Mục lục
[Dịch] Ẩn Sát
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ba giờ chiều nắng trời vẫn trong veo, trong xe có điều hòa, ghế ngồi đã được ngả xuống, Đông Phương Uyển giơ chân trái của mình lên để cho Gia Minh cởi đôi tất lụa, bên cạnh có một hộp thuốc cứu thương.

"Thật sự không hiểu nổi cậu nữa, sao lại sợ đi bệnh viện tới vậy..."

"Không phải là sợ hay không mà là không muốn đi, tớ không thích bầu không khí ở bệnh viện."

Đông Phương Uyển nhe hàm răng trắng noãn, nhìn chằm chằm vào chân mình:

"Cậu có phải bác sĩ ngoại khoa không vậy, đây chỉ là vấn đề nhỏ thôi đừng có làm cho nó hỏng đấy..."

Gia Minh liếc mắt nhìn nàng, thấy cô nàng đang nơm nớp lo sợ cũng có chút bất đắc dĩ:

"Không đau tới mức như vậy chứ?"

"Cậu đụng tới là đau, trước tiên cho tớ chuẩn bị chút ít đã..."

"Coi như tớ ăn cậu không bằng..."

Lải nhải cởi bỏ tất, bàn chân trắng noãn của Đông Phương Uyển bị Gia Minh nắm ở trong tay, sau khi kiểm tra xong, Gia Minh lắc đầu:

"Vấn đề không lớn, khớp xương không bị thương, chỉ cần chườm lạnh một chút là được, tớ cho cậu một ít thuốc, chỉ cần băng lại là không có chuyện gì."

Đối với ngoại thương hắn hiểu rõ hơn các bác sĩ trong bệnh viện gấp mấy lần, loại vết thương nhỏ này đương nhiên là đơn giản, lúc cần lấy túi lạnh mua sẫn chườm cho nàng, trong xe trở nên yên tĩnh.

Đông Phương Uyển hạ thấp ghế nằm ở vị trí phó lái, tất chân trái đã cởi ra tới đầu gối, chân nhỏ cân xứng thon dài bị Gia Minh nắm ở trong tay, chườm lạnh được một lúc nàng đã thấy đau đớn giảm đi.

Bầu không khí chỉ là một lý do cho việc không tới bệnh viện, vết thương nhỏ trong xe lại có cả một cái hộp cứu thương. Vấn đề là ở trong tiềm thúc của nàng, Gia Minh trị thương cho nàng còn đại biểu cho một ý nghĩa là mối quan hệ đã được kéo gần.

Đương nhiên nàng cũng không nghĩ quá phức tạp, nàng tự coi mình là con gái hiện đại, hai bên đã là bạn bè với nhau, việc tiếp xúc một chút thế này thì không coi vào đâu cả —— vốn là nghĩ như vậy, nhưng thấy trong xe yên tĩnh, nàng lại cảm thấy nó có chút mập mờ.

Trong lòng đã có ý nghĩ như vậy nên trái tim nàng đập thình thịch, chỗ bị Gia Minh cầm có chút nóng nóng, lại có chút tê tê, dường như cũng có chút thoải mái, bàn chân hơi giật giật, lưng nàng hơi cứng lại.

Cùng lúc đó, nàng cũng chú ý thấy Gia Minh hơi nhíu nhíu mày, chác là cũng thấy động tác của nàng.

"Tớ chợt nhớ tới một việc..."

Tốc độ Gia Minh chườm lạnh chậm lại một chút.

“Sao?"

Đông Phương Uyển mở to hai mắt nhìn.

"Cậu không bị bệnh phù chân đó chứ?"

"Đi tìm chết đi."

Trong lòng Đông Phương Uyển vốn là có chút khẩn trương, vô ý thức tung chân sau đó kêu ——

"A..."

"Động tác này có thể làm tổn thương tới xương đấy.”

Gia Minh nhìn nàng, vừa bực mình vừa buồn cười lắc đầu.

Đông Phương Uyển đau đến liều mạng nháy mắt, một lúc lâu sau mới dừng lại được:

"Cậu không nói thật đấy chứ?"

Trong giọng nói của nàng đã mềm đi không ít.

Trong lúc chườm lạnh tiếp theo nàng không dám làm loạn nữa, cứ yên lặng cảm nhận chút cảm giác mập mờ, tới lúc bôi thuốc, Gia Minh dùng băng vải quấn xung quanh.

Đông Phương Uyển lẳng lặng nằm im, thấy Gia Minh băng vải mới hỏi:

“Gia Minh, cậu thấy tớ thế nào?"

Gia Minh quấn băng vải, không ngẩng đầu lên nói:

"Cậu thầm mếm tớ à?"

Phương uyển mở to hai mắt, mặt đỏ bừng bừng:

“Cái gì!"

"Không có gì cả."

Vẫn giữ thái độ bình thường, Gia Minh cúi đầu quấn băng, nói một cái bình thản:

"Tớ bỗng nhiên nhớ lại là nhiều năm trước có một cô gái hỏi tớ như vậy, không lâu sau đó thì cô gái đó theo tớ lên giường."

“Là ai vậy?"

Gia Minh ngẩng đầu lên trừng mắt nhìn nàng:

"Tại sao phải nói cho cậu biết."

"Hiếu kỳ không được hay sao, nhưng mà không phải Linh Tĩnh thì chính là Sa Sa."

Gia Minh ha ha một nhún vai, một lát sau mới nói:

"Tớ thấy cậu cũng không tệ lắm, ưu điểm là nhiệt tình, nhiều tiền, lại xinh đẹp, tính cách thẳng thắn, nhưng đôi lúc hơi lỗ mãng, tính cách như cậu bây giờ rất hiếm, tuy rằng hơi to mồm nhưng đối với bạn bè lại rất tốt..."

Phương uyển bật cười, nói:

"Tớ to mồm nhưng mà có lấn át được cậu không, cậu còn to mồm hơn so với tớ."

"Nam nhân đang nói chuyện thì nữ nhân không nên chen ngang... Tớ nói tới chỗ nào rồi?"

Đông Phương Uyển tức giận trừng mắt nhìn hắn:

"Nói tới chỗ to mồm."

“Tuy to mồm nhưng đối với bạn bè lại rất tốt, nhiều ưu điểm như vậy nhưng lại không bù được khuyết điểm trí mạng của cậu... Mỹ nữ, cậu quá nguyên tắc, cho dù công hay tư đều đặt mình ở thế mạnh, sau này mà có bạn trai thì vô cùng phiền toái, tính độc chiếm của cậu mạnh như vậy,phỏng chừng sau này lại làm... Được rồi, tại sao cậu lại hỏi như vậy?"

"Tại sao phải nói cho cậu biết."

Đã quấn băng xong, Đông Phương Uyển mặt không thay đổi ăn miếng trả miếng, sau đó thu hồi chân trái lại, đi tất lụa, cả buổi chiều sau đó không nhắc tới chuyện này nữa.

Câu chuyện chiều hôm đó còn rất dài, Đông Phương Uyển khó có thể tận dụng được khoảng thời gian rảnh như thế này nên nhất quyết không chịu về, hai người đi mua giày, Đông Phương Uyển vốn bảo Gia Minh tham khảo một chút, nhưng mà Gia Minh cứ đứng ở bên cạnh không chịu cho ý kiến:

"Quan niệm thẩm mỹ của tớ rất linh tinh..."

Cho nên Đông Phương Uyển không chọn lựa gì nữa, tiện tay cầm lấy một đôi đi thử, sau đó hai người ra xe mở cửa cho thoáng gió.

Tới tối, Gia Minh lấy được giấy tờ, vốn định đưa Đông Phương Uyển trở về nhà, nhưng Đông Phương Uyển lại lựa chọn đến công ty, Gia Minh không thể làm gì khác hơn là đưa nàng tới đó.

"Không cần lo lắng cho tớ, Nghị Đình biết chiếu cố tớ, huống chi... chân của tớ đang bị thương.”

Quay lại nhìn Gia Minh nói như thế, tối hôm đó tầm 9h tối nàng một mình trở lại biệt thự của Đông Phương gia, lúc khập khiễng đi vào phòng khách thấy Đông Phương Lộ đang xem TV.

"Làm sao vậy?"

Công việc làm ăn của Đông Phương Lộ vốn ở phía nam, bây giờ trở về nhà đã lâu cũng đã đự định tới đó tiếp tục chủ trì công việc, nhưng mà gần đây Giang Hải có nhiều chuyện, trong bội bộ Viêm Hoàng Giác Tỉnh có biến động lớn, hơn nữa Gia Minh đã trở về, lại còn muốn đi Nhật Bản nên chắc chắn còn biến cố xảy ra.

Bởi vậy, hắn dựa theo kế hoạch của Phương Chi Thiên tạm thời ở lại Giang Hải, bây giờ thấy em gái mình bị thương lại còn có hơi rượu nên hỏi.

"Không có gì."

Đông Phương Uyển đứng đó dùng ánh mắt phức tạp nhìn anh mình một lúc nói:

"Đau chân."

"Xảy ra chuyện gì vậy?”

“Ở trên đường gặp một tên muốn cướp túi, em bị đẩy một cái, lúc đó đang đi giày cao gót cho nên bị thương, nhưng mà đã băng bó kỹ, vấn đề không lớn."

Nàng khập khiễng đi tới salon ngồi xuống.

Ánh mắt Đông Phương Lộ hơi chuyển:

"Gia Minh?"

"Đúng vậy."

Nàng gật đầu, lại liếc mắt nhìn anh trai mình sau đó rời đi, cũng không biết đang suy nghĩ gì:

"Tên kia đi làm giấy tờ giả, chẳng biết nghĩ gì lại làm bằng tiến sĩ đại học Cambridge... Không biết là có ai tin hắn không đây, nhưng mà băng bó là do hắn làm cho em, anh biết em không thích đi bệnh viện mà."

“Gặp trên đường à?"

"Em đi tìm hắn."

Trầm mặc một lát, nàng lại đưa mắt nhìn về phía anh mình, lúc này Đông Phương Uyển đã nhận tình hình không ổn, hỏi:

"Sao vậy?”

"Đông Phương Lộ, em hỏi anh một chuyện, anh phải trả lời thẳng thắn."

Đông Phương Uyển vươn tay chỉ vào Đông Phương Lộ, ánh mắt lạnh lùng:

"Anh trước đây nói gì với hắn? Có phải là không cho hắn tiếp cận em không."

"Chuyện này..."

Tuy rằng giọng nói của em gái mình nghiêm khắc, nhưng Đông Phương Lộ vẫn coi như chẳng có gì uy áp cả, hắn gật đầu, nhớ lại chi tiết chuyện này:

"Anh nhớ là trước kia có ám chỉ một lần, nói rằng em không thích hợp với hắn... Em thổ lộ với hắn à?"

“Sao anh biết?"

"Đương nhiên là biết."

Nam nhân là anh trai cười cười:

"Dù sao em cũng là em gái của anh, anh đã sớm cảm thấy... em có ý với hắn, tuy rằng khi đó em nói mình ghét hắn, nhưng nếu như em không có cảm giác gì với hắn sao lại cho rằng hắn đáng ghét, cho dù đối với tên Lôi Khánh cứ quấn quít lấy em, em cũng không quan tâm bằng Gia Minh được."

Đông Phương Uyển nhìn hắn một lúc lâu, rốt cục thở dài:

"Hôm nay hắn ám chỉ với em là không muốn tiếp nhận em, hoặc là do em quá nhạy cảm... nhưng phần lớn là như vậy..."

Đông Phương Lộ gật đầu.

"Mà anh thích Diệp Linh Tĩnh cơ mà, tại sao lại để cho cậu ấy với Gia Minh như vậy, vậy thì chẳng phải hai anh em ta đều thất tình rồi sao?"

"Coi như vậy đi."

Thấy em gái mình cười rộ lên, Đông Phương Lộ cũng nở nụ cười:

"Thích chưa chắc là phải tới với nhau... Nhưng mà em cũng không cần nổi giận như thế, chỉ cần hắn chưa chính thức biểu lộ thì vẫn còn cơ hội. Mấy năm anh nghĩ, trong chuyện tình cảm nam nữ, người biểu lộ đầu tiên luôn là người bị thiệt, cho nên em phải ngàn vạn lần nhẫn nhịn.”

"Lại còn nói như vậy, thực không chịu nổi anh nữa."

Nàng tức giận cười:

"Sớm biết như vậy tại sao còn đi ám chỉ em với hắn không hợp..."

"Chẳng phải lúc đó trong lòng em ghét hắn hay sao, sớm biết thế này anh đã ủng hộ em rồi."

"... Thôi, em đi tắm."

Đông Phương Uyển từ chỗ ngồi đứng lên, anh trai nàng ở phía sau cười lớn.

"Đáng tiếc khuya tối nay không phải lúc, chờ chân em khỏi rồi chúng ta đi uống một trận."

"Em không phải là đám sâu rượu bạn của anh, cho dù thất tình em cũng không uống với anh... Huống chi em đâu có thất tình.”

Chỉ chốc lát sau, nàng đã đi lên cầu thang nhìn xuống, thấy anh mình vẫn nhìn mình cười vỗ vũ.

Ôi, ông anh trai này thực giống như là bông mềm vậy, chẳng ai nổi giận được với hắn cả, dù thế nào hắn cũng có thể bảo trì được lập trường của mình.

Lên lầu, trở về phòng tắm rửa, thay áo ngủ đi ra khỏi phòng tắm, ánh trăng đang từ ngoài cửa sổ chiếu vào, cái máy bay trực thăng trên bàn lúc này đã trở thành một cái bóng đen, nàng ở bên giường ngồi xuống, cúi đầu, nhìn ánh trăng nhu hòa chiếu lên đôi chân tuyệt trần của mình.

Cái băng quấn lấy chân nàng khiến nó giống như nữ tử cổ đại bó chân, nàng im lặng nhìn nó sau đó ngẩng đầu lên, hai mắt mở ra, trong đó có chút u buồn và khó hiểu...

***

Cũng vào ban đêm, trên một con đường ở Tokyo, cơn mưa lớn mới dừng, không khí ẩm ướt, hai tiếng súng vang lên phá tan màn đêm yên lặng.

Tối hôm đó, bao gồm cả Thanh Xuyên Bình Thứ thì có tới bốn gã nghị viên Nhật Bản bị đâm, trở thành vụ án giết người có ảnh hưởng lớn nhất trong chính giới Nhật Bản trong vòng 10 năm trở lại đây.

Hôm nay thành phố Tokyo mưa bay lả tả cho tới đêm mới dừng lại, trong không khí ẩm ướt người đi lại trên đường cũng ít đi rất nhiều, cửa hàng ở hai bên đường bật đèn từ rất sớm, những cánh cửa thủy tinh rất lớn chiếu sáng ra ngoài đường.

Tám giờ tối, Văn Thái Lang từ trạm xe lửa khu Chiyoda đi tới đây, hắn đi xuyên qua một con đường vào trong một quán rượu, dưới sự hướng dẫn của bồi bàn, hắn đi vào hành lang phía sau quán bar.

Lúc rẽ qua một khúc cua, tiếng động lớn bên ngoài giảm bớt, cuối con đường là một bức tường, hắn dùng thủ pháp đặc thù gõ hai cái, một cánh cửa ngầm im lặng mở ra.

Từ nơi này đi vào trong, nơi này giống như là một phòng họp lớn, trong phòng đã có khoảng 20 người, vừa nhìn thấy hắn, tất cả mọi người đều đưa mắt nhìn sang.

"Tá Đằng, thế nào?"

"Phía trên đã quyết định hành động."

Căn phòng lớn này trông có vẻ lộn xộn, có người hút thuốc, có người nghịch dao, có người mở súng ra rồi lắp lại, có người thì ngồi trên bệ cửa sổ.

Văn Thái Lang vừa nói chuyện, vùa đi tới trước một cái máy tính, cắm một chiếc USB vào bên trong, một lúc sau có một văn kiện hiện lên màn hình lớn.

"Đây là cầu Asakusa gần cao ốc Hayakawa ở khu Sumida, căn cứ theo những gì điều tra được, một phân bộ của Tam Khẩu Tổ ở nơi này, biểu đồ chính thức mọi người có thể xem, ở chính diện và hai bên sườn đều có người thủ vệ, có cameras, khả năng là không chỉ ít như trong thống kê..."

Hắn vừa nói vừa xoay một biểu đồ 3D hình tròn, sau một lát có một nam nhân trung niên ngồi hút thuốc lá ở góc cau mày mở miệng:

"Phía trên đã xác định là Bùi La Gia động thủ à?"

Hắn nói câu này khiến cho mấy người trong phòng tức giận:

"Trừ bọn họ ra thì còn ai! Đám người này cảm thấy giáo huấn bốn năm trước chưa đủ nên mới ngóc đầu dậy!"

"Lần này cần đánh cho bọn chúng không còn chỗ ẩn nấp! Để cho bọn chúng biết sự lợi hại!"

Bốn năm trước đây chính là lúc Bùi La Gia thanh thế ngập trời, nhắc tới nó mọi người chỉ có nhíu mày, nhưng khi Ngự Thủ Thương bị giết, Bùi La Gia trải qua một cuộc nội chiến bị Ngự Thủ Hỉ thống nhất, trong mấy năm nay vẫn liên tục nhẫn nhịn, khi có xung đột đều chủ động nhường đường.

Từ đó mọi người đã không còn coi Bùi La Gia là cái gì, những người này chưa từng trải qua chiến tranh tàn khốc của hai bên, Văn Thái Lang mấy năm trước mặc dò có tham gia, nhưng khi đó hắn là người mới kết thúc huấn luyện không lâu, tuy rằng thành tích ưu dị nhưng không phải là chủ lực, cho nên lúc này hắn không dám tự đại, gật đầu chấp nhận.

"Phía trên không khẳng định nhưng khả năng là có, lúc này chúng ta đã bị dồn vào hoàn cảnh xấu, không thể tiếp tục phòng thủ nữa, có một số việc phải giành giật mới sống được. Nếu như đây thực sự là một cứ điểm của bọn chúng, chúng ta tới có thể tóm được một chút chứng cứ cho mình."

"Có người nói trong khoảng thời gian này Ngự Thủ Hỉ đều ở Âu Châu. . ."

"Nhưng mà dựa theo tin tình báo chúng ta có, Lập Minh Đạo Húc vốn ở Châu Âu rất có khả năng đã về tới Tokyo từ mấy hôm trước, kết hợp với những chuyện phát sinh ở châu Âu và Trung Quốc, Ngự Thủ Hỉ nhất định đã bày trò, chúng ta không thể bị động."

"Vậy thì quyết định đi.”

Người trung niên gật đầu, ném tàn thuốc nói:

"Không thành vấn đề."

"Được đêm nay chúng ta hành động, tiền bối Fukui dẫn đội tập kích nơi tụ tập của chúng, Mộc Thôn quân sẽ đến Thiệp cốc, việc chúng ta cần làm là phối hợp hành động, trước nửa đêm nay..."

"... Đây chính là một lần hành động lớn nhất trong mấy năm gần đây của chúng ta!"

9h tối, phố xá càng lúc càng trở nên phồn hoa, từng chiếc xe rời khỏi cửa sau của quán bar ra ngoài, hòa nhập vào dòng nước lũ ô tô đang di chuyển.

Cùng lúc đó, ở trong một căn phòng trên lầu 14 của tòa nhà bên cạnh, một nam tử đang cầm ống nhòm quan sát bấm điện thoại di động, một lát sau hắn mở miệng:

"Chiyoda... rắn ra khỏi hang... được..."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hoàng Minh
28 Tháng hai, 2023 17:12
truyện cổ đại mà bác thời xưa vậy là hay rồi
Thanh Son
11 Tháng hai, 2023 10:22
Share ebook truyện bản dịch cho đạo hữu nào cần- bỏ dấu ngoặc () 2 bên dấu chấm đi nhé, đạo hữu nào có bộ khác góp gạo share cùng đọc nha: bom(.)so/kcNXS1 hoặc Google Driver: drive(.)google(.)com/drive/folders/1tk8rWwcblttqmc1-xZQbl7XP7Ayo4vs1?usp=sharing
tucrazy2006
15 Tháng sáu, 2022 17:56
chắc tại mình già rồi nên đọc truyện thấy hơi nhạt. tình tiết chỉ gọi là tương đối hợp lý, xây dựng xã hội còn hơi non.
ngocxuhp
10 Tháng sáu, 2022 23:32
Ẩn sát đoc hay quá
Lưu Giang
07 Tháng năm, 2022 08:08
đọc lại 4 năm , cảm xúc vẫn dâng trào , tổng nội dung ko có gì là hay nhưng tình tiết thúc đẩy nhân vật vô cùng vô cùng tốt. nhất là miêu tả tình cảm, đoạn linh tĩnh trở về tìm gia minh là lại khóc theo, xưa mới sinh viên ko có gi đình nên ít nghĩ, nay đã có mới thấy nó càng thấm thía. mọi thứ sez chẳng còn quan trọng j nữa nếu mất đi ng mà mình muôna chia sẻ nhất . một bộ bình đi rất đáng đọc, hy vọng sau này lão chuối viết tiếp 1 bộ tương tự sau chuế tuế :3
Ngo Hasuka
11 Tháng mười, 2021 23:18
Thế đọc hoàng kim đồng đi
yumura21
03 Tháng bảy, 2021 00:00
mark lai bo nay doc lau roi. hay.
Huỳnh Long Hội
11 Tháng tư, 2021 07:53
đọc đại niết bàn chưa
Trần Hữu Long
22 Tháng mười một, 2020 10:33
muốn đọc lại mà k có bản cv. đọc dịch ngang tai phè phè, khó chịu .
quan352
21 Tháng tám, 2020 02:21
Bộ đô thị hay nhất từng đọc. Không quá yy. Không tung hô tàu. Lắm gái theo nhưng không quá sắc và ngựa giống. Khác gần như hoàn toàn dòng chủ lưu truyện TQ
lệ quỷ
06 Tháng bảy, 2020 20:44
Bộ này đọc lâu lắm rồi, đi qua bộ chuế tuế sẵn tiện ghé ngang. Bộ đô thị hay nhất với mình, sau khi đọc bộ này thì mấy bộ đô thị yy khác quá nhạt nhẽo và nhàm chán, nên đã lâu lắm rồi ko còn đọc đô thị nữa.(chắc vì ít yy tàu khựa nên bị 404 trên qidian rồi) Nếu ai yêu thích bộ này thì hãy đọc cả phần ngoại truyện, đó mới là dấu chấm viên mãn cho 1 tác phẩm hay. Vậy mà ko hiểu sao dịch giả của TTV lại bỏ qua phần ngoại truyện.
Thanlong989898
20 Tháng sáu, 2020 13:18
????
xetayga
31 Tháng năm, 2020 20:01
1. Linh Tĩnh( Vợ hợp pháp chính thức trên giấy tờ) - Con trai Cố Duẫn Kiệt 2. Sa Sa( Vợ nhưng không có danh phận trên giấy tờ) - Con gái thiên tài Cố Duẫn Đình 3. Marylin(Tình nhân) - 4. Nhã Hàm(Tình nhân) - Con gái Trương Duẫn Hinh 5. Kelly(Tình nhân/Bạn tình???) - 6. Gatsuta Kaoru (Nguyệt Trì Huân)_(Tình nhân) 7. Đông Phương Uyển (Tình nhân)
Sơn Ca
22 Tháng mười hai, 2019 13:58
ẩn sát đẹp không? Ẩn sát giảng cố sự gì? https://vidian.me/chi-tiet/an-sat-dep-khong-ban-tieu-thuyet-do-thi-nay-giang-co-su-gi
Lư Ngọc Bùi
20 Tháng mười, 2019 20:00
Truyện 1 vs 1 hay sao mấy đậu hũ...!
youjun
13 Tháng mười, 2019 20:34
còn ngoại truyện mà
youjun
13 Tháng mười, 2019 20:34
sao ko up ngoại truyện lên
youjun
13 Tháng mười, 2019 20:33
còn ngoại truyện mà
romlatoi01
12 Tháng mười, 2019 08:20
kết hơi vội, đọc qua khá là khó hiểu
romlatoi01
12 Tháng mười, 2019 08:18
thiếu mấy chương extra rồi, bên truynful có kìa
romlatoi01
12 Tháng mười, 2019 07:58
Hmm các thế lực ngầm đc liệt kê ra nhiều mà khá là ít va chạm
h2olove
26 Tháng chín, 2019 12:22
cực phẩm
zozohoho
02 Tháng chín, 2019 14:39
t còn in ra để 1 bộ ở nhà :( đọc lại 5 lần có dư rồi. Nhất là đoạn lúc Gia Minh chết. cảm xúc của các nhân vật hay vc. Từ việc Huân giãy dụa muốn cướp xe tù đến lúc Linh Tĩnh biết in. quặn người khóc. Đọc mà thấy thốn vc.
conit
24 Tháng bảy, 2019 11:34
Truyện ba rọi, nhạt như nước ốc. Ưu điểm là tinh thần Tung Của không quá cao.
BÌNH LUẬN FACEBOOK