Mục lục
Giáo Chủ Thỉnh Nhiêu Mệnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Phá Lãng" hào là một chiếc lâu thuyền to lớn xa hoa có thể chở cả khách lẫn hàng hóa, lại lấy một danh tự nghe giống chiến hạm, đáy khoang tổng cộng có mười tám vị trí tay chèo, hai bên mỗi bên chín tay chèo, chèo thuyền không ai không phải là đại hán bắp thịt cuồn cuộn, lên một tầng nữa chính là kho hàng, hàng hóa và ngựa được phân loại theo thứ tự ở bốn phía, trên boong thuyền có cả thảy bốn tầng, đều là phòng dành cho hành khách, tổng cộng hơn sáu mươi gian phòng,

Sở Thanh Thanh lúc đầu đã đặt bốn gian phòng thượng hạng, song vì có phu phụ Trương Văn Trọng gia nhập nên tăng thêm một gian.

Phá Lãng hào thuộc về tài sản của Vinh phiệt, mục tiêu dĩ nhiên chính là Lạc Dương, bất quá từ Hoành châu đến Lạc Dương đường xá xa xôi, dù cho trong đội ngũ thương thuyền Phá Lãng hào đã thuộc về khoái hạm khó được, vẫn mất ước chừng một tháng mới có thể đến nơi.

Lâu thuyền nhập sông, vượt qua đoạn ám lưu tròng trành ngắn ngủi, rốt cuộc giương buồm vững trãi chậm rãi chạy lên phương bắc,

Từ sau khi lên thuyền phu phụ Trương Văn Trọng chưa từng rời khỏi gian phòng, hai phu phụ ở suốt trong phòng nhỏ giọng thương nghị, hai đứa nhỏ mờ mịt không rõ hoàn cảnh sớm đã ngủ say, người lớn thì lại lại mặt ủ mày chau.

Hứa Thiều Hoa đắp chăn mền cho hai đứa bé thật chặt, rồi ngồi xuống trước bàn nói:

"Hiện thì hay rồi, bị người của Ma giáo giam lỏng, nếu thiếp đoán không lầm, nữ tử áo đỏ xuất thủ đánh lui Phi Ngư vệ đó ắt hẳn là tiểu Cửu cô nương Mộc Thanh Uyển của Ma giáo, so với Phi Ngư vệ người này còn khó chơi hơn nhiều. Lúc lên thuyền thiếp nhìn thấy còn có một vị cô nương khắc, nói không chừng trên thuyền này còn người khác của Ma giáo, phu quân hãy nói cho thiếp hay, có phải là lão sư chàng bên kia đã chọc phải người trong ma giáo rồi không?"

Trương Văn Trọng thuộc loại người có tính cách hết sức lạc quan, bây giờ một nhà bốn miệng ru rú trong phòng chân không bước ra khỏi nhà, hắn lại không chút nào lo lắng, tùy tiện nằm trên giường, hai tay gối đầu, cười nói:

"Phu nhân hãy bớt sầu, bên phía lão sư không có làm gì có liên quan tới Ma giáo, lại nói chuyện chúng ta Bắc thượng, không hề có chút quan hệ nào với tranh đấu giang hồ, Ma giáo mặc dù luôn luôn làm việc tàn nhẫn, nhưng hiếm khi nhúng tay vào chuyện triều đình, như phu nhân mới nói, dù sao chúng ta cũng không thể chạy trốn, vậy không ngại đi một bước nhìn một bước, các nàng hỏi cái gì phu quân cứ trả lời hoàn toàn không biết là được."

Hứa Thiều Hoa thấy hắn dáng vẻ khoan thai, không khỏi trong lòng tức giận, đạp một cước lên chân đối phương, mắng:

"Chàng nói thật nhẹ nhõm, chàng ở lâu trong quan trường nên không biết giang hồ hiểm ác, thế lực của Ma giáo to lớn chàng há có thể tưởng tượng được, có thể nói với chàng thế này, người ta nếu một lòng muốn mạng đôi ta, đến lúc đó lão sư của chàng ngay cả cái rắm cũng sẽ không dám thả, chàng không tiếc mạng, con của chúng ta thì sao? Trước đây thiếp từng khuyên chàng, từ quan đi thôi, chớ có đấu cùng Vương Khuê Nhượng. Chàng ngược lại cứ khăng khăng nhất định phải vào kinh tìm lão sư của chàng, chẳng phải chàng luôn nói sư huynh nọ của chàng lợi hại thế nào sao? Người đâu? Ngay cả cái bóng cũng không có. Lúc trên bến thuyền nếu không phải nhờ vị Mộc Thanh Uyển của Ma giáo đó xuất thủ, thiếp cũng đã bị người ta đánh chết rồi. Hiện tại chàng còn có thể cười?"

Nói xong, Hứa Thiều Hoa hung hăng đánh lên người trượng phu mấy cái, thấp giọng thút thít.

Trương Văn Trọng vội vàng cười đùa tí tửng ngồi dậy, đi ra sau lưng thê tử, khoác vai an ủi nàng:

"Ta biết phu nhân là đang lo lắng cho ta cùng Tề nhi và Vân nhi, bất quá phu nhân hãy yên tâm, trước khi rời nhà ta đã sớm gửi một phong thư đến kinh thành, tính toán thời gian, sư huynh cũng sắp đến, chỉ cần hắn đến, hết thảy nan đề đều có thể giải quyết dễ dàng, "

Hứa Thiều Hoa thấp giọng mắng: "Sư huynh, sư huynh, cứ mở miệng ra là sư huynh, sư huynh chàng có bản lĩnh bao lớn thiếp còn không biết ư? Lão sư chàng đích thực đã nâng hắn lên vị trí Lại bộ Thị lang, song kết quả thì sao? Chưa quá nửa năm người ta liền vứt gánh không làm, bốn mươi tuổi mới bắt đầu tiến tu võ đạo, có thể có bao nhiêu thành tựu? Còn phi kiếm, phi cái đầu chàng thì có."

Trương Văn Trọng xoa bóp bả vai phu nhân, cười đùa nói: "Vốn là không có ý định nói cùng phu nhân, nhưng vì để giải sầu cho nàng, vi phu chỉ có thể mạo hiểm nói cho phu nhân, Tào sư huynh đó của ta hiện chính là Long Đình Phi Kiếm đứng đầu Cửu phẩm đao hầu đó."

Hứa Thiều Hoa toàn thân run lên, lập tức quay người, không thể tin nổi nhỏ giọng nói: "Chàng không có gạt ta đó chứ? Cửu phẩm đao hầu chỉ nghe lệnh một mình Hoàng Thượng, sao có thể rời kinh tìm ngươi?"

Trương Văn Trọng ghé vào tai phu nhân nhỏ giọng nói: "Tính cách sư huynh đó của ta nàng cũng không phải không rõ, Lại bộ Thị lang đều có thể nói không làm liền không làm, là bởi hắn không thích bị người ước thúc, thân phận hiện tại của hắn càng giống như khách khanh, mà không phải là thị vệ."

"Đã là Cửu phẩm đao hầu, vì sao lại dùng kiếm?"

"Chuyện này ~ sự có thể làm theo lẽ thường, song cũng có thể tùy biến, ai bảo danh tự của thanh kiếm của hắn gọi là Tân Đình đao chứ?"

Hứa Thiều Hoa ngạc nhiên nói: "Còn có thể đùa như vậy?"

Trương Văn Trọng mặt mày vui vẻ nói: "Vậy thì phải nhắc đến câu nói mà lão sư từng nói qua: Sông ngòi bao la có thể đạt tới ngàn dặm, là bởi vì nó biết lèo lái quanh co."

Hứa Thiều Hoa rốt cuộc bị trêu cười thành tiếng, "Lão sư của chàng học vấn lớn như vậy, quyết sẽ không nói ra tục ngữ dạng này, nhất định là chàng bịa đặt."

Trương Văn Trọng lắc đầu, thần sắc nghiêm nghị nói: "Sai, lão sư phu quân nàng là người tục nhất trên đời này."

. . .

Lúc chạng vạng tối,

"Đông đông đông" tiếng đập cửa làm phu phụ Trương Văn Trọng choàng tỉnh, một giọng nữ êm tai cất lên bên ngoài cửa phòng:

"Trương đại nhân, ta vào có được không?"

Hứa Thiều Hoa cùng trượng phu liếc nhau, hai người đều nghe ra thanh âm ngoài cửa cũng không phải của Mộc Thanh Uyển áo đỏ, Hứa Thiều Hoa cẩn thận đến trước cửa, thấp giọng hỏi: "Cô nương là ai? Nơi này tịnh không có Trương đại nhân gì cả."

Giọng nữ ngoài cửa tiếp tục nói:

"Trường Sa phủ, Khương Bái Ninh!"

Đằng sau cửa Hứa Thiều Hoa nghe vậy lập tức cả kinh, gần đây danh vọng trên giang hồ của Khương phiệt Bái Ninh có thể nói là như mặt trời ban trưa, một trận chiến cùng nữ Đế Giang Thanh Huệ càng là chấn kinh đương thời, nói nàng là đương đại đệ nhất nữ kiếm tiên không có chút nào quá đáng, sao đối phương lại xuất hiện trên chiếc thuyền này? Còn tìm đến phu phụ mình nữa?

Trương Văn Trọng đứng sau lưng đưa mắt ra hiệu cho thê tử, ra hiệu nàng mở cửa,

Hứa Thiều Hoa suy nghĩ một lát, đề phòng toàn bộ tinh thần nhẹ nhàng kéo cửa phòng ra,

Cửa phòng vừa mở, Hứa Thiều Hoa liền ngây ngẩn cả người, bất quá sau chút ngây người ngắn ngủi, nàng liền mỉm cười đưa tay, mười phần khách khí mời đối phương vào.

Dù là Hứa Thiều Hoa nhìn quen đủ loại mỹ nữ, nhưng vị tuyệt sắc nữ tử giả nam trang trước mắt này, có thể nói là nàng hiếm thấy trên đời, do đó dẹp tan mọi nghi ngờ, Khương phiệt Đình Đỉnh, Phương Hoa bảng đệ thất vị, danh bất hư truyền.

Trương Văn Trọng mang đủ cấp bậc lễ nghĩa hướng về phía Khương Bái Ninh vái chào, cười nói:

"Thật không nghĩ tới, có thể gặp được đệ nhất đại mỹ nữ Sơn Nam đạo chúng ta ở đây, hạnh ngộ hạnh ngộ, đúng, làm sao phiệt chủ biết Trương mỗ ở chỗ này?"

Khương Bái Ninh ngồi xuống, thản nhiên nói: "Ta và Mộc Thanh Uyển là cùng một nhóm."

Phu phụ Trương Văn Trọng nghe vậy đồng thời sững sờ, hồ nghi nhìn nàng,

Khương Bái Ninh chỉ mỉm cười, liếc nhìn hai đứa nhỏ đang ngủ say trên giường, nói:

"Hai vị yên tâm, Mộc cô nương đối với các vị tịnh vô ác ý, cũng không dự định tạm giam hai vị. Trên bến tàu sở dĩ nói như vậy, cũng là để Vương Khuê Nhượng sợ ném chuột vỡ bình mà thôi. Khương phiệt ta và Lư thái phó vốn có giao tình, hiền phu phụ nếu như tin tưởng, cứ tận lực an tâm ở lại trên thuyền, Bội Ninh có thể cam đoan, chỉ cần hai vị còn ở trên chiếc thuyền này, dưới gầm trời này sẽ không có người có thể động tới các ngươi."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Skyline0408
05 Tháng sáu, 2020 15:51
t thì thấy bác cvt rất có tâm đấy chứ, đọc rất thoải mái. :))
TheJoker
03 Tháng sáu, 2020 12:09
Đa tạ đã ủng hộ. Do tại hạ đi làm nên mỗi ngày trong tuần thường chỉ được 2-3 chương. Chỉ cuối tuần mới được 4-5 chương :) Như vậy cũng đủ đuổi kịp tác giả trước khi truyện đi được 2/3 chặn đường. Chỉ sợ đến lúc ấy chúng ta ai cũng treo mỏ thôi :sweat_smile:
TheJoker
03 Tháng sáu, 2020 12:07
Đa tạ đã ủng hộ
TheJoker
03 Tháng sáu, 2020 12:07
Đa tạ đã ủng hộ
acmakeke
02 Tháng sáu, 2020 04:06
Truyện hay bất ngờ, ban đầu không hi vọng nhiều lắm nhưng càng đọc thấy bút lực tác lại rất khá. Hóng chương!!!!
S7Song
01 Tháng sáu, 2020 19:49
Càng đọc càng thèm
dizzybone94
01 Tháng sáu, 2020 19:34
truyện đọc cuốn quá . hi vọng cvt tăng thêm thuốc để ae qua cơn nghiện
TheJoker
01 Tháng sáu, 2020 16:30
Các hạ yên tâm, tại hạ xem phim HK từ năm 88, mê đọc truyện kiếm hiệp từ năm 94, tham gia nhóm đả tự trên maihoatrang năm 2001 nên biết rõ cái gọi là “văn phong kiếm hiệp” mà các hạ nói nó phải nên thế nào. :relaxed:️
LangTuTramKha
01 Tháng sáu, 2020 08:44
Đây là truyện Võ Hiệp, giờ Cô ấy, Anh ấy, em, tôi vào có mà thành ra truyện đô thị à ? đọc ngán nhất truyện dịch thể loại cổ trang võ hiệp mà cứ anh, em, cô chú. ngang phè phè
TheJoker
31 Tháng năm, 2020 23:23
Ngươi-ta là xưng hô giữa bề trên-dưới, lạ-xa hoặc giận-ghét-hờn-thù. Trong tiếng Việt, có rất nhiều danh xưng cho những mối quan hệ giữa sư-đồ, phụ/nương-tử/nữ, huynh/đệ/tỷ/muội... Tại hạ chỉ cố vận dụng càng nhiều những danh xưng ấy để làm rõ mối quan hệ giữa các nhân vật với nhau càng tốt. Đọc (dù chỉ là Vietphrase) truyện mà xuyên suốt từ đầu đến cuối chỉ ngươi-ta với nhau cũng như ăn bát mì không qua ngày đoạn tháng. Thật ngán lắm thay :))
HoangVanPhong
31 Tháng năm, 2020 21:04
ko cần phải đổi xưng hô thành " cô ấy " " anh ấy " v..v. đâu Giữ lại xưng hô ta ngươi cho hợp văn phong kiếm hiệp
Hiep Nguyen
31 Tháng năm, 2020 18:56
Đọc hay dã man sếp ơi bom 1 phát vài chục chương thì tuyệt vời
TheJoker
31 Tháng năm, 2020 09:18
Huhuhu tạ lỗi T7 đáng lẽ ít nhất 5-6 chương nhưng vì tại hạ xỉn quắc quá không lên mạng được... Xin thứ lỗi cho
TheJoker
31 Tháng năm, 2020 09:17
CN tại hạ sẽ cố nhưng vài chục chương thì chắc chết =))))
Hiep Nguyen
30 Tháng năm, 2020 11:47
Bommmmm
S7Song
29 Tháng năm, 2020 13:06
Mai t7 bom vài chục chương đi bạn
S7Song
29 Tháng năm, 2020 13:05
Truyện còn ít chương quá nên chưa nhìu ng đọc
TheJoker
28 Tháng năm, 2020 19:39
Có lẽ phần lớn độc giả thích thể loại yy trong đó nhân vật chính là kẻ thị huyết hiếu sát (cái mà những độc giả trẻ tuổi đó gọi là "sát phạt quyết đoán") cho nên không thích thể loại kiếm hiếp huyền ảo như vầy. Hoặc cũng có lẽ vì ít chương quá nên chưa đủ lôi kéo sự chú ý của mọi người. Mọi thứ đều có lý do, thôi thì cứ tùy duyên vậy. Dẫu sao thì tại hạ cũng thay mặt tác giả đa tạ đạo hữu đã yêu thích tác phẩm này :)
TheJoker
28 Tháng năm, 2020 19:36
Tuần này hơi bận nên cố 3-4 chương/1 ngày. Tại hạ cũng không muốn đuổi kịp tác giả sớm quá (hiện tác giả đã viết được tầm 320 chương có lẻ), lúc đó độc giả đói thuốc còn khổ hơn.
Hiep Nguyen
28 Tháng năm, 2020 17:31
Sao mấy truyện bõ hiệp hay tnay mà ít tương tác thế nhỉ
Hiep Nguyen
28 Tháng năm, 2020 15:16
Vã truyện vãi ngày ra cài chương hic
TheJoker
27 Tháng năm, 2020 19:23
Tại hạ sẽ rà sửa Tinh Uyển thành tên Thanh Uyển (Mộc Thanh Uyển) hết. Do chữ “qing” đồng âm nên tác giả hay viết nhầm. Mộc Thanh Uyển đọc nghe giống Mộc Uyển Thanh trong Thiên Long Bát Bộ nên tại hạ quyết định dùng nó. Nếu các đạo hữu có phát hiện chương nào có sai sót về tên thì báo hộ cho. Đa tạ!
TheJoker
27 Tháng năm, 2020 07:12
Đa tạ đạo hữu đã yêu thích.
Hiep Nguyen
27 Tháng năm, 2020 01:19
Đọc siêu hay siêu lôi quấn
Skyline0408
26 Tháng năm, 2020 08:41
bác cvt edit kỹ thật ấy. nói thật là trình độ dịch của 1 bộ phận dịch giả chắc cũng tầm tầm ntn thôi. :)))))
BÌNH LUẬN FACEBOOK