Mục lục
[Dịch]Quang Thái Tử Đi Ngoại Tình - Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ô ô, ai bảo ngươi không mua cột thu lôi, ai bảo không mua cột thu lôi, bị sét đánh cũng là đáng đời!

Tự kiểm điểm mình một phen, Đóa Đóa rơi lệ hỏi cái bạn biểu ca còn chưa nhìn rõ mặt kia.

“Này, ngươi thả ta ra trước đi?”

“Nhất thời kích động, quên mất.”

Bạn biểu ca phía sau cuối cùng cũng thả nàng ra, đứng trước mặt Đóa Đóa.

Ặc. . . . . . một. . . . . . tia chớp chói lọi đánh xuống.

Lần này tuyệt đối không phải bị sét đánh, Đóa Đóa chỉ là kinh ngạc nên mới không nói được lời nào.

Thật đẹp a. . . . . . Rất giống nàng.

Khụ, câu nói này không phải tự luyến, gương mặt hiện giờ của nàng thực sự rất đẹp, mà bạn học biểu ca trước mắt này thực sự rất giống nàng.

“Biểu muội, nghe hạ nhân bảo muội trở về, ta lập tức chạy đến đây.”

“. . . . . .” Khụ, có thể thấy được, chạy rất vui mừng a.

“Biểu ca. . . . . . Khụ, đã lâu không gặp.”

Nhan Đóa Đóa căn bản không biết hắn tên là gì, chỉ có thể tận lực bình tĩnh nói theo hắn.

“Thật sự là đã lâu.” Mỹ nhân biểu ca thực thân thiết nhìn nàng, “Không ngờ muội lại xinh đẹp như thế”.

“. . . . . .” Thì ra bạn học biểu ca này chưa nhìn thấy hình dạng của Vân Tri Hiểu lúc béo a.

Đóa Đóa ngẫm lại, “Cảm ơn biểu ca.”

“Sao nói chuyện với ta khách khí như thế, Hiểu Hiểu, muội sẽ không quên mất biểu ca rồi chứ?”

Khụ. . . . . . bạn học này, ngươi nói xem. . . . . .

Nghĩ lại bộ dáng bình tĩnh thường ngày của Hoàng Phủ Dật, Đóa Đóa học tập hắn, cúi chào giống hắn, cười thật tự nhiên, “Làm sao có thế chứ”.

“Thật sao?” Mỹ nhân biểu ca cười hỏi nàng, “Vậy muội gọi ta là cái gì?”.

“. . . . . .” Đóa Đóa mờ mịt.

Ô ô, bạn học biểu ca, ngữ pháp của ngươi có vấn đề!

Như bạn học Tử Vi ấy, câu “Người còn nhớ Hạ Vũ Hà bên bờ hồ Đại Minh không” thế là hiểu rõ rồi, sao ngươi lại không sử dụng ngữ pháp câu này hả!

Lệ chảy ròng ròng trong lòng, Đóa Đóa đang chuẩn bị thừa nhận mình không nhớ rõ, một cái bóng màu sắc rực rỡ vọt tới trước mặt nàng.

“Mạc Lương Ngôn, không ngoan ngoãn ở lại Tây Nguyệt quốc ngu ngốc, chạy về đây làm gì!”

Nhan Đóa Đóa lệ tràn đầy mặt nhìn Phá điểu .

Ô ô, nàng sẽ không bao giờ ngại con Phá điểu này dùng sét hại người nữa, cứu nàng rất đúng lúc!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK