Mục lục
[Dịch] Ẩn Sát
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi nhận được tin tức này, nàng cuối cùng cũng thở dài một thơi, cũng không phải là bởi vì Ngư Đầu không chết.

Mà là bởi vì nếu đối phương có bệnh, thì chắc chắn sẽ không trốn được xa, cho dù cái trò chơi trốn tìm này có lâu thế nào, nhưng kiểu gì nàng cũng tóm được hắn.

Trong mấy ngày này, ngoại trừ mỗi ngày chuẩn bị công việc, ngây ngô trầm tư suy nghĩ một vài vấn đề, còn có một việc khiến Mục Thanh Thanh phải làm sau khi tan việc, đó là nàng mua hai cái chăn, mua một số quần áo chống lạnh và đồ dùng hàng ngày, bao tay, mũ mang tới căn nhà nhỏ ở ven sông, tất nhiên có mang tới cũng là sau 10h đêm.

Đôi bên vẫn không cách nào nói chuyện được với nhau như cũ, nàng ở bên cạnh đem chăn đệm bố trí, cất quần áo, người đàn ông kia vẫn gọt hạt dẻ dưới ánh đèn, không thèm chú ý tới nàng, cũng chẳng thèm để ý tới tại sao trong nhà có thêm một người.

Mục Thanh Thanh vốn cũng không phải là người thân thiện, nếu như người bình thường có thái độ hờ hững với nàng như vậy, thì nàng đã sớm phẩy tay áo bỏ đi.

Chẳng qua đối phương là kẻ ngốc, hơn nữa đã giúp mình, cho nên nàng coi như là mình làm việc thiện giống bao người khác. Có lẽ chuyện này sẽ giúp nàng yên tâm và thoải mái hơn.

Đêm hôm đó, lúc xe cứu thương tới không mang lại lợi ích gì cả, lý do đơn giản là không cách nào nói chuyện được, đương nhiên là không cách nào mang đối phương đi bệnh viện.

Não bộ có bệnh là một vấn đề phức tạp, không có sự nghiên cứu kỹ, bác sĩ đương nhiên cũng không dám kê đơn bốc thuốc. Mình làm gì để nói chuyện được với một kẻ ngốc đây?

Mục Thanh Thanh không còn cách nào khác, khi nào dỗi nàng đành phải tới đây làm bảo mẫu.

Trong mấy ngày nay, đối phương không phát bệnh.

Tới căn nhà nhỏ này nhiều lần, trong lòng Mục Thanh Thanh cũng có chút bận tâm, mỗi lần nàng tới đều chứng kiến căn nhà nhỏ này lung lay sắp đổ, huống chi mấy hôm nay tuyết trên nóc của nó rất dày, chẳng biết lúc nào nó sẽ đổ sụp xuống nữa.

Sự lo lắng trong lòng nàng sau một ngày một đêm đã trở thành hiện thực. Sáng hôm nay nàng đi làm sớm, lúc 7h nàng không thấy hắn đẩy xe hàng tới chợ, cũng may là lúc 9h kẻ ngốc này cũng xuất hiện. Tới buổi chiều, nàng đi tới bờ sông, thấy căn nhà nhỏ đã sập, tuyết trùm lên bên trên, thoạt nhìn như là nó đã đổ từ hôm qua.

"Bà ơi, cái căn nhà nhỏ kia... đổ từ lúc nào vậy ạ?"

Nàng hỏi bà lão bán tạp hóa ở bên cạnh.

"Cái nhà đó ư, đổ từ chiều hôm qua."

"Vậy... kẻ ngốc bán hạt dẻ rang đường tối hôm qua ở đâu?"

"Hắn ư, sáng sớm hôm nay hắn làm chúng tôi giật mình, hắn và chiếc xe đứng ở ven đường, cứ như vậy ngủ cả đêm, trên người tuyết đọng dày đặc, sáng sớm hôm nay tôi mở cửa nhìn thấy, còn tưởng rằng hắn đã chết rồi... Cô biết không, những người ăn mày rất khó sống qua mùa đông, nào ngờ hắn rùng mình một cái rồi đứng dậy, sức khỏe của tiểu tử này đúng là tốt, nhưng mà nếu cứ tiếp tục như vậy, thân thể có cường tráng tới mấy cũng chẳng sống qua được vài ngày, ai..."

Mục Thanh Thanh lại càng hoảng sợ, không ngờ rằng tên ngốc kia lại đứng trong tuyết cả đêm, đứng bên cạnh căn nhà đổ suy nghĩ một lúc lâu, nàng trở lại cục cảnh sát, hỏi thăm xem có nơi nào cho những người lưu lạc ở không, nhưng sau khi suy nghĩ lại thấy không thích hợp, bởi vì thằng ngốc này không nói chuyện được với người khác, trải qua suy nghĩ một lúc lâu, hơn 9h tối, nàng tới chợ.

Trời tuyết trắng phau, một bóng đèn vẫn sáng, nàng đi tới nhìn người đàn ông bán hạt dẻ kia một lúc lâu, trong đầu suy nghĩ mông lung.

Ngũ quan bình thường, thoạt nhìn không giống như người lưu lạc, khi cúi đầu luôn mang theo sự buồn bã, giống như một nhân viên công chức bình thường không có dã tâm, hoặc giống như một thiếu niên bình thường đang ngại ngùng khi thổ lộ với người yêu.

Nhớ tới đối phương đứng ngủ cả đêm trong tuyết, nàng đi tới nói:

"Tôi muốn mua hạt dẻ."

Đợi đối phương đứng lên, nàng đưa tay ra, sờ lên trán của đối phương.

"Tám đồng năm một cân (1 cân = 1/2kg), mua bao nhiêu?"

"Đúng là không sinh bệnh, thân thể của ngươi đúng là tuyệt cú mèo..."

Cảm thán một câu, nàng đợi đối phương tới 10h, khi thấy đối phương thu thập xong chuẩn bị đẩy xe rời đi, nàng cầm một tay đối phương, nói:

"Đi hướng này, đi hướng này."

Người đàn ông dùng ánh mắt thản nhiên nhìn nàng.

Thấy ánh mắt này, nàng lại nhớ tới cái xẻng đêm mưa ngày đó, trong lòng Mục Thanh Thanh có chút đề phòng đối phương giơ xẻng đập mình, khua tay hai tay, cố gắng biểu thị mình có ý tốt.

"Chỗ cậu ở đã đổ, đổ thì không thể ở, có biết hay không, tôi đưa cậu tới chỗ ở khác, nếu không cậu sẽ bị đóng băng mà chết... Tôi muốn giúp cậu một chút, giúp đỡ… có hiểu không? Vì muốn tốt cho cậu, tôi dẫn cậu tới một chỗ ở khác..."

Nói đi nói lại như vậy nhiều lần, nàng cảm giác mình đúng là ngốc, sau đó nàng cố gắng đẩy xe, không biết là lời nói của nàng có tác dụng hay không, mà đối phương thả tay nàng ra, đứng ở đó nhìn nàng, nhìn nàng cố gắng hết sức đẩy xe.

"Tới đây."

Vốn muốn mang hắn đi, ai ngờ hắn lại đứng ở bên cạnh nhìn, bánh xe lún vào trong tuyết không đẩy nổi, Mục Thanh Thanh có chút hận mình, chiếc Mercedes-Benz của nàng mấy hôm trước do lạnh quá không nổ máy nổi.

Hôm trước nàng đã đem nó đi bảo dưỡng, nếu không thì có thể kéo cái xe này về, nhưng mà nếu đã làm thì nàng không có thói quen rút lui, cắn răng đẩy xe xuống đường, mệt thở hổn hển, vai phải của nàng truyền tới sự đau đớn, đại khái là vết thương trúng đạn đã bị ảnh hưởng.

"Cậu cũng tới đẩy giúp đi..."

Phía trước là một sườn núi nhỏ, Mục Thanh Thanh bị vết thương ảnh hưởng, sức khỏe vốn yếu, đẩy được một đoạn thì trượt trân, kiểu gì chẳng ngã lăn xuống dưới. Đột nhiên có một cánh tay tóm lấy nàng, Mục Thanh Thanh thở phào nhẹ nhõm, đứng thẳng người, đẩy xe, cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều, sức lực của người này thật lớn...

"Bên này bên này..."

"Phía trước rẽ trái..."

"Ngã ba trước rẽ trái, đi thẳng..."

Đường phố gần nữa đêm thỉnh thoảng có ô tô lao vút qua, cái xe hàng chậm rãi rời khỏi con đường, đại khái là khoảng sau 20 phút, bọn họ tới một căn nhà, Mục Thanh Thanh bảo hắn đẩy xe dừng lại ở dưới mái hiên, đưa túi hạt dẻ mình cầm bảo hắn cầm lấy, rồi lấy chìa khóa mở cửa.

"Tôi hiện đang ở phòng này, phòng bên không có người ở, cậu ở đó, phòng khách cậu có thể dùng, WC, phòng bếp cậu cũng có thể dùng... Dù sao tôi không nấu nướng mấy, ở đây có dao, có ghế, có thùng, cậu tạm thời ở đây, nếu tôi tìm được chỗ tốt hơn thì cho cậu ra ngoài ở, có hiểu hay không... Thôi mặc kệ cậu, cậu muốn ở đâu thì ở, miễn đừng vào phòng tôi là được..."

Đây là căn nhà nhỏ mà cục phân cho nàng, hai gian phòng ngủ, một phòng khác hơi rộng, có WC, có phòng bếp, quan trọng là không mất tiền.

Bởi đôi bên không hiểu nhau lắm, cho nên nàng phải lập lại nhiều lần, sau đó bất đắc dĩ vỗ vỗ đầu.

Mặc kệ, nàng quan tâm hết mình, còn ra sao thì ra.

Thấy mình đã quá mệt, nàng vào WC tắm rửa rồi đi ra, chỉ thấy kẻ ngốc kia đang ngồi trong phòng khách gọt hạt dẻ, lúc này nàng mới thở phào nhẹ nhõm, đi vào phòng ngủ của mình chốt cửa, bôi thuốc cho vết thương ở vai, sau đó ngã xuống giường thiếp đi.

Súng lục đặt ở dưới gối.

Ngày 12 tháng 1 năm 2004, âm lịch là ngày 21 tháng 12, trước tết một tuần, nàng bắt đầu cuộc sống chung quái gở.

---- Rất lâu sau, nàng nhớ lại như vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hoàng Minh
28 Tháng hai, 2023 17:12
truyện cổ đại mà bác thời xưa vậy là hay rồi
Thanh Son
11 Tháng hai, 2023 10:22
Share ebook truyện bản dịch cho đạo hữu nào cần- bỏ dấu ngoặc () 2 bên dấu chấm đi nhé, đạo hữu nào có bộ khác góp gạo share cùng đọc nha: bom(.)so/kcNXS1 hoặc Google Driver: drive(.)google(.)com/drive/folders/1tk8rWwcblttqmc1-xZQbl7XP7Ayo4vs1?usp=sharing
tucrazy2006
15 Tháng sáu, 2022 17:56
chắc tại mình già rồi nên đọc truyện thấy hơi nhạt. tình tiết chỉ gọi là tương đối hợp lý, xây dựng xã hội còn hơi non.
ngocxuhp
10 Tháng sáu, 2022 23:32
Ẩn sát đoc hay quá
Lưu Giang
07 Tháng năm, 2022 08:08
đọc lại 4 năm , cảm xúc vẫn dâng trào , tổng nội dung ko có gì là hay nhưng tình tiết thúc đẩy nhân vật vô cùng vô cùng tốt. nhất là miêu tả tình cảm, đoạn linh tĩnh trở về tìm gia minh là lại khóc theo, xưa mới sinh viên ko có gi đình nên ít nghĩ, nay đã có mới thấy nó càng thấm thía. mọi thứ sez chẳng còn quan trọng j nữa nếu mất đi ng mà mình muôna chia sẻ nhất . một bộ bình đi rất đáng đọc, hy vọng sau này lão chuối viết tiếp 1 bộ tương tự sau chuế tuế :3
Ngo Hasuka
11 Tháng mười, 2021 23:18
Thế đọc hoàng kim đồng đi
yumura21
03 Tháng bảy, 2021 00:00
mark lai bo nay doc lau roi. hay.
Huỳnh Long Hội
11 Tháng tư, 2021 07:53
đọc đại niết bàn chưa
Trần Hữu Long
22 Tháng mười một, 2020 10:33
muốn đọc lại mà k có bản cv. đọc dịch ngang tai phè phè, khó chịu .
quan352
21 Tháng tám, 2020 02:21
Bộ đô thị hay nhất từng đọc. Không quá yy. Không tung hô tàu. Lắm gái theo nhưng không quá sắc và ngựa giống. Khác gần như hoàn toàn dòng chủ lưu truyện TQ
lệ quỷ
06 Tháng bảy, 2020 20:44
Bộ này đọc lâu lắm rồi, đi qua bộ chuế tuế sẵn tiện ghé ngang. Bộ đô thị hay nhất với mình, sau khi đọc bộ này thì mấy bộ đô thị yy khác quá nhạt nhẽo và nhàm chán, nên đã lâu lắm rồi ko còn đọc đô thị nữa.(chắc vì ít yy tàu khựa nên bị 404 trên qidian rồi) Nếu ai yêu thích bộ này thì hãy đọc cả phần ngoại truyện, đó mới là dấu chấm viên mãn cho 1 tác phẩm hay. Vậy mà ko hiểu sao dịch giả của TTV lại bỏ qua phần ngoại truyện.
Thanlong989898
20 Tháng sáu, 2020 13:18
????
xetayga
31 Tháng năm, 2020 20:01
1. Linh Tĩnh( Vợ hợp pháp chính thức trên giấy tờ) - Con trai Cố Duẫn Kiệt 2. Sa Sa( Vợ nhưng không có danh phận trên giấy tờ) - Con gái thiên tài Cố Duẫn Đình 3. Marylin(Tình nhân) - 4. Nhã Hàm(Tình nhân) - Con gái Trương Duẫn Hinh 5. Kelly(Tình nhân/Bạn tình???) - 6. Gatsuta Kaoru (Nguyệt Trì Huân)_(Tình nhân) 7. Đông Phương Uyển (Tình nhân)
Sơn Ca
22 Tháng mười hai, 2019 13:58
ẩn sát đẹp không? Ẩn sát giảng cố sự gì? https://vidian.me/chi-tiet/an-sat-dep-khong-ban-tieu-thuyet-do-thi-nay-giang-co-su-gi
Lư Ngọc Bùi
20 Tháng mười, 2019 20:00
Truyện 1 vs 1 hay sao mấy đậu hũ...!
youjun
13 Tháng mười, 2019 20:34
còn ngoại truyện mà
youjun
13 Tháng mười, 2019 20:34
sao ko up ngoại truyện lên
youjun
13 Tháng mười, 2019 20:33
còn ngoại truyện mà
romlatoi01
12 Tháng mười, 2019 08:20
kết hơi vội, đọc qua khá là khó hiểu
romlatoi01
12 Tháng mười, 2019 08:18
thiếu mấy chương extra rồi, bên truynful có kìa
romlatoi01
12 Tháng mười, 2019 07:58
Hmm các thế lực ngầm đc liệt kê ra nhiều mà khá là ít va chạm
h2olove
26 Tháng chín, 2019 12:22
cực phẩm
zozohoho
02 Tháng chín, 2019 14:39
t còn in ra để 1 bộ ở nhà :( đọc lại 5 lần có dư rồi. Nhất là đoạn lúc Gia Minh chết. cảm xúc của các nhân vật hay vc. Từ việc Huân giãy dụa muốn cướp xe tù đến lúc Linh Tĩnh biết in. quặn người khóc. Đọc mà thấy thốn vc.
conit
24 Tháng bảy, 2019 11:34
Truyện ba rọi, nhạt như nước ốc. Ưu điểm là tinh thần Tung Của không quá cao.
BÌNH LUẬN FACEBOOK