“Hóa cốt yên vụ chưởng” dẫn động nội lực bản thân , chân khí vận hành theo lộ tuyết đặc thù hóa thành vụ khí khuếch tán qua song chưởng , sau đó lại dùng nội lực hùng hậu áp súc lại thành một khối vụ cầu chứa đầy hóa cốt độc kình ngưng tự thành thực chất.Một khi bị yên vụ độc cầu đánh trúng , thân thể sẽ nhanh chóng hư thối , trong vòng 3 canh giờ nếu không được cao thủ nội lực hùng hậu thuộc về chí dương chí nhiệt vận công bức độc khí ra ngoài , thân thể sẽ hóa thành vũng máu.Môn tà công này quả thực cực kỳ quỷ dị , khiến người ta nghe mà kinh hãi.
Hóa cốt vụ cầu theo sự huy động của Lý lão quái bay về phía hắc y nhân thủ lĩnh , chỉ là , Lý lão quái sau khi thi triển một chiêu này, sắc mặt liền trở nên tái nhợt , há miệng thở dốc , hiển nhiên nội lực của lão tiêu hao vô cùng lớn.
Vụ cầu bay lơ lửng , tốc độ không hề chậm , chẳng mấy chốc đã tới trước mặt hắc y nhân thủ lĩnh.Hắc y nhân thần tình đại biến , lần đầu tiên trong ánh mắt lộ ra vẻ hoảng sợ.Vụ cầu hắc sắc kia đem tới cho hắn một cảm giác nguy hiểm đe dọa tới sinh mạnh hắn.
Thủ lĩnh hắc y nhân chưa từng nghĩ tới , Lý Nguyên Tu lại còn ẩn giấu sát chiêu đáng sợ như vậy , trong lúc nguy cấp , kiếm trong tay huy động nhanh gấp bội , vẽ trong không trung hai mảnh trăng khuyết lung linh , vừa huyễn lệ lại vừa ma quái , trong khoảnh khắc hai hình trăng khuyết hình thành , liền hóa thành hai luồng kiếm khí sắc bén , xuyên thủng hắc sắc vụ cầu , dùng một tốc độ cực nhanh , chém tới người Lý Nguyên Tu.
“Song nguyệt truy tinh trảm.” – Tuyệt học trấn bảo của Lãnh Nguyệt bảo.
Hai đạo kiếm khí hình trăng khuyết lồng vào nhau bất ngờ đánh tới , Lý Nguyên Tu thi triển Hóa cốt yên vụ chưởng , nội lực đã tiêu hao 8 phần , tình thế của lão lúc này vô cùng nguy cấp , song bản lĩnh và kinh nghiệm của nhất lưu cao thủ từng cận kề với sinh tử không biết bao nhiêu lần hoàn toàn được bộc lộ , Lý lão quái dồn toàn lực , song chưởng đẩy ra , kình phong ào ào phát ra , ngạnh kháng với hai đạo kiếm khí đáng sợ kia , thân thể mượn lực , cước bộ nhanh chóng lui lại phía sau.Chỉ là hai đạo kiếm khí kia tựa như có mắt , một mực bám theo thân ảnh lão.
Lý Nguyên Tu lùi lại cực nhanh , nhưng hai đạo kiếm khí kia tốc độ còn nhanh hơn lão , chớp mắt đã đến sát ngực lão , Lý Nguyên Tu kinh hãi , nếu đạo kiếm khí kia chém trúng người lão , với nội lực còn không đến 3 thành , lão không chết thì cũng trọng thương.
Nhưng đúng lúc hai đạo kiếm khí hình trăng khuyết kia sắp chạm tới ngực lão , đột nhiên xuất hiện một thân ảnh chắn trước mặt Lý Nguyên Tu.
Tiên huyết phá không bắn ra , hóa thành một dải huyết hoa rực rỡ.Tiếu Phong dùng thân mình chắn trước thân thể Lý Nguyên Tu , chỉ thấy trước ngực Tiếu Phong là hai đạo vết thương sâu hoắm , tựa như hai mảnh trăng khuyết in hằn trên lồng ngực hắn , máu tươi tuôn ra như suối , không cách nào ngừng lại.Tiếu Phong thất khiếu trào máu , trong thể nội Song nguyệt truy tinh kiếm khí không ngừng tàn phá nội phủ , kinh mạch , mắt thấy cũng không còn sống được được thêm nữa.
- Lý …Lý tiền bối , vãn bối dù có chết cũng …cũng không oán trách , chỉ …chỉ cầu tiền bối có thể giúp …giúp đỡ những huynh đệ …này ….thoát ..thoát khỏi …khụ khụ … thoát khỏi sát kiếp này …
Tiếu Phong gom chút hơi tàn , hai tay nắm chặt cổ áo Lý Nguyên Tu , gắng gượng nói , chỉ là thanh âm của hắn đứt quãng , khó nghe , nửa chừng phát ra lại giốn g như bị vật gì chặn lại , nghẹn trong cổ họng , đoạn sau , khí lực hắn dần tiêu tán , thanh âm cũng càng ngày càng nhỏ , cuối cùng không nghe thấy gì nữa.Tiếu Phong chết đi , đôi mắt vẫn mở trừng trừng , hắn chết không nhắm mắt.
Lý Nguyên Tu tuy trên giang hồ hành sự có phần âm độc nhưng lão là hạng người có ân tất báo , đối với Tiếu Phong hi sinh thân mình đỡ cho hắn một kiếm , cứu lão một mạng , lão nhớ kỹ trong lòng.Lý Nguyên Tu thần tình âm trầm , quát lớn một tiếng , đôi tay già nua chậm rãi vuốt đôi mắt đang mở trừng trừng của Tiếu Phong.
- Thì ra là Lãnh Nguyệt bảo nhân mã , dù các ngươi có cố tìm cách che giấu , dụng kiếm thay đao , che kín diện mạo , miệng xưng là Long Hổ môn nhân , nhưng phút cuối lại tự lấy đá đập chân mình , hảo một thức Song nguyệt truy tinh trảm , ngoài Lãnh Nguyệt bảo cao tầng nhân vật , còn ai có thể thi triển , lão phu hiểu rồi , lão phu hiểu rồi.
- Tiếu Phong tiểu tử , ngươi hãy an lòng nhắm mắt , lão phu ngày hôm nay nếu có thể toàn mạng thoát ra , thù của ngươi , ta nhất định sẽ báo , lão phu phát thệ , một ngày lão phu còn sống , sẽ khiến cho Lãnh Nguyệt bảo gà bay chó chạy , chém tận giết tuyệt , gà chó không tha.Ta sẽ khiến cho Lãnh Nguyệt bảo Lý gia toàn bộ đều bồi táng theo ngươi.
Vương gia chủ Vương Nguyên Hoa nghe được những lời này , tức thì sắc diện tái nhợt , không thể nghĩ tới sự tình này còn có âm mưu lớn như vậy , chính là gắp lửa bỏ tay người a , Vương gia chủ thân thể vốn thụ thương không nhẹ , nay lại biết được một âm mưu đáng sợ như vậy , trong lòng cảm thấy kinh hãi , uất khí nổi lên , lại khiến cho lục phủ ngũ tạng chấn động , đầu váng mắt hoa , miệng phun một ngụm máu tươi , ngã lăn ra đất bất tỉnh.
Lý Nguyên Tu được Tiếu Phong cứu một mạng , thân thể còn nguyên vẹn , không chút hao tổn , có điều hắc y nhân thủ lĩnh thì không có vận khí tốt như vậy.Hắn trúng phải Hóa cốt yên vụ chưởng âm độc của Lý Nguyên Tu , tuy liều mạng phản kích một chiêu toàn lực , kiếm khí xuyên qua độc vụ cũng làm hóa cốt độc kình trong hắc sắc vụ cầu suy yếu đi đôi chút nhưng ảnh hưởng của nó lên thân thể vẫn cực kỳ đáng sợ.
Hắc sắc vụ cầu đánh lên người hắc y nhân thủ lĩnh , vụ cầu chỉ bằng nắm tay bỗng nổ tung , hóa thành một màn vụ khí hắc sắc bao trùm phạm vi 1 trượng xung quanh người hắc y nhân.Yên vụ chưởng không mang theo chút kình lực nào , không mảy may tổn thương tới thân thể hắn , chỉ là điều đáng sợ của sát chiêu này không phải ở chỗ áp súc nội lực cường đại , mà chính là chuyển hóa nội lực thành hóa cốt độc , thẩm thấu qua da , ngấm vào cốt tủy , kinh mạch toàn thân.
Hắc y nhân chợt cảm thấy thân thể lạnh lẽo , không kìm được một trận run rẩy , hóa cốt độc chân khí không ngừng ngấm vào xương cốt , khiến xương cốt của hắn vốn có màu trắng , lúc này bắt đầu từng chút từng chút một chuyển thành màu đen.Tới khi xương cốt hoàn toàn hóa thành màu đen , cũng là lúc sinh mệnh của hắn chấm dứt , xương cốt , huyết nhục đều hủ thực , hóa thành một vũng máu đen tanh hôi.
Lúc này trong sảnh , màn chém giết cũng gần tới hồi kết , đám đông nhân mã Vương gia mời tới còn đứng vững được cũng không tới 10 người , đám thích khách hắc y nhân tuy số lượng không nhiều nhưng hành động rất có kỷ luật , thân pháp qủy mị , chiêu thức đánh ra đều là sát chiêu , cộng thêm trên lưỡi kiếm đều bôi sẵn chất độc thuộc loại kiến huyết phong hầu , chỉ cần bị trúng kiếm , chắc chắn sẽ mất mạng.
Lý Nguyên Tu liếc qua , cũng biết tình huống lúc này vô cùng bất lợi với mình , nội lực hiện tại của lão chỉ còn khoảng hai thành , trong khi đối phương mặc dù hắc y nhân thủ lĩnh trúng phải Hóa cốt yên vụ chưởng , tính mạng không còn kéo dài được bao lâu nữa , nhưng đám hắc y thích khách vẫn còn hơn mười người , hơn nữa đám nhân mã phe mình lực tái chiến cũng không còn nhiều , nếu tiếp tục , chỉ sợ tất cả đều táng thân tại nơi này.
Lý Nguyên Tu không nghĩ gì nhiều , bất chấp việc nội lực bản thân không còn nhiều , song chưởng ngưng tụ hóa cốt độc chân khí , quát lớn.
- Lão phu sẽ phá vây , các người mau chóng rời đi.
Nói đoạn , song chưởng hung hăng đánh ra , kình phong mang theo hóa cốt chân khí ầm ầm đánh về phía đám hắc y thích khách.
Đám hắc y này cũng nhận biết được chưởng kình này có bao nhiêu lợi hại , cũng không kẻ nào liều mạng đón đỡ , vội vàng dạt sang hai bên , để lộ ra một lối thoát.
Đám nhân sĩ võ lâm còn sống sót giống như được đại xá , vô cùng mừng rỡ , điên cuồng dồn hết chân khí vào đôi chân , sử dụng tốc độ nhanh nhất thoát khỏi địa phương đầy tử khí này.
Lý Nguyên Tu đuổi sát theo sau áp trận , hô hấp càng lúc càng trầm trọng , mồ hôi trên trán chảy đầm đìa , đã như đèn cạn dầu , bất quá song chưởng vẫn không ngừng huy vũ , liều mạng ngăn cản đám hắc y thích khách đuổi theo truy sát.Tuy Lý Nguyên Tu trước lúc Tiếu Phong chết cũng chưa từng hứa hẹn với hắn là sẽ bảo hộ đám người này , nhưng giữa lúc nguy cấp , ngay cả tính mạng bản thân chưa chắc còn giữ được , lão vẫn lựa chọn giúp đám nhân sĩ võ lâm kia , tuy tiếng tăm trên giang hồ của lão không được tốt , nhưng nếu nói con người này không có nghĩa khí quả thực là oan uổng cho lão.
Đám hắc y thích khách thấy lão cốt độc cùng đám nhân sĩ còn sống sót bỏ chạy , chó cùng dứt dậu , đạo lý đó , thân là kẻ sống trong võ lâm giang hồ không ai là không biết , thấy lão cốt độc hung hãn liều mạng như vậy , lại thấy thủ lĩnh bị thương còn chưa ra lệnh , đám thích khách hắc y cũng không đuổi theo truy sát lão và đám người kia.
- Lãnh Nguyệt bảo , phần lễ vật ngày hôm nay các người ban tặng , ngày sau Lý Nguyên Tu ta nhất định sẽ trả lại gấp mười , gấp trăm lần.Cáo từ…
Đám người Lý Nguyên Tu rời đi , không trung còn văng vẳng thanh âm đầy căm phẫn , oán độc của lão.
Mười mấy hắc y thích khách mục quang băng lãnh nhất thời thả lỏng , không ngờ lại không có chút băn khoăn về lời cảnh báo của Lý lão quái , thay vào đó nhãn thần mỗi người đều hiện lên vẻ kỳ lạ , phảng phất lại có chút tiếu ý tựa hồ âm mưu đã thành.
Đám Lý lão quái đã đi , một tên hắc y thích khách vội vàng tới dìu tên thủ lĩnh đứng dậy , chỉ thấy hắc y thủ lĩnh lúc này , thân thể lạnh toát như một cỗ thi thể , gương mặt được che bởi tấm hắc sa mơ hồ có hắc khí tỏa ra , hiển nhiên hắn trúng độc rất nặng.Tuy hắc y thủ lĩnh đã dùng nội lực toàn lực ngăn chặn hóa cốt chân khí phát tác , song chỉ có thể chống đỡ trong thời gian ngắn.
- Thủ lĩnh , ngài không việc gì chứ.
Hắc y thích khách hỏi.
- Tiểu Ngũ , ngươi thấy ta giống như không việc gì sao.Ta thực sự quá coi thường lão quái vật cốt độc này rồi , không nghĩ tới Hóa cốt yên vụ chưởng của lão lại kinh khủng đến như vậy.Bất quá , sự tình xảy ra , phản ứng của lão quái độc cốt , thực ra đều không nằm ngoài dự tính của công tử.Chỉ là thương thế của ta khá nặng , loại âm độc chân khí này nếu muốn khu trừ cần phải nhờ tới sự trợ giúp của cao thủ tu luyện chí dương chí nhiệt nội công tâm pháp.
Hắc y thủ lĩnh sắc diện uể oải ,cười khổ một tiếng đáp.
- Thủ lĩnh , vậy còn gã Vương gia gia chủ cùng với tiểu tử Vương Sĩ Huyên kia , chúng ta xử lý chúng thế nào.
Hắc y thích khách Tiểu Ngũ hỏi tiếp.
- Vương gia chủ Vương Nguyên Hoa bị ta đả thương , tuy thương thế không nhẹ nhưng tính mệnh không đáng lo , ngươi cho hắn thuốc chữa thương , hắn sẽ sớm tỉnh lại , còn tiểu tử Vương Sĩ Huyên kia vì quá sợ hãi mà ngất đi , ngươi phái người mang hắn đi , kẻ này đối với công tử còn có chút tác dụng , dù sao Vương gia tại Lãnh Vân trấn này có liên hệ tới nha huyện , địa vị cũng không đơn giản.Khụ ..khụ …Tiểu Ngũ , mau đưa ta trở lại , có người có thể giúp ta trị thương.
Hắc y thủ lĩnh phân phó , mồ hôi tứa đầy mặt , thương thế của hắn quả thực vô cùng nghiêm trọng , cứ mỗi khắc trôi qua đều khiến cho hóa cốt chân khí ngấm sâu hơn vào xương cốt , thương thế càng trở nên khó chữa trị hơn.Quá 3 canh giờ , nếu không kịp chữa trị , hắc y thủ lĩnh sẽ hóa thành một bãi máu đen.
Tiểu Ngũ hơi trầm mặc , tựa hồ đang suy nghĩ việc gì đó , rồi đột nhiên quay sang hắc y nhân thủ lĩnh , thần sắc có chút bối rối , lại có chút khó xử , ánh mắt nhìn hắc y thủ lĩnh lộ ra vẻ lưỡng lự tựa như có lời muốn nói mà lại không biết có nên nói ra hay không.
Nhìn thái độ kỳ lạ của Tiểu Ngũ , hắc y nhân thủ lĩnh thoáng kinh ngạc , cũng không đoán được tiểu tử này rốt cuộc đang nghĩ cái gì , bèn lên tiếng hỏi , thanh âm có phần yếu ớt , khí lực không đủ.
- Tiểu Ngũ , ngươi muốn nói gì , trước mặt ta không cần phải giấu diếm , có gì cứ nói ra đi.
Vừa dứt lời , hắc y thủ lĩnh lại ho một trận dữ dội , miệng nhổ ra một ngụm máu đen.
- Thủ lĩnh , có chuyện này …chuyện này ..là công tử nói riêng với thuộc hạ …chỉ là … chỉ là …thuộc hạ quả thực rất khó xử , công tử đã dặn , không cho thủ lĩnh biết…nhưng…thuộc hạ ..thuộc hạ…như thế nào có thể giấu diếm ngài được..Làm như vậy , thuộc hạ cảm thấy rất có lỗi với ngài.
Tiểu Ngũ cười khổ một tiếng , thần tình phức tạp , vẻ khó xử hiện ra trong mắt.
- Ân , nếu là như vậy , ngươi cũng không cần phải nói cho ta biết , ta cũng không có quyền hỏi ngươi , chuyện này khi trở về ta sẽ hỏi công tử sau.Ta nghĩ , công tử không cho ngươi làm vậy hẳn phải có lý do.
Hắc y nhân thủ lĩnh càng lúc càng suy nhược , khẽ phất tay tựa hồ không để ý chuyện này chút nào , nói.
- Thủ lĩnh …thuộc hạ đã nghĩ kỹ rồi , dù cho có bị công tử trách phạt , việc này thuộc hạ nhất định phải nói với ngài..
Tiểu Ngũ nhìn thủ lĩnh hắc y bằng ánh mắt khẩn thiết , còn có vài phần sắc thái kiên định , đoạn hắn sụp xuống , quỳ trước mặt hắc y thủ lĩnh , cắn răng nói.
Hắc y thủ lĩnh cảm động , thân thể thoáng run rẩy , vội vàng nâng hắn dậy.
- Tiểu Ngũ , ngươi làm gì vậy , ngươi mau đứng lên.
Trong Vương gia trang viện hiện giờ , hắc y thích khách cũng chỉ còn lại 3 người , những người khác đã mang theo Vương Sĩ Huyên rời đi.3 người này chính là 3 người đi theo hắc y thủ lĩnh lúc tiến vào nghị sảnh đường , Tiểu Ngũ là một trong 3 người.
Hàng độnh của Tiểu Ngũ , cũng chỉ có hai người này chứng kiến , bất quá , cả hai người này đều không có ý định ngăn cản hắn , chỉ đứng một bên trầm mặc , dưới hắc sa che mặt , cũng không rõ hai người bọn họ đang nghĩ gì , chỉ là , tận sâu trong mắt hai người mang theo một tia không đành lòng.
- Thủ lĩnh , nếu ngài không cho thuộc hạ nói , thuộc hạ nhất định sẽ quỳ mãi ở đây.
Tiểu Ngũ ngữ khí vô cùng kiên quyết trả lời.
Hắc y thủ lĩnh bất đắc dĩ đành phải nhượng bộ , thở dài một hơi , thanh âm suy nhược khẽ vang lên.
- Được rồi , Tiểu Ngũ ngươi mau đứng dậy , có sự tình gì mau nói đi , nam nhi dưới gối có hoàng kim , không thể tùy tiện quỳ xuống trước mặt người khác như vậy.Ân , ngươi cũng phải mau lên , bổn tọa trúng độc không nhẹ , dùng nội lực cũng chỉ có thể làm độc khí chậm phát tác thôi , nếu Tiểu Ngũ ngươi muốn bổn tọa sớm chết thì cứ nói chuyện dài dòng một chút , ta khẳng định cầm cự không nổi.
Tiểu Ngũ tâm thần thoáng buông lỏng đôi chút , chậm rãi đứng dậy.Một bên đỡ lấy thân thể suy yếu của hắc y thủ lĩnh , một bên ghé sát tai hắn , thì thầm mấy tiếng.
- Thủ lĩnh , công tử có nói ...
Nói tới đây , thanh âm Tiểu Ngũ đột ngột trở nên băng lãnh , mục quang vừa rồi còn tràn đầy cảm xúc , lúc này chỉ còn lại một mảnh hàn quang , sát khí nồng đậm.
- Đại sự đã thành , ngài không cần phải trở về nữa…
Hắc y thủ lĩnh còn chưa kịp phản ứng , chỉ cảm thấy ngực trái đau nhói , liền sau đó là cảm giác tê dại lạnh buốt từ ngực trái dần lan tỏa khắp toàn thân , tâm trí dần trở nên mê muội.
Trong tay Tiểu Ngũ không biết từ lúc nào đã xuất hiện một thanh tiểu đao , phần chuôi chạm trổ hình long hổ tinh xảo , đường nét cực kỳ sinh động , chuôi tiểu đao này đang cắm ngập tại vị trí trái tim hắc y thủ lĩnh.
Hắc y thủ lĩnh ý thức dần mất đi , sinh mệnh lực dần tiêu tán , rốt cuộc vẫn thân tại nơi này , chết trong tay chính tên thuộc hạ mà mình xem trọng , tin tưởng nhất , kẻ mà 3 năm nay luôn đi theo mình vào sinh ra tử.Đến tận lúc chết , hắn vẫn không thể ngờ , hảo huynh đệ , thuộc hạ tốt nhất của mình lại hạ sát thủ với mình.Hắc y thủ lĩnh chết đi mà mắt vẫn mở trừng trừng ,chỉ là thần sắc tuyệt không hề có chút oán hận , giận dữ nào , biểu tình trên mặt hắn chỉ đơn thuần là sự kinh ngạc , vô pháp tin tưởng , chỉ vậy thôi.
Hai gã hắc y còn lại đưa mắt nhìn nhau , đều nhìn thấy trong ánh mắt đối phương một tia thương tiếc , bất quá chỉ thoáng qua liền biến mất , thay vào đó là vẻ lạnh lùng , âm trầm quen thuộc.
Tiểu Ngũ sắc diện băng lãnh , chậm rãi buông thi thể hắc y nhân thủ lĩnh xuống , tiểu đao vẫn cắm trên ngực hắc y thủ lĩnh , hắn nhìn thoáng qua thi thể kia , chợt ngẩn người , rồi khẽ lắc đầu , than nhẹ.
- Lý Vũ Sinh , hay ta phải gọi ngươi là Lăng Cô Nhạn mới đúng , ngươi vẫn là không thay đổi , tại sao ngươi vẫn như vậy , vẫn như 3 năm trước, đối với bằng hữu huynh đệ luôn một mực tin tưởng như thế…Rốt cuộc ngươi muốn Hàn Tiểu Ngũ ta phải kính nể ngươi hay là xem thường ngươi đây.
- Cũng không sai biệt lắm , chúng ta đều trở về thôi , người của Lãnh Nguyệt bảo Lý gia hẳn là cũng nên tới rồi.
Hai hắc y nhân còn lại nhanh chóng tìm một thi thể còn nguyên vẹn , một chưởng đánh nát mặt hắn , lại đem hắn lại gần thi thể Lăng Cô Nhạn , đặt bàn tay hắn nắm lên chuôi tiểu đao , lại lấy ra một khối lệnh bài hình chữ nhật , hai bên tả hữu chạm khắc hai hình long hổ đầu , chính là Long Hổ môn lệnh bài cấp cho môn nhân của mình.Đoạn hai gã hắc y dùng máu tươi trên thi thể bị đánh nát mặt kia bôi lên thủ chưởng Lăng Cô Nhạn , tạo thành hiện trường hai kẻ này lưỡng bại câu thương.
Làm xong tất cả những việc này , Hàn Tiểu Ngũ cùng hai gã hắc y nhân nhanh chóng rời đi.
Cũng đêm hôm đó , tại địa phương lụp sụp , nghèo khổ phía đông nam Lãnh Vân trấn , có một gia đình ba người , kiếm sống nhờ nghề bán màn thầu , vô duyên vô cớ cả nhà bị người ta sát hại.Đứa con trai duy nhất của người bán màn thầu tên là Phạm Huyên , nghe nói ở ngoài hắn ta thua bạc , lại không có tiền trả người ta nên mới liên lụy tới cả nhà như vậy.
Triệu gia tiền trang , nửa đêm bị một đám hắc y nhân thần bí đột nhập , Triệu Thiên Huyên gia chủ bị người ta một đao chém chết , gia sản bị cướp sạch , toàn gia trên dưới hơn 30 người đều bị giết , nghe nói đám hắc y nhân muốn tài bảo của lão , Triệu gia chủ lại kiên quyết không chịu nhả ra một xu nên mới có kết cục như vậy.
Phó tổng binh Lãnh Vân trấn có một đứa con trai tên Huyên , đêm đó đang vui vẻ khoái hoạt cùng tiểu thiếp mới cưới , liền bị người ta một kiếm đâm chết , xuyên qua cả thân thể tiểu thiết kia , khiến hai người chết rồi mà thân thể vẫn dính chặt vào nhau , quả nhiên là cái chết khoái hoạt , có thể xuống hoàng tuyền làm quỷ phong lưu.Nghe nói hắn ta vào kỹ viện , xảy ra tranh chấp mấy vị cô nương trong đó với người ta dẫn tới xô xát , lại còn ỷ cha hắn là tổng binh , không kiêng nể ai nên mới bị người ta trả thù.
Cũng đêm hôm đó , ở một vài nơi khác trong thị trấn cũng xảy ra những sự tình tương tự , đều là án mạng , nguyên nhân dẫn tới án mạng đều rất rõ ràng , chẳng vụ nào giống vụ nào , tựa như những án mạng đó được người ta thao túng , sắp đặt từ trước vậy.Nạn nhân trong những vụ án mạng này danh tính đều có một chữ Huyên , bất chấp ngươi thuộc tầng lớp nào , bất chấp niên kỷ của ngươi , bất chấp ngươi có bao nhiêu hộ vệ , sát thủ đều thành công , không một người nào còn sống.
Phi Ưng thương hội Hàn gia …
Trong một tiểu viện thanh tĩnh nằm trong khuôn viên trúc lâm , bên cạnh hồ nước nhỏ , nước trong hồ trong vắt , được tô điểm bằng những đài sen xanh mượt , cảnh vật xinh đẹp , thập phần tao nhã , có một vị công tử niên kỷ ước chừng ngoài hai mươi , dung mạo anh tuấn , nho nhã , áo trắng phiêu dật , phong thái điềm đạm vượt xa thường nhân.Vị công tử này mày kiếm mắt sáng , mũi thẳng , môi hồng , vẻ mặt hiền lành , nhã nhặn , trên tay là một cuốn kinh thư , dáng vẻ tựa như những nho sinh , tài tử suốt ngày luẩn quẩn thi từ ca phú , trói gà không chặt thông thường , chỉ là , vị công tử bề ngoài tưởng chừng vô hại này lại chính là một trong những nhân vật chủ chốt của liên minh Phi Ưng thương hội và Long Hổ môn , Ngô Bản Quân , Ngô công tử.
- Ngô công tử , đây là canh tổ yến linh chi, nô tỳ vừa nấu cho công tử , công tử mau dùng kẻo nguội mất , đoạn thời gian này , công tử vất vả rồi.Công tử gầy đi nhiều lắm.Người ta thật sự rất lo lắng đó.
Một thanh âm trong trẻo vang lên , chỉ thấy một cô nương tuổi chừng đôi tám , dung mạo xinh đẹp như hoa như ngọc , dáng hình thanh tân , yểu điệu , chậm rãi bước lại gần , trên tay là một bát canh lớn , hơi nóng vẫn còn bốc lên nghi ngút , một mùi hương nhàn nhạt không ngừng lan tỏa trong không khí.
- Ân , Tiểu Ngọc , đêm đã khuya rồi , sao nàng còn chưa đi ngủ , nàng đâu cần vất vả như vậy , cứ kêu nhà bếp làm là được rồi , đêm nay tâm trạng ta có chút vui vẻ , nên ta không muốn ngủ.
Ngô Bản Quân khẽ cười , dịu dàng đáp.
- Đêm nay , nàng có thấy không , thiên không vắng lặng , không minh nguyệt , cũng chẳng thanh phong , chỉ có màn đêm tăm tối, tĩnh mịch, với ta mà nói , cảnh tượng như vậy chính là hợp với tâm cảnh của ta.Đêm nay , thích hợp để làm đại sự , có nhiều chuyện sau đêm nay là kết thúc , nhưng có những sự tình chỉ là mới bắt đầu.Tâm của ta đâu phải hạng phàm phu tục tử có thể hiểu được , Lăng Liệt không thể , Hàn Phi Vũ cũng không , có những việc Ngô Bản Quân ta dám làm , bọn hắn không dám làm , lại càng không thể làm , vì thế , bọn hắn cả đời này vĩnh viễn chỉ có thể đứng thấp hơn ta.