Mục lục
Giáo Chủ Thỉnh Nhiêu Mệnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thiếu niên Mặc Kha không khỏi nhíu mày, hắn tuy quen bị người khác xem thường, nhưng còn chưa từng bị nữ tử xinh đẹp như vậy giễu cợt, hắn cười, cười đến vô cùng sáng lạn, bởi vì hắn cảm thấy, dưới 【 Vô Xá 】 kiếm của mình, lại sắp có thêm hai cái vong hồn.

"Keng!"

Kiếm ra, rồng ngâm, âm thanh chấn bát phương,

Người vây xem màng nhĩ đều bị chấn động, kình phong lạnh lẽo thấu xương lấy Mặc Kha làm tâm điểm khuếch tán ra,

Lá cờ bên ngoài cửa hàng bị thổi lay động phần phật, bình dân phổ thông chịu không nổi kình phong như dao cắt này, nhao nhao quay vào trong nhà tránh né.

Tạ Thanh Phong cũng ngay sát na đối phương vừa xuất kiếm, liền sử ra sát chiêu đắc ý nhất của lão, 【 Phiên Vân Phúc Vũ 】,

Điểm điểm tinh mang đầy trời vung xuống, tựa như những giọt nước óng ánh bị ánh dương phản chiếu, phát ra ánh sáng chói mắt, dày đặc như mưa, phô thiên cái địa chụp xuống,

Mặc Kha động, tay cầm 【 Vô Xá 】, nhân kiếm như một, hướng về phía trước đâm thủng màn kiếm, giống như là một đạo thiểm điện lóe lên liền biến mất, trong sát na đột tiến, mũi kiếm trực chỉ trái tim Tạ Thanh Phong,

Cao thủ đối đầu, thường thường một chiêu liền có thể phân ra thắng bại, nó nằm ở chỗ nắm bắt chuẩn xác tình thế, thời cơ, chiêu thức,

Tạ Thanh Phong tu vi chưa chắc thua kém đối phương, nhưng trạng thái biểu hiện trong lúc đối địch của lão lại kém xa Mặc Kha, đó cũng không phải bởi vì lão kinh nghiệm không đủ, ngược lại, bởi vì lão suy nghĩ quá nhiều, suy nghĩ nhiều liền rơi vào thế yếu.

Cao thủ so chiêu, chỉ trong sát na,

Tạ Thanh Phong chợt cảm thấy kiếm mang phá thể, toàn thân khí huyết sôi trào, lão biết mình thua, trả giá bằng mạng,

"Bạch!"

Đúng lúc này, một đạo ngân mang rực rỡ như trăng khuyết chợt chém xuống, tiếp đến chính là màu đỏ vung vãi đầy trời,

"Đinh!"

Một tiếng nổ phát ra, chấn cho gạch ngói nhà cửa chung quanh vỡ nát tan tành, trong đám người vây xem những kẻ có tu vi yếu liền nhao nhao bịt tai,

Hồng mang ngăn trở được mũi kiếm của Mặc Kha, Tạ Thanh Phong trở về từ cõi chết, vội vàng phi thân lui lại, cho dù là vậy, thoáng vừa rồi kiếm khí nhập thể, lão đã là bị thương không nhẹ.

"Bổ, bổ, bổ, bổ. . ."

Mưa kiếm rơi xuống, vỡ ra vô số hố nhỏ trên mặt đất,

Tất cả mọi người đều nhìn đến nghẹn họng trân trối, một kiếm này nếu là đâm vào nhục thể trên người, sẽ có bao nhiêu người có thể chịu nổi?

Kiếm Các Tạ Thanh Phong tuyệt không phải hạng người mua danh chuộc tiếng, chẳng qua đối thủ của lão mạnh hơn.

Thanh Uyển vừa xuất thủ song liền quay trở lại, thu đao dựa cột, lạnh lùng nói: "Mai lão chết, mốt lão chết, ta sẽ mặc kệ, nhưng hôm nay lão tuyệt đối không thể chết."

"Vậy thì ngươi chết, "

Lời vừa dứt, kiếm mang đã tới, Mặc Kha tốc độ cực nhanh, liền ngay cả Kim Đại Hải ở phía xa quan chiến cũng là trợn mắt hốc mồm, mình khổ tu mấy chục năm vậy mà so ra kém một tên mao đầu tiểu tử, phải biết thiên phú loại vật này, hoàn toàn tùy thuộc vào số mạng, không khỏi sinh lòng cảm thán: Trời xanh sao mà bất công a ~

Kiếm khí đánh tới, Mộc Thanh Uyển không nhúc nhích, hai tay khoanh trước ngực, khóe miệng cười khẽ, tựa hồ nàng thật không có ý định xuất thủ.

Ngay khi mũi kiếm 【 Vô Xá 】 cách chóp mũi Thanh Uyển chỉ có một tấc, thì không còn cách nào tiến tới,

Mặc Kha kinh hãi, vội dốc toàn lực đâm tới, chỉ nghe thấy chỗ mũi kiếm truyền đến tiếng "Xuy xuy", thậm chí hình thành linh khí cường độ cao hình tròn mà mắt trần có thể thấy được, nhưng từ đầu đến cuối không cách nào thúc đẩy thêm,

"Xuy xuy ~" thanh âm mỗi lúc một chói tai, lấy từ mũi kiếm hướng về sau khuếch tán thành một cái lồng ánh sáng hình tròn,

Mặc Kha liều mạng thúc giục, hắn không dám lui, cũng không thể lui, đang toàn lực thục giục nếu như lui lại ắt gặp phản phệ,

Đây là tình huống gì? Thật như thể trước người nữ tử đối diện có một bức tường vô hình che kín, không thể phá vỡ,

Thanh Uyển bộ dáng ung dung, khiêu khích cười nói: "Trông ngươi có vẻ vất vả nhỉ. Sao thế? Nỏ mạnh hết đà à?"

Mặc Kha cắn răng không nói tiếng nào,

Lúc này, bỗng phát sinh một màn khiến hắn vĩnh viễn không thể nào quên,

Mũi kiếm 【 Vô Xá 】 dần dần tan rã thành hạt bụi, vô số những hạt tròn màu bạc trắng, bé nhỏ đến mức không thể nhìn thấy đang từ trên thân kiếm chậm rãi bay ra, mà thanh lợi kiếm hắn dựa vào để thành danh thì lại đang dần thu nhỏ lại với một tốc độ mắt thường có thể thấy được,

Cho đến khi biến mất không thấy gì nữa,

Bức tường bằng linh khí biến mất, Mặc Kha toàn thân kịch chấn, lui liền mấy bước, phun ra một ngụm máu lớn, lúc này trong tay đã trống trơn,

"Điều này sao có thể? Không. . . không thể nào, "

Thanh Uyển híp mắt cười nói: "Hết thảy đều có thể."

Từ xa Kim Đại Hải đã sớm đoán được kết cục của Mặc Kha, thầm nghĩ cái tên tiểu thiếu niên nhà ngươi cũng không nhìn một chút xem vị đang ngồi bên cạnh Thanh Uyển là ai, bất quá kết quả này vẫn là vượt xa dự liệu của hắn, nên biết kiếm khách phần lớn xem kiếm như mạng, cảnh giới càng cao kiếm và người càng tựa như một thể, dù cho sắt thường phổ thông nếu nằm trong tay cao thủ vô cùng cao minh, cũng không phải phàm vật,

Cho tới lúc này, Mặc Kha vẫn tưởng rằng hủy hắn lợi kiếm chính là mỹ nữ áo đỏ trước mắt này, chợt cảm thấy đối phương thâm bất khả trắc, khó trách dám buông lời hào ngôn bảo hộ Tạ Thanh Phong,

"Ngươi đến cùng là ai?"

Thanh Uyển khinh thường cười một tiếng: "Chỉ chút cân lượng ấy mà ngươi cũng dám đến khiêu chiến sư huynh ta? Bản cô nương là Tiền Phong doanh Mộc Thanh Uyển."

Mặc Kha bị đối phương trào phúng một trận, cơ mặt không khỏi co giật mấy lần, nghĩ thầm ngay cả Mộc Thanh Uyển cửa này còn không qua được, còn nói khiêu chiến Ma Hoàng gì nữa?

"Ta thua, thua tâm phục khẩu phục, bất quá nếu như cô nương muốn mạng bản nhân, chỉ sợ vẫn sẽ không làm được, "

"Phi ~ "

Thanh Uyển nguýt dài, "Đến chết vẫn sĩ diện, bản cô nương không giết ngươi, là vì thấy ngươi tuổi còn nhỏ, thân tu vi này kiếm không dễ, bất quá ta cũng cảnh cáo ngươi, về sau phàm bất kỳ người nào dám đắc tội Minh giáo ta, chân trời góc biển, ắt chém đầu chó kẻ đó, "

Mặc Kha trên mặt lúc đỏ lúc trắng, hành trình xuôi nam hôm nay xem như kết thúc với một kết quả cực kỳ mất mặt, chắc hẳn không bao lâu thiên hạ liền sẽ truyền khắp rằng, Mặc Kha xuôi nam khiêu chiến Ma Hoàng, bị tiểu Cửu cô nương Mộc Thanh Uyển làm nát kiếm,

Mặc Kha không thốt lờ nào, quay người nhìn thoáng qua Tạ Thanh Phong cùng bị trọng thương: "Ngươi thì sao, ngươi còn muốn đánh nữa không?"

Tạ Thanh Phong không mất phong thái tông sư một phái, "Tạ mỗ thua chính là thua, tài nghệ không bằng người không có gì đáng nói."

"Tốt, " Mặc Kha gật gật đầu, tiếp tục đi vào trung tâm thành. Hắn cũng không tính rời khỏi, tuy thua nhưng vẫn còn đó một trận chiến giữa Ma Hoàng và Tống Lệnh Huy, hắn không muốn bỏ qua.

"Giải tán giải tán, tất cả giải tán, " Thanh Uyển hướng phía chung quanh khoát tay,

Đám người vây xem sợ hãi uy thế ban nãy của nàng, cũng nhao nhao rời khỏi, phần lớn hội tụ ở trong tửu lâu, đem những gì thấy được vừa rồi thêm mắm thêm muối kể ra.

"Rột ~ "

Doanh Trinh gắp những cọng mì cuối cùng lên, cho vào miệng, sau đó lại liền kề miệng vào bát uống vào mấy ngụm canh nóng,

"Hô ~~ dễ chịu ~~ "

Thanh Uyển luồn vào ngọc thủ trong vạt áo của mình, móc ra một chiếc khăn thơm vẫn còn giữ hơi ấm cơ thể, xoay người lau khóe miệng cho Doanh Trinh, "Mùi vị ngon lắm à, sao sư huynh luôn thích tới đây vậy?"

"Ha ha, muội sẽ không hiểu đâu, mỗi người có một khẩu vị, có người thích ăn ngọt, có người thích ăn mặn, có người thích ăn cay, chín người mười ý, ta ấy à, chỉ thích ăn mì, "

Thanh Uyển trong lòng ấm áp, bây giờ nàng đối với Doanh Trinh là càng thêm ỷ lại, thời thời khắc khắc đều muốn bám bên cạnh hắn, có lẽ là bởi vì sư huynh hòa nhã như vậy đã cực kỳ lâu rồi nàng không còn thấy qua,

Nàng vẫn giống khi còn bé như thế, từ đằng sau lưng ôm lấy Doanh Trinh, cánh tay quấn lấy cổ đối phương, thân mật cọ lấy gương mặt đối phương, làm nũng nói: "Sư huynh cõng muội trở về, "

"Hồ nháo ~ "

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Skyline0408
05 Tháng sáu, 2020 15:51
t thì thấy bác cvt rất có tâm đấy chứ, đọc rất thoải mái. :))
TheJoker
03 Tháng sáu, 2020 12:09
Đa tạ đã ủng hộ. Do tại hạ đi làm nên mỗi ngày trong tuần thường chỉ được 2-3 chương. Chỉ cuối tuần mới được 4-5 chương :) Như vậy cũng đủ đuổi kịp tác giả trước khi truyện đi được 2/3 chặn đường. Chỉ sợ đến lúc ấy chúng ta ai cũng treo mỏ thôi :sweat_smile:
TheJoker
03 Tháng sáu, 2020 12:07
Đa tạ đã ủng hộ
TheJoker
03 Tháng sáu, 2020 12:07
Đa tạ đã ủng hộ
acmakeke
02 Tháng sáu, 2020 04:06
Truyện hay bất ngờ, ban đầu không hi vọng nhiều lắm nhưng càng đọc thấy bút lực tác lại rất khá. Hóng chương!!!!
S7Song
01 Tháng sáu, 2020 19:49
Càng đọc càng thèm
dizzybone94
01 Tháng sáu, 2020 19:34
truyện đọc cuốn quá . hi vọng cvt tăng thêm thuốc để ae qua cơn nghiện
TheJoker
01 Tháng sáu, 2020 16:30
Các hạ yên tâm, tại hạ xem phim HK từ năm 88, mê đọc truyện kiếm hiệp từ năm 94, tham gia nhóm đả tự trên maihoatrang năm 2001 nên biết rõ cái gọi là “văn phong kiếm hiệp” mà các hạ nói nó phải nên thế nào. :relaxed:️
LangTuTramKha
01 Tháng sáu, 2020 08:44
Đây là truyện Võ Hiệp, giờ Cô ấy, Anh ấy, em, tôi vào có mà thành ra truyện đô thị à ? đọc ngán nhất truyện dịch thể loại cổ trang võ hiệp mà cứ anh, em, cô chú. ngang phè phè
TheJoker
31 Tháng năm, 2020 23:23
Ngươi-ta là xưng hô giữa bề trên-dưới, lạ-xa hoặc giận-ghét-hờn-thù. Trong tiếng Việt, có rất nhiều danh xưng cho những mối quan hệ giữa sư-đồ, phụ/nương-tử/nữ, huynh/đệ/tỷ/muội... Tại hạ chỉ cố vận dụng càng nhiều những danh xưng ấy để làm rõ mối quan hệ giữa các nhân vật với nhau càng tốt. Đọc (dù chỉ là Vietphrase) truyện mà xuyên suốt từ đầu đến cuối chỉ ngươi-ta với nhau cũng như ăn bát mì không qua ngày đoạn tháng. Thật ngán lắm thay :))
HoangVanPhong
31 Tháng năm, 2020 21:04
ko cần phải đổi xưng hô thành " cô ấy " " anh ấy " v..v. đâu Giữ lại xưng hô ta ngươi cho hợp văn phong kiếm hiệp
Hiep Nguyen
31 Tháng năm, 2020 18:56
Đọc hay dã man sếp ơi bom 1 phát vài chục chương thì tuyệt vời
TheJoker
31 Tháng năm, 2020 09:18
Huhuhu tạ lỗi T7 đáng lẽ ít nhất 5-6 chương nhưng vì tại hạ xỉn quắc quá không lên mạng được... Xin thứ lỗi cho
TheJoker
31 Tháng năm, 2020 09:17
CN tại hạ sẽ cố nhưng vài chục chương thì chắc chết =))))
Hiep Nguyen
30 Tháng năm, 2020 11:47
Bommmmm
S7Song
29 Tháng năm, 2020 13:06
Mai t7 bom vài chục chương đi bạn
S7Song
29 Tháng năm, 2020 13:05
Truyện còn ít chương quá nên chưa nhìu ng đọc
TheJoker
28 Tháng năm, 2020 19:39
Có lẽ phần lớn độc giả thích thể loại yy trong đó nhân vật chính là kẻ thị huyết hiếu sát (cái mà những độc giả trẻ tuổi đó gọi là "sát phạt quyết đoán") cho nên không thích thể loại kiếm hiếp huyền ảo như vầy. Hoặc cũng có lẽ vì ít chương quá nên chưa đủ lôi kéo sự chú ý của mọi người. Mọi thứ đều có lý do, thôi thì cứ tùy duyên vậy. Dẫu sao thì tại hạ cũng thay mặt tác giả đa tạ đạo hữu đã yêu thích tác phẩm này :)
TheJoker
28 Tháng năm, 2020 19:36
Tuần này hơi bận nên cố 3-4 chương/1 ngày. Tại hạ cũng không muốn đuổi kịp tác giả sớm quá (hiện tác giả đã viết được tầm 320 chương có lẻ), lúc đó độc giả đói thuốc còn khổ hơn.
Hiep Nguyen
28 Tháng năm, 2020 17:31
Sao mấy truyện bõ hiệp hay tnay mà ít tương tác thế nhỉ
Hiep Nguyen
28 Tháng năm, 2020 15:16
Vã truyện vãi ngày ra cài chương hic
TheJoker
27 Tháng năm, 2020 19:23
Tại hạ sẽ rà sửa Tinh Uyển thành tên Thanh Uyển (Mộc Thanh Uyển) hết. Do chữ “qing” đồng âm nên tác giả hay viết nhầm. Mộc Thanh Uyển đọc nghe giống Mộc Uyển Thanh trong Thiên Long Bát Bộ nên tại hạ quyết định dùng nó. Nếu các đạo hữu có phát hiện chương nào có sai sót về tên thì báo hộ cho. Đa tạ!
TheJoker
27 Tháng năm, 2020 07:12
Đa tạ đạo hữu đã yêu thích.
Hiep Nguyen
27 Tháng năm, 2020 01:19
Đọc siêu hay siêu lôi quấn
Skyline0408
26 Tháng năm, 2020 08:41
bác cvt edit kỹ thật ấy. nói thật là trình độ dịch của 1 bộ phận dịch giả chắc cũng tầm tầm ntn thôi. :)))))
BÌNH LUẬN FACEBOOK