Mục lục
Thần Ma Chiến- Này Vô Hạn Lưu Có Gì Đó Không Đúng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trời trong xanh, bầu không khí trong lành. Đây cũng là một thời điểm tuyệt hảo để có một chuyến đi dạo ngoài trời.

Trần Minh cũng như vậy. Do hôm nay là ngày nghỉ nên cậu có khá nhiều thời gian rảnh trong ngày hôm nay. Nên cậu quyết định sẽ đi ra ngoài một chuyến, tiện thể rèn luyện sức khỏe của bản thân cậu.

(Thì thầm)"Thế còn bài tập thì sao?"

Khụ khụ... thời gian còn nhiều, không nên chỉ biết chúi đầu vào học như thế!

Một lí do kinh điển của biết bao thế hệ học sinh khi bỏ quên việc làm bài tập.

Nhưng bỏ qua việc đó đi, bởi vì Trần Minh đã quyết chỉ đi ra ngoài rèn luyện sức khỏe rồi!

---

Công viên quận H

Hôm nay, công viên quận H bỗng trở nên tiêu điểm của sự chú ý.

Nhìn từ đằng xa, bạn đã thấy một đám đông đang túm tụm lại một chỗ quan sát thứ gì đó. Nếu bạn là một người may mắn chen chân vào trong đó thì thứ bạn thấy sẽ là một cô gái.

Tất nhiên, nếu đây là một cô gái bình thường thì mọi người cũng chẳng túm tụm lại quan sát như thế. Đây là một cô gái rất xinh! Phải nói là CỰC! KỲ! XINH! (Từ đã được nhấn mạnh để các độc giả chú ý tới)

Nhưng, một người thanh niên lại bình thản đi ra khỏi đám đông. Không hề chú ý tới cô gái xinh đẹp ấy. Anh ấy tiếp tục chạy bộ để nâng cao thể chất. Thật đáng ngưỡng mộ cho ý chí của anh ấy!

Không sai! Người thanh niên này chính là Trần Minh. Nhân vật chính của bộ truyện này.

Trần Minh vừa chạy vừa hô hấp theo cách mà mọi người thường sử dụng khi tham gia cuộc thi chạy dài mà cậu đã tra được ở trên mạng. Cậu đã chạy được 1 vòng rồi. Phải biết một chu vi của công viên này hơn những 2 km đấy!

"Được rồi! Chỉ tiêu hôm nay là chạy được 5 km, tiếp tục chạy nào!"

Phải nâng cao tố chất thân thể lên. Chỉ ít lần sau cậu phải đánh bại được một con zombie như thế.

Khi chạy được khoảng một thời gian. Cậu chợt nhận thấy có một đám đông tụ tập ở trong công viên. Tính tò mò nổi lên, cậu cũng chen vào đám đông mà quan sát.

Trời đất! Cô gái này đẹp quá!

Đó là ý nghĩ đầu tiên hiện lên trong đầu cậu.

Quả thật. Cô gái mà mọi người đang quan sát có một thân hình nhỏ nhắn, khuôn mặt trắng nhỏ, đôi mắt của cô trong veo như hai giọt nước. Mái tóc màu đen mượt mà được búi thành hai bím nhỏ.

Còn về ngực... Thôi được rồi, dù sao thì cô ấy vẫn rất xinh đẹp.

"Ôi trời, thật muốn bắt cô bé ấy về nuôi!"

Một người thanh niên cảm thán. Trần Minh đứng bên cạnh anh ta, khóe miệng khẽ giật giật.

Người anh em, muốn hôm sau bị FBI đến gõ cửa à?

"Đúng thật, rất muốn có một đứa con gái như thế."

Một người nhân viên văn phòng đứng bên cạnh, phụ họa nói.

Nhìn vào ai cũng biết ông anh mới tầm 25 tuổi thôi, ước muốn của ông anh kỳ dị quá đó.

Quay trở lại với cô gái kia. Chỉ thấy cô bé ngồi trên ghế, hai chân khẽ đung đưa. Đôi mắt của cô bé nhìn chăm chú vào chiếc điện thoại trên tay của mình. Cô khẽ nghiến răng, tuy thế nhưng khuôn mặt của cô cũng dễ thương lạ kì. Cô tức giận nói với giọng rất nhỏ:

"Cái tên này! Mọi khi chỉ chặn một giờ thôi mà. Sao bây giờ lại chặn xuyên suốt buổi sáng thế?"

Cô vừa dứt lời, một chiếc xe Mercedes xuất hiện từ phía đằng xa chạy tới. Đám đông như có người nhận ra điều gì đó, rầm rộ hẳn lên.

"Mercedes Benz E-Class! Không sai! Chắc chắn là nó rồi!"

"Nghe nói chiếc xe đó có giá lên tới 2.8 tỷ luôn đấy!"

"Thật á? Tôi nghĩ nó chỉ là một chiếc xe thôi chứ?"

"Người anh em, cậu quá lạc hậu rồi. Đây là kiểu xe mà chỉ có mấy tên đại gia mới dám mua thôi đấy!"

...

Chỉ thấy chiếc xe đó chạy lại gần cô bé đang chăm chú nhìn vào chiếc điện thoại rồi từ từ dừng lại. Cánh cửa ô tô mở ra, một người thanh niên mặc Tây phục từ từ bước ra. Chứng kiến khuôn mặt của thanh niên, lần này đến lượt các chị em phụ nữ túm tụm lại vào.

"Thật là đẹp trai! Không biết anh ta là ai nhỉ? Có phải diễn viên nổi tiếng nào không?"

"Khoan! Tôi nhận ra rồi, đây là Tần Nhất. Giám đốc của bệnh viện Thiên Hành đấy!"

"Bệnh viện Thiên Hành? Có phải là bệnh viện lớn nhất của thành phố này không? Không thể nào! Cậu ta còn quá trẻ mà?"

Mà lúc này Trần Minh mắt chữ O, mồm chữ A.

Bởi vì, người thanh niên này là đồng đội trong nhiệm vụ trước của cậu- Tần Nhất.

Cái gì? Đồng đội trong nhiệm vụ trước của cậu là người có quyền như vậy ư?

2.8 tỷ. Chỉ riêng chiếc ô tô mà anh ta đi đã là tiền thu nhấp ròng rã 2 năm trời của bố cậu rồi.

Bây giờ phong trào chủ tịch thử lòng đã đi đến Thần Ma Chiến rồi ư?

Tốt nhất là cậu nên đi ngay. Cậu và anh ta hoàn toàn là người của hai thế giới! Không thể trêu vào, không thể trêu vào!

---

Mở cửa xe ra, Tần Nhất lấy tay che lại ánh nắng chiếu vào mắt anh. Anh nhìn về phía cô bé trước mặt anh.

"Cô là Minh Thư? Người đã gọi cho tôi sáng hôm nay?"

Tần Nhất bước tới trước mặt cô bé ấy. Chỉ thấy cô bé đang nhìn chăm chú vào chiếc điện thoại trên tay cô. Anh cất tiếng hỏi.

Minh Thư nghe thấy giọng nói vang lên ở trên đầu mình. Cộng với một hình bóng chắn lại trước mặt cô. Ngán ngẩm ngẩng đầu lên, cô nói:

"Tần Nhất?"

Ồ, anh ta cũng khá đẹp trai đấy chứ?

Chỉ thấy người đàn ông đứng trước mặt cô khẽ gật đầu. Anh ta nói tiếp:

"Cô muốn gặp tôi làm gì? Cô cũng là một thành viên của Thần Ma Chiến?"

"Anh không định nói chuyện ở nơi đây chứ?

Tần Nhất khẽ nhìn xung quanh, anh gật đầu nói:

"Là tôi quá vội vàng rồi, chúng ta có thể về công ty tôi rồi bàn bạc tiếp."

Nói rồi, anh bước tới chiếc xe, mở cánh cửa ra:

"Mời cô đi vào"

Mà đám đông chỉ thấy Tần Nhất đi tới gần cô bé đó, hai người nói chuyện vài câu rồi anh ta đi tới trước xe, mở cánh cửa ra hướng về cô bé đó. Hiển nhiên là anh ta đang mời cô ấy vào xe.

Chứng kiến cảnh này, đám đông lại bắt đầu xì xào thêm một lần nữa.

"Cái này chắc chắn là cảnh tượng trong truyện ngôn tình rồi! Lạnh lùng tổng giám đốc và bạn gái dễ thương!"

"Mặc dù hơi đau lòng vì cả hai đều là hoa đã có chủ nhưng anh ta nói đúng đấy! Chuyện này giống trong ngôn tình thật!"

"Đúng là như vậy!"

Tần Nhất nghe thấy đám đông xì xào, nhìn về đám đông. Anh chợt thấy một thân ảnh đang lén lút đi ra khỏi đám đông đó.

Chính là cậu ta! Người cùng là đồng đội với anh trong nhiệm vụ khảo hạch.

Hình như là thành viên của Thần Ma Chiến rất thưa thớt. Phải tranh thủ tạo mối quan hệ với cậu ta mới được.

Nghĩ như vậy, anh bước ngay về hướng Trần Minh.

Minh Thư ngồi nhìn chằm chằm di động trên xe, chợt thấy Tần Nhất đi về một hướng nào đó. Rồi cô nhìn thấy anh ta đang lại gần một cậu thanh niên.

"A, là Trần Minh"

Không sai! Khuôn mặt của cậu ta giống hệt với bức ảnh trên facebook.

Mà sao Tần Nhất lại đi về cậu ta?

Như đã phát hiện điều gì, mặt Minh Thư biến sắc.

Không lẽ... Hai người họ đang yêu đương? (Tác hại của việc đọc đam mỹ/ Yaoi quá nhiều)

Không sai, chỉ có như thế thì Tần Nhất mới không ngại trước mặt mọi người đi đến gần cậu ta.

Nghĩ như vậy. Minh Thư nhìn về phía Trần Minh với khuôn mặt tán thưởng.

Có thể cua được giám đốc bệnh viện Thiên Hành tới tay, tôi đã coi thường ông rồi! Trần Minh!

Chỉ có điều khi ông biết tôi thực ra là con gái thì có thất vọng không nhỉ?

---

Mà khi nhìn thấy Tần Nhất đi đến gần. Trần Minh cố gắng nở một nụ cười gượng gạo, nói:

"A, là anh à? Tần Nhất? Ahaha"

Chỉ thấy Tần Nhất nhìn về cậu. Anh ta nói:

"Lâu rồi không gặp!"

Lâu rồi không gặp cái quần qué! Chúng ta vừa mới gặp hôm qua thôi mà?

Nghĩ thầm như vậy. Trần Minh vừa định nói thì Tần Nhất lại cất tiếng:

"Cậu có thể dành vài phút để ghé thăm công ty tôi không?"

"Tôi rất vinh hạnh!"

Ban đầu Trần Minh định từ chối lời mời của anh ta. Nhưng chợt nhớ ra rằng anh ta là người nổ ba phát súng kết liễu zombie mà mặt không đổi sắc. Trần Minh sửa ngay lại lời mà cậu định nói.

"Đi theo tôi!"

Tần Nhất hài lòng gật đầu, anh đi về phía ô tô. Sau lưng anh, Trần Minh lủi thủi theo sau.

Đi vào bên trong chiếc ô tô. Cậu chợt thấy một cô bé mà cậu trông thấy lúc nãy đang nhìn về phía cậu, cô dơ tay vẫy với cậu:

"Yô. Trần Minh, ông có nhớ tui là ai không?"

Trần Minh thấy thế. Hoang mang hỏiL

"Xin lỗi nhưng... Cô là ai?"

Cô bé thấy Trần Minh nói thế. Khuôn mặt cô trở nên hào hứng hẳn lên. Cô nói:

"Tôi là Da Đen đây! Oa ha ha ha! Ông không nghĩ ra tôi là nữ đúng không? Ngạc nhiên không?"

Trần Minh trợn mặt lên. Đầu năm nay có nam giả nữ đi tán trai, bây giờ cũng có phong trào nữ giả nam?

Cậu hoàn toàn nghĩ cô bé này không phải là Da Đen cho tới khi thấy cách nói chuyện của cô ta. Cậu dè dặt nói:

"Cô thật là Da Đen?"

"Oa ha ha ha! Nhìn thấy ông mặt như thế này thì tôi cảm thấy bỏ thời gian qua đây cũng bỏ đáng!"

Trần Minh:...

Được rồi, cách nói chuyện kiểu này chắc chắn là Da Đen rồi.

Nhìn thấy khuôn mặt Trần Minh bình tình lại. Cô bé ấy vỗ tay vào ngực mình, tự hào nói:

"Xin tự giới thiệu. Tôi họ Lý, tên Minh Thư! Ông cũng có thể gọi tôi là Da Đen nếu ông quen rồi!"

Làm thế quái nào mà cô ta có thể nghĩ ra cái tên Da Đen vậy? Da cô ta trắng như thế mà?

Mà khoan, sao cô ta lại ở chung xe với Tần Nhất?

Khoan... Chả lẽ...

Cô ta tán đổ Tần Nhất rồi? (Tác hại của việc đọc ngôn tình quá nhiều)

Trần Minh nhìn về Minh Thư với ánh mắt không thể khinh thường

Có thể làm cho tổng giám đốc của bệnh viện Thiên Hành đến đón. Bà quả nhiên là cao thủ trong việc yêu đương! Tôi không nhìn lầm người. Không hổ là Da Đen!

Mà ở phía trước, Tần Nhất đang lái xe nghe thấy cuộc đối thoại của hai người. anh thầm nghĩ rằng có vẻ hai người quen nhau từ trước rồi. Vậy là anh không cần phải giới thiệu rồi.

Chỉ có điều qua gương chiếu hậu, sao anh cứ cảm giác ánh mắt hai người nhìn anh có chút là lạ đây?

Chắc là anh tưởng tượng rồi! Tần Nhất tự nhủ như vậy.

---

Mà ở phòng cục trưởng của Thần Ma Sự Vụ Sở. Duy Anh đang nhấp trà bỗng ngừng lại.

Chết thật! Anh quên nói cho Minh Thư đừng làm việc này trở nên rộn ràng quá rồi!

Chắc sẽ không có gì xảy ra đâu!

Trà ngon thật~

Mà Duy Anh không biết rằng. Tin đồn Tần Nhất- tổng giám đốc bệnh viện Thiên Hành có bạn gái đang dần lan rộng khắp thành phố S

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang