• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mọi chuyện thật khó để tưởng tượng rằng, hai chuyện của hai con người hầu như không liên quan nhau lại thực chất quan hệ mật thiết với nhau!

Đến đây, Kim Dung thiếu phu nhân lại tiếp tục: "Khởi tấu hoàng thượng, quan trọng nhất chính là chuyện Thôi Lãm nhìn thấy người đó và nghe người đó nói chuyện tại phủ của Thượng Quan đại nhân"

Kim thị lời nói chầm chậm thốt ra nhưng lại có sức đả động vô cùng lớn. Thánh thượng nhíu mày, Tĩnh Vương và Mộ Dung đại nhân đều rơi vào trạng thái trầm luân.

Cư nhiên lại còn liên quan đến Thượng Quan Nhạc Phong - thừa tướng đương triều?

Thật sự là đêm nay tất cả đều được đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác

Đầu tiên là Thôi Lãm suýt bị sát hại rồi đến Tĩnh Vương bị ám sát, và mọi chuyện bây giờ lại hướng về phía thừa tướng đại nhân

Thánh thượng lúc này thần sắc nghiêm trọng hạ giọng lên tiếng: "Chuyện đêm nay tuyệt đối không được để cho người thứ 7 biết, còn nữa Mộ Dung đại nhân phải cùng Tĩnh vương âm thầm điều tra chuyện này cho trẫm. Nhất nhất phải truy được kẻ đứng đằng sau mọi chuyện và xem xem âm mưu của chúng là gì"

Mộ Dung Bác cùng Tĩnh vương cả hai cùng ôm quyền đáp: "Thần tuân chỉ"

Sau đó thánh thượng ngã nhẹ ra sau, nhắm mắt lại, day day trán, phất phất tay bảo: "Được rồi! Các khanh về nghỉ ngơi cả đi"

Tất cả đồng thanh đáp "Vâng" một tiếng rồi cùng lui ra ngoài

Thiên Long Điên lúc này tĩnh lặng chỉ còn mỗi thánh thượng. Từ bên ngoài, Mạnh công công nhẹ nhàng bước ra phía sau thánh thượng, xoa xoa đôi vai mệt mỏi của y, bên tai y nhỏ giọng: "Bệ hạ... chuyện hôm nay người tính như thế nào? Y không lẽ đã bắt đầu ra tay?"

Thánh thượng từ từ mở ra đôi mắt sắc bén tựa như đao, giọng nói băng giá vang lên khe khẽ: "Hắn thực sự là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ. Muốn đấu? Ta tiếp!"

* * *​

Tĩnh vương phủ

Tĩnh Vương nhẹ nhàng mở cửa bước vào thư phòng. Vừa ngồi xuống thì một luồng gió nhanh chóng đến trước mặt y quỳ xuống

"Chủ tử đã về!"

"Đứng dậy đi"

"Vâng"

Lạc Phong đứng dậy sau đó hướng Tĩnh vương bẩm báo: "Chuyện hôm nay kỳ thật không thể tra ra được gì, bất quá lại thu thập được một tin tức"

Tĩnh vương nhướng mày ý bảo y tiếp tục

Lạc Phong lại thật thà báo: "Bẩm chủ tử, Công Tôn Khả Minh đã đến Khang Quốc"

"Công Tôn Khả Minh?" Khẽ nhíu mày đăm chiêu. Hắn đến để làm gì?

Nói trước thì phải nói sau. Tên Công Tôn Khả Minh này có thể gọi là oan gia của Tĩnh Vương. Cả hai đã từng có một trận đấu sinh tử trong quá khứ. Thật khó tin là bây giờ có thể gặp lại nhau

Công Tôn Khả Minh thật sự là một tên quái dị. Hắn luôn luôn hành động một cách khó hiểu. Tuy nhiên, hắn lại vô cùng thông minh, có thể so sánh ngang hàng với hoàng huynh của y

Lai lịch thì lại là một dấu chấm hỏi lớn. Tra như thế nào cũng không thể được! Thật khiến người khác cảm thấy tò mò

Tĩnh Vương gõ nhẹ tay lên bàn theo nhịp, đôi mắt tựa hồ không thấy đáy

Một lúc sau mới lạnh giọng ra lệnh: "Đưa thư tới Đông Trạch để cho Hoắc Tà trở về"

"Nô tài tuân lệnh"

Lạc Phong sau đó nhanh chóng ly khai, bên trong thư phòng chỉ còn lại Tĩnh Vương

Lạc Phong rời đi không lâu thì trong đêm tối một thân ảnh mềm mại đỏ rực xuất hiện phía sau Tĩnh vương, trong mắt ngập tràn đau thương

"Ngài thực sự sẽ thành thân với nàng?"

Tĩnh vương vẫn như cũ lạnh lùng: "Ngươi rời vị trí khi chưa được phép?"

"Ngài trả lời ta đi" Vị nữ tử trong giọng nói có chút khẩn trương, có chút chờ đợi cũng có chút nghẹn ngào

"Thánh chỉ đã ban, há là giả?"

"Ngài đừng lấy thánh chỉ làm cớ! Thánh chỉ thì sao? Dù có là Ngọc Hoàng Đại Đế trên trời đích thân đến ra lệnh thì chưa chắc đã làm gì được ngài" Nữ tử xúc động, trong giọng nói có chút gằn xuống

"Thì sao?" Tĩnh vương vẫn cứ vậy bình thản lạnh lùng

"Ngài..."

Thì sao? Câu hỏi này thực sự nàng không biết trả lời thế nào!

Nàng thích hắn! Nhưng nàng tuyệt đối không thể nói ra, tình cảm của nàng cũng chỉ có thể thầm lặng

Yêu một người rất khó, nhất là người đó lại là Tĩnh vương thì càng khó hơn

Tĩnh vương nhắm lại đôi mắt, ra lệnh: "Lần này ta tha nhưng nếu ngươi dám rời vị trí khi chưa được phép một lần nữa, ta tuyệt không nương tay"

Khẽ cắn môi dưới, tim nàng nhói lên. Nàng từ Xi Vưu Tộc nghe tin Tĩnh vương thành thân đã không quản đường xa tức tốc về Lạc Dương kinh thành để xác nhận. Không ngờ vẫn chỉ có thể đổi lại là thái độ thản nhiên lạnh lùng của y

Nàng cũng biết, y nói được thì làm được. Liếc nhìn bóng dáng y trong bóng tối, sau đó cũng chịu rời đi

Sau khi nàng rời đi, hắn mới từ từ mở ra đôi mắt

Đôi mắt đen sắc bén trong đêm tối lại trông thêm đáng sợ

Hắn biết, dĩ nhiên biết nàng có tình cảm với mình. Nhưng, thuộc hạ là thuộc hạ, tuyệt đối không thể trở thành nữ nhân của hắn

Chu Sa... nếu ngươi còn quá phận thì đừng trách bổn vương vô tình, vẫn chưa đến lúc để ta phải hủy hoại ngươi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK