Mục lục
Giáo Chủ Thỉnh Nhiêu Mệnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kỳ thật từ những lời này của Trương Văn Trọng, không khó để nhìn ra lời oán hận rất sâu với Hà Gian vương Lý Lệ, về phần bí mật hắn mang trên người phải chăng có quan hệ với Hà Gian vương thì không biết được.

Phía ngoài mưa gió lúc lặng lúc nổi, tiếng gió gào thét vù vù nghe cũng rất dọa người, trời mưa tháng tư là dân chúng vui mừng, bởi vì nó biểu thị mùa màng năm nay sẽ có thu hoạch không tệ.

Thủy Tụ thân mang áo tơi, đội mũ rộng vành lặng yên không tiếng động rơi xuống boong thuyền Phá Lãng hào, dừng lại trong giây lát liền lập tức tìm được vị trí nhóm Doanh Trinh.

Sở Thanh Thanh mở cửa cho hắn, Thủy Tụ phong trần mệt mỏi tiến vào, khi nhìn thấy trong phòng có nhiều người như vậy biểu lộ cũng là sững sờ,

Doanh Trinh thấy vào thời điểm này hắn lại vội vã trở về, trong lòng biết nhất định là có chuyện phát sinh, cau mày nói:

"Có tin tức gì?"

Thủy Tụ nhẹ gật đầu, nghi ngờ nhìn về phía phu phụ Trương Văn Trọng,

Doanh Trinh thản nhiên nói: "Làm sao? Không tiện nói?"

"Không không, không có gì không tiện."

Thủy Tụ cười cười, lập tức đi vào Doanh Trinh bên cạnh, nhỏ giọng nói:

"Chủ tử, sự tình có chút kỳ quặc a, những ngày qua tiểu nhân phát hiện không ngừng có các lộ hảo thủ chạy về phía bên này, mới đầu trong lòng cũng không để ý gì, cảm thấy cho dù bọn chúng hướng về phía chủ tử cũng không có uy hiếp gì, bất quá tiểu nhân về sau phát hiện trong những người này có xen lẫn không ít hảo thủ đỉnh tiêm, lúc này hiếu kì mới trở về, dọc theo thượng du một đường quan sát, ngài đoán làm gì, tiểu nhân phát hiện ước chừng có vài trăm người ẩn thân trong khu rừng bên bờ thượng du cách nơi đây hơn ba mươi dặm, lúc đầu tiểu nhân cũng không có quá để ý, nhưng quan sát kỹ lưỡng phát hiện bọn hắn lại còn đặt hơn mười bệ Hàn Nha nỏ trong trong quân, toàn bộ đều nhắm vào mặt sông, xem ra bọn chúng dường như là nhắm phía chiếc thuyền này, trên thuyền này ngoại trừ chủ tử, có phải là còn có người nào tương đối đặc biệt?"

Hắn mang tới tin tức này xác thực làm cho tất cả mọi người đều lấy làm kinh hãi, nhất là phu phụ Trương Văn Trọng.

Trương Thứ sử quay đầu cùng thê tử liếc nhau, sau đó cười khổ nói: "Vị tiên sinh này, bỉ nhân đại khái chính là người đặc biệt mà ngài nói tới."

Thủy Tụ thấy người xa lạ kia vậy mà mở miệng công nhận, cũng là sững sờ, lập tức hiếu kì nhìn về phía Doanh Trinh, thấy người sau hơi gật đầu, lúc này mới quan sát cẩn thận một chút đôi phu phụ lạ lẫm trước mặt, hỏi:

"Các hạ là nhân vật nào? Có thể để bọn chúng vận dụng Hàn Nha nỏ trong quân đến bắn ngươi, sao vậy? Khâm phạm của triều đình?"

Trương Văn Trọng bất đắc dĩ lắc đầu: "Khâm phạm của triều đình thì không dám, bất quá là khâm phạm của người nào đó mà thôi, bỉ nhân cũng không ngờ bọn chúng vì một mình tại hạ, vậy mà phát động chiến trận lớn như thế, ngược lại là liên lụy mọi người và cả hành khách thuyền này."

Kỳ thật hắn nói tuyệt không khoa trương, Hàn Nha nỏ là trọng khí công thành đặc hữu trong quân đội Đại Chu, trừ phi là đại tướng quân mới có thể điều động, bởi vì uy lực của nó thực sự quá lớn, từ bốn cây cường cung lắp đặt trên một bệ phóng cực lớn, sáu người hợp sức mới có thể quay bánh xe kéo trục, giương cung lắp tiễn, trường mâu trường thương trang bị so với tên nỏ bình thường còn lớn hơn không ít, mũi tên có thể làm cự mâu, có thể làm pháo chùy, cũng có thể làm hỏa khí, tầm bắn có thể đạt tới năm trăm bộ, nếu như vạn tên tề xạ, liền có thể bắn vỡ nát tường thành đầm đất, trong cuộc chiến với Đại Hạ quốc trăm năm trước, nỏ này từng phát huy tác dụng cực lớn.

Cho nên theo Thủy Tụ, để có thể điều động Hàn Nha nỏ đối phó, chí ít cũng là nhân vật cấp độ "Khâm phạm của triều đình", hắn đương nhiên sẽ không cho là thứ này sẽ nhằm vào chủ tử nhà mình, vì nếu vậy, mười mấy bệ sao đủ?

Khương Bái Ninh nhíu mày nhìn về phía Doanh Trinh, dịu dàng nói:

"Tin tức mà Thủy Tụ mang tới xác thực kịp thời, Hàn Nha nỏ uy lực cực lớn, tầm bắn lại xa, nếu trong tình huống bất ngờ không đề phòng để mặc mười mấy nỏ xa tề lực phát xạ, mấy người chúng ta ngược lại là không quan trọng, nhưng con thuyền Phá Lãng hào này tuyệt đối không giữ được. Bọn chúng đã có Hàn Nha nỏ phụ trách hủy thuyền, tất nhiên cũng có kẻ mai phục chuyên trách bắn giết người rơi xuống nước, nếu như kia vài trăm người người người đều trang bị cung tiễn, nhắm vào chúng ta loạn xạ một trận, cũng sẽ phiền toái không nhỏ, để Ninh nhi đi một chuyến, sớm đem những phiền toái này giải quyết hết."

Doanh Trinh trầm ngâm một lát sau, cười nói: "Ninh nhi cứ ở lại trên thuyền đi, ta ra ngoài xem một chút, mấy ngày nay trên thuyền bức bối đã lâu, toàn thân đều cảm thấy không thoải mái, "

Khương Bái Ninh ở một bên nhẹ gật đầu, "Cũng tốt, "

Doanh Trinh vừa mới đứng dậy, Trương Văn Trọng bỗng nhiên cũng đứng lên theo, vái Doanh Trinh một cái thật sâu nói: "Đều là tại hạ liên lụy mọi người, huynh đài lần này đi ngàn vạn cẩn thận một chút, nếu như địch nhân quá đông, ngài không cần thiết phải liều mạng, chẳng qua chúng ta bỏ thuyền lách qua nơi này là được."

Hắn nói một câu đó, những người khác nghe xong đều ngớ ra.

Chỉ có Doanh Trinh cười ôn hòa một tiếng, nói: "Yên tâm, ta tự có chừng mực."

Vừa dứt lời, cọt kẹt hai tiếng, cửa sổ lúc mở lúc đóng, cả người Doanh Trinh đã từ trong phòng biến mất.

Trương Văn Trọng chỉ cảm thấy thấy hoa mắt, người liền không còn, mặc dù trong lòng sớm đã dự liệu được thân phận thanh niên thần bí này hơn phân nửa là cùng một đẳng cấp với Khương Bái Ninh, nhưng hắn không ngờ thân thủ đối phương lại cũng xuất thần nhập hóa như vậy, mà lại từ trong bầu không khí ăn cơm ngồi cùng bàn đêm nay không khó để nhìn ra, đoàn người này của Khương Bái Ninh, tựa hồ cũng là lấy thanh niên kia như Thiên Lôi sai đâu đánh đó.

Rốt cuộc, Trương Văn Trọng vẫn là ấp úng mở miệng hỏi: "Khương phiệt chủ, vị huynh đài đó đến cùng là ai vậy?"

Khương Bái Ninh cười nói: "Chàng là phu quân của Bái Ninh."

"Chớ nói lung tung, còn chưa xuất giá đó, " Thanh Uyển không chút khách khí ở một bên chen miệng vào nói, nói xong, khóe mắt liếc qua vừa vặn nhìn thấy Thủy Tụ đang đứng thất thần, ngữ khí đủ khách khí nói:

"Chưa ăn cơm thì ngồi xuống một chỗ ăn chút đi."

"Ừm?"

Thủy Tụ chỉ cảm thấy hôm nay là không phải mặt trời mọc lên từ phía tây sao, thường ngày đối phương nhưng từ không cho qua mình một tia sắc mặt tốt a, hôm nay đây rốt cuộc là thế nào?

Chỉ gặp hắn một mặt mờ mịt ngồi xuống, cầm lấy đũa.

Mà Trương Văn Trọng bên này thì là hoàn toàn mộng,

Hắn cảm giác quan hệ giữa những người trước mặt này dường như có hơi loạn a, Khương phiệt chủ nói thanh niên đó là trượng phu của mình, nhưng vị tiểu Cửu cô nương này thì mười phần không khách khí vạch trần nàng ấy vẫn còn chưa xuất giá, khẩu khí đó thật giống như vị tiểu Cửu cô nương này là người bên phía nhà chồng, hơn nữa tựa hồ còn không hài lòng với một người tuyệt đại phương hoa trên đời hiếm có như Khương Bái Ninh đây,

Khương Bái Ninh cười nhạt một tiếng, cũng không nói thêm gì, lấy tính tình mình ngày xưa, sớm đã trở mặt, bất quá trong nội tâm nàng rõ ràng địa vị của Thanh Uyển trong lòng Doanh Trinh, cảm thấy mình dù sao sớm tối đều là người của Doanh Trinh, làm chỉ phải nổi nóng cùng cô em chồng chứ?

Trương Văn Trọng biết mình không nên hỏi tiếp, đành phải hậm hực ngồi xuống.

...

Trong mưa to, thân hình Doanh Trinh giống như quỷ mị lướt nhanh trong khu rừng bên bờ, nước mưa tự giác trượt xuôi xuống khỏi quần áo trên người hắn, không dính một giọt.

Chính như tình báo Thủy Tụ đã nói, ngay bên trên một mảnh ruộng dốc bằng phẳng phía trước, ẩn giấu khí tức của khoảng chừng hơn ba trăm người.

Mười bốn bệ Hàn Nha nỏ được phủ lên bởi cành khô và lá rụng, bên cạnh mỗi một nỏ xa đều có hơn hai mươi người trông coi, mỗi người đều thân mặc nón lá áo tơi, trong đó có một nửa đã dựa vào nỏ xa thiếp đi dưới mưa, một nửa khác thì thời khắc đề phòng chung quanh.

"Lý Dương tiểu tử này ngủ được cũng say ghê, cái thời tiết mắc toi này ta là ngủ không được rồi đó, "

"Còn phải nói, vừa lạnh vừa ẩm, ta mẹ nó đũng quần cũng ướt nhẹp cả rồi."

"Giông tố kiểu này sẽ không kéo dài đâu, cố chịu đi, "

"Ai, trên người đều là nhớp nháp, không nói nữa, ta đi giải đây ~ "

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
dizzybone94
26 Tháng năm, 2020 00:23
để lại một đạo thần thức
TheJoker
25 Tháng năm, 2020 07:11
Do tại hạ xem phim bộ Hồng Kông quen kiểu xưng hô thế rồi. Thiết tưởng kiếm hiệp vẫn xưng hô lịch sự như vậy chứ :joy:. Vả lại tại hạ cũng chả dịch gì, chẳng qua edit sơ thôi, ngặt không quen thấy hai người thân yêu hoặc cha mẹ con cái thầy cô cứ ta ta ngươi ngươi nên buộc phải sửa để khỏi tuột cảm xúc khi đọc. Những góp ý khác tại hạ sẽ ghi nhận :smile:
quanhoanganh
24 Tháng năm, 2020 21:14
=.= đoạn đầu ngon cơm... đoạn sau cvt đc r, k cần dụng tâm dịch lại đâu... ng khác thế nào ta k pk, nhưng theo ý kiến cá nhân, ta quen với phong cách văn trung hơn là văn Việt... đặc biệt đừng dùng cô cô chàng chàng, nghe i như đang đọc ngôn tình v... dịch mất nhiều tg cùng công sức hơn rất nhiều, truyện kịp tác k nói làm gì, nếu chưa kịp thì tập trung tăng tốc độ lên ms ngon...
TheJoker
24 Tháng năm, 2020 11:10
Sau 50 chương mọi người đọc cảm thấy thế nào ạ? Xin cho chút cảm nghĩ để tại hạ lấy làm động lực ạ :)
TheJoker
24 Tháng năm, 2020 11:09
Đồng cảm ngộ, cho nên bản thân mình cũng không dám đọc lướt quá, chỉ sợ hết rồi lại hụt hẫng thôi :)
Hồ Bửu
24 Tháng năm, 2020 10:04
Ơ cmn sao đọc tý lại hết rồi, thế này thì hỏng r
Skyline0408
22 Tháng năm, 2020 08:26
truyện đọc cũng khá giải trí.
S7Song
21 Tháng năm, 2020 14:40
Bóc. Team
TheJoker
20 Tháng năm, 2020 11:42
Truyện ra được 300 chương hơn, trung bình hai ngày ba chương, mình vừa đọc vừa convert, thong thả tầm 5-10 chương ngày. Cuối tuần sẽ nhiều hơn, chắc tầm 2 tuần sẽ dư đuổi kịp tác giả.
BÌNH LUẬN FACEBOOK