Mục lục
[Dịch] Mục Thần Ký - Sưu Tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Đây không phải yêu tinh mà là một loại Thần hóa, hóa thành hình thái của Thần." Quốc sư Duyên Khang từ lâu không cảm thấy kinh ngạc, giải thích cho Hồ Linh Nhi.

Hắn đương nhiên nhìn ra được Tần Mục không phải là hiện ra nguyên hình, mà là một loại công pháp kỳ lạ, có chút hiệu quả giống như vài loại công pháp của Thiên Ma giáo hỗn hợp lại.

"Tựa hồ là Tạo Hóa công cộng thêm công pháp Hỏa diệu bên trong Ngũ Diệu... "

Hắn biết không nhiều về Đại Dục Thiên Ma kinh nên không chắc chắn lắm.

Biến hóa hình dạng của thân thể Tần Mục thuộc về Thần hóa, có vài công pháp cũng có thể làm được, cũng không hiếm thấy, là một loại thần thông thân thể.

Công pháp của một vài môn phái chuyên dựa vào Thần hóa, Ma hóa để tăng lên cơ thể chính mình.

Tuy nhiên Thần hóa của Tần Mục khiến quốc sư Duyên Khang hơi nghi hoặc, hình như không chỉ là thần thông thân thể.

Thần thông thân thể đương nhiên là dùng để tăng lên thân thể, dựa vào thân thể mạnh mẽ mà tăng năng lực chiến đấu của bản thân.

Mà Thần hóa của Tần Mục, hình như chính là Thần hóa.

Trong mắt quốc sư, Tần Mục dựa vào công pháp biến mình thành dáng vẻ của Huỳnh Hoặc Tinh Quân, thân thể thay đổi, nguyên khí cũng đồng thời thay đổi, thậm chí ngay cả khí thế tỏa ra cũng thay đổi!

Nói cách khác, hắn đồng thời nắm giữ thân thể và thần thông ở trạng thái Thần hóa!

Điều này vô cùng quái lạ.

Biến hóa trên người Tần Mục còn chưa dừng lại, đám mây lửa dưới chân hắn bốc lên, dần dần hóa thành hai con rồng lửa, rồng lửa càng lúc càng dài, càng lúc càng lớn, nâng thân thể của hắn lên khỏi mặt đất.

Chân Tần Mục đạp lên rồng lửa, đôi giày nổ tung, biến thành hai cái móng bò đỏ rực.

Hắn bây giờ, chính là một vị Huỳnh Hoặc Tinh Quân chân đạp hai con rồng lửa!

Tần Mục giơ tay, lập tức bốn phía trở nên cực kỳ khô ráo, từng quả cầu lửa to bằng trứng ngỗng bay lượn trên dưới không trung.

Quốc sư Duyên Khang lộ ra vẻ mặt rất hứng thú, nhìn những quả cầu lửa không lớn không nhỏ này, đột nhiên bên trong từng quả cầu lửa bắn ra từng luống kiếm quang, cũng là do ngọn lửa nhỏ bé tạo thành, mỗi một luồng kiếm quang đều đang sử dụng kiếm pháp, lại là triển khai kiếm pháp Tà Dương, bên trong kiếm pháp kia lại đồng thời chứa đựng uy năng của pháp thuật hệ Hỏa, uy lực mỗi một kiếm đều rất không yếu!

"Kiếm pháp Tà Dương của Ngu Uyên quốc, vô cùng chính thống, lại có tác dụng kỳ diệu của kiếm hoàn, cộng thêm uy lực của pháp thuật, thực lực của ngươi trên căn bản đã có thể tính là một thần thông giả."

Quốc sư Duyên Khang thở dài nói: "Nếu ngươi đánh nhau chính diện với thần thông giả cảnh giới Lục Hợp thì có thể không chết. Nếu như có thể phát huy ra thần thông của thân thể Thần hóa thì có thể đối đầu thần thông giả cảnh giới Lục Hợp."

Kiếm pháp của Tần Mục đột nhiên thu lại, trở vào bên trong từng quả cầu lửa, quả cầu lửa va chạm lẫn nhau, hóa thành một vầng mặt trời đỏ rực to bằng chậu rửa mặt, sau đó há mồm hút một cái, nuốt vầng mặt trời đỏ kia vào trong miệng, trong mũi trâu phun ra hai ngọn lửa.

Hắn ngừng khống chế Bá Thể Tam Đan công, hai sừng trâu trên đầu chậm rãi thu về, thân thể cũng từ từ khôi phục lại như thường, hai con rồng lửa dưới chân cũng từ từ tản đi.

Tần Mục sờ sờ cái mông, lộ ra vẻ nghi hoặc, cái mông đau rát như bị ai quất mấy roi.

"Lẽ nào ta chăn bò từ nhỏ nên dưỡng thành thói quen, luôn thích đánh mông bò?" Đứa bé chăn bò đi ra từ Tàn Lão thôn nghi ngờ nói thầm.

Phía trước là một ngọn núi hùng vĩ, thác nước từ trên trời giáng xuống tựa như một dải ngân hà chảy ngược, thác nước màu trắng và vách núi cheo leo màu đen, ngọn núi xanh tươi, vầng mặt trời gay gắt trên đầu, tạo thành một bức tranh sơn thủy hữu tình.

Tiếng nước đinh tai nhức óc, xa xa liền có hơi nước dày đặc truyền đến, không trung là hơi nước nhỏ li ti, rơi vào trên người bọn họ, qua không lâu, xiêm y của bọn họ liền có chút ẩm ướt.

Nơi này làm tâm thần mọi người sảng khoái.

Quốc sư Duyên Khang mang theo bọn họ đi Nam Cương, cũng không đi đường lớn nào, nhận định một phương hướng rồi tiến thẳng, giờ phút này đã mang theo bọn họ đi vào trong núi.

Thác nước kia trút xuống hình thành một cái hồ sâu, hồ nước trong suốt, một con hươu đực trên đầu sinh đầy sừng nhọn như chạc cây đang ở bờ hồ, ve vẩy cái đuôi ngắn nhỏ, ăn cỏ mọc bên bờ hồ, trên người mọc ra vằn trắng hình hoa mai.

Thoáng thấy bọn họ đến đây, con hươu đực vội vã ngẩng lên, nghiêng đầu đánh giá bọn họ, lại đi hai bước.

Mọi người thầm khen một tiếng thần tuấn, cái đầu của con hươu đực này có thể so với Long Kỳ Lân, rất là hùng tráng.

Con hươu đực kia khịt khịt mũi, đi tới bên rìa hồ nước, bên bờ hồ có một ông già mặc áo tơi, cắm cần câu trên bờ chính đang câu cá.

Bên cạnh ông lão này còn có một đứa trẻ choai choai, đang buồn bực ngán ngẩm lấy đá ném vào chỗ ông lão đang thả câu, đứa nhỏ này không phải ném một cục hai cục mà là ném không ngừng.

Thác nước này khổng lồ như thế, dòng nước chảy xiết như vậy, mặc dù có cá cũng sẽ không ăn mồi, hơn nữa đứa trẻ choai choai này không ngừng ném đá, ngày hôm nay ông lão này đừng hòng câu được bất cứ thứ gì.

Việt Thanh Hồng lắc đầu nói: "Đứa nhỏ này là con ruột, không phải con ruột thì đã sớm bị đánh chết. Ai có thể nhịn được?"

Tần Mục lộ ra vẻ nghi ngờ, nhìn chung quanh một chút, nơi này căn bản không phải là chỗ câu cá, không không lại có một ông lão lại đây buông cần, còn có đứa bé không biết có phải là con hay không đang không ngừng ném đá vào chỗ thả câu, nhìn thế nào cùng không ra vẻ câu cá đàng hoàng.

Đây là một vùng rừng núi hoang vu, ít dấu chân người, nếu không phải câu cá, như vậy chỉ có thể là chặn đường thôi!

Lại thêm con hươu đực hoa mai hùng tráng không kém Long Kỳ Lân kia, thân phận của ông lão này chỉ sợ sẽ là tồn tại cùng thời đại với mấy người như thiếu niên Tổ sư!

Thẩm Vạn Vân cùng Tư Vân Hương cũng nhìn ra manh mối, cả hai nhìn về quốc sư Duyên Khang, hòa thượng Vân Khuyết lại không nghĩ nhiều như vậy, tiến lên cười hỏi: "Trưởng lão, nơi này làm sao có thể có cá? Đây là cháu ruột ông à? Cháu ông còn không ngừng ném đá, mặc dù có cá cũng bị doạ chạy mất."

Ông lão kia xốc mũ tơi, lộ ra khuôn mặt gắn đầy nếp nhăn, cười nói: "Sao không có cá? Không phải cá đã tới sao?"

Vân Khuyết nhìn về chỗ ông thả câu, không nhìn thấy cá, chỉ nhìn thấy đứa trẻ nghịch ngợm kia đang ném đá.Quốc sư Duyên Khang đi lên phía trước, không mặn không nhạt nói: "Hồ nước này tuy rằng không lớn nhưng cá lại không nhỏ, muốn câu được có chút khó khăn. Không biết trưởng lão có thực lực này không?"

Nếp nhăn trên mặt ông lão kia chồng lên, cười nói: "Thiên hạ này nguyên vốn là một ao nước trong, thế nhưng một con cá lớn tiến đến muốn quấy đục nước này, con cá lớn này lẽ ra nên nhảy Long Môn, nhảy qua Long Môn là thành Chân Long, thế nhưng không những quấy đục nước lại còn muốn ăn cá nhỏ, ăn sạch những con cá nhỏ khác. Quốc sư ngươi nói, ta có nên câu lên con cá lớn quấy đục nước này không?"

Ánh mắt quốc sư Duyên Khang lấp lóe, hai tay luồn vào trong ống tay áo, không nhanh không chậm nói: "Trưởng lão ví von môn phái với cá nhỏ có ổn không? Môn phái hẳn là đỉa, đỉa nằm nhoài trên mình cá hút máu. Nước nhìn tuy trong, nhưng cá trong nước đều bị đỉa hút, đã như vậy thì không nên câu cá, mà hẳn là dùng thuốc mạnh diệt trừ đỉa!"

Ông lão kia không nói nữa.

Quốc sư Duyên Khang cũng không nói nữa.

Lời không hợp ý nửa câu cũng nhiều, bọn họ đã nói vài câu, cũng cảm giác mình không cách nào thuyết phục đối phương, tiếp tục tranh luận chỉ là uổng phí miệng lưỡi.

Nếu lý niệm không giống, còn thuyết phục không được đối phương, vậy chỉ còn cách đánh chết đối phương, tiêu diệt lý niệm của đối phương cho dứt khoát sảng khoái.

Ông lão kia đứng dậy, thu cần câu và dây câu lại, đặt cần câu vào bên cạnh một cây cổ thụ, bỏ mũ, cởi áo tơi, phất phất tay, ra hiệu cho đứa bé nghịch ngợm bên cạnh lui ra, nói: "Ngươi qua bên kia núi."

Quốc sư Duyên Khang nói với đám người Tần Mục: "Các ngươi leo qua núi chờ ta. Trưởng lão, bản lãnh của ngươi đều truyền xuống rồi chứ?"

Ông lão kia gật đầu nói: "Đều đã truyền. Quốc sư thì sao?"

Quốc sư Duyên Khang lạnh nhạt nói: "Ta không cần. Thời trẻ ta rất nóng tính, giết quá nhiều người, khiến rất nhiều môn phái bị diệt môn, đến nỗi rất nhiều công pháp độc môn của môn phái bị thất truyền, sau khi xây dựng Thiên Lục lâu ta liền thường hối hận về việc này. Từ đó về sau khi ta lại giết người thì sẽ hỏi một câu quen thuộc."

Mặc dù Tần Mục có lòng ở lại quan sát trận chiến khó gặp này, tuy nhiên va chạm của tồn tại cấp độ cỡ quốc sư Duyên Khang, chỉ sợ gợn sóng có thể còn muốn kịch liệt hơn Đô Thiên Ma Vương, quan sát ở khoảng cách gần như thế chỉ có một con đường chết.

"Chúng ta qua núi!" Tần Mục trầm giọng nói.

Hắn mang theo mọi người vượt qua ngọn núi cao này, cúi đầu nhìn xuống, hai người bên dưới thác nước đã bị hơi nước che khuất không thấy rõ.

Tên nhóc nghịch ngợm ném đá kia cưỡi con hươu lớn, ở cách bọn hắn không xa, hấp háy mắt nói: "Các ngươi là người của Thái học viện hả?"

Thẩm Vạn Vân gật đầu, nói: "Vị huynh đài này xưng hô thế nào?"

"Mộc Nhiên, Vương Mộc Nhiên!"

Tuổi của hắn và Tần Mục không chênh lệch nhiều, nhưng không trầm ổn như Tần Mục biểu hiện ra, Vương Mộc Nhiên này cực kỳ hiếu động, ngồi không yên, chỉ cần hơi yên tĩnh là sẽ cảm thấy buồn tẻ. Hắn cưỡi con hươu lớn cũng không an phận, vỗ mông hươu chạy tới.

Tần Mục hỏi: "Vương huynh đến từ môn phái nào?"

"Tiểu Ngọc kinh."

"Tiểu Ngọc kinh?"

Mấy người Thẩm Vạn Vân, Vân Khuyết có chút mờ mịt, chưa từng nghe nói tới môn phái này. Duyên Khang quốc có ba Thánh địa lớn, tuy rằng còn có chút môn phái quy mô khổng lồ không kém ba Thánh địa lớn, nhưng Tiểu Ngọc kinh cũng không ở trong đó.

Tần Mục thì lại giật mình, hai chữ Ngọc Kinh này không phải ai cũng có thể dùng, ý nghĩa của Ngọc Kinh là kinh thành nơi Thiên Đế ở, mà Thiên Đế này, không phải Thần, mà là Tiên, Thiên Đế của Tiên.

Môn phái nào gan to bằng trời như vậy, lấy tên gọi Tiểu Ngọc kinh này?

"Chúng ta ở tại Thánh địa Tiểu Ngọc kinh, người nơi này rất ít, đều là một ít ông lão bà lão, không mấy người bằng tuổi ta."

Vương Mộc Nhiên nói: "Lần này có người đến đó thăm hỏi, tìm tới sư phụ ta, nhờ sư phụ ta đến đây gặp gỡ quốc sư một lần, nói đến chuyện quốc sư làm việc Ma đạo, muốn tiêu diệt các giáo trong thiên hạ. Vốn sư phụ ta có chút không quá tình nguyện, tuy nhiên ân tình không thể chối từ, vẫn là mang theo ta đi ra một lần, nhìn chung quanh một chút. Các giáo trong thiên hạ đã bị quốc sư diệt gần hết rồi, hành vi của quốc sư quả thực không khác gì Ma đạo."

Hồ Linh Nhi buồn bực nói: "Chúng ta không phải một phương chính nghĩa sao? Ta cảm thấy việc làm của quốc sư rất chính nghĩa đấy!"

Vương Mộc Nhiên lắc đầu nói: "Các ngươi đều là tay sai của triều đình, nanh vuốt của quốc sư, danh tiếng cực kỳ thối nát."

Tần Mục không rõ, hắn cảm thấy hành vi của quốc sư còn có thể, là chính đạo đấy, hơn nữa quốc sư cũng có một loại phong độ quang minh lẫm liệt, trong mắt Tần Mục, những việc ông làm đều rất bình thường, đều là chính đạo.

Làm sao vào mắt người khác liền biến thành Ma đạo chứ?

Hơn nữa, những sĩ tử thái học như bọn họ đây, sao đã biến thành tay sai của triều đình, nanh vuốt của quốc sư, mất hết tên tuổi rồi chứ?

"Chính và phản, có lẽ chỉ là vấn đề góc nhìn." Tần Mục thầm nghĩ.

Hồ Linh Nhi nói: "Mộc Nhiên, nếu sư phụ ngươi chết rồi thì ngươi làm sao bây giờ?"

Vương Mộc Nhiên tràn đầy tự tin, lắc đầu nói: "Ai cũng không giết được sư phụ ta, bản lĩnh của lão nhân gia người... "

Nhưng vào lúc này, quốc sư Duyên Khang đi tới, nói với Vương Mộc Nhiên nói: "Ngươi đi nhặt xác hắn đi, khi còn sống hắn có nói, bản lãnh của hắn đều truyền hết cho ngươi, rất hay, luyện tốt vào."

Vương Mộc Nhiên ngẩn ngơ, đột nhiên từ trên lưng hươu nhảy xuống, chạy nhanh xuống thác nước, sau một lát truyền đến tiếng gào khóc của hắn.

"Tiểu Ngọc kinh rất đáng gờm. Ta nghe nói qua môn phái này, có chút liên hệ với trên trời."

Quốc sư Duyên Khang nhìn về phía Tần Mục, nói: "Phía trước chính là Ly thành, ta đã bị thương, ngươi phải bốc thuốc luyện đan chữa thương cho ta."

Tần Mục gật đầu nói: "Thương thế của quốc sư rất khó chữa trị, toa thuốc ta kê đương nhiên rất phức tạp."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
minhngocdkh
05 Tháng mười hai, 2019 19:32
Bộ này ngừng dịch rồi ah các bác
Phương Đoàn
17 Tháng mười, 2019 19:01
vào truyện k bàn chính trị
romlatoi01
06 Tháng mười, 2019 09:52
Đọc đến chap 120 thì thấy bắt đầu chèn mấy cái triết lý mấy cái trị quốc kiểu cộng sản, kiểu tàu vào, rồi thế giới đại đồng rồi xác nhập nhờ vào sự bần cùng hóa của nơi khác, dcm tàu khựa chó đẻ éo thể ngửi, drop
laogiao
30 Tháng chín, 2019 21:25
Còn ai hóng bộ này nữa không nhỉ??
laogiao
25 Tháng chín, 2019 15:59
M cũng muốn tiếp tục dịch. Nếu bạn muốn dịch thì để sđt m liên hệ nhé!
laogiao
17 Tháng chín, 2019 10:08
Chờ 1 bộ dịch thôi là mừng rồi bạn ơi ^^
Hà Anh
08 Tháng chín, 2019 01:21
Giờ có một bộ dịch hoàn chỉnh, chau chuốt văn phong, đồng bộ câu cú để in rồi đóng bìa kỉ niệm thì hay nhỉ :sweat_smile:
madoine
01 Tháng chín, 2019 21:22
lm truyện có tâm xíu làm dở bỏ ko đc tuy chuyện cv nhiều ng xem ở đầu nhưng sau này truyện dịch full rồi mn sẽ đọc dịch vì dễ đọc vs hay
Hieu Le
25 Tháng tám, 2019 20:10
ngừng dịch r à các đh
Võ Việt
25 Tháng tám, 2019 11:36
ai làm bộ này thì làm có tâm xíu đi trời....
Hieu Le
28 Tháng bảy, 2019 18:43
truyện đọc rất hay, cảm động lắm.
Hieu Le
25 Tháng sáu, 2019 20:31
truyện dừng dịch rồi ạ? :(
Ròi Cũng Kết Thúc
27 Tháng năm, 2019 20:06
dùn google chrome kiếm hình đó
Ròi Cũng Kết Thúc
27 Tháng năm, 2019 19:58
xem có hình nét hơn k
Ròi Cũng Kết Thúc
27 Tháng năm, 2019 19:58
dùng google chrome bấm vào hình chọn tìm kiếm
Hoàng Duy
29 Tháng ba, 2019 21:52
khi nào lão tần mục phá thân đồng tử nhỉ
Nhokprono0
10 Tháng hai, 2019 15:24
ai có ảnh bìa mục thần ký này nét hơn k ạ?
Mạnh Hùng
07 Tháng hai, 2019 19:11
Ai có bản dịch phần tiếp k cho mình xin vs ạ. Thank kiu trước ạ
Lương Hữu Trí
25 Tháng một, 2019 20:22
Hay
Nhan Nguyen
22 Tháng một, 2019 20:51
đấy là cv mà bạn
Hieu Le
11 Tháng một, 2019 22:18
Đang đúng top đó bạn. Đến hơn 1300 chương rồi
Hieu Le
11 Tháng một, 2019 22:17
Bộ này là mục trần ký
Huong Nguyen
11 Tháng một, 2019 18:25
Bạn ơi dịch tiếp đi. Các độc giả vẫn đang ngóng dài cả cổ ý :)
Hieu Le
09 Tháng một, 2019 04:27
hình như ko dịch nửa phỏng ??
Đỗ Hoàng Tuấn
06 Tháng một, 2019 23:49
mời bác sang bản convert đọc cho đỡ ngon nghẻ nhé, câu từ rất oke
BÌNH LUẬN FACEBOOK