nói vang lên bên tai của mọi người:
“Chào mọi người! Mọi người vẫn khỏe cả chứ?”
Kinh ngạc cực độ, cả đám người như không tin vào mắt mình mà hét lên:
“Nobita!!!”
“Không có thời gian để trùng phùng đâu, nhanh lên vượt qua thông đạo, Ma Giới sắp bị hủy diệt rồi!”
Nobita cũng rất cảm động trước tình hữu nghị của cả đám bạn, nhưng việc quan trộng vẫn là nên làm trước.
Nobita nhắc nhở, cả đám mới nhận thức được xung quanh Ma Giới có sự thay đổi to lớn, cây cối bắt đầuu thiêu đốt lên, biển cả cũng bắt đầu thiêu đốt, kể cả băng nguyên dưới tấm thảm cũng đang không ngừng tan chảy, mặt ngoài còn bao bọc bởi một làn lửa đen thẫm.
Không kịp suy nghĩ nhiều tại sao lại xuất hiện sự tình như vậy, cả đám nhanh chóng điều khiển thảm bay chạy thục mạng thoát khỏi Ma Giới.
Nhìn lại cả Ma Giới to lớn hơn mấy lần Trái Đất dần dần tan thành bụi vũ trụ mà cả đám may mắn như thoát được kiếp nạn mà thở ra một hơi.
“Làm sao Ma Giới bỗng nhiên lại bị tan vỡ thế Nobita?”
Doraemon quay đầu về phía hung thủ của vu việc mà hỏi lên vấn đề ai cũng quan tâm.
Nobita một mặt nghiêm túc nói hươu nói vượn:
“Tớ vốn dĩ là không đánh được Ma Vương, hắn thực sự quá mạnh mẽ, nhưng mà hắn có nhược điểm đó chính là nếu như có phi tiêu bạc bắn trúng tim thì ắt phải chết! Thế là tớ sau khi phát hiện ra điều đó đã có thể giết chết hắn, Ma Giới cũng theo đó mà bị hủy diệt.”
Dẫu sao cũng là không ai có chứng cứ cái gì, Nobita nói không có chút gánh nặng tâm lí, thật sự Ma Vương hắn là giết, cũng thực sự Ma Vương trái tim bị tên bạc bắn chắc chắn sẽ chết, hắn hoàn toàn không nói nửa lời dối trá.
Còn việc hắn có dùng mũi tên bạc bắn vào trái tim khiến Ma Vương chết không hay việc trái tim lão Ma Vương thực chất là mặt trăng cái này điểu sự Nobita hắn chỉ là lựa chọn không nói mà thôi á.
Được Nobita câu trả lời, cả đám người cũng không nghi ngờ, chỉ là tấm tắc nói chuyện, không ngờ trâu bò hống hống Ma Vương lại bị một mũi tên bạc giết chết, quả là không xứng đáng cho trùm cuối, chết được cái nói là nhanh gọn, đến hành tin của bản thân cũng thuẫn táng theo luôn, phải nói là sạch bóng không tì vết.
Nghe mà Nobita cuồng chảy mồ hôi, nếu không phải hắn ra cái yêu thiêu thân thì nói không chừng theo cốt truyện mà đi thì thực sự như mọi người nói như vậy, ngưu bức hống hống Ma Vương bị diệt một cái nhanh gọn, xuất hiện trên màn ảnh còn thua quá trình cả đám vượt ải tìm Boss nữa.
Nói vậy lại xem ra Nobita hắn cũng coi như là một ân nhân của Ma Vương khiến cho hắn thỏa mãn thả hết sức đánh và rồi thua quang minh chính đại? Vậy không phải là Ma Vương cần phải cám ơn Nobita hắn một tiếng?... Có lẽ a…
Mặc niệm cho ở dưới suối vàng Ma Vương không tức điên lên đội mồ sống dậy rồi lại bị tức chết. Đã giết hắn rồi còn muốn hắn cám ơn, quả nhiên là da mặt đủ dày.
Ps: Viết a viết a… thế quái nào hóa thành truyện tu tiên??? Tác đang cảm thấy có nên nhân đây đổi luôn thể loại từ đồng nhân biến thành Tu tiên khoa huyễn???