Quyển 4: Nộ phạm thiên điều
Mấy gã thiêu kiêu chi tử này nhận ra, đương nhiên Lôi Thần đế quân và Diệu Âm đế hậu cũng nhìn thấy được. Diệu Âm đế hậu động nộ vì sát ý của Yến Ngọc Lan, định trực tiếp trừng phạt nàng thì bị Lôi Thần đế quân cản lại, truyền âm nói với nàng gì đó. Thế nhưng, tuy đã biết đây vốn là kế hoạch của Trịnh Thần Không, thế nhưng Diệu Âm đế hậu trong lòng vẫn rất tức giận, nhất định sau ngày hôm nay Yến Ngọc Lan sẽ phải chịu không ít sự uất ức.
Lão giả nọ nhìn thấy hai người đã bái đường xong, khuôn mặt già nua thập phần cung kính, ý tứ nịnh nọt nói:
- Chúc mừng thái tử lấy được phi tử, sớm ngày có được tin tốt.
Mặc dù biết được quan hệ giữa Trịnh Thần Không và Yến Ngọc Lan chắc chắn không bình thường, hoặc có thể nói là Yến Ngọc Lan rất hận Trịnh Thần Không, thế nhưng không ít người chẳng quan tâm đến điều này, đặc biệt là Băng Hoàng thái tử. Vốn đang định tiến lên chúc mừng, bỗng nhiên toàn bộ bọn họ phát hiện có một luồng khí tức đang hướng đến Thiên Phong đế đô.
Ngay lập tức khiến cho bọn họ chú ý đến. Trong lòng càng đang suy nghĩ, rốt cuộc là tên ngu ngốc nào đây, trong tại Thiên Phong đế đô mà dám làm càng như vậy, quả thật không biết chữ chết viết như thế nào. Ai nấy đều cười thầm, chuẩn bị xem tên ngu ngốc kia bị đám cao thủ bí mật thủ hộ Thiên Phong đế đô trực tiếp giết chết. Thế nhưng để cho bọn họ thất vọng rồi.
Đám cao thủ ẩn mình kia phát hiện có kẻ xâm nhập, hơn nữa còn là công khai xâm nhập, đúng là chẳng đặt đám cao thủ bọn họ vào mắt. Mười tên cao thủ tu vi Thần Đế cảnh bay lên bầu trời, một người trong số đó quát lớn:
- Kẻ đến là ai, mau lăn ra cho bản tướng quân, nếu không đừng trách bản tướng quân ra tay…
Gã tướng quân còn chưa kịp nói xong thì bỗng cảm giác như thương khung sập đổ, một luồng sát khí đả động cửu thiên bao trùm không gian. Chỉ thấy từ trên trời một cái cự phủ khổng lồ giáng xuống, như đang muốn phá vỡ bầu trời, hủy diệt mặt đất, không gian xung quanh vang lên âm thanh đổ nát, phương viên trăm dặm biến thành một đống đổ nát.
Không chỉ mười tên cao thủ Thần Đế cảnh kia, ngay cả những tên cao thủ ẩn mình còn đang xem thường Tinh Hồn còn không hiểu chuyện gì vừa mới xảy ra, một búa đánh xuống mang uy lực hủy diệt thế đạo, trong phương viên trăm dặm lập tức bị đánh đến nhục thân vỡ nát. Đương nhiên trong phạm vi trăm dặm này không chỉ có đám cao thủ này mà còn có rất nhiều người khác, bọn họ vốn đến đây để theo dõi hôn sự của Trịnh Thần Không, chẳng ngờ lại bị giết chết mà ngay cả chết như thế nào cũng không biết, âu cũng là cái số.
Ngay lúc Tinh Hồn xuất hiện với sát niệm động thiên, Trịnh Thần Không đã dự tính trước điều này, đại trận phòng hộ Thiên Phong đế đô liền được khởi động, tàn lực một búa kia đập vào kết giới liền bị hóa giải ngay lập tức, tựa hồ vừa đánh vào vũng bùn, biến mất không chút tung tích.
Lại nhìn cảnh tượng hoang tàn kia, hàng ngàn con người vẫn lạc, máu tươi tràn ngập, huyết khí hòa vào thiên địa tanh hôi vô cùng, khiến cho người ta muốn nôn mửa. Một chiêu vừa rồi, ngay cả cao thủ Thần Đế cảnh cũng không đỡ được mà trực tiếp vẫn lạc, ngay lập tức khiến cho tâm tình của những người đứng trong kết giới đế đô rung động.
Trừ mấy người đã biết trước, đặc biệt là mấy người đã từng giao thủ với Tinh Hồn như Trịnh Thần Không, Trịnh Trường Không và Sở Hóa Long, ai nấy trong lòng đều kinh ngạc không thôi. Bởi vì tu vi của Tinh Hồn quá kinh khủng, ngay cả cao thủ Thần Đế cảnh cũng không có thực lực hoàn thủ. Một người trẻ tuổi mà thực lực kinh khủng như vậy, làm sao khiến cho người ta chấp nhận được.
Từ trong hư không, một gã nam tử hắc bào xuất hiện, tuy rằng hắn tuấn dật phất phàm, thế nhưng lại vô cùng giận dữ, sát niệm động thiên khiến cho người ta hoảng sợ, còn tưởng rằng một vị ma thần giáng thế. Chẳng ngờ đó lại là một nam tử trẻ tuổi.
Tinh Hồn một tay cầm Phong Lôi Tam Hợp phủ, sát lục chi khí bức nhân, không ngừng tiến về phía Thiên Phong đế đô, gọi thẳng tên của Trịnh Thần Không, quát:
- Trịnh Thần Không, tên khốn kiếp, ta phải giết ngươi.
Vừa nói, Tinh Hồn nguyên lực truyền vào Phong Lôi Tam Hợp phủ, chỉ thấy Phong Lôi Tam Hợp phủ lôi quang chớp lóe, bầu trời tối sầm lại, lôi điện ầm ầm, Tinh Hồn cầm Phong Lôi Tam Hợp phủ, thoạt nhìn giống như lôi thần trong truyền thuyết. Một búa đánh xuống, mang theo khí tức hủy thiên diệt địa, cao thủ bên trong kết giới hoảng sợ, nếu như để sát nhân kia vào trong kết giới, nơi này có lẽ sẽ trở thành mồ chôn bọn họ.
Bỗng nhiên từ bên trong có một bóng người bay ra khỏi kết giới, song quyền nắm chặt lại, cả người giống như một ngọn thái sơn, khí thế trên người bạo phát, sau lưng ẩn hiện một vị bá vương ngạnh thương khung. Chỉ thấy hắn gầm lớn một tiếng, song thủ đập vào nhau, tạo nên một âm thanh nổ vang chói tai:
- Thần Võ quyết – Thiên chấn.
Người xuất hiện chính là Thần Võ chiến thần, đệ nhất thiên kiêu Thiên Lam thần điện. Hắn ra khỏi kết giới, đương nhiên không đơn giản chỉ là ngăn cản sát chiêu của Tinh Hồn. Thứ nhất, hắn muốn chứng minh thực lực cường đại của mình cho người khác biết, dù sao đối thủ cũng là một người trẻ tuổi, tu vi lại vô cùng thâm hậu, không thua kém gì thiên kiêu thập kiệt. Thứ hai, Thần Võ chiến thần nhận thức được Tinh Hồn. Thiên Lam điện chủ đã từng nói về Tinh Hồn cho hắn nghe một lần, còn cho hắn nhìn thấy bức tranh vẽ Tinh Hồn nữa. Vốn dĩ Thần Võ chiến thần không đặt Tinh Hồn ở trong lòng, bởi vì hắn không tin Tinh Hồn mạnh bằng hắn. Thế nhưng thế cục bây giờ lại khác, Tinh Hồn mạnh hơn những gì hắn tưởng tượng, còn là đối thủ của Trịnh Thần Không nữa, nếu như giết chết Tinh Hồn, như vậy hắn sẽ được ban thưởng vô cùng hậu hĩnh.
Thần Võ chiến thần tu vi đã đột phá Đấu Thần kỳ Chân Thần cảnh sơ kỳ, hơn nữa còn có thiên phú Bá vương chiến thần thể, có thể vượt cấp khiêu chiến, thế nên hắn vô cùng có lòng tin sẽ đập chết Tinh Hồn. Đáng tiếc hắn đã xem thường rồi, ngay cả Trịnh Thần Không có Bất tử chi thân cũng phải hết sức e dè Tinh Hồn, một kẻ mới đột phá Chân Thần cảnh sơ kỳ, cho dù có năng lực vượt cấp khiêu chiến, trong mắt Tinh Hồn thì Thần Võ chiến thần chẳng là cái đinh gì cả. Một búa của Tinh Hồn không chỉ phá vỡ tuyệt chiêu Thiên chấn mà, dư lực không tan mà đập thẳng vào thân thể Thần Võ chiến thần.
Thần võ chiến thần nhục thân cứng cáp như kim cương, cho dù trúng một quyền của cao thủ Chân Thần cảnh trung kỳ cũng không để lại bất kỳ tổn thương gì, thế nhưng bị một búa của Tinh Hồn nện xuống liền cảm giác xương cốt muốn bị đánh nát, từ trên trời bay xuyên qua kết giới, đập xuống mặt đất dát đầy hoàng kim, chỉ nghe ầm một tiếng, mặt đất xuất hiện một cái hố lớn, Thần Võ chiến thần nằm trong hố mấy lần thổ huyết, miệng phát ra thanh âm rên rỉ, khó khăn lắm mới gượng dậy nổi.
Thần Võ chiến thần từ lúc nhỏ đến bây giờ chưa bao giờ nếm mùi thất bại cả, ngay cả lúc bái nhập Thiên Lam thần điện, đánh nhau với cao thủ hơn hai cấp, ba cấp vẫn không bại trận. Trong đầu hắn luôn nghĩ rằng bản thân là vô địch thiên hạ, trong thiên kiêu thập kiệt chính là đứng đầu, không ngờ hôm nay lại bị một kẻ bị đuổi khỏi Thiên Lam thần điện đánh đến thổ huyết, đúng là một điều sỉ nhục.
Cao thủ Thiên Lam thần điện thấy Thần Võ chiến thần bị thương liền rối lên, ngay lập tức chạy tới chỗ hắn thật nhanh, lôi hắn từ trong cái hố ra bên ngoài, nhét vào miệng hắn linh đan rồi giúp hắn trị thương. Các thiếu nam thiếu nữ vốn xem Thần Võ chiến thần là thần tượng của mình, ngày hôm nay liền đã sụp đổ.
Mấy tên thiên kiêu thập kiệt Băng Hoàng thái tử, Bất Bại thái tử, Đệ Nhất công tử, Vô Trần thiên vương… sắc mặt biến đổi nhìn thiếu niên đứng trên bầu trời kia. Thật chẳng thể ngờ Thần Võ chiến thần bị đánh bại trong một chiêu duy nhất. Tu vi của mấy tên này đều sàn sàn như nhau, tuy rằng nhìn thấy Tinh Hồn một chiêu đồ sát mấy ngàn người, trong đó có không ít cao thủ Thần Đế cảnh, thế nhưng khi thấy Thần Võ chiến thần đích thân nghênh chiến thì còn nghĩ rằng dùng dao mổ trâu để giết gà, còn đang tưởng tượng viễn cảnh Tinh Hồn sẽ thê thảm như thế nào nữa. Chỉ là… sự thật lại quá khác biệt.
Băng Hoàng thái tử khuôn mặt lạnh băng, trên người xuất hiện một cỗ khí thế bất phàm, đương nhiên hắn vẫn không ngu ngốc giống như Thần Võ chiến thần ra ngoài kia đánh với Tinh Hồn, thanh âm hơi trầm xuống, hỏi:
- Kẻ đó là ai, sao có thể mạnh kinh khủng như vậy? Tuổi trẻ tài cao, không thể nào lại không nổi danh được.
Băng Hoàng thái tử vừa nói vừa nhìn sắc mặt Trịnh Thần Không. Bởi vì Tinh Hồn vừa xuất hiện đã muốn giết Trịnh Thần Không, hắn lại để ý Yến Ngọc Lan khi nhìn thấy Tinh Hồn thì lộ ra biểu cảm kỳ lạ, rốt cuộc quan hệ giữa ba người này là như thế nào?
Trịnh Thần Không còn chưa kịp lên tiếng thì bỗng một nam tử bước ra phía trước, trên người khí tức áp đảo Băng Hoàng thái tử, chẳng ngờ tu vi Chân Thần cảnh sơ kỳ như Băng Hoàng thái tử cũng không nhìn thấy chân diện của tử y nam tử này. Gã tử y nam tử này chính là Mặc Tử Hiên, đại cao thủ Vô Thượng Thiên cung. Mặc Tử Hiên ánh mắt nhìn lên bầu trời, hắn cũng nhận ra Tinh Hồn, bởi vì Tinh Hồn chính là kẻ đã xúc phạm hắn, sau đó bị hắn trục xuất khỏi nhân tộc. Chỉ thấy Mặc Tử Hiện giọng điệu lãnh đạm, nói:
- Tên đó cũng là một trong thiên kiêu thập kiệt mà Long Hổ bảng đã viết, tên của hắn là Tinh Hồn.
Mạng lưới tình báo của Vô Thượng Thiên cung rộng lớn vô cùng, muốn điều tra thận phận của một người đối với họ là điều rất đơn giản. Thế nên việc Mặc Tử Hiên nhận thức được Tinh Hồn không có gì quá ngạc nhiên cả. Băng Hoàng thái tử ánh mắt trầm xuống, không ngờ kẻ kia cũng là một trong thiên kiêu thập kiệt. Vốn nghĩ thiên kiêu thập kiệt, thực lực cũng ngang nhau mà thôi. Không ngờ lại có sự chênh lệch lớn đến như vậy. Nếu như để cho Băng Hoàng thái tử tiếp một chiêu vừa rồi của Tinh Hồn, chỉ sợ tình trạng còn thê thảm hơn Thần Võ chiến thần, bởi vì thể chất của hắn không mạnh bằng Thần Võ chiến thần.