Mục lục
Giáo Chủ Thỉnh Nhiêu Mệnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Doanh Trinh cười nhạt một tiếng, ngồi xuống bên đầm nước, đối phương đã có thể theo đến nơi này, ắt hẳn cũng đã theo dõi mình một đường, đến khi xác định mình thật sự không chịu nổi một kích mới hiện thân, bảo đảm vẹn toàn.

Cốc Nhu Nhi cười nói: "Không ngờ một đời Ma Hoàng sẽ chết trong tay ta, lát nữa ta cắt lấy đầu của ngươi mang về Thiên Cơ các, điển tịch trong các liền sẽ mặc ta lấy đọc, Các chủ lão nhân gia người nhất định cũng sẽ vui vẻ mười phần. Ha ha, Ma Hoàng đại nhân chớ có trách ta nhé."

Doanh Trinh vẫn mỉm cười, lúc này trong lòng hắn lại rất bình tĩnh, mặc dù biết rõ mình không có chút sức phản kháng, nhưng bất ngờ là lại không hề cảm thấy sợ hãi. Chẳng phải Khương Bái Ninh vẫn luôn nói, làm chuyện mình muốn làm thì làm không hối hận đó sao?

"Giết người mà cũng dài dòng văn tự như vậy, nhức đầu, chẳng bằng tranh thủ thời gian động thủ đi, "

Cốc Nhu Nhi nghe vậy khóe môi nhếch lên, cười hì hì nói: "Ma Hoàng đại nhân không cần gạt ta, ta biết ngươi xác thực là đèn đã cạn dầu, bất quá Cốc Nhu Nhi vẫn phải nói một câu, ngươi xuất nhập Trường Sa phủ, trước sau tưởng như hai người, mà động tĩnh bên Trường Sa phủ đó cũng không nhỏ, mặc dù cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, nhưng ta không thể không thừa nhận, ngươi hao tổn tất cả tu vi của mình trợ giúp Khương Bái Ninh hoàn dương, điểm đó Cốc Nhu Nhi bội phục."

Doanh Trinh không nói gì,

Mà Cốc Nhu Nhi lại đột nhiên tiến tới, một chưởng vỗ vào đầu vai Doanh Trinh,

"Uỳnh" một tiếng,

Đây là lần đầu tiên từ lúc chào đời đến nay Doanh Trinh bị người đánh bay,

Nặng nề va vào vách núi đá ở sau lưng, sau đó trượt ngồi xuống đất, trong miệng nôn ra mấy ngụm máu to, chỉ cảm thấy lục phủ ngũ tạng bên trong thể nội đều đang bùng cháy, kéo theo một cơn đau nhức kịch liệt,

Cốc Nhu Nhi xuất chiêu vốn là để thăm dò, bây giờ nhìn thấy sự thật quả nhiên là thế, cũng triệt để yên lòng, Ma Hoàng đã là thịt trên thớt, mặc cho mình cắt xẻo,

"Quả nhiên, " Cốc Nhu Nhi hướng về phía Doanh Trinh chắp tay: "Cốc Vũ Kiếm tiễn Ma Hoàng lên đường."

Nói xong, ả cười hì hì đi tới chỗ Doanh Trinh, chậm rãi rút trường kiếm sau lưng ra, mũi kiếm đâm tới,

Lúc này,

Cốc Nhu Nhi chỉ cảm thấy trong đầu chấn động,

Quanh mình mọi vật trở nên bất động,

Trong sát na, thời gian tựa như đông kết, trường kiếm của Cốc Nhu Nhi chỉ cách ngực Doanh Trinh có nửa tấc song lại không cách nào đâm tới, dòng nước trên con thác nhỏ lơ lửng giữa không trung, tựa hồ trong sát na này, thời gian thật sự đình chỉ,

Tiếp theo, một cánh tay ngọc ngà như tuyết không biết từ nơi nào duỗi ra, ba ngón tay chụp lấy cần cổ trắng nõn của Cốc Nhu Nhi,

Cốc Nhu Nhi con ngươi nháy mắt phóng đại, nàng đã nhận ra người tới là ai,

Người tới không nói lời nào, chỉ thấy ba ngón tay đang chụp lấy cổ Cốc Nhu Nhi khẽ động, Cốc Vũ Kiếm, một trong hai mươi bốn kiếm danh chấn giang hồ của Thiên Cơ các thân thể lập tức chia năm xẻ bảy, bắn ra một chùm huyết vụ.

Dòng thác nhỏ trút xuống rầm rầm...

Người đó kéo lấy chiếc váy dài trắng tinh đi đến bên cạnh Doanh Trinh, ngồi xuống, sau đó cả người nửa nằm sấp lên người Doanh Trinh, ngọc thủ nhẹ nhàng vuốt ve lồng ngực của hắn, không chút tiếc rẻ truyền sang linh khí cuồn cuộn mãnh liệt,

Linh khí cuồn cuộn tiến nhập thể nội không dứt, Doanh Trinh vội vàng vận khởi Tiểu Khí Tượng Quyết, vào lúc này toàn thân rốt cục đạt được tưới nhuần, khiếu huyệt bị bế tắc lại được mở ra lần nữa, trong thể nội linh khí vận chuyển tuần hoàn, hùng hậu không dứt.

Người tới ghé cặp môi đào đến bên tai Doanh Trinh, nhỏ giọng nói: "Trước khi đến ta đã cố ý đổi váy nữ, có đẹp không? Ta lại đi một chuyến đến trước bài vị của mẫu thân, chính miệng nói cho mẫu thân biết, Ninh nhi không có chọn lầm người."

Lúc này tinh thần của Doanh Trinh đã khôi phục không ít, chút thương thế trên đầu vai được Khương Bái Ninh không tiếc sức trị liệu xong đã khỏi hẳn, hắn cười ha hả nói:

"Sao nhanh như vậy đã khỏi rồi? Ta còn tưởng rằng vẫn cần không ít thời gian chứ?"

Khương Bái Ninh vành mắt sớm đã ướt hoen, biểu lộ trên mặt thì lại cười hì hì,

"Chàng liều mình cứu Ninh nhi, nếu như Ninh nhi không sớm tỉnh lại, hiện chẳng phải đã bị Cốc Nhu Nhi đó đạt được ý đồ? Vừa r ồi Ninh nhi đã kiểm tra qua tình trạng thân thể chàng, lần này hao tổn quá lớn, cũng may chàng nội tình vững chắc, chỉ cần tĩnh dưỡng một thời gian ngắn liền có thể khôi phục không ít, có điều có một chút đáng tiếc là, tựa hồ 【 Đại Thông Thiên Thủ 】 đã là của ta đúng không?"

Nói xong, Khương Bái Ninh năm ngón tay bóp lại, bên trên một cây cổ thụ trước người nàng, trong sát na, tất cả cành cây đều bị chặt đứt gọn gàng, rơi xuống đất rào rào, lần này, nàng tối thiểu đã tung ra trên trăm đạo kình khí cách không.

Khương Bái Ninh cười hì hì nói: "Từ nay cho đến cuối đời, Ninh nhi sẽ bảo vệ chàng chu toàn."

Doanh Trinh cười khổ lắc đầu: "Ta cũng không muốn ăn cơm nhuyễn."

Khương Bái Ninh thần sắc kiên định nói: "Không, đời này Ninh nhi sẽ nghe theo chàng hết thẩy, đây là cơm cứng đến không thể cứng hơn."

Doanh Trinh thoải mái cười một tiếng, chuyện của mình thì mình tự biết, Đại Thông Thiên Thủ của mình đã hoàn toàn không còn, tuy nhiên có được thì có mất, bộ 【 Kiếm Tâm Thông Minh 】 này mặc dù chưa có tu luyện, nhưng cái câu ghi ở trên cùng đó vẫn là rất dọa người,

'Ta tự tay cầm lấy, ' có tiêu sái như vậy không?

Nếu nó và 【 Đại Thông Thiên Thủ 】 đã đều là công pháp trên quyển trục, chắc sẽ không kém bao nhiêu nhỉ?

Doanh Trinh điều hòa một lát, vươn người đứng dậy,

"Ninh nhi hãy cùng ta quay về Huy huyện đi, Thanh Uyển các nàng đang chờ ta ở chỗ đó, bất quá thân thể hiện tại của ta chịu không nổi nàng ngự không mang ta đi. Chúng ta hãy tìm xe ngựa đi, "

Khương Bái Ninh nghe xong trong lòng một trận xót xa, nay hắn trở thành bộ dạng như vầy, tất cả đều là vì mình, song trên mặt thì vẫn giữ nụ cười:

"Xin tuân mệnh, khi Ninh nhi đi ra, đã vứt bỏ hoàn toàn cái Đình Đỉnh trong gia tộc đó, cha cũng không ngăn ta, người chỉ nói là, muốn làm cái gì liền đi làm cái đó, đừng để lại tiếc nuối cho mình. Từ nay về sau, chàng đi nơi nào ta sẽ đi nơi đó."

Doanh Trinh gật đầu mỉm cười, hai người cùng nhau xuống núi,

Trên một thị trấn, Khương Bái Ninh đổi lại nam trang, tuy là một thân áo vải xanh nhạt bình thường, song vẫn không thể che giấu được vẻ hoa thơm tuyệt thế của nàng, trên quần áo Doanh Trinh đều là vết máu, nên dĩ nhiên cũng đổi một thân áo vải sạch sẽ,

Bọn họ mua một chiếc xe ngựa, do Khương Bái Ninh đánh xe, chỉ để một mình Doanh Trinh ngồi trong toa xe,

Hắn phải mau chóng lĩnh hội thông suốt bộ Kiếm Tâm Thông Minh này. Cũng giống như Đại Thông Thiên Thủ, không cần tận lực lý giải văn tự tối nghĩa khó hiểu ghi trên quyển trục, chỉ cần tĩnh tâm đọc, mười ngón tay của Doanh Trinh liền sẽ không tự chủ mà nặn ra đủ loại kiếm chỉ,

Khương Bái Ninh cũng vui vẻ làm một tiểu mã phu. Theo nàng thấy, chỉ cần có thể bầu bạn bên cạnh Doanh Trinh, còn lại bất kỳ chuyện gì cũng đều không quan trọng.

Từ Trường Sa phủ đến Huy huyện có hơn một ngàn dặm, xe ngựa một đường chỉ đi quan đạo, là để tránh cho toa xe quá mức xóc nảy ảnh hưởng đến Doanh Trinh tu hành, ngày ba bữa cơm đều do Khương Bái Ninh đi chuẩn bị,

Đương nhiên, với tư sắc dạng này, dọc đường nàng cũng gặp phải không ít những tên gia hoả có mắt không tròng, Doanh Trinh tính đại khái một chút, Ninh nhi đã giết ba mươi tám người.

Hôm nay trời mưa, người đi đường trên quan đạo không nhiều, tốp năm tốp ba,

Khương Bái Ninh đội mũ rộng vành đánh xe, vui vẻ cười hỏi: "Hôm qua chàng hỏi Ninh nhi vấn đề về kiếm đạo, chẳng lẽ chàng muốn luyện kiếm?"

Ngồi trong toa xe Doanh Trinh hồi đáp: "Cứ cho là vậy đi, sau này sẽ phải lĩnh giáo với Ninh nhi nhiều hơn."

Khương Bái Ninh lộ ra vẻ mặt hơi kiêu ngạo,

"Dễ nói dễ nói, cái khác không dám nói, trên phương diện kiếm đạo Ninh nhi vẫn hoàn toàn có thể làm sư phụ chàng. Mấy ngày nay Ninh nhi thấy chàng khôi phục không ít, hôm nào sẽ tự tay chỉ điểm cho chàng mấy chiêu."

"Tốt!"

Lúc này, Doanh Trinh bỗng nhiên máy động trong lòng, tay phải bị khí cơ dẫn dắt, đưa tay hướng ra ngoài cửa sổ xe phất ra một đạo khí kình hình bán nguyệt,

Khương Bái Ninh liền giật mình, lập tức liền cảm ứng được đạo kiếm khí lạnh thấu xương này. Nàng chợt ghìm ngựa dừng lại, đứng lên càng ngựa, cánh tay phải đưa lên, phát ra một luồng kình khí cách không,

Theo phương hướng cánh tay nàng chỉ tới, chỉ thấy bên đường nửa tàng cây trên một gốc đại thụ hai người ôm hết chậm rãi được nâng lên,

Thân cây tráng kiện lúc này đã bị chặt ngang, chỗ đứt gãy trơn nhẵn như gương,

Khương Bái Ninh chậm rãi thả cây cổ thụ xuống, lắc đầu cảm thán:

"Một đạo vô hình kiếm khí thật lợi hại, coi như Ninh nhi vừa đã ba hoa rồi, thôi bỏ đi, chiêu này gọi là gì?"

"Ta cũng không biết..."

Gương mặt xinh đẹp dưới chiếc mũ rộng vành của Khương Bái Ninh thoáng sững sờ, song lại nhanh chóng mỉm cười. Hắn nói không biết, vậy nhất định là không biết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Skyline0408
20 Tháng sáu, 2020 19:29
:((( ngồi hóng chương dài cổ :((
TheJoker
19 Tháng sáu, 2020 08:18
Đáng lẽ mỗi ngày 2-3 chương nhưng do mấy bữa bận kiếm tiền tỷ nên mình không làm
thienthanvf
17 Tháng sáu, 2020 11:41
lịch ra truyện là ntn vậy ạ, hóng quá ạ
ssadfgh
14 Tháng sáu, 2020 18:25
Nó sống với sư tỷ nó từ bé, sư tỷ mới quan trọng chứ bọn khác tuổi gì bằng. Mà đứa con sợ cũng là của 2 chị em nhà này nốt quâ
TheJoker
12 Tháng sáu, 2020 21:42
Hôm nay hơi mệt nên chỉ 2 chương, mai sẽ bù lại. Cảm tạ các đạo hữu đã ủng hộ :relaxed:️
TheJoker
12 Tháng sáu, 2020 19:35
Nếu có sư tỷ suốt ngày lột da tình nhân tại hạ ắt cũng sẽ đè ra rạch mặt :D
Hiep Nguyen
12 Tháng sáu, 2020 18:23
Bh một phần biết tại sao ma hoàng lại rạch mặt sư tỷ :))
Skyline0408
12 Tháng sáu, 2020 16:22
cái này do người dịch có tâm là chủ yếu. :)))
TheJoker
12 Tháng sáu, 2020 12:20
Đa tạ đã khen thưởng :relaxed:️
TheJoker
12 Tháng sáu, 2020 12:19
Đa tạ các hạ đã khen thưởng :blush:
Hiep Nguyen
12 Tháng sáu, 2020 10:30
Đọc truyện hồi ức như kiểu thời đọc kim dung
susansg
12 Tháng sáu, 2020 00:52
hay vãi, thanks converter
ssadfgh
11 Tháng sáu, 2020 23:42
Vote em 200 IQ, có em yan đó lo cho main từ a-z là vô địch rồi :))
TheJoker
11 Tháng sáu, 2020 17:50
Đến thời điểm hiện tại, mọi người thích nhân vật nữ nào nhất vậy? :)
acmakeke
09 Tháng sáu, 2020 14:23
cver có tâm :))
TheJoker
08 Tháng sáu, 2020 14:37
Mỗi ngày trong tuần tối thiểu sẽ 2 chương. Cuối tuần 8-10 chương, ổn định đến khi nào đuổi kịp tác giả (chắc tầm 1 tháng hơn sẽ đuổi kịp)
TheJoker
08 Tháng sáu, 2020 14:36
Đa tạ đạo hữu đã khen thưởng :)
Skyline0408
08 Tháng sáu, 2020 09:56
quỳ ké :(((
Hiep Nguyen
08 Tháng sáu, 2020 09:51
Hayyy vai
ssadfgh
08 Tháng sáu, 2020 05:05
Bộ này đọc ổn vãi, cầu chương
TheJoker
07 Tháng sáu, 2020 19:22
Tại hạ đã cố hix hix :(
dizzybone94
07 Tháng sáu, 2020 12:06
quỳ xuống cầu chương huhuhh
Alohawow
07 Tháng sáu, 2020 11:51
truyện hay, cầu chương a
Đông Không Long Nhong
06 Tháng sáu, 2020 19:11
Nói chứ xưa đọc Lục TIểu Phụng cũng toàn thấy tôi - anh - cô chứ mấy, giờ xem convert ta -ngươi riết quen nên thấy kì thôi =))
acmakeke
06 Tháng sáu, 2020 17:24
truyện hay, cver cố lên.
BÌNH LUẬN FACEBOOK