Hoàng Phủ Dật nở nụ cười, "Nếu làm xong những lễ nghi này thì dứt khoát có thể coi như thật sự thành thân rồi."
Đây là theo quy luật quái nào vậy, phải. . . . . . thật sự thành thân? !
Sau khi Đóa Đóa ý thức được câu nói này, kinh ngạc đến ngây người mà mở to mắt, "Cái gì mà thật sự thành thân?"
Khuôn mặt Hoàng Phủ Dật mang theo tươi cười, tâm tình vui sướng, "Chính là nàng thật sự gả cho ta, ta thật sự cưới nàng."
". . . . . . Trước đó ngươi không phải nói như thế !"
Hoàng Phủ Dật rũ mắt xuống, vẻ mặt áy náy, "Đó có thể là ta lừa nàng."
". . . . . ." Bi phẫn (đau buồn căm phẫn) !
Nhan Đóa Đóa co giò chạy thẳng ra ngoài cửa, "Ta không gả đâu!"
Hoàng Phủ Dật cười cười đứng tại chỗ, cũng không tính đuổi theo nàng, "Đóa Đóa, trước khi chạy hãy nói cho biết ta những người còn lại của Vân gia đã đi đâu đi."
". . . . . ." Lập tức lùi về phía sau, Nhan Đóa Đóa lại chạy về bên cạnh Hoàng Phủ Dật, dùng giọng nói vô tội nhất mà hỏi, "Ngươi nói cái gì? Ta nghe không hiểu."
Nhìn đôi mắt nàng – dáng vẻ giả vờ vô tội đang trông mong, Hoàng Phủ Dật không khỏi cười to, liền cúi đầu hôn nàng một cái, "Nàng thật đáng yêu."
Nói xong hắn cười nhìn nàng, "Ta còn tưởng Vân Tri Hiểu là một Đại tiểu thư cứng nhắc."
". . . . . ." Chết rồi, bại lộ ?
"Ầm ầm" một tia sét đánh xuống, mồ hôi lạnh của Nhan Đóa Đóa cũng toát ra, cười gượng hai tiếng, "Hắc hắc, là ý gì a?"
Hoàng Phủ Dật ung dung thong thả nói, "Đóa Đóa, ta đã biết thân phận của nàng."
"Hắc. . . . . . Hắc, chuyện đó. . . . . . không phải ngươi hiểu lầm gì đó chứ?" Đóa Đóa còn muốn xảo biện.
Nam nhân này thoạt nhìn thực thật thà trung hậu, dễ bị lừa lắm a.
"Ta hiểu lầm rồi sao?" Hoàng Phủ Dật lộ ra một vẻ mặt thật thà, "Nhưng rõ ràng thủ hạ của ta nói rằng nàng chính là Vân Tri Hiểu."
"Vậy nhất định là bọn hắn tra lầm rồi!" Nhan Đóa Đóa lập tức biện bạch, "Ta sao có thể là Vân Tri Hiểu được, tất cả mọi người đều biết Vân Tri Hiểu là đại mỹ nữ, lúc chúng ta vừa quen nhau ngươi cũng từng nhìn thấy khuôn mặt của ta, ta sao có thể là mỹ nữ được chứ!"
"Tra lầm rồi?" Vẻ mặt Hoàng Phủ Dật thoạt nhìn có chút nghi hoặc.
Ồ? Hình như thật sự tin tưởng nàng thì phải? Mặt Nhan Đóa Đóa lộ vẻ vui mừng, không ngừng cố gắng.
"Đương nhiên , vả lại nếu ta là Vân Tri Hiểu, ta đã sớm nói rõ thân phận , cần gì phải giấu diếm ngươi chứ."
Hoàng Phủ Dật rũ mắt, vẻ mặt thương cảm, "Có lẽ vì nàng không muốn gả cho ta thì sao."