Mục lục
Giáo Chủ Thỉnh Nhiêu Mệnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong tiềm thức Sở Thanh Thanh lờ mờ cảm thấy bên cạnh có người, giật mình kinh hãi liền ngồi bật dậy, hoảng sợ nói: "Ai?"

"Ta ~ "

"Ừm? Công tử?"

Sở Thanh Thanh biểu tình ngạc nhiên, vỗ vỗ trán, nàng nhớ mới vừa rồi mình còn tại nhạc sảnh a, làm sao hiện tại đã trở về trong phòng rồi?

Hơn nữa muộn như vậy công tử ở trong phòng của mình làm cái gì? Đương nhiên, vô luận làm cái gì, nàng cũng sẽ không cự tuyệt,

"Cô dậy thắp đèn lên trước, ta có việc tìm cô, "

Sở Thanh Thanh nghe vậy, hồ nghi sửa sang lại quần áo lộn xộn, vội vàng xuống giường, lục tìm cây châm lửa thắp sáng toàn bộ đèn trong căn phòng,

Sau đó Doanh Trinh phân phó nàng tìm đến bút mực,

"Để ta xem một chút chữ viết của cô thế nào, ta đọc cô viết, "

Sở Thanh Thanh mờ mịt không hiểu tại sao quá nửa đêm công tử lại kiểm tra thư pháp của mình, bất quá vẫn là theo lời ngồi xuống, tay phải chấp bút,

Doanh Trinh chắp hai tay sau lưng, chậm rãi đọc:

"Tiếu ngữ doanh doanh ám hương khứ, doanh đắc mãn khâm thanh lệ, "(Cười nói rộn ràng hương thoảng bay, lệ vương đầy áo có ai hay)

Sở Thanh Thanh nghe xong, liền thõng hai tay, cúi đầu bắt đầu viết,

Chỉ chốc lát, đương khi nàng viết xong, Doanh Trinh đi tới nhìn một chút, kêu thầm trong bụng: nhờ vả không đúng người rồi,

Chữ viết này, không thể nói là xiêu vẹo xấu xí, nhưng cũng không đẹp đẽ gì, mấu chốt còn hơi viết theo lối chữ Thảo, kỹ năng cơ bản còn chưa vững cô còn viết lối chữ Thảo gì vậy,

Doanh Trinh không khỏi nhíu mày,

Sở Thanh Thanh đỏ mặt lên, cũng có chút ngượng ngùng, mình vốn không được đi học, đọc sách viết chữ vẫn là vào trước đây khi làm nha hoàn bồi luyện cho tiểu thư, xác thực không ra gì,

Doanh Trinh lắc đầu, "Vẫn là đem bút mực đem đến phòng ta đi, "

Sở Thanh Thanh ngượng ngùng thè lưỡi, tranh thủ thời gian thu thập mặt bàn,

Nàng đem văn phòng tứ bảo chuyển dời đến thư án trong phòng Doanh Trinh, sau đó thắp một ngọn đèn, chuẩn bị nghiên mực kỹ càng, sau đó chuyển một cái lò lửa nhỏ đặt ở bên cạnh thư án,

Sau đó liền bị Doanh Trinh đuổi ra ngoài,

Doanh Trinh đứng trước thư án cầm bút trầm tư thật lâu, rốt cục vẫn là hạ bút, cẩn thận từng nét từng nét viết ra hai chữ "Doanh Doanh" lên trên giấy tuyên,

Viết xong liền xem,

Còn tốt, so với Sở Thanh Thanh phải đẹp hơn một chút, nhưng khẳng định vẫn là không hợp cách,

Doanh Trinh vò tờ giấy tuyên ném vào trong lò lửa nhỏ bên cạnh, hủy thi diệt tích,

Sau đó hắn lại tiếp tục viết, cũng chỉ viết đi viết lại có hai chữ này, tuy có tiến bộ song chỉ tạm chấp nhận được,

Ở tiền kiếp hắn đã biết, chữ viết của một người chính là mặt mũi của hắn, chữ viết không đẹp thì sẽ rất dễ bị người ta khinh bỉ,

Luyện chữ như luyện công, không có đường tắt để đi,

Doanh Trinh đặt bút xuống, bắt đầu dạo bước trong phòng,

Hắn nhớ tới câu nói nọ trong Đại Thông Thiên Thủ: Tâm niệm sở chí, ý khả thông thiên,

Muốn dựa vào trình độ thư pháp của bản thân mình khẳng định là không được, không biết có thể mượn nhờ Đại Thông Thiên Thủ để thực hiện hay không?

Hắn tận lực nhắm mắt thả lòng mình, điều chỉnh trạng thái thể xác và tinh thần, dần dần, linh khí tràn ra ngoài, xoay quanh trên ngón tay hắn,

Tự thân linh khí cảm nhiễm bởi tâm ý của hắn, khoảnh khắc này, Doanh Trinh cảm giác được năm ngón tay phải đang khẽ run run, tựa hồ bọn chúng biết được ý của chủ nhân, kích động,

Đắm chìm trong linh quang tuyệt không thể tả đó, Doanh Trinh bỗng nhiên đi đến trước thư án, nâng bút viết ngay, liên tục một mạch,

Lần này lại nhìn, hai chữ "Doanh Doanh" trên bàn, như phượng múa thiên thành, nét bút mềm mại mà không mất đi sắc bén, hai chữ tựa như hai mỹ nữ mỗi người một vẻ đang nhảy múa, khắp chốn hiện rõ thiên nhân phong vận,

"Chữ đẹp, "

Doanh Trinh không khỏi tán thưởng cho mình một tiếng, sau đó lại vứt tấm giấy tuyên này vào hỏa lô,

Có kinh nghiệm lần này, Doanh Trinh biết nên làm như thế nào, không ngờ Đại Thông Thiên Thủ còn có thể vận dụng trong thư pháp, quả thật là niềm vui ngoài ý muốn,

Tiếp đến, hắn buông lỏng cả thể xác lẫn tinh thần, trong yên tĩnh tìm kiếm điểm linh cảm nọ,

Ở lần viết tiếp theo, trong lúc nhấc tay hiển rõ tùy ý, tâm cảnh hoàn mỹ duy trì trong chân ý huyền ảo của thành ngữ "Diệu thủ ngẫu đắc",

Một lần lại một lần, tiến bộ rõ ràng, cho đến khi dầu thắp hao hết, Doanh Trinh phảng phất từ trong mộng ảo tỉnh lại, mỉm cười, duỗi lưng một cái liền trở lại giường nghỉ ngơi,

...

Sáng sớm ngày hôm sau,

Những khách nhân được thu xếp ở chỗ khác trong Tam Tuyệt uyển lục tục thức dậy, sau khi dùng xong điểm tâm, bọn hắn liền chuẩn bị khởi hành trở về,

Nhạc Bá Đào tự biết lần này là không gặp được Doanh Trinh, có phần thất vọng, bèn cùng tỷ phu Triệu Cảnh của mình đón xe rời Thanh Châu phủ.

Lúc này ngoài cổng Tam Tuyệt biệt uyển đậu đầy các loại xe ngựa, mà Lục Chính Quang đang đứng ở cửa ra vào tiễn khách,

Doanh Trinh sớm đã rời giường, một mình đứng trong Trúc viên tiêu hóa lấy một phen cảm ngộ tối hôm qua,

Tuyết ngừng, nhưng thời tiết vẫn cứ rét lạnh,

Sở Thanh Thanh thì đang thu dọn trong phòng Doanh Trinh,

"Sư huynh, "

Sáng sớm Thanh Uyển liền tới, trong tay còn cầm một tấm thiếp sơn đen mạ vàng,

"Sư huynh hiện tại có rảnh không?"

Doanh Trinh mỉm cười, tính trước kỹ càng, "Đương nhiên rảnh, "

"Được rồi, vậy liền phiền sư huynh tự mình viết một chút nhé, "

Cửa phòng Doanh Trinh mở toang, Thanh Uyển đi thẳng vào, đặt thiếp lên trên thư án, lại đem bút và nghiên mực Sở Thanh Thanh vừa mới thu dọn ra, đích thân mài mực cho Doanh Trinh,

"Sư huynh, đêm qua muội suy nghĩ một đêm, cái tên Doanh Doanh này xác thực êm tai, Tiểu Bảo nhất định sẽ thích, "

Vô luận là trong lòng Thanh Uyển hay là Nhiếp Vô Cụ, các nàng tựa hồ cũng rất hy vọng Doanh Trinh và Giang Thanh Huệ có thể giải trừ hiềm khích,

Doanh Trinh trong lòng đương nhiên cũng hy vọng, bằng không thì cũng sẽ không thức đêm đi luyện chữ. Lâm Huy điện đứng đầu chín đường khẩu, có thể nói tập trung hơn phân nửa lực lượng trung kiên của Minh giáo, cao thủ trong điện xa xa không phải mấy cái đường khẩu khác có thể so sánh,

Giang Thanh Huệ càng là cao thủ bất thế có thể tề danh cùng Ngũ Đế, nắm giữ Lâm Huy điện, là một bước trọng yếu nhất trong quá trình thu phục toàn bộ Minh giáo của Doanh Trinh.

Sở Thanh Thanh cũng chạy tới tham gia náo nhiệt, trong nội tâm nàng cũng tò mò thư pháp của công tử sẽ xinh đẹp cỡ nào? Chắc hẳn sẽ phải rất ưu tú đây?

Thanh Uyển nhẹ nhàng chấp bút chấm một chút mực, sau đó lại lọc đều bên rìa nghiên mực, hai tay đưa cho Doanh Trinh, cười nói:

"Sư huynh, viết đi, "

Doanh Trinh cười tiếp nhận, tay trái đỡ phía sau, cứ như thế nhìn như cực kỳ tùy ý cầm múa bút lên tấm thiệp, liền đó lại thả bút về trên giá bút,

Hai nữ đứng cạnh nhìn thấy chữ viết trên thiếp, lập tức hai mắt sáng rỡ,

Thanh Uyển cặp mắt trợn tròn, thán phục:

"Nhẹ nhàng như mây giăng, oai vệ tựa rồng bay, lại như chim phượng liệng quanh cửu thiên, vô luận bút thế hay bút ý đều có thể gọi là đăng phong tạo cực, chữ này tuyệt diệu, "

Sở Thanh Thanh cũng nhìn đến ngây người, cảm thấy chữ viết của công tử nhà mình dù so với đại gia thư pháp đương thời, cũng là không thua kém bao nhiêu,

Chỉ là trong lòng có chút kỳ quái, hai chữ Doanh Doanh này giống như được bao hàm trong câu mà tối hôm qua công tử kêu mình viết, tại sao lại thế nhỉ?

Ai nha, không hiểu được, công tử cao thâm mạt trắc há để mình có thể phỏng đoán,

Thanh Uyển mặt mày hưng phấn hai tay nâng niu tấm thiệp chữ,

"Muội liền phái người mang thiếp này phi tốc đưa đến Quang Minh đỉnh, chắc chắn đại tỷ sẽ có thể cảm nhận được sự sủng ái của sư huynh đối với Tiểu Bảo trong đó, "

"Muội đi đi, "

Thanh Uyển lòng tràn đầy vui vẻ rời khỏi Trúc viên như một cơn gió,

Đợi nàng đi xong, Doanh Trinh lại nhìn về phía Sở Thanh Thanh, cau mày hỏi:

"Điểm tâm của ta đâu?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Skyline0408
05 Tháng sáu, 2020 15:51
t thì thấy bác cvt rất có tâm đấy chứ, đọc rất thoải mái. :))
TheJoker
03 Tháng sáu, 2020 12:09
Đa tạ đã ủng hộ. Do tại hạ đi làm nên mỗi ngày trong tuần thường chỉ được 2-3 chương. Chỉ cuối tuần mới được 4-5 chương :) Như vậy cũng đủ đuổi kịp tác giả trước khi truyện đi được 2/3 chặn đường. Chỉ sợ đến lúc ấy chúng ta ai cũng treo mỏ thôi :sweat_smile:
TheJoker
03 Tháng sáu, 2020 12:07
Đa tạ đã ủng hộ
TheJoker
03 Tháng sáu, 2020 12:07
Đa tạ đã ủng hộ
acmakeke
02 Tháng sáu, 2020 04:06
Truyện hay bất ngờ, ban đầu không hi vọng nhiều lắm nhưng càng đọc thấy bút lực tác lại rất khá. Hóng chương!!!!
S7Song
01 Tháng sáu, 2020 19:49
Càng đọc càng thèm
dizzybone94
01 Tháng sáu, 2020 19:34
truyện đọc cuốn quá . hi vọng cvt tăng thêm thuốc để ae qua cơn nghiện
TheJoker
01 Tháng sáu, 2020 16:30
Các hạ yên tâm, tại hạ xem phim HK từ năm 88, mê đọc truyện kiếm hiệp từ năm 94, tham gia nhóm đả tự trên maihoatrang năm 2001 nên biết rõ cái gọi là “văn phong kiếm hiệp” mà các hạ nói nó phải nên thế nào. :relaxed:️
LangTuTramKha
01 Tháng sáu, 2020 08:44
Đây là truyện Võ Hiệp, giờ Cô ấy, Anh ấy, em, tôi vào có mà thành ra truyện đô thị à ? đọc ngán nhất truyện dịch thể loại cổ trang võ hiệp mà cứ anh, em, cô chú. ngang phè phè
TheJoker
31 Tháng năm, 2020 23:23
Ngươi-ta là xưng hô giữa bề trên-dưới, lạ-xa hoặc giận-ghét-hờn-thù. Trong tiếng Việt, có rất nhiều danh xưng cho những mối quan hệ giữa sư-đồ, phụ/nương-tử/nữ, huynh/đệ/tỷ/muội... Tại hạ chỉ cố vận dụng càng nhiều những danh xưng ấy để làm rõ mối quan hệ giữa các nhân vật với nhau càng tốt. Đọc (dù chỉ là Vietphrase) truyện mà xuyên suốt từ đầu đến cuối chỉ ngươi-ta với nhau cũng như ăn bát mì không qua ngày đoạn tháng. Thật ngán lắm thay :))
HoangVanPhong
31 Tháng năm, 2020 21:04
ko cần phải đổi xưng hô thành " cô ấy " " anh ấy " v..v. đâu Giữ lại xưng hô ta ngươi cho hợp văn phong kiếm hiệp
Hiep Nguyen
31 Tháng năm, 2020 18:56
Đọc hay dã man sếp ơi bom 1 phát vài chục chương thì tuyệt vời
TheJoker
31 Tháng năm, 2020 09:18
Huhuhu tạ lỗi T7 đáng lẽ ít nhất 5-6 chương nhưng vì tại hạ xỉn quắc quá không lên mạng được... Xin thứ lỗi cho
TheJoker
31 Tháng năm, 2020 09:17
CN tại hạ sẽ cố nhưng vài chục chương thì chắc chết =))))
Hiep Nguyen
30 Tháng năm, 2020 11:47
Bommmmm
S7Song
29 Tháng năm, 2020 13:06
Mai t7 bom vài chục chương đi bạn
S7Song
29 Tháng năm, 2020 13:05
Truyện còn ít chương quá nên chưa nhìu ng đọc
TheJoker
28 Tháng năm, 2020 19:39
Có lẽ phần lớn độc giả thích thể loại yy trong đó nhân vật chính là kẻ thị huyết hiếu sát (cái mà những độc giả trẻ tuổi đó gọi là "sát phạt quyết đoán") cho nên không thích thể loại kiếm hiếp huyền ảo như vầy. Hoặc cũng có lẽ vì ít chương quá nên chưa đủ lôi kéo sự chú ý của mọi người. Mọi thứ đều có lý do, thôi thì cứ tùy duyên vậy. Dẫu sao thì tại hạ cũng thay mặt tác giả đa tạ đạo hữu đã yêu thích tác phẩm này :)
TheJoker
28 Tháng năm, 2020 19:36
Tuần này hơi bận nên cố 3-4 chương/1 ngày. Tại hạ cũng không muốn đuổi kịp tác giả sớm quá (hiện tác giả đã viết được tầm 320 chương có lẻ), lúc đó độc giả đói thuốc còn khổ hơn.
Hiep Nguyen
28 Tháng năm, 2020 17:31
Sao mấy truyện bõ hiệp hay tnay mà ít tương tác thế nhỉ
Hiep Nguyen
28 Tháng năm, 2020 15:16
Vã truyện vãi ngày ra cài chương hic
TheJoker
27 Tháng năm, 2020 19:23
Tại hạ sẽ rà sửa Tinh Uyển thành tên Thanh Uyển (Mộc Thanh Uyển) hết. Do chữ “qing” đồng âm nên tác giả hay viết nhầm. Mộc Thanh Uyển đọc nghe giống Mộc Uyển Thanh trong Thiên Long Bát Bộ nên tại hạ quyết định dùng nó. Nếu các đạo hữu có phát hiện chương nào có sai sót về tên thì báo hộ cho. Đa tạ!
TheJoker
27 Tháng năm, 2020 07:12
Đa tạ đạo hữu đã yêu thích.
Hiep Nguyen
27 Tháng năm, 2020 01:19
Đọc siêu hay siêu lôi quấn
Skyline0408
26 Tháng năm, 2020 08:41
bác cvt edit kỹ thật ấy. nói thật là trình độ dịch của 1 bộ phận dịch giả chắc cũng tầm tầm ntn thôi. :)))))
BÌNH LUẬN FACEBOOK