Mục lục
[Dịch] Thiên Tài Cuồng Phi - Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Gió lạnh thét gào, tuyết đọng trên nhánh cây rơi xuống, rơi vào vạt áo Dạ Nhược Ly. Duỗi ngón tay ra, Dạ Nhược Ly nhẹ nhàng phủi phủi tuyết, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn chậm rãi ngẩng lên, mái tóc trước nhẹ nhàng rơi xuống tạo nên nét âm trầm, con ngươi thâm thuý mà lại mênh mông như bầu trời đêm hướng về phía nữ tử hoa phục: “Ngươi nghĩ hay thật đấy! Ngươi có tư cách gì bắt ta phải hành lễ? Bất quá nếu ngươi tự nguyện nhảy xuống sông ta sẽ không so đo với ngươi việc vừa rồi.”

“Ngươi…” Khuôn mặt nữ hài tử thay đổi, nắm chặt bàn tay, hai con mắt toả ra lửa giận: “Thật to gan, dám chống đối bản quận chúa, bản quận chúa hôm nay phải cho ngươi nhớ thật rõ không phải người nào ngươi cũng có thể chọc vào!” Lời vừa dứt, nhuyễn tiên (cây roi dài ) như mãng xà phóng đến chỗ Dạ Nhược Ly. Dạ Nhược Ly giơ tay lên muốn ngăn cản nhưng nhuyễn tiên lại linh hoạt quấn lến cổ tay nàng.

“Võ sĩ sơ cấp? Mới mười tuổi đã đạt luyện được võ vĩ sơ cấp, đúng là có thứ để kiêu ngạo, đáng tiếc…” Dạ Nhược Ly lắc đầu , khoé môi cười lạnh, nhìn qua năng lực của nữ tử hoa phục trước mặt , chỉ là võ giả vĩnh viễn không thể hơn huyền giả, cho dù nàng chỉ là huyền giả sơ cấp một cũng có thể thắng võ sĩ cơ cấp trước mắt. Bất quá tại thời điểm không cần phải phô trương nàng sẽ không dễ dàng bộc lộ thực lực của mình bằng không sẽ rất phiền toái.

“Ta còn tưởng ngươi lợi hại mới dám đối địch với bản quận chúa, hoá ra cũng chỉ là phế vật mà thôi,” phát hiện Dạ Nhược Ly không có nội lực, nữ tử hoa phục khinh thướng nhìn Dạ Nhược Ly , không coi ai ra gì cao ngạo nói: “Phế vật như ngươi bản quận chúa chỉ cần một ngón tay cũng có thể đem ngươi nghiền chết.”

Dạ Nhược Ly không để ý đến lời nói của nữ tử hoa phục, lúc này nàng đang hoảng sợ nhìn phía sau nàng ta.

“Ngươi nhìn cái gi?” Nữ tử hoa phục nhíu lông mày , cành giác nhìn Dạ Nhược Ly trong lòng hiện tia bất an.

“Chỗ ngươi đứng có một con rắn độc!” Dạ Nhược Ly chỉ chỉ phía sau nữ tử hoa phục, lộ vẻ sợ hãi.

“A!” Nữ tử hoa phục hoảng sợ kêu to một tiếng âm thanh vang vọng cả trời đất, lập tức quay đầu lùi về sau mấy bước, sắc mặt tái nhợt hoảng hốt hỏi: “Ở đâu, rắn độc ở đâu?”

Ngay lập tức đám cung nữ vây quanh nàng ta cũng hướng hai bên mà chạy tán loạn, ai cũng khẩn trương quét mắt nhìn phía sau lưng nữ tử hoa phục kia.

“Phanh!”

Một hòn đá bỗng nhiên bay tới sau lưng nàng ta, nữ tử kia hô một tiếng rồi nhảy dựng lên, vì phía trước là hồ sen nên ngày lập tức nàng ta rơi xuống dòng nước lạnh lẽo như băng, uống mấy ngụm nước hai tay không ngừng vùng vẫy.

“Cứu…Cứu mạng…”

“Ọt ọt!”

Thân thể nàng ta chìm dần xuống đáy hồ, mấy nha hoàn đứng trên bờ ai nấy cũng bắt đầu hoảng loạn.

“Mau cứu người…., quận chúa rơi xuống nước rồi!” Nha hoàn áo trắng lo lắng quát to lên, ngay trong thời điểm nguy hiểm này cũng không quên liếc nhìn Dạ Nhược Ly: “Nếu quận chúa có xảy ra chuyện gì, ngươi có chín cái đầu cũng không đền bù nổi!”

Lúc này, Dạ Nhược Ly đã trèo lên cây bang, nàng ngồi trên nhánh cây, từ trên cao nhìn về phía mọi người đang bận rộn cứu vị quận chúa kia. Ánh mặt trời mùa đông chiếu vào khuôn mặt nàng, hai chân lắc lư miệng nở nụ cượi trào phúng: “Tốt, ta chờ đám người các ngươi trả thù, bất quá nữ hài tử cũng chỉ là hài tử, như thế mà cũng bị lừa, mùa đông lanh thế này lấy đâu ra rắn độc? Thật sự là một đám ngu ngốc, cơ bản là không có óc!”

Dạ Nhược Lan dường như cũng quên nàng cũng chỉ là nữ hài tử mười tuổi mà thôi.

“Khục khục!”

Một lúc sau nữ tử hoa phục cũng được vớt lên, nàng ta miễn cưỡng mở mắt, trong mắt tràn đầy hận ý: “Xú nha đầu, bản quận chúa sẽ không bỏ qua cho ngươi, phụ thân ta nhất định sẽ diệt cả nhà ngươi, Hiên Viên Tinh Nhi ta muốn cả nhà ngươi chết không toàn thây!”

Dường như đã dùng hết sức lực, nàng ta suy yếu nằm trên mặt tuyết, chỉ là hận ý trong mắt không hề thuyên giảm, con ngươi đen xoẹt qua lãnh ý, Dạ Nhược Ly cười lạnh một tiếng, không kịp đáp lại lại phát hiện bóng dáng hai người phía trước.

“Hoàng bá bá….” Hiên Viên Tinh cũng phát hiện bóng dáng màu vàng trước mặt, dựng vào nha hoàn áo trắng ngồi dậy, uỷ khuất chảy nước mắt: “Hoàng bá bá, người phải làm chủ cho Tinh nhi, tiện nhân kia đem ta đạp xuống nước còn vũ nhục ta, Tinh Nhi cầu xin Hoàng bá bá vây cả nhà nàng ta lại diệt tận gốc.”

Nhìn thấy Hiên Viên Chiến, Hiên Viên Tinh Nhi như có thêm sức mạnh nói ra nguyện vọng của mình, nàng ta tin tưởng Hoàng bá bá nhất định sẽ làm chủ cho nàng ta, xú nha đầu kia chết chắc rồi. Men theo ánh mắt của Hiên Viên Tinh Nhi, Hiên Viên Chiến và Bắc Ảnh Thần mới phát hiện Dạ Nhược Ly ở trên cây, sắc mặt đồng thời biến đổi.

Bắc Ảnh Thần lo lắng nhìn Dạ Nhược Ly, sợ nàng sẽ bị ngã, còn Hiên Viên Chiến biến sắc vì Hiên Viên Tinh Nhi muốn giết cả nhà Bắc Ảnh Thần. Nghĩ đến những lời Bắc Ảnh Thần nói trong ngự thư phòng, sắc mặt Hiên Viên Chiến lại lạnh đi vài phần.

“Hiên Viên Tinh Nhi, ngươi thật to gan, phủ đệ Bắc Ảnh tướng quân cũng muốn đụng vào?”

Bắc Ảnh tướng quân? Hiên Viên Tinh Nhi lập tức sững sờ, chẳng lẽ xú nha đầu kia là nữ nhi của Bắc Ảnh tướng quân? Sao có thể như thế? Bắc Ảnh tướng quân còn chưa thành thân sao lại có con gái?

“Hiên Viên Tinh Nhi, ngươi không đủ tư chất của một quận chúa lập tức về vương phủ đóng cửa suy ngẫm đi, cũng phạt ngươi trong vòng năm năm không được phép vào hoàng cung nửa bước!” Hiên Viên Chiến lạnh lùng nói, quanh thân toả ra khí tức lãnh khốc, vung long bào lạnh giọng quát: “Người đâu, đem Tinh Nhi quận chúa đưa về Bình vương phủ, cũng nói với Bình vương gia hảo hảo giáo huấn một phen để khỏi làm mất thể diện hoàng gia, nếu không biết hối cải sẽ thu hồi danh hiệu quận chúa cách chức làm thứ dân!”

Nghe vậy, Hiên Viên Tinh Nhi há hốc miệng ngạc nhiên, rõ ràng nàng là người chịu uỷ khuất, sao Hoàng bá bá lại che chở cho xú nha đầu kia?

“Hoàng bá bá, ta….”

“Câm miệng!” Hiên Viên Chiến quát lớn, “Đừng tưởng trẫm không biết tính cách của ngươi, nhất định là ngươi chủ động gây chuyện trước lại còn không biết ăn năn, bây giờ lập tức hồi phủ suy ngẫm đi, thêm một điều trong vòng nửa năm không được phép ra khỏi vương phủ.”

Hiên Viên Tinh Nhi lập tức ngậm miệng, hai bàn tay trắng như ngọc nắm chặt lại thành nắm đấm, trong mắt lộ vẻ không cam lòng. Chuyện hôm nay, trong lòng nàng ta đã gieo xuống mối cừu hận, cho nên vài năm sau gặp lại, nàng ta và Dạ Nhược Ly đều đấu nhau túi bụi.

Bình an Vương phủ.

Trong khuê phòng lịch sự tao nhã, lư hương từ từ toả ra làn khói màu trắng , một mùi thơm nhàn nhạt tràn ngập khắp phòng. Nữ hài tử nằm trên giường sắc mặt rất thống khổ nhưng mơ thấy ác mộng, nàng vội tỉnh dậy, từ từ mở mắt ra liền nhìn thấy gương mặt đầy lo lắng của nam nhân trước mắt, ngón tay nắm chặt cạnh giường, trong hắn hận ý thật sâu: “Ta muốn nàng ta chết, ta muốn toàn bộ phủ Bắc Ảnh Thần đều chết không toàn thây, phụ thân, ta thật hận, thật sự rất hận…”

“Tinh Nhi, con cứ dưỡng bệnh cho tốt,” Hiên Viên Bình nhẹ nhàng nắm bàn tay bé nhỏ của Hiên Viên Tinh Nhi cảm thấy tay nữ hài tử thật lạnh, trong lòng tê rần: “Con yên tâm, ai dám khi dễ ngươi tất cả đều phải chết kể cả…Hiên Viên Chiến!”

“Phụ thân…”

Con ngươi dùng lại ở hô hấp bất ổn của Hiên Viên Tinh Nhi, dừng lại một lúc rồi nói: “Tinh Nhi, phụ thân hỏi con, con có nguyện ý làm công chúa?”

“Công chúa?” Con mắt Hiên Viên Tinh Nhi sáng ngời, ngay lập tức lại thất vọng ủ rũ: “Thế nhưng phụ thân, con không phải là con gái Hoàng bá bá, sao có thể trở thành công chúa?”

“Tinh Nhi tin phụ thân đi, không đến vài năm nữa phụ thân sẽ cho con trở thành công chúa, lúc đó còn có ai dám lấn phụ thân Tinh Nhi.” Hiên Viên Bình nhìn qua Tinh Nhi trong con mắt trần ngập sự ôn nhu say đắm, giống như không phải nhìn con gái của mình mà như thông qua nữ hài tử để nhìn một người khác vậy. Nếu Hiên Viên Tinh Nhi phát hiện ra điểm này nhất định sẽ rời xa hắn, dù sao bọn họ là cha con với nhau sao có thể có tình cảm vượt qua tình thân? Nên nàng ta không phát hiện kịp thời nhất định sau này sẽ trở thành ác mộng. (hoang mang, không biết edit đúng không? Cấm luyến à? OMG)

“Phụ thân con tin tưởng người, đến lúc đó con muốn đem xú nha đầu kia xé xác phanh thây, bầm thây vạn đoạn!” Nghĩ tới kết cục sau này của Dạ Nhược Ly, tâm tình Hiên Viên Tinh Nhi thật tốt, khuôn mặt hiện lên nét cười làm bệnh tình tốt thêm vài phần. Ả muốn cho xú nha đầu kia biết rõ chọc giận Hiên Viên Tinh Nhi này kết cục sẽ thống khổ như thế nào. Trước tiên có để nàng ta tiêu dao, vài năm sau chính là ngày chết của Dạ Nhược Ly!

----đề nói với người xa lạ----

Huyền giả tập huyền lực, võ giả tập nội lực

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK