“Tứ tinh Đấu Đế?” Tiêu Viêm khẽ chau mày.
“Ta khuyên ngươi bây giờ lập tức thả ta ra, còn không…”
“Còn không cái gì? Ta sẽ chết rất thảm sao?” Tiêu Viêm nở nụ cười sáng lạn.
“Ha ha, ngươi nghĩ hắn có thể kịp đến cứu ngươi sao?” Giọng cười mang thêm một chút vẽ điên cuồng sát phạt.
Chợt, một đóa Diệt Thế Hỏa Liên một lần nữa hiện ra.
“Đi!”
Đóa Diệt Thế Hỏa Liên chạm vào người Tiêu Ứng.
“Bạo!”
“Rầm! Rầm! Rầm!”
Tiêu Ứng hét thảm: “Hắc Thành trưởng lão, cứu ta! Ta…”
Tiêu Ứng còn chưa nói hết thì đã bị thanh âm nổ tung che khuất. Sóng xung kích lan ra bốn phía, đợi đến khi mọi thứ qua đi thì nhìn lại chỗ Tiêu Ứng đứng khi nãy, nơi đó chỉ còn lại một bộ hài cốt khổng lồ.
Đấu Đế, một tên siêu cấp cường giả cứ như thế chết trong tay Tiêu Viêm.
Ở ngoài vạn dặm xa xôi, tên cường giả trong tộc Thiên giao được gọi đến càng lúc càng tới gần chỗ Tiêu Viêm. Đang lúc Tiêu Viêm chuẩn bị nhanh chóng rời đi thì lại ngoài ý muốn nhặ được một chiếc nhẫn, một chiếc nhẫn do Nạp linh cấu thành.
“Ồ? Đây là? Nạp linh giới chỉ?”
Ở trên Đấu Khí đại lục, một số người có thực lực có thể mang trong người một hoặc hai quả Nạp giới. Mà Nạp linh chính là được sinh ra từ cao cấp Nạp thạch. Năm đó lúc Tiêu Viêm dung hợp dị hỏa đã đem bổn nguyên dị hỏa cất giữ bên trong Nạp linh đấy. Mà hiện tại trên đám hài cốt của Tiêu Ứng lại có một quả Nạp linh giới chỉ do Nạp linh chế tạo thành.
Ánh mắt Tiêu Viêm lập tức trở nên nóng bỏng, chiếc nhẫn này do Nạp linh cấu thành thì hẳn đồ vật bên trong rất không tồi.
Thuần thục gỡ chiếc Nạp linh giới chỉ ra, linh hồn lực lượng từ trong mi tâm Tiêu Viêm nhanh chóng tuôn ra hướng vào trong Nạp linh giới chỉ tìm kiếm đồ vật. Tại lúc linh hồn lực còn chưa có tiến vào bên trong chiếc nhẫn thì linh hồn lạc ấn từ trong nhẫn đã lao ra.
"Hừ!" Quát lạnh một tiếng chi tiếng vang lên. Chợt, mi tâm đích linh hồn lực lượng toàn bộ tuôn ra, phóng tới nạp giới. Trong nạp giới lưu lại đích linh hồn lực lượng cũng không nhiều, cũng không có đến tiếp sau chi lực ủng hộ! Bởi vậy, giằng co một lát, Tiêu Viêm thuận lợi phá vỡ, nhân tiện ký thác linh hồn lạc ấn của mình lên chiếc nhẫn.
Linh hồn lực lượng dũng mãnh vào, dò xét khởi bên trong đích vật phẩm ra. Ước chừng đã qua nửa phút, Tiêu Viêm đích trên mặt lộ ra vẻ vui mừng. Trong tay Tiêu Viêm lúc này đang cầm đan phương Phục Linh Đan.
Tiêu Huyền tổ tông, ta nhất định sẽ phục sinh người!
Tiêu Viêm đem quyển trục thu vào trong nạp giới, chuẩn bị rời đi thì một cỗ khí thế đáng sợ lạ thường hàng lâm tại cách đó không xa.
"Không xong, vừa mới đánh chết Tiêu Ứng xong thì tên Hắc Thành kia đã cách ta không tới vạn dặm, hiện tại đã cách nơi này không đến trăm dặm rồi! Tứ tinh Đấu Đế, chính mình thế không đối phó được ah!"
Người tới là một lão giả tầm bảy chục tuổi, mái tóc hoa râm, dài tùy ý lung lay, đôi mắt sáng như ưng khiến cho người khác không dám nhìn hắn.
Trông thấy hài cốt khổng lồ của Tiêu Ứng, da mặt lão giả nhịn không được kéo ra. Quay đầu toàn thân khí thế áp bách lấy Tiêu Viêm, làm cho trán Tiêu Viêm đổ đầy mồ hôi.
Lão giả kia hét lớn một tiếng, nổi giận quát: "Ngươi vì sao phải giết Tiêu Ứng?"
"Là hắn muốn giết ta trước, ta bất quá bị ép đánh trả thôi?" Đối mặt với khí thế áp nhân của lão giả, Tiêu Viêm tuy rất khó chịu nhưng vẫn là làm tỏ vẽ bình tĩnh hồi đáp.
"Bị ép đánh trả? Bị ép đánh trả? Khá lắm, tiểu tử ngươi nhanh mồm nhanh miệng lắm! Ta đây vừa rồi gọi ngươi dừng tay, ngươi vì sao không ngừng?" Thanh âm giận giữ một lần nữa truyền đến.
“Hắn muốn đưa ta vào chỗ chết, vì sao ta phải lưu thủ?”
Nghe thấy Tiêu Viêm nói vậy, lão giả ngược lại không có giận mà cười, nói: “Vậy chắc ngươi cũng biết Tiêu Ứng Sử hoàng tộc ta trong Thiên giao nhất tộc chứ!”
Khí thế áp nhân của lão giả khiến cho khóe miệng Tiêu Viêm nhỏ ra một ngụm máu tươi, nhưng hắn vẫn cố gắng duy trì bộ dáng bình tĩnh, nói: “Ta biết rõ!”
“Ngươi đã biết sao còn dám giết hắn, muốn chết!” Khí thế trên người lão giả gia tăng.
Giờ phút này toàn thân Tiêu Viêm đầy máu, hắn bị ép đến mức gần như phải quỳ xuống.
“Ha ha, hắn có thể giết ta thì vì sao ta không thể giết hắn? Chẳng lẽ ta trơ mắt nhìn hắn giết ta mà không thể hoàn thủ sao? Hắn đáng chết!”
“Ngươi muốn chết!” Lão giả nén giận vỗ ra một chưởng đánh về phía Tiêu Viêm.
“Phốc! Phốc! Phốc!” Máu tươi màu vàng từ người Tiêu Viêm phun ra.
“Tứ tinh Đấu Đế quả nhiên khủng bố, nhưng ngày hôm nay ta muốn đấu một trận với ngươi!”
“Ngươi không đủ tư cách!” Lão giả khinh thường nói.
“Ta tuy không địch lại nhưng vẫn muốn chiến với ngươi một trận!”
Chiến… chiến… chiến…
Toàn bộ Minh U cốc vang vọng những lời này.
“Ha ha, ngươi đã muốn chết thì ta sẽ thành toàn. Để ta xem xem, một tên Nhất tinh hậu kỳ đỉnh phong Đấu Đế làm sao đánh bại được một Tứ tinh Đấu Đế như ta?”
“Dị hỏa, hiện! Tiểu Y, ngưng tụ Diệt Thế Hỏa Liên!”
“Cạc cạc, hỏa linh sao? Cũng chỉ là hỏa linh ấy sinh kỳ? Cạc cạc, hôm nay ta may mắn rồi. Hỏa linh này ta sẽ lấy. Ha ha!” Nhìn thấy Tiểu Y, Hắc Thành vốn sửng sờ liền trở nên cuồng hỉ.
“Đi!”
Diệt Thế Hỏa Liên hướng về phía Hắc Thành tấn công.
“Hắc Ma chưởng!”
Hỏa Liên vừa mới tiến vào phạm vi công kích còn chưa kịp làm gì đã bị một chưởng của Hắc Thành đập tan.
“Ha ha, đây là thủ đoạn công kích của ngươi sao? Mặc dù không kém nhưng đối với ta mà nói chẳng có tác dụng gì!”
“Tiểu Y, giúp ta! Dung hợp Phần Thiên Hỏa Liên!”
Tiểu Y nghe hiểu ý tứ của Tiêu Viêm nên không ngừng nói: “Y oa, y oa… không… nhưng… y oa… dùng!”
“Tiểu Y, nhanh giúp ta! Dung hợp Phần Thiên Hỏa Liên!”
Nhìn thấy vẻ mặt tuyệt vọng của Tiêu Viêm, gương mặt Tiểu Y cũng dần trở nên ngưng trọng.
“Ha ha, Phần Thiên Hỏa Liên? Để ta xem xem hỏa linh kỹ có điểm nào lợi hại mà lại dám xưng là Phần Thiên!”
Tiêu Viêm không để ý đến sự chế nhạo của Hắc Thành, cố gắng dung hợp Phần Thiên Hỏa Liên. Mặc dù có Tiểu Y trợ giúp nhưng sắc mặt của Tiêu Viêm vẫn hết sức ngưng trọng, đây là đấu kỹ do 23 loại dị hỏa dung hợp thành. Việc dung hợp nó khó khăn đủ lớn, với cả sự kháng cự của nó khiến cho quá trình dung hợp không được xảy ra sai xót, nếu không sẽ bị cắn trả mãnh liệt. Huống hồ, Tiêu Viêm đây cũng là lần đầu tiên dung hợp Phần Thiên Hỏa Liên.