- Không …
Lâm Uyển Nhi đau đớn thét lên , chỉ là tiếng thét của nàng vừa vang lên , tức thời liền nghẹn lại , tinh thần nàng vốn đã đang hoảng loạn , theo cái chết của phụ mẫu , thực sự đã hỏng mất rồi.
Lâm Huyên trong lúc ngơ ngẩn , tâm trí trống rỗng , một tiếng thét thương tâm này của tỷ tỷ Uyển Nhi đột ngột vang lên , khiến hắn như bừng tỉnh khỏi trạng thái thất thần.Khi hắn ngẩng lên , trong đáy mắt , cũng không còn vẻ mờ mịt , thay vào đó là phẫn nộ tràn ngập và sát ý mênh mông.
- Hắc , hắc , tiểu mỹ nhân , nàng yên tâm , ta nhất định sẽ đối xử với nàng thật tốt , khiến nàng hưởng cảm giác sung sướng khoái hoạt mà ngay cả thần tiên cũng mơ ước.Theo ta thôi , tiểu mỹ nhân.
Tên hắc y khống chế Lâm Uyển Nhi bật cười dâm đãng , một tay lôi kéo nàng , chủy thủ trên tay còn lại vẫn kề sát chiếc cổ trắng ngần của nàng.
- Dâm tặc vô sỉ , ngươi dám chạm tới ta , ta liền chết cho các ngươi xem.
Lâm Uyển Nhi sợ hãi hét lớn , hai hàng lệ châu lấp lánh , khẽ chảy dài trên gò má trắng trong như bạch ngọc.
Nhưng một thiếu nữ còn nhỏ tuổi như nàng , khí lực như thế nào có thể so sánh được với gã hắc y cao lớn , võ công cũng không yếu , Lâm Uyển Nhi bị gã hắc y cường hoành kéo đi.
Lục đại thúc hai mắt nóng rực , gương mặt già nua bừng lên ngọn lửa phẫn nộ , lão không còn để ý tới uy hiếp sinh mạng , cũng không rõ lão lấy đâu ra khí lực , thân thể khô gầy mạnh mẽ vùng thoát ra khỏi sự khống chế của hắc y nhân , lao về phía gã hắc y nhân có ý đồ xấu xa , đang muốn mang Lâm Uyển Nhi rời đi.Thân hình thấp bé của Lục đại thúc va chạm rất mạnh với gã hắc y nhân kia , chỉ nghe một thanh âm trầm trọng vang lên , Lục đại thúc văng ngược ra phía sau , miệng rỉ máu tươi , song , tên hắc y cao lớn kia , không ngờ thân thể cũng loạng choạng một hồi , hiển nhiên là hắn trong lúc không kịp đề phòng suýt chút nữa đã bị sức mạnh bộc phát của Lục đại thúc chấn văng.Bất giác , tay cầm chủy thủ của hắc y nhân nhất thời buông lỏng , Lâm Uyển Nhi cũng không phải kẻ ngốc , nàng ghé miệng cắn thật mạnh lên cánh tay gã hắc y.Gã hắc y đau đớn , trên tay hằn lên một vết răng rướm máu trông như một vầng trăng nhỏ sáng bóng , hắn nổi giận , liền quên mất nhiệm vụ của mình là phải khống chế Lâm Uyển Nhi , thuận đà vung tay , một chưởng đánh trúng vai Lâm Uyển Nhi , chấn văng nàng ra xa.
Lâm Uyển Nhi ngã nhào trên nền đá , bả vai trái đã trật khớp , máu từ miệng nàng không ngừng chảy ra , trên người cũng xuất hiện vài vết trầy xước.Song , Lâm Uyển Nhi tựa như không để ý tới thương thế , nàng cắn răng gượng đứng dậy , cố nén cơn đau buốt thấu xương từ bả vai không ngừng truyền tới , nàng vùng chạy đi , thân ảnh nhu nhược dần chìm khuất trong màn đêm hôn ám.
Biến cố xảy ra quá bất ngờ , quá chóng vánh , khiến đám người có mặt nhất thời ngây ngẩn , khi họ nhận biết chuyện gì vừa xảy ra thì Lâm Uyển Nhi cũng đã chạy xa một quãng.Kỳ thực với thân pháp của đám hắc y này , dù Lâm Uyển Nhi có chạy xa hơn nữa , khẳng định cũng không thể thoát khỏi sự truy đuổi của chúng , nhưng lúc này , nàng đã thoát khỏi sự khống chế của hắc y nhân , lại có sự hiện diện của Long Thiết tại đây , hắn nhất định sẽ ngăn cản , bất cứ kẻ nào cũng không thể rời đi mà đuổi theo nàng.
Hắc y nhân vừa sơ ý kia , ánh mắt nhìn thủ lĩnh của mình lộ ra vẻ tự trách , thấy gã thủ lĩnh lắc đầu , ý nói không có gì nghiêm trọng , cũng an tâm đôi chút , đoạn quay sang Lục đại thúc đang ngã dưới đất , sát khí nồng nặc tỏa ra.Thanh chủy thủ đen ngòm trong tay hắc y nhân , huơ lên một vòng , ánh mắt hắn dần trở nên lạnh lẽo , từng bước chậm rãi bước tới bên thân ảnh già nua đang nằm trên nền đất.
Hắc y nhân cười lạnh , chủy thủ vung lên…
- Ngươi dám …
Long Thiết phẫn nỗ quát lớn , một tay cắp lấy Lâm Huyên , thân hình cao lớn lao về phía tên hắc y nhân kia , muốn ngăn hắn lại.Thấy vậy , tên hắc y thủ lĩnh hừ lạnh một tiếng , một tay chém xuống , hạ lệnh cho mấy tên hắc y còn lại hạ thủ mấy người mà bọn chúng đang bắt giữ , còn bản thân hắn , trường kiếm trong tay liền huy động , vọt tới trước Long Thiết , ngăn Long Thiết cứu viện Lục đại thúc.
Chủy thủ đen ngòm như nanh vuốt của ác ma , nhanh gọn cứa trên cổ họng đám hạ nhân Lâm gia bị bắt giữ , huyết quang bắn ra , từng người một lần lượt ngã xuống , đám hắc y xuống tay rất quyết đoán , mấy người này không kịp kêu lên một tiếng , sinh mệnh đã đoạn tuyệt.
Lục đại thúc , quỳ hai gối trên sân đá lạnh ngắt , ngay trước ngực găm thật sâu một thanh hắc sắc chủy thủ , máu tươi ứa ra ướt đẫm một mảng y phục , Lục đại thúc miệng không ngừng thổ huyết , sắc mặt trắng nhợt , ánh mắt cũng trở nên ảm đạm dần , không tới 3 nhịp hô hấp , Lục đại thúc đã tuyệt khí bỏ mình.
- Vương bát đản , tổ tông mười tám đời các người là ô quy vương bát , là đại hỗn đản , ta nguyền rủa các người nhất định không được chết tử tế.
Long Thiết điên cuồng rống hận , vị Lục đại thúc này thường ngày đối với hắn rất tốt , Long Thiết phụ mẫu đều không còn tại thế , cũng giống như Lâm lão bản , từ ngày chuyển tới Lâm gia trang viện , hắn tựa hồ cũng coi vị đại thúc hiền lành này như thân nhân của mình , cái chết của Lục đại thúc khiến Long Thiết gần như phát điên.
Thét dài một tiếng , Long Thiết bạo nộ , một quyền đánh bay hắc y thủ lĩnh , nhoáng một cái đã tới bên gã hắc y vừa hãm hại Lục đại thúc , một cước tung ra , đầu tên hắc y nhân đã vỡ toác , huyết dịch và não tương văng tung tóe , bắn đầy gương mặt dữ tợn của hắn.
Giết người để phát tiết nhưng Long Thiết cũng biết , lúc này không phải lúc thích hợp để đại khai sát giới , càng kéo dài thời gian , đối với hắn và Lâm Huyên lại càng bất lợi , cũng không chờ Lâm Huyên có phản ứng gì khác thường , lại càng không có thời gian để ý xem Lâm Uyển Nhi liệu có chạy thoát được hay không ,Long Thiết vội ôm chặt Lâm Huyên , không hề để mắt tới đám hắc y còn lại , huy động khí lực tới cực hạn , thân thể như một mũi tên phá không mà đi.
Đám hắc y nhân cũng không có ý định ngăn cản Long Thiết , để hắn tùy ý rời đi , chỉ là trên khóe miệng hắc y thủ lĩnh không ngờ lại hiện ra nụ cười trào phúng.
- Bổn tọa còn chưa cho phép , lại muốn rời đi ư.Chậm lại cho ta.
Một thanh âm già nua khàn đục đột ngột vang lên , tựa như tiếng quỷ hồn vọng tới từ cõi u minh , ngay sau đó , Long Thiết chỉ cảm thấy hậu tâm đau đớn giống như bị cự chùy đánh trúng , không kiềm được , miệng phun một ngụm máu tươi.Bất quá , hắn cũng không có dừng lại , cắn răng chịu đựng cơn đau , vẫn ôm chặt Lâm Huyên trong lòng , dùng thân thể to lớn che chở cho Lâm Huyên , lợi dụng lực đẩy của một kích kia , thân hình tăng tốc vọt ra xa hơn.
Bằng vào tu vi Thiết cốt công đệ tứ trọng sơ kỳ , xương cốt cứng rắn còn hơn sắt thép , vậy mà trúng một kích kia , lực đạo cường hãn không chỉ chấn động tới nội phủ , mà còn khiến Long Thiết cảm thấy xương cốt toàn thân tê dại , hiển nhiên kẻ vừa xuất thủ đánh lén , nội lực cực kỳ hùng hậu , tu vi võ công cũng cao hơn Long Thiêt rất nhiều.
Long Thiết cắn chặt răng , cố áp chế đau đớn , thương thế của hắn không nhẹ chút nào , song trước mắt còn phải lo an toàn cho Lâm Huyên , nên hắn chỉ còn cách liều mạng chạy trốn.
Thân ảnh Long Thiết dần khuất sau màn đêm , bóng đêm như chiến hữu thân thiết che giấu hắn , giúp hắn thoát khỏi sự truy sát của đối phương.Trong không trung vọng lại một thanh âm giận dữ , hiển nhiên không nghĩ tới kẻ kia đã trúng trọng kích , nội thương không nhẹ vậy mà vẫn bất chấp thương thế liều mạng đào thoát.
Trên sân , mấy hắc y nhân còn lại , sắc diện trở nên trịnh trọng , đứng thành một hàng , chấp tay hướng về bóng đêm phía trước , cung kính hô lớn.
- Cung nghênh đại trưởng lão …
Chỉ thấy , trước mặt không một bóng người đột nhiên hiện ra một thân ảnh , một thanh âm khàn đục , thương lão vang lên , song chủ nhân của thanh âm đó không phải một vị lão nhân tóc bạc da mồi , thân thể khô gầy , mà lại một nam tử niên kỷ chừng ngoài tam tuần , sắc diện lạnh lẽo , âm trầm đến đáng sợ , toàn thân tản mác một cỗ khí thế ngạo nghễ khiến người đối diện không kiềm được mà tâm thần rúng động.Theo một tiếng hừ lạnh của nam tử kia , không khí khô khốc bỗng nổi lên trận trận âm phong , lạnh lẽo quét qua , khiến đám hắc y sởn gai ốc , trong lòng thầm sợ hãi.
- Là các ngươi phát ra lệnh tiễn , vậy nhiệm vụ hẳn là thất bại ?
Nam tử mặt lạnh trầm giọng tra hỏi.
- Hồi bẩm đại trưởng lão , chúng thuộc hạ vốn tưởng đã điều tra kỹ lưỡng , Lâm gia trang có một cao thủ bảo vệ , xưng hiệu giang hồ là Thiết thủ Long Thiết , đứng thứ 82 trên địa bảng , một thân Thiết cốt công uy lực cương mãnh khó lường , bất quá nhược điểm của nó là da thịt không được rèn luyện sánh ngang với xương cốt , bọn thuộc hạ tẩm độc vào kiếm , chính là khắc tinh của Thiết cốt công , chỉ là , không ngờ gã Long Thiết này lại che giấu tu vi , khi giao thủ , hai tay của hắn có thể cốt hóa , đao thương bất nhập , vì thế đã có mấy huynh đệ do khinh địch mà bị hắn sát hại , ngay cả thuộc hạ cũng không cách nào đả thương hắn được.Bởi vậy , thuộc hạ mới phát lệnh tiễn cầu đại trưởng lão tới thu thập hắn.Nhưng …nhưng không ngờ hắn dưới một chưởng của đại trưởng lão , lại lợi dụng lực trùng kích để thoát đi , còn …còn mang mục tiêu của nhiệm vụ , Lâm Huyên , nhi tử của Lâm Hoàng rời đi mất.
Hắc y nhân thủ lĩnh luống cuống giải thích , hắn biết , vị đại trưởng lão này tính tình không được tốt , nếu chọc giận lão , kết cục sẽ rất thê thảm.
- Các ngươi biết thế , vậy lúc ta hiện thân tại sao không kẻ nào thông báo cho ta biết , bổn tọa liền đuổi theo giết chết gã Long Thiết kia , đem mục tiêu bắt trở lại , mấy cái miệng chó của các ngươi bị người ta khâu lại rồi à ,hay là đầu các ngươi bị bò đá ? Xem ra , nhiệm vụ thất bại , để các ngươi sống cũng vô dụng…
Đại trưởng lão mắng chửi một hồi , sát khí trong mắt ngày càng nồng đậm.
Đám hắc y nhân thấy vậy thì cực kỳ hoảng sợ , một tên trong bọn vội vàng quỳ xuống dập đầu liên tục.
- Đại trưởng lão khai ân , cho bọn thuộc hạ một cơ hội lấy công chuộc tội , bọn thuộc hạ nhất định sẽ bắt tiểu tử kia trở lại cho ngài.
Đại trưởng lão sắc diện một mảnh âm u , ánh mắt băng lãnh chậm rãi đảo qua , khiến đám người hắc y nhân thân thể đều phát run.
- Tên kia đã trúng phải Băng sơn liệt địa chưởng của bổn tọa , kinh mạch toàn thân khẳng định toàn bộ gãy nát , cho dù giữ lại được cái mạng thì cũng không khác gì phế nhân , hắn chắc chắn không thể chạy xa được.Mấy người các ngươi mau đuổi theo , giết hắn rồi bắt tiểu hài tử kia về cho bổn tọa.Nhớ lấy , lần này nếu thất bại , các ngươi tự kết liễu đi.
Đám hắc y “dạ” một tiếng , cũng không dám chậm trễ , vội vàng đuổi theo hướng mà Long Thiết vừa mới chạy đi.
Vương gia trang viện.
Đám Hàn Tiểu Ngũ rời đi không lâu , liền có một đám nhân mã kéo tới , đám người này trên y phục đều có thêu một vầng trăng khuyết , chính là Lãnh Nguyệt bảo nhân.
Đám người này đêm nay nhận được tin cấp báo , Lãnh Nguyệt bảo Nam đường đường chủ Lý Vũ Sinh phát hiện Long Hổ môn nhân mã có dị động , liền âm thầm dẫn theo mấy huynh đệ bám theo bọn chúng , khi tới Vương gia trang viện thì vị phát hiện , liền xảy ra xung đột , e rằng lành ít dữ nhiều.Vì vậy , đám người này vội vàng chạy tới địa phương này , không ngờ phát hiện Lý đường chủ quả nhiên bị người ta sát hại , tử trạng tựa hồ Lý đường chủ cùng người lưỡng bại câu thương , lại phát hiện trên người kẻ sát hại Lý đường chủ có một tấm lệnh bài thân phận của Long Hổ môn nhân.Đúng lúc này , Hàn Tiểu Ngũ cùng hai tên hắc y lúc trước bỗng ở đâu chạy tới , than khóc bi thương Lý huynh đệ một hồi , sau đó kể lại chuyện , Lý đường chủ thấy sự tình nguy hiểm , địch nhân quá lợi hại , kiên quyết bắt các huynh đệ khác rời đi , một mình Lý Vũ Sinh ở lại ngăn địch , Lý đường chủ võ công trác tuyệt , chém giết địch nhân tan tác , không ngờ họ vừa mới rời đi , Lý đường chủ đã bị kẻ địch dùng độc công ám toán , cuối cùng bỏ mạng trong tay người của Long Hổ môn. Hàn Tiểu Ngũ khóc than thảm thiết , lại tự trách mình , mắng chửi mình thậm tệ , đổ tội lỗi gây ra cái chết của Lý đường chủ lên đầu mình , rồi lại như phát cuồng cầm kiếm kề cổ mình muốn tự vẫn để tạ tội , hai hắc y đi cùng hắn phải rất vất vả mới lấy được kiếm từ trong tay hắn , ngăn hắn nghĩ quẩn , tuy kịp thời ngăn lại nhưng thanh kiếm cũng để lại trên cổ hắn một vết thương rướm máu.Sự tình này khiến mọi người đều xúc động , sống mũi cay cay , thầm nghĩ người này thật có tình nghĩa , có được một vị huynh đệ nghĩa khí chân thành như vậy , có chết cũng không hối tiếc.Không một ai biết được , tất cả những nghĩa cử chân thành , khí khái như vậy , thực chất chỉ là một màn kịch.
Sau một hồi cảm thông , khuyên nhủ , Hàn Tiểu Ngũ cũng dần bình tĩnh lại , sự kích động cũng giảm bớt , nhưng trên mặt hắn thủy chung vẫn còn đọng lại hai hàng lệ bi thương , khiến người khác nhìn mà cảm thấy xót xa.Lúc này , mọi người mới chú ý tới Vương gia chủ đang nằm bất tỉnh trên nền nhà.
Một gã nào đó , mang tới một chậu nước lạnh , dội lên người lão , khiến lão rùng mình một cái rồi choàng tỉnh.Vừa tỉnh dậy , thấy một đám người mặt mũi hung tợn , gươm đao sáng lóa , Vương gia chủ kinh hãi tới mức suýt nữa ngất đi , bất quá , sau khi được trấn an , tâm tình của lão cũng bình ổn dần.
Ngay khi ánh mắt chạm tới thi thể Lý Vũ Sinh , sắc diện Vương lão liền biến đổi , mặt lão đỏ bừng vì giận dữ , chỉ thẳng mặt một tên trong đám người Lãnh Nguyệt bảo , sẵng giọng chửi ầm lên.
- Lãnh Nguyệt bảo , đám hỗn đản các người hại Vương gia ta tan cửa nát nhà , tai họa này đều do các người ban tặng ,lại còn dám vác bộ mặt trâng tráo tới đây chơi trò mèo khóc chuột , Vương gia ta tới bước này , Vương mỗ cũng không còn mặt mũi nào nhìn liệt tổ liệt tông , Vương mỗ hôm nay hẳn là phải chết , ta cũng không còn gì cố kỵ nữa , ta chửi mười tám đời tổ tông đám súc sinh hình người , đám vương bát khốn nạn các ngươi nhất định chết bờ chết bụi , thi thể các ngươi bị trâu ngựa giày xéo , không được chết toàn thây , ta nguyển rủa con cháu các ngươi đời đời kiếp, nam thì làm ăn trộm , nữ thì làm kỹ nữ ...
Vương lão chửi rất lớn tiếng , gân xanh nổi lên đầy mặt , khiến đám người Lãnh Nguyệt bảo đầu to như cái đấu , vốn là không hiểu chuyện gì , vừa mới cứu tỉnh Vương Nguyên Hoa , chưa kịp hỏi gì liền bị lão gân cổ lên mà chửi , sắc mặt cả đám lúc xanh lúc trắng , lời lẽ lão tuôn ra càng lúc càng nặng nề , càng lúc càng quá đà , khiến thần phật đều căm phẫn , rốt cuộc có kẻ không chịu nổi nữa , giận đến tím mặt , quát lớn.
- Tên hỗn đản họ Vương kia , con mẹ nhà ngươi đang chửi ai vậy.Lãnh Nguyệt bảo chúng ta khi nào đắc tội với tổ tông Vương gia các ngươi mà ngươi mở miệng phun ra toàn rắm chó như vậy , ngươi thử chửi một câu nữa đi , xem lão tử có cắt lưỡi ngươi hay không ?
Một tên khác chịu không nổi những lời lẽ thô tục , đáng giận của Vương Nguyên Hoa , không chút khách khí , tiến lên vả liền mấy phát vào mặt lão , khiến miệng Vương gia chủ sưng vù lên.
Đủ mọi lời dọa nạt cũng không khiến Vương Nguyên Hoa mảy may sợ hãi , hắn tiếp tục chỉ mặt tên vừa đánh mình chửi tiếp.
- Con mẹ nhà ngươi là kỹ nữ mạt hạng , ông ngoại ngươi là con rùa đen rụt cổ , chính Lãnh Nguyệt bảo nhân mã các ngươi nửa đêm vận hắc y che mặt tới huyết tẩy Vương gia trang ta , lúc này còn không tháo cái mặt nạ giả nhân giả nghĩa xuống , còn muốn che đậy cái cứt chó , lão tử nhổ vào.
Nói tới đây , không ngờ Vương gia chủ quả thực mở miệng nhổ toẹt một bãi nước bọt trúng ngay mặt tên đối diện với hắn.
- Câm cái miệng chó của ngươi lại.
Tên kia giận quá , tung một cước đá trúng ngực Vương Nguyên Hoa khiến lão văng trúng cây cột phía sau , miệng phun một vòi máu tươi.Vương gia chủ tựa như điên cuồng , hắn dường như không còn cảm giác đau đớn , có thể bởi nội tâm hắn đã quá đau rồi , nên không còn cảm nhận được đau đớn về thể xác nữa , hắn ngửa mặt cuồng tiếu mà hai hàng lệ đau thương không ngừng tuôn rơi.
- Haha , thật hay cho Lãnh Nguyệt bảo , so với phường trộm gà bắt chó còn không bằng , có gan hại người lại không có gan nhận , nhi tử của ta có tội gì chứ , tên của nó có một chữ Huyên thì thế nào , vì vậy mà các ngươi giết nó ư , vì vậy mà Vương gia chúng ta phải gánh lấy sát kiếp này ư.Trời xanh ơi , trời còn có mắt hay không ?
Những lời này nói ra , đám nhân mã Lãnh Nguyệt bảo có mặt ở đây đều sững sờ , trong mắt đều hiện lên một mảnh mờ mịt , bọn họ tới đây , là có người báo tin , nhưng tuyệt không thể nghĩ tới , sự tình xảy ra lại có nhiều uẩn khúc đến như vậy.Tin báo nói rằng , nam đường đường chủ Lý Vũ Sinh theo dõi đám người Long Hổ môn tới tận Vương gia trang viện , cuối cùng phát sinh xung đột , tánh mạng bị đe dọa , như thế nào khi tới đây lại trở thành Lãnh Nguyệt bảo nhân mã sát nhân đoạt mạng , huyết tẩy toàn gia người ta.Rốt cuộc là đã có chuyện gì xảy ra.
Cả đám người nhất thời lâm vào trầm mặc , suy nghĩ có chút ngưng trệ , ánh mắt nhất thời rơi trên người Hàn Tiểu Ngũ cùng hai gã hắc y kia , hiển nhiên chờ 3 người bọn họ ra mặt đối chất.Hàn Tiểu Ngũ vẻ mặt bi thương , bước lên một bước , nhãn thần đầy căm phẫn , chỉ hận không ăn tươi nuốt sống họ Vương kia , chỉ mặt Vương Nguyên Hoa quát lớn.
- Họ Vương kia , ngươi đừng ở đó mà ngậm máu phun người , chính ngươi thông đồng với Long Hổ môn , sắp đặt bẫy rập dẫn dụ chúng ta tới nơi này , ngươi biết Lãnh Nguyệt bảo chúng ta với Long Hổ môn vốn luôn đối đầu , liền nhân dịp này bày kế hãm hại chúng ta.Vương gia chủ , ngươi tưởng Lãnh Nguyệt bảo chúng ta đều là đồ ngu hay sao , thường ngày ngươi cung kính , nịnh bợ Long Hổ môn thế nào , chúng ta đều không biết ư.Lý đường chủ nhân nghĩa hào hiệp , thấy Long Hổ môn nửa đêm xâm nhập Vương gia , lo lắng Vương gia các người bị Long Hổ môn làm khó dễ , mới tiến vào , thật không ngờ , lại rơi vào cạm bẫy các ngươi bày ra , họ Vương kia , ngươi là đồ lòng lang dạ sói , táng tận lương tâm , âm hiểm tàn độc , Lý huynh đệ tính tình hảo sảng , khi nào đã đắc tội với ngươi mà ngươi sinh lòng tiểu nhân muốn hãm hại huynh ấy.Ta hỏi ngươi , tên ma đầu Cốt độc Lý Nguyên Tu vì sao nửa đêm lại xuất hiện tại nơi này , tự nhiên là hắn ở đây chờ sẵn , ý đồ sát hại Lý huynh đệ quá rõ ràng , ngươi còn gì để chối cãi đây.
- Mọi người nhìn xem tử trạng của Lý huynh đệ , thân thể huynh ấy rõ ràng bị người ta ám toán , trúng độc dẫn tới công lực tiêu tán , cuối cùng mới chết trong tay kẻ kia.Loại độc này ta biết , chính là tuyệt học thành danh của cốt độc Lý Nguyên Tu , hóa cốt yên vụ chưởng , người trúng chưởng , sau 3 canh giờ nếu không kịp thời cứu chữa , thân thể xương cốt sẽ rữa nát , hóa thành một vũng máu loãng , nếu người trúng độc tử vong trước đó , thời gian này sẽ ngắn lại , nếu mọi người không tin lời Tiểu Ngũ ta , có thể chờ xem , nếu thi thể Lý huynh đệ qua một thời gian ngắn nữa còn vẹn toàn , Tiểu Ngũ ta lấy tính mạng mình ra đảm bảo.
Hàn Tiểu Ngũ lời nói ra đường đường chính chính ,chỉ một lời liền biến giả thành thật , biến thật thành giả , bản lãnh đổi trắng thay đen phải nói là rất cao , chỉ thấy , thần sắc hắn tràn đầy căm phẫn , lại phảng phất đau thương vô hạn , cử chỉ , nét mặt hội không có một chút nào giả dối , khiến người ta nhìn qua liền sinh ra cảm giác cảm thông , tin tưởng.
Đám nhân mã Lãnh Nguyệt bảo sau khi quan sát kỹ càng thi thể Lý Vũ Sinh , tựa hồ sực tỉnh , tất cả đều lựa chọn tin tưởng Hàn Tiểu Ngũ , đối với những lời lẽ kích động của Vương Nguyên Hoa coi như chưa hề nghe qua , thậm chí có một số người , thần sắc còn có chút xấu hổ vì đã sinh lòng ngờ vực Lý đường chủ.
- Ngươi … ngươi ….ngươi dám đổi trắng thay đen , ngươi nhất định không được chết tử tế.
Vương gia chủ miệng lưỡi không lợi hại được như vậy , lão giận đến mức lời nói ra cũng thành lắp bắp , nộ khí công tâm , lão gập người ho khan một trận , máu tươi theo khóe miệng trào ra , phun đầy mặt đất.
- Họ Vương kia , ngươi thông đồng với Long Hổ môn , dùng quỷ kế hãm hại huynh đệ của ta , khiến huynh ấy chết oan uổng , Tiểu Ngũ ta tại nơi này , lấy máu ngươi tế lễ vong linh Lý đường chủ , để hương hồn huynh ấy được an nghỉ.
Hàn Tiểu Ngũ đảo tay một cái , trên tay hắn đã xuất hiện một thanh chủy thủ đen ngòm , Hàn Tiểu Ngũ âm thầm cười lạnh , nhưng vẻ mặt hắn lại hiện lên vẻ bi thương nồng đậm.