Mục lục
[Dịch] Ẩn Sát
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Để có thể đạt được vị trí của Joseph trong giới Mafia hiện nay, chắc rằng hắn đã trải qua vô số kinh lịch, nhưng mà khi Gia Minh và Heidy ngồi xuống, sắc mặt của Joseph không có gì khó chịu, hắn cười cười, giơ tay lên, nhưng dường như kìm lại được để xuống bàn.

Sắc mặt của Heidy bất thiện nhìn hắn, Gia Minh thì cười cười, ánh mắt nhìn sang ban công của một biệt thự bên cạnh. Marilyn đang nhô đầu ra nhìn sang bên này, ánh mắt chuyển sang lạnh lùng, nổi giận đùng đùng thụt lại, chắc là không lâu nữa sẽ tới.

Đối với Gia Minh mà nói, hắn đại khái có thể hiểu sự khó xử của Joseph, hắn muốn dùng góc nhìn người lớn nói chuyện về Marilyn, nhưng mà Gia Minh đâu phải là người lớn, việc này đúng là hơi không tốt, hắn sẽ bị mọi người ghét. Joseph thoáng chần chờ một chút, hắn nhấp một hớp cà phê, rốt cục mở miệng.

“Ách, kỳ thực... cậu là Cố Gia Minh phải không? A... cậu cũng hiểu, tôi muốn nói, chúng ta coi nhau như bằng hữu nói chuyện ngang hàng có được không?.”

Mắt thấy Heidy muốn nói, hắn phất phất tay:

“Tôi biết nói chuyện thế này rất mạo muội, cũng biết Marilyn không thuộc về bất cứ ai, chúng ta không có tư cách can thiệp vào quyết định của nàng, thế nhưng... cậu cũng hiểu, nàng lại có rất nhiều người quan tâm, tôi... có thể không được tính, nhưng mà nàng còn có cha nàng, hiện tại cậu đã biết về gia đình này, tôi muốn nói... nếu như cậu hiểu tất cả, mà cậu hiểu chứ?”

“Ừ.”

Hai tay đút trong túi áo, Gia Minh dùng sắc mặt chân thành gật đầu, mấy thứ này hắn đương nhiên hiểu. Marilyn có thích Joseph hay không chỉ là việc thứ nhì, mà quan trọng nhất là nội bộ Mafia có quan hệ rất rộng. Với vị trí của Joseph hiện nay, trong mắt đám người Victor, nam nhân đứng sau Marilyn phải có cái bóng, nếu như người này mà giống như Đường Kính Nghiêu thì gia tộc Saliere bất lợi, tổn thất như vậy không ai muốn cả.

Mắt thấy Gia Minh gật đầu, Joseph dường như trút được gánh nặng thở ra một hơi:

“Như vậy, không biết lúc nào có thể...”

“Ông nói với tôi, tôi sẽ nói lại với cô ấy, kết quả tôi cũng không biết.”

“Cô ấy? Ngươi là nói ‘cô ấy’ ?”

Joseph cảm thấy kỳ quái với cách xưng hô của Gia Minh, trên mặt hắn hiện lên thần sắc nghi hoặc, Heidy liếc mắt nhìn Gia Minh, sau đó dùng hai mắt sáng như đuốc nhìn Joseph, nhún vai cười rộ lên.

“Đúng vậy.”

Gia Minh thẳng thắn gật đầu:

“Tính tình của cô ấy rất xấu, tôi chỉ phụ trách nói với cô ấy mà thôi.”

“Ách...”

Nhớ lại những gì trái qua ở thành phố Giang Hải, nhất là sau khi giao thủ với thiếu nữ Nhật Bản kia, rồi bị người ta đánh ngất xỉu trong rừng tới một ngày một đêm. Trong lúc mơ màng, hắn nhận ra người đó là nữ, nhưng mà lực lượng mạnh như vậy mà của một nữ nhân thì...

Nhìn Gia Minh ở trước mặt, hắn liên tưởng tới chuyện Gia Minh cùng với Marilyn triền miên trên giường, hắn rùng mình, lắc đầu:

“Tôi là nói...”

Lời còn chưa nói hết, thanh âm lạnh lùng của Marilyn đã vang lên:

“Tôi mặc kệ anh nói cái gì. Heidy, Gia Minh, chúng ta đi.”

Khi gọi Gia Minh, thanh âm của nàng trở nên nhẹ nhàng hơn rất nhiều.

Xuất hiện ở bên ngoài lan can, Marilyn mặc một chiếc váy màu lam, đai lưng buộc trên cái eo nhỏ nhắn, mảnh khảnh, mái tóc vàng óng của nàng được chải vuốt tỉ mỉ. Mặc dù hơn con gái mình tận mười mấy tuổi, nhưng mà một cô gái hơn 30 như Marilyn vẫn mỹ lệ vô cùng. Vóc người nàng cao gầy, tính cách độc lập, nhưng lại mang tới cho người khác cảm giác ôn nhu. Khi nàng nhìn Gia Minh, sự ôn nhu đó không hề giấu diếm.

“Marilyn , tôi không...”

“Tôi mặc kệ anh muốn làm gì.”

Nhìn về phía Joseph, biểu tình của Marilyn lại lạnh như băng:

“Tôi không hy vọng các người dùng bất cứ lý do gì quấy rầy bạn của tôi.”

Một khi mà nữ nhân đã quyết định, có giải thích đến mấy cũng không có tác dụng gì. Joseph bất đắc dĩ vuốt tay, sau đó, ánh mắt cũng lạnh lùng nhìn về bên kia.

Nơi đó có 3 nam 1 nữ mặc trang phục khác nhau đang đi về bên này.

Dẫn đầu là một gã mặc quần áo màu trắng, tướng mạo đẹp trai, cao ngạo, trên mặt có một nụ cười dối trá và xán lạn, bên cạnh hắn là một nữ nhân mặc trang phục thời trang, mái tóc đỏ như lửa, mặc quần áo bó sát người, giày đen cao cổ, cho dù bây giờ là mùa đông cũng khiến người khác cảm thấy bóng bỏng vô cùng.

Đi theo phía sau nàng là hai gã đàn ông một đa đen, một da trắng, người đa đen mặc quần áo trông như một lưu manh đường phố, người da trắng bên cạnh hắn cao gần 2m, vóc người vạm vỡ, thần tình nghiêm túc. Còn chưa đi tới gần, người mặc quần áo màu trắng đã nở nụ cười, giang hai tay ra.

“Úi, úi, xử lý xong chưa? Joseph, đã lâu không gặp, xin chào? Lại tỏ tình với Marilyn thất bại hay sao? Không phải ta đã nói rồi sao, ngươi chỉ tốn thời gian thôi, ha ha ha ha... Nhưng mà không sao, ta vẫn thưởng thức ngươi.”

“Vậy thì thật xin lỗi, ngoại trừ đối với việc đó ra, ta không còn hứng thú với chuyện khác, Smith... các ngươi hôm nay tới đây, ta đám chắc rằng tối hôm qua các ngươi ăn phải thứgì đó không tốt, cho là mình không chết được hay sao?”

Joseph đứng lên, vừa cười vừa nói.

“No. No. No... Joseph thân ái, ta nghĩ ngươi nhất định là hiểu lầm cái gì đó, lần này chúng ta tới đây là có thiện ý, ngươi nhìn xem. Tiểu Cao Đế đã về hưu, bây giờ có thể nói là John, ngươi gần đây cũng biết, hắn rất hữu hảo, phản đối bạo lực... Này, Marilyn tiểu thư, buổi tối có rảnh cùng nhau ăn cơm không? Còn có Heidy tiểu thư, a, tiểu cô nương càng ngày càng xinh đẹp...”

Thấy mấy người này tới gần, thủ hạ ở xung quanh lập tới bu lại, giống như là lâm đại địch, Gia Minh kéo tay Heidy nói:

“Đi.”

Nhưng mà còn chưa đi được vài bước, người mặc quần áo màu trắng đã tiến lên đón, dường như muốn ôm Heidy một cái. Gia Minh thở dài, đứng ở phía trước.

“Ác?”

Hai tay đang mở của người nọ dừng lại một chút, nói:

“Heidy? Đây là người bạn mới của cô sao? Người đông phương?”

“Em có thể cầm cốc cà phê đánh hắn không?”

Heidy từ sau cầm tay Gia Minh, lên tiếng hỏi, bởi vì có Gia Minh ở đây, cô bé này chẳng sợ hãi gì cả.

“Ách...”

Smith nghe thấy Heidy nói vậy thì không khỏi sững sờ một chút.

Trong lòng có chút buồn cười, lắc đầu. Gia Minh kéo nàng muốn đi qua người của Smith, cùng lúc đó, nữ tử tóc đỏ rời khỏi vị trí của mình:

“Này, người đông phương đều không có lễ phép như vậy ư?”

“Người Trung Quốc.”

Trầm mặc trong chốc lát, Gia Minh ngẩng đầu nói:

“Nói đúng ra là người Trung Quốc, mẹ ta nói cho ta biết, không nên nói chuyện với nữ nhân có “thuốc trừ sâu” trên người... cô có phải ở trong rừng ra không? Tại sao lại có thuốc trừ sâu trên người?”

Ngữ âm có chút trúc trắc, nhưng cũng có thể khiến người khác hiểu, trong lúc nhất thời bọn người Joseph đều nở nụ cười. Marilyn biết chuyện của Gia Minh, cho nên lúc này mừng rỡ ở một bên xem cuộc vui, mấy người Smith gật đầu:

“Ác, người Trung Quốc... Thật là tàn khốc, lẽ nào hắn biết công phu Trung Quốc? Joseph, thằng nhóc này là con nhà ai? Ta muốn giáo huấn nó một chút.”

“Xin lỗi, ta thấy các ngươi cản đường của hắn.”

“Ác? Là thế này phải không?”

Smith cười cười, vỗ vỗ vai của nữ tử tóc đỏ, nữ tử tóc đỏ cũng gật đầu cười, lui về phía sau một bước, khi Gia Minh và Heidy đi ngang qua thì bỗng nhiên đưa tay, một khẩu súng lục màu vàng lấy thế sét đánh không kịp bưng tai nhắm ngay vào trán của Gia Minh.

Cùng lúc đó, những thanh âm lách cách đồng thời vang lên, người da đen và da trắng sau lưng Smith cũng đồng thời rút ra hai khẩu súng lục. Những thủ hạ đứng xung quanh Joseph đã rút súng tự động, hơn 10 họng súng vây 4 người thành một vòng tròn.

Bầu không khí ở trong nháy mắt trở nên căng thẳng.

Cho dù là Joseph hay Smith, thân hình cũng cứng ngắc. Marilyn ở bên ngoài cũng căng thẳng, khẩn trương vô cùng.

Dưới họng súng đen ngòm, Gia Minh kéo Heidy đi thẳng, không liếc mắt nhìn cây súng của đối phương lần nào.

Smith cười phất phất tay:

“Ha hả, hiểu lẩm, hiểu lầm, thu súng lại đi, tính khí của ta có chút nóng nảy. Joseph, ngươi cũng hiểu, chúng ta tới đây không phải để sinh sự, đều thu súng lại đi.”

Nghe hắn nói vậy, hai tên phía sau thu súng lại, nữ tử tóc đỏ thì quay súng một vòng, nói:

“Ngoài ý muốn, ta cũng chỉ không khống chế được tâm tình mà thôi, ngươi cũng biết... mỗi tháng đều có vài ngày như vậy, còn nữa.. Này...”

Hướng về phía Gia Minh hô một tiếng, đợi Gia Minh quay đầu, nữ tử làm tư thế nổ súng, dùng đôi môi đỏ mọng hôn gió một cái, quyến rũ vô cùng:

“Ta nhớ kỹ ngươi, bảo bối.”

“Đồng ý.”

Nhún vai, Gia Minh không thể nói gì hơn cả.

“Lão đại, đầu mối mới đã tới.”

Theo giọng nói, một tập tư liệu được ném xuống trước mặt Thôi Quốc Hoa:

“Từ đâu tới?”

“Từ bên Saliere tới đây.”

Phương Quốc Lâm sửa sang lại máy vi tính trên bàn, thuận tiện mở phần tài liệu kia ra xem:

“Thật là kỳ quái, theo như tin đặc biệt ở trong nước, điều tra kết quả là... Cố Gia Minh đã biến mất...”

“Cố Gia Minh biến mất?”

Nhìn qua tài liệu kia một chút, Thôi Quốc Hoa nheo mắt, nói:

“Hắn đã tới nước Mỹ?”

Phương Quốc Lâm gật đầu:

“Nơi nhập cảnh không có tư liệu của hắn chắc là nhập cảnh phi pháp, mặt khác, cái tên Giản Tố Ngôn cũng không tìm thấy trong tư liệu của Cục xuất nhập cảnh, tư liệu trong máy tính đã bị sửa, nhưng mà có thể khẳng định, chắc chắn Giản Tố Ngôn đã đi máy bay tới đây, chúng ta tạm thời chưa tìm được chỗ ở của nàng.”

“Ta dám khẳng định là nàng ta không thích người khác điều tra nàng ta đâu.”

Lẩm bẩm một câu, Thôi Quốc Hoa nói:

“Lần này hai chị em các nàng ấy cùng tới đây... chẳng nhẽ lại đi du lịch?”

“A, lão đại, cái tên Cố Gia Minh này chẳng phải nói Giản Tố Ngôn là cô dâu nhỏ của hắn hay sao? Không phải chị em, là vợ chồng đó?”

“Chuyện này mà các ngươi cũng tin, tin tức vớ vẩn ở đâu chẳng có...”

Sau khi xem qua tài liệu kia một lần, Thôi Quốc Hoa cười nói:

“Giản Tố Ngôn xuất thủ lúc gần sáng, Cố Gia Minh biến mất khỏi thành phố Giang Hải, chạng vạng hôm qua xuất hiện trong trang viên của Saliere, a, các ngươi sắp xếp những tài liệu này lại, ta cảm thấy có một cái gì đó rất kỳ quái...”

“A, em cũng thấy kỳ quái, lão đại, khi tin tức Cố Gia Minh biến mất, em đột nhiên nghĩ, Cố Gia Minh biến mất, Hoa Tulip xuất hiện, lẽ nào Cố Gia Minh chính là Giản Tố Ngôn?”

Phương Quốc Lâm cười lắc đầu:

“Làm sao có thể, nam nhân đóng giả nữ nhân, lại còn giả tới mức mê hoặc người thiên hạ thì không có khả năng, huống chi một đứa bé có thể đánh bại Nguyên Lại Triêu Sang, trừ phi hắn là Tiến Hóa giả tự nhiên...”

Suy nghĩ một chút, Thôi Quốc Hoa lắc đầu:

“A, vẫn có thể xem như là một loại suy đoán tuy rằng khả năng rất nhỏ, nhưng mà... chúng ta có cần báo cáo lên trên cái phân tích này không?”

“Thôi cho qua.”

Lắc đầu như đinh đóng cột, Phương Quốc Lâm liếc mắt nói:

“Em không muốn bị mọi người coi là thằng ngốc đâu...”

Âm thanh hỗn độn, đầu người chen chúc nhau, đây là nói phồn hoa nhất tại khu giải trí hòa nhạc Manhattan, khắp tầng một đều là những máy chơi game cỡ lớn, tầng hai là những hoạt động gần như trò ném bóng.

Theo như lời của Marilyn thì dưới tầng ngầm còn một sàn thi đấu quyền anh không phép, nhưng thông thường phải chờ đến rất khuya và phải là người có một số mối quan hệ nhất định mới được phép vào tầng thi đấu ấy.

“Có thể mở những cuộc thi đấu quyền anh tại Manhattan thì ắt hẳn phải có vài nghị viện viên đứng sau lưng, theo lời họ thì đây là sàn đấu quyền anh tốt nhất ở New York, nghe nói trước đây Joseph cũng đã từng thi đấu tại đây...Gia Minh, sao cậu biết nơi này?Cậu có muốn đi xem thử không? Buổi tối tôi đưa cậu vào xem”

“Nếu không phải vừa rồi cô nói thì tôi cũng không biết, có điều vừa rồi đi ngang qua một khu giải trí lớn như vậy, tôi nghĩ Heidy cũng sẽ thích... nghe cô nói thì hình như bên dưới rất thú vị, cô đã từng xuống đó rồi à?”

“Chưa, nhưng tôi nghe nói, mười trận thì có đến chín trận có người bị đánh chết.”

Cứ thế nói chuyện, hai người hiện đang đứng bên cạnh những chiếc máy chơi điện tử cỡ lớn.

Cô gái lai Mỹ mặc chiếc áo nỉ bó sát người, mái tóc buộc kiểu đuôi ngựa trông rất phong độ cá tính đang đứng trên một trong những chiếc máy chơi game được làm theo mô hình một chiếc xe môtô thi đấu, người cúi khom, ánh mắt sáng rực nhìn thẳng về phía màn hình.

Theo như những gì đang hiển thị trên màn hình, tốc độ của chiếc môtô đã lên tới 230km/h, lướt bay như gió, như điện chớp vượt qua hết tất cả đối thủ. Gia Minh nhìn lướt rồi huýt một tiếng sáo.

“Ồ, không ngờ nó ấy lại có năng khiếu như vậy..”

Marilyn cười bảo:

“Mùa hè năm nay, nó tốt nghiệp, mọi người đã tổ chức một cuộc thi chơi game, Heidy đã giành chức quán quân.”

“Đúng vậy, đúng vậy.”

Vừa lái xe, cô gái vừa đắc ý quay đầu lại nói:

“Lợi hại chứ?”

“Ở chỗ chúng tôi đây là những thứ không được hoan nghênh, còn bị la rầy nữa. À, cô phải cẩn thận đó.”

“Rắc..” âm thanh vang lên sau cú va chạm trên màn hình, chiếc mô tô không kịp chuyển hướng chạm vào những thanh chắn ven đường, cả xe và người đều bay ra khỏi đường ray, tay lái mô tô vỗ mông rồi lại tiếp tục đứng lên, rồi lại vỗ mông quay đầu lại tìm xe của mình. Sau đó lại bị một đối thủ khác phía sau không chút nể tình chạy thẳng lên đâm ngã xuống, bánh trước bánh sau thi nhau cán lên người...

“Tội nghiệp..”

Gia Minh và Marilyn nhìn nhau cười, cô nàng game thủ Heidy đáng thương cuối cùng cũng đã tìm lại được chiếc mô tô của mình, cô nhanh chóng chạy vượt lên. Cũng đúng vào lúc này, hai chiếc máy bắn tỉa bên cạnh cũng đang trống chỗ. Gia Minh xốc xốc những đồng tiền chơi game trên tay nói:

“Chơi không?”

“Bắn súng?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hoàng Minh
28 Tháng hai, 2023 17:12
truyện cổ đại mà bác thời xưa vậy là hay rồi
Thanh Son
11 Tháng hai, 2023 10:22
Share ebook truyện bản dịch cho đạo hữu nào cần- bỏ dấu ngoặc () 2 bên dấu chấm đi nhé, đạo hữu nào có bộ khác góp gạo share cùng đọc nha: bom(.)so/kcNXS1 hoặc Google Driver: drive(.)google(.)com/drive/folders/1tk8rWwcblttqmc1-xZQbl7XP7Ayo4vs1?usp=sharing
tucrazy2006
15 Tháng sáu, 2022 17:56
chắc tại mình già rồi nên đọc truyện thấy hơi nhạt. tình tiết chỉ gọi là tương đối hợp lý, xây dựng xã hội còn hơi non.
ngocxuhp
10 Tháng sáu, 2022 23:32
Ẩn sát đoc hay quá
Lưu Giang
07 Tháng năm, 2022 08:08
đọc lại 4 năm , cảm xúc vẫn dâng trào , tổng nội dung ko có gì là hay nhưng tình tiết thúc đẩy nhân vật vô cùng vô cùng tốt. nhất là miêu tả tình cảm, đoạn linh tĩnh trở về tìm gia minh là lại khóc theo, xưa mới sinh viên ko có gi đình nên ít nghĩ, nay đã có mới thấy nó càng thấm thía. mọi thứ sez chẳng còn quan trọng j nữa nếu mất đi ng mà mình muôna chia sẻ nhất . một bộ bình đi rất đáng đọc, hy vọng sau này lão chuối viết tiếp 1 bộ tương tự sau chuế tuế :3
Ngo Hasuka
11 Tháng mười, 2021 23:18
Thế đọc hoàng kim đồng đi
yumura21
03 Tháng bảy, 2021 00:00
mark lai bo nay doc lau roi. hay.
Huỳnh Long Hội
11 Tháng tư, 2021 07:53
đọc đại niết bàn chưa
Trần Hữu Long
22 Tháng mười một, 2020 10:33
muốn đọc lại mà k có bản cv. đọc dịch ngang tai phè phè, khó chịu .
quan352
21 Tháng tám, 2020 02:21
Bộ đô thị hay nhất từng đọc. Không quá yy. Không tung hô tàu. Lắm gái theo nhưng không quá sắc và ngựa giống. Khác gần như hoàn toàn dòng chủ lưu truyện TQ
lệ quỷ
06 Tháng bảy, 2020 20:44
Bộ này đọc lâu lắm rồi, đi qua bộ chuế tuế sẵn tiện ghé ngang. Bộ đô thị hay nhất với mình, sau khi đọc bộ này thì mấy bộ đô thị yy khác quá nhạt nhẽo và nhàm chán, nên đã lâu lắm rồi ko còn đọc đô thị nữa.(chắc vì ít yy tàu khựa nên bị 404 trên qidian rồi) Nếu ai yêu thích bộ này thì hãy đọc cả phần ngoại truyện, đó mới là dấu chấm viên mãn cho 1 tác phẩm hay. Vậy mà ko hiểu sao dịch giả của TTV lại bỏ qua phần ngoại truyện.
Thanlong989898
20 Tháng sáu, 2020 13:18
????
xetayga
31 Tháng năm, 2020 20:01
1. Linh Tĩnh( Vợ hợp pháp chính thức trên giấy tờ) - Con trai Cố Duẫn Kiệt 2. Sa Sa( Vợ nhưng không có danh phận trên giấy tờ) - Con gái thiên tài Cố Duẫn Đình 3. Marylin(Tình nhân) - 4. Nhã Hàm(Tình nhân) - Con gái Trương Duẫn Hinh 5. Kelly(Tình nhân/Bạn tình???) - 6. Gatsuta Kaoru (Nguyệt Trì Huân)_(Tình nhân) 7. Đông Phương Uyển (Tình nhân)
Sơn Ca
22 Tháng mười hai, 2019 13:58
ẩn sát đẹp không? Ẩn sát giảng cố sự gì? https://vidian.me/chi-tiet/an-sat-dep-khong-ban-tieu-thuyet-do-thi-nay-giang-co-su-gi
Lư Ngọc Bùi
20 Tháng mười, 2019 20:00
Truyện 1 vs 1 hay sao mấy đậu hũ...!
youjun
13 Tháng mười, 2019 20:34
còn ngoại truyện mà
youjun
13 Tháng mười, 2019 20:34
sao ko up ngoại truyện lên
youjun
13 Tháng mười, 2019 20:33
còn ngoại truyện mà
romlatoi01
12 Tháng mười, 2019 08:20
kết hơi vội, đọc qua khá là khó hiểu
romlatoi01
12 Tháng mười, 2019 08:18
thiếu mấy chương extra rồi, bên truynful có kìa
romlatoi01
12 Tháng mười, 2019 07:58
Hmm các thế lực ngầm đc liệt kê ra nhiều mà khá là ít va chạm
h2olove
26 Tháng chín, 2019 12:22
cực phẩm
zozohoho
02 Tháng chín, 2019 14:39
t còn in ra để 1 bộ ở nhà :( đọc lại 5 lần có dư rồi. Nhất là đoạn lúc Gia Minh chết. cảm xúc của các nhân vật hay vc. Từ việc Huân giãy dụa muốn cướp xe tù đến lúc Linh Tĩnh biết in. quặn người khóc. Đọc mà thấy thốn vc.
conit
24 Tháng bảy, 2019 11:34
Truyện ba rọi, nhạt như nước ốc. Ưu điểm là tinh thần Tung Của không quá cao.
BÌNH LUẬN FACEBOOK